Chương 84: Động Vật Biến Dị.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 84: Động Vật Biến Dị.

Công viên đó rất lớn có diện tích nên đến 25 ha, một bên là hồ Thanh Ngưu một bên là khoảng đất chống có đủ loại cây cối, bên trong đó còn có vài khu nuôi nhốt động vật như Sói hay Hổ Báo hay Khỉ … để có thêm nhiều lượt khách đến tham quan cái công viên này hơn.

Nhảy vào bên trong công viên đó chạy rồi đi được vài phút thì Tóc Tím qua thần thức nói cho hắn biết phía trước có một đám khỉ biến dị đang ăn mấy con xác sống. Sơn theo chỉ dẫn thì ngó ra phát hiện năm trục mét phía trước có vài con khỉ đang gặm thịt chân tay của mấy con xác sống.

- Sao chúng to thế kia, má có phải là khỉ đột không,mà khỉ đột mẹ gì lại ăn xác sống, đúng rồi ngươi nói động vật biến dị phải chăng là cái thứ này a.

Sơn qua thần thức nói chuyện với Tóc Tím về thắc mắc của mình sau đó tránh đi lối khác để tránh phải đụng độ với cái đám khỉ biến dị đó.

- Cơ thể chúng rất khác lạ, ta chỉ quét được cơ thể chúng có năng lượng rất lớn, con mạnh nhất trong đám khỉ đó có thể mạnh bằng lúc ngươi mới đến gặp ta lần đầu.

- Mạnh vậy sao, ngươi không nhầm đó chứ.


Sơn nhớ rằng lúc đó hắn vào trạng thái Thức Tỉnh mà tiến vào vùng xung kích sóng não của Tóc Tím, mà trạng thái Thức Tỉnh đó sức mạnh và tốc độ của hắn phải gấp gần mười lần người thường ấy chứ, vậy mà đám lâu la ngoài kia cũng có sức mạnh như vậy rồi.

- Được rồi kệ chúng đi, ta không muốn cả đám sinh vật biến dị đó cùng tấn công ta đâu, ngươi hãy tìm cách nào đến gần cái phi thuyền kia đi.

Sơn không quan tâm đám động vật biến dị nữa quan trọng nhất bây giờ là đến cái tàu kia mà thôi, theo chỉ dẫn của Tóc Tím với tốc độ kinh người của hắn vài trục mét trên giây thì một nát sau hắn cũng đã đến gần cái phi thuyền đó rồi.

Đột nhiên đồng hồ tác chiến của hắn sáng nên sau đó vụt tắt, đây là lần đầu tiên sự việc đó xảy ra kể từ khi Tóc Tím đưa cho hắn cái đồng hồ đó. Sơn cố gắng liên lạc lại với Tóc Tím nhưng đã mất hút đi đâu.

Hắn còn cách cái phi thuyền kia gần trăm mét mà thôi, bộc phát vài giây là hắn cũng có thể đến nơi rồi, không biết cái phi thuyền đó có công kích sinh vật đến gần hay có màng chắn gây sóng tinh thần như lần trước không.

Sơn cố gắng tiến sát lại cái phi thuyền đó rồi cố quan sát xem trên mặt đất có thi thể con xác sống hay thi thể sinh vật nào không. Hắn ngó quanh nhưng không thấy có một con vật hay xác sống nào bén bảng đến đây cả, hắn tự tin thêm chút càng lúc càng đến gần cái phi thuyền đó.

Khi còn ba trục mét thì hắn giật bắn cả mình lộn một vòng sang bên cạnh vì có một con vật nhảy từ trên một cái cây xuống, đó là một con hổ màu trắng dài phải đến hơn bốn mét cao cũng đến mét tám không trừng, nó nhảy xuống thì gầm gừ nhe răng về phía hắn.

Sơn tử chửi mình ngu ngốc vì quá bất cẩn, hắn quá tự tin vào thính giác và thị giác của mình mà không để ý lời Tóc Tím nói, ở đây động vật đều đã biến dị cả rồi. May mà cái khả năng dự cảm đó còn bén nhạy, khi nó vừa báo trong lòng hắn thì hắn đã lộn một vòng mà tránh thoát cú vồ của con Hổ trắng biến dị đó.

Sơn lau mồ hôi trên chán nhìn chằm chằm vào con Hổ đó rồi rút Hắc Thiết Đao ra ngoài chuẩn bị chiến đấu, con Hổ trắng vồ trượt thì không tấn công hắn ngay mà hơi gầm gừ dọa nạt nhằm làm hắn mất tinh thần.

Sơn đâu có sợ mấy cái đó hắn cười mỉa rồi chửi một câu.

- Muốn dùng uy áp dọa nạt ông sao. Xem ông đây cho mày biết thế ào là công kích tinh thần lực này.

Vì tinh thần lực hắn rất ít dùng do nó quá tiêu hao và rất lâu mới hồi phục lại, Tóc Tím nói khi hắn nên tinh Thần Lực cấp 3 thì hắn sẽ biến đổi mạnh mẽ về tinh thần lực khi đó mới dễ khống chế cũng như biết sự dư thừa của tinh thần lực trong người.

Khi bây giờ tuy hắn ở cấp hai nhưng hắn chỉ dúng nó có vài lần đa phần là thử chơi chơi, lần duy nhất dùng là công kích con Mập Thi kia khiến nó đau đầu từ đó mà thuận lợi giết nó. Sơn bắt đầu như lần trước chú tâm ngưng tụ tinh thần lực tại một điểm kéo dài như một cây kim sau đó bắn thẳng về phía đầu con Hổ trắng đang gầm gừ kia.

Mắt hắn tối lại có thể nhìn thấy cây kim tinh thần lực kia công kích vào não của con Hổ trắng đó, bay vào trong thì con Hổ đó quỳ rạp chân xuống đất, tiếp đó là lăn lộn há mồm quay cổ, chân cẳng khua lọan khắp nơi.

Thấy nó phơi cái bụng ra ngoài Sơn thấy cơ hội đã đến lao nên định đâm nó một nhát vào tim, nhưng con Hổ đó đột nhiên vung chân đập bay hắn ra ngoài va vào một thân cây gần đó. Sơn ngồi dậy nhổ ra mấy miếng cỏ trong miệng do cái áo đó cũng chả bảo vệ tránh hắn khỏi công kích từ cỏ nên hắn ngậm phải vài miếng.

Con hổ đánh hắn xong thì đứng dậy lắc lắc đầu, sau đó nhìn hắn với ánh mắt kiêng dè chứ không như trước nhìn hắn với ánh mắt thèm thuồng như nhìn con mồi nữa. Hắn xuy nghĩ rồi mới hiểu ra, cái con Hổ đó khác hẳn so với con Mập Thi kia, chí não nó khác hẳn, nó biến dị chứ không thành xác sống nên tinh thần không yếu ớt như đám kia nên nó cũng hồi phục lại rất nhanh.

Sơn thấy vậy thì máu càng sôi sùng sục, nhớ lại hồi nhỏ trong cô nhi viện nghe được câu chuyện anh hùng giết hổ, lúc bé lúc nào cũng nghĩ lớn nên mình cũng sẽ làm được như vậy.

Bây giờ đây, đây là cơ hội để hắn đả hổ như ước nguyện, mà con hổ này còn là hổ biến dị khác và mạnh hơn hổ thường nữa chứ. Sơn liếm liếm môi rồi bắt đầu cùng con hổ đi vòng quanh nhau, cả hai đều nhìn chằm chằm gầm gừ uy hiếp lẫn nhau.

Sơn bắt đầu động chân một cái lao nên chém nhau với nó, con Hổ trắng cũng tăng tốc lao nên giơ một chân lên định vả về phía hắn. Tốc độ của hắn tuy nhanh hơn trăm cây lúc bộc phát nhưng con hổ đó cũng không kém tốc độ bộc phát lúc chưa biến dị của nó đã là năm mươi đến sau năm km trên giờ rồi, sau khi biến dị nó đã to và thân thể cơ phát triển hơn nhiều nên cũng đạt tốc độ như hắn trăm km trên giờ.

Cả hai đều bị văng ra ngoài sau cú va chạm, Sơn bị nó vả vào đầu nhưng có giáp tác chiến nên không sao, còn con Hổ trắng thì bị ăn một đao vào đầu ngay chỗ chữ vương trên đầu của nó. vết thương kéo dài từ mắt đến gần mũi của nó, máu chảy dòng dòng nhưng bằng mắt thường cũng thấy được nó đang liền lại như cũ.

Bị thương càng khiến nó điên cuồng hơn, mép nó bắt đầu giật giật sau đó nhìn hắn với anh mắt căm thù, thấy nó liền vết thương nhanh như vậy Sơn cũng đoán trước được rồi, không ngờ lại đúng như vậy nó cũng có cái khả năng liền vết thương như con Mập Thi kia.

Con Hổ lần này bắt đầu tấn công hắn trước khi nó gần đến chỗ hắn Sơn dùng tinh thần lực công kích khiến nó đau đầu sau đó hắn né qua một bên, con Hổ bị công kích đau đầu quá liền ngã dầm xuống nền bê tông của con đường đi, Sơn thấy vậy đi nên định cho nó ăn một đao nhưng con Hổ đã lăn sang một bên để tránh.

Sơn chém xuống nhưng không chúng nó chỉ chúng phần đuôi của nó nhưng cũng cắt đứt được một phần tư đuôi, con Hổ bị đau quá gào nên từng hồi để tản đi lỗi phẫn uất cũng như cơn đau bị mất đuôi.

Sơn cười mỉa sau đó rút cây cung, trong lúc con Hổ đang mải mê xoa dịu cơn đau thì hắn đã nắp tên nhanh như chớp rồi bắn ra một tiễn.

" Vù.. Phập "

Grào…..grao

Con Hổ bị chúng một tiễn vào mắt lăn ra đất kêu gào đau đớn, nó dùng hai chân cào cào cái mũi tên đó ra, Sơn thấy chúng tên thì vứt nó qua một bên chộp lấy cơ hội lao nên chém cho nó một nhát.

Con Hổ tuy đau nhưng vẫn còn một mắt chú ý đến hắn khi hắn lao nên nó cũng đã chuẩn bị nhưng không còn nhanh nhẹn như trước nên lần này đã ăn một đao vào chân trước làm nó gần đứt lìa cả chân.

Thấy thành công Sơn đang định cho nó một nhát để kết liễu thì nó đã dùng đầu húc tung hắn ra xa bên ngoài. Sơn văng ra bãi cỏ gần đó, khi hắn vừa đứng dậy thì mẹ nó hốt hết cả hển có đám nào Sói, nào Khỉ nào Báo đang đứng bên ngoài xa xa nhìn về phía này quan sát.

- Không biết trong đám đó có con nào mạnh như con Hổ này hay không, hoặc cả đám đó mà cùng lao nên thì mình chắc sẽ chết mất. Cái áo này mà bị tấn công quá nhiều thì năng lượng cũng sẽ hết khi đó thì không khác gì áo giáp từ Mập Thi mà thôi.

Sơn nghĩ như vậy, hắn cũng không biết bọn động vật biến dị đó móng cùng răng có phá nát được giáp từ Mập Thi không nữa, hắn đang phân vân có nên tấn công tiếp hay cố lại gần con thuyền không gian kia đây.

Sơn quyết định sẽ đến cái phi thuyền kia, đến được đó rồi tính sau. Nhưng hắn chạy bên nào cũng vô dụng con Hổ đó đều chắn đường hắn, nó đã rút được mũi tên ra khỏi mắt, chân trước cũng đang niền lại nên nó đi hơi có vẻ tập tễnh.

- Nếu mày muốn chết sớm thì tao sẽ thành toàn cho mày.

Sơn nói rồi dùng nốt một lần công kích tinh thần lực cuối cùng của mình, hắn lao đến gần con Hổ trắng đó rồi dùng tinh thần lực công kích, con Hổ bị chịu quá nhiều lần nên càng thống khổ hơn trước nằm rạp xuống đất mà ôm đầu. Sơn lại gần thì con Hổ đó phơi cái đầu ra trước mặt hắn.

Hắn vung cái đao Hắc Thiết nên sau đó chém xuống " Phập, phụt.. Grào " tiếng đao vào thịt sau đó một mảng đầu của con Hổ trắng văng ra, nó chỉ gào nên được một tiếng rồi nằm im bất động.

Hắn thoát lực ngồi dựa trên người con Hổ trắng đó, hắn đã dùng tất cả tinh thần lực mình có mà tấn công nó, năng lượng cũng tiêu hao quá nhiều. Sơn thở hổn hển quan sát cung quanh xem đám động vật biến dị ngoài kia nhưng không thấy chúng lại gần hơi kì quái nhưng cũng an tấm hắn ngồi nghỉ ngơi lấy lại sức.