Chương 83: Đi công viên.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 83: Đi công viên.

Nghe Huấn hỏi thì Sơn quay ra nhìn hai tên lính kia, hai tên đó tuy thấy hắn chiếm tiện nghi của Hải Băng nhưng cũng không giám nhìn hay nói gì, người ta bị chiếm còn không nói gì huống chi là mình.

- Căn cứ của các ngươi có xa không, hay gần đây. Gần thì chúng ta có thể đưa các ngươi đến đó.

- Căn cứ của chúng ta cách đây ba mươi km đường núi khá khó đi, ban ngày đi sẽ an toàn hơn.

Sơn nghe Hải Băng nói vậy thì nói với Huấn.

- Vậy kiếm chỗ nào qua đêm đi ngày mai tính tiếp.

Bỗng nhiên " bùm " một tiếng quay lại phía sau thì thấy một cái ô tô đang cháy dừng dực, đạn vẫn bắn trên đó ầm ầm, hắn còn nghe thấy cả cái giọng thằng Đạt hô nên hưng phấn.

- Đạt ơi mẹ cái thằng này mày phải tiết kiệm phóng lựu chứ, không đến lúc cần lại không có. Thôi không bắn nữa có con xác sống mẹ nào nữa đâu mà mày bắn.

Đạt nghe hắn quát vậy thì cười cười ném lại cái khẩu M4A1 cac –bi lại cho hắn sau đó ngồi huýt sáo trên lóc thùng xe. Sơn ngồi phía sau tuy không có ý muốn đụng chạm gì Hải Băng nhưng do xe sóc nảy thi thoảng cặp mông đầy đặn của nàng cứ năn dê qua dê lại trên đùi hắn khiến anh em bên dưới của hắn ngẩng đầu mà đâm vào mông của Hải Băng.

Sơn ôm eo giữ chạt nàng ta lại không cho nghiêng ngả nữa không hắn sẽ không chịu được mà làm gì nàng ta mất. Hải Băng thấy hắn ôm eo thì than hình hơi run nên, cả vật phía sau chạm vào nàng khiến nàng càng ngại ngùng hơn.

Sau khi nghe Sơn lái qua mấy ngã rẽ cũng như qua mấy con phố bọn hắn dừng ở trước một cái của tiệm nào đó do Tóc Tím chỉ, theo nàng ta phân tích thì nơi đó cách xa đám thi quần nhất cũng như gần lối đi ra công viên nhất.

Khi đến nơi thì cả đam xuống xe, mấy người kia thì nhìn nhau vẻ khó hiểu tại sao trên đường bọn họ không gặp một đám xác sống nào tấn công cả, cửa vừa mở Hải Băng đã chạy ngay xuống xe tránh xa hắn ra rồi nhìn hắn với ánh mắt bất thiện. Cường cùng Đạt cũng xuống xe sau vài đường cơ bản Đạt đã mở được cái cửa tiệm đó rồi.

Cánh cửa cuốn được Cường đẩy nên, bên trong là một lớp cửa kính có dòng chữ đẩy vào, Sơn đi nên trước gõ gõ cửa rồi thò đầu vào trong kêu.

- Hú hu… có ai ở nhà không.

Hắn vừa kêu vừa gõ thêm vài nhát nhưng không có động tĩnh gì cả, một nát biết chắc bên trong không có xác sống bọn hắn mới mở cửa lái xe vào bên trong rồi kéo cửa cuốn xuống. Vào bên trong mới biết cái cửa tiệm đó bán toàn là hoa làm bằng giấy, bên trong đầy đủ sắc màu, bó to bó nhỏ chất đầy hai bên.

Bên trong khá to có thể cho được cả hai cái xe S5 đi vào để cũng được, ở giữa nhà là một cái cầu thang đi nên tầng trên, hắn ra hiệu cho mọi người sau đó chia nhau thám thính các nới tỏng nhà thấy an toàn thì cả đám mới yên tâm mở một cái đèn bão để trong bếp.

Sơn mở tung tủ bát tủ lạnh các thứ trong nhà đó ra thì mới phát hiện đồ ăn đã hỏng hết chỉ còn một thùng bia là còn uống được, hắn đem ra để nát ăn cơm cả bọn cùng uống. Đám người Hải Băng thấy bọn hắn chả quan tâm mọi vật xung quanh cũng như không có vẻ gì sợ xệt thì hơi quái lạ.

- Còn không mau qua đây ăn uống đi ở đó làm gì nữa.

Mỗi người trong đám bọn hắn vui vẻ ai việc đấy lấy lồi bát đũa, dùng nước trong bình nước còn trong nhà đổ vào, đồ hộp cũng như xúc xích, tất cả có gì ăn được mang theo đều cho hết vào lồi. Miễn là không mốc là được bọn hắn đều ăn được hết.

- Uống đi, mấy hôm rồi ấy nhỉ,đi liên tục toàn nhai lương khô nhạt mồm nhạt miệng quá.

Đám Hải băng cũng tiếp lấy đũa bát của bọn hắn đưa cho rồi như cách li bọn hắn vậy ngồi một góc với nhau. Đám Sơn thấy vậy cũng mặc kệ cứ cạng chai bia uống với nhau chém gió tung trời, mấy thằng còn tâng bốc hắn như thần vậy.

Bỗng nhiê Hải Băng cũng cầm một trai bia hắn đưa lúc nãy rồi nói.

- Cám ơn bọn anh đã cứu chúng tôi lúc nãy.

Sơn thấy nàng ta giơ chai bia về phía mình thì cũng cạng lại sau đó đang định nói thì Đạt đã cướp lời nói.

- Anh hùng cứu mĩ nhân, mĩ nhân lấy thân báo đáp. Đại ca tôi đây, à không đoàn trưởng tôi đây là người nghĩa khí hảo sảng, trọng tình nghĩa cô mà chao thân cho anh ấy thì đảm bảo anh ấy sẽ đảm bảo an toàn hết đời cho cô.

Sơn nghe vậy thì đánh cho Đạt một cái vào đầu nó rồi quay ra nói với Hải Băng.

- Đừng để ý, thằng này nó hay nói đùa ấy mà. Uống đi ngày mai không có gì chúng tôi sẽ đưa cô về cái căn cứ đó.

Hai anh lính kia cũng giơ bia mà cạng chén với hắn sau đó uống cạn cảm tạ hắn đã ra tay cứu giúp, Sơn lấy mấy bông hoa giấy cũng như bàn ghế gỗ trong đó ném vào trong bếp lửa để đun. Tiếng gỗ lép bép, nước sôi ùng ục hai bên như hai thái cực một đám trầm mặc do đồng đội hi sinh, một đám vẫn nói cười rôm rả.

- Các anh có vẻ không phải người căn cứ của chúng tôi đúng không. Vì vậy anh mới hỏi chúng tôi nó có xa không, các anh là người ở căn cứ khác đến hay sao, các anh định đi đâu vậy.

Bọn hắn đang nói chuyện thì im bắt sau đó cả bốn tên cùng nhìn về phía của Hải Băng, hai anh lính kia thấy vậy thì hơi hoảng hốt bắt đầu đề phòng.

- Cô gái em có biết hỏi người khác như vậy là mất lịch sự không. Muốn dò xét gì bọn này sao, nghi nhờ lòng tốt của bọn ta sao.

Huấn là người chất vấn nàng ta đầu tiên, khiến nàng ta quẫn bách mà xua tay loạn xạ nói.

- Không không … không ta không có ý đó. Chỉ là là ta hơi tò mò mà thôi.

Một tên trong đám đó mới cười xòa nói.

- Mấy anh đừng nóng, chị ấy thấy bọn anh mạnh quá nên mới tò mò vậy thôi. Ở chỗ bọn em muốn giết một con Tay Đao mà anh giết lúc nãy phải dùng đạn xe tăng bắn thì nó mới chết, chứ không đơn giản như anh bắn một tiễn là nó đã chết.

- Đúng vậy mấy anh, chị ấy nghiên cứu vi-rut với ảnh hường đến con người nên chị ấy hơi tò mò về vấn đề đó mà thôi.

Sơn nghe vậy thì xua xua tay sau đó bảo cả bọn uống tiếp, bầu không khí hơi ngượng ngập, hai anh lính kia mới chúc từng người sau đó giới thiệu tên bọn hắn. Mộng đứa mặt nhỏ hơi đen cắt đầu cua giống Sơn tên là Trần Tú đứa còn lại hơi mập chút mặt mày hơi phúc hậu đeo kính tên là Nguyễn Nam.

Bọn Sơn cũng giới thiệu qua cho bọn hắn về tên tuổi cũng như nói bọn hắn chỉ là quân nhân đi theo đoàn chạy chốn nên phía bắc sau đó thất lạc từ đó anh em đi lẩ thẩn khắp nơi mà thôi không có nơi ở cố định.

Hai tên đó biết bọn hắn hiện tại tự do không thuộc quân đội hay tổ chức nào thì liên tục mời chào vè trong quân đội ở căn cứ đó cả cô Hải Băng kia cũng mời bọn hắn về bảo vệ cho nàng ta, Sơn không đồng ý ngay mà nói bọn hắn để xuy nghĩ một đêm.

Hắn không đồng ý ngay vì như vậy khiến bọn Hải Băng nghĩ bọn hắn cố tiếp cận nàng ta để vào căn cứ, với hắn cũng nghĩ định vào căn cứ đó xem thế nào có to đẹp vững chắc hay lại như căn cứ Hi Vọng lần trước.

Với bọn hắn còn phải đi đến cái phi thuyền trong công viên kia xem thế nào, ăn uống đến tận khuya mấy người chém gió trên trời dưới đất chán chê rồi mới đi ngủ.

Đêm đó hắn chằn trọc mãi đến khuya mới ngủ được, nghĩ đến cái phi thuyền ngày mãi sẽ đến kia hắn lại hơi hồi hộp không biết sẽ ra sao đây, hay lấy ở đó được thông tin quan trọng gì không hay lại công cốc.

Sang khi mặt trời vừ nó dậy, 6h30 hắn đã dậy và như mọi ngày cố gắng đứng trước ánh nắng bình minh mà hấp thu năng lượng, hôm nay cũng vậy hắn đứng trên sân thượng cái nhà đó rồi hấp thu năng lượng xung quanh.

Hắn thấy có gì đó khanh khác nhưng hình như quá nhỏ hắn cũng không biết được nó là cái gì, xuống đến nơi thì đám Đạt đã chuẩn bị xong xuôi đang chờ hắn để đi, đam người bọ Hải Băng cũng định đi nhưng bị hắn ngăn lại Sơn nói.

- Mấy người ở đây đi tầm một hai tiếng nữa chúng tôi sẽ quay lại đón các người.

- Bọn anh định đi đâu.


Hải Băng sốt sắng nhìn hắn nói, Sơn lấy cái balo của cô nàng đưa cho nàng ta rồi nói.

- Đi hóng gió.

Biết là hắn nói rối, nhưng đám người đó sẽ không trả lời cô thật lòng nên Hải Băng cũng không hỏi nữa chỉ đứng nhìn cái xe đó rời đi. Su vài lần rẽ trái rẽ phải cũng như qua vài khúc cua cũng đến cái công viên đó.

- Đã quét bên trong có khoảng năm trăm xác sống cùng nhiều sinh vật biến dị khác có khả năng súng đạn không ảnh hưởng được đến chúng.

Nghe vậy Sơn hơi lưỡng lự một chút rồi nói với đám Đạt và Huấn.

- Mấy đứa ở trong xe nha anh sẽ một mình vào đó, bên trong khá nguy hiểm. Nếu đến chưa anh vẫn không ra thì mấy đứa hãy mau rời đi và đưa cô nàng lúc nãy đến cái căn cứ mà họ nói tới.

- Đại ca…bọn em đi theo có thể giúp yểm chợ giúp anh mà.


Nghe hắn nói vậy thì ba tên đều đồng thanh nói, Sơn lắc đầu rồi tiếp.

- Chúng mày yên tâm đi anh có Tóc Tím hỗ trợ trên cao đây rồi, với anh mày đã là hành tinh cấp 1, sức mạnh thế nào Mập Thi còn giết được cơ mà … Yên tâm đi.

Nghe Sơn vẫn còn tâm tình bóc phét như vậy ba tên cũng yên tâm đôi chút rồi để cho hắn đi vào trong cái công viên đó một mình. Ra khỏi xe Sơn nhún người một cái đã nhảy qua cái song sắt hơn hai mét kia rồi.