Chương 82: Cứu Người Trong Hẻm.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 82: Cứu Người Trong Hẻm.

Lúc chuẩn bị đi Sơn có dặn lão Thành Phệ chiếu cố hai cô gái đã ngủ cùng hắn, với kéo lão vào một góc khuất và nói riêng với lão.

- Lão Thành này không phải anh em muốn chia rẽ tình cảm của anh và con Trinh đâu nhưng theo em ông anh nên lưu tâm nhãn để ý đến cô ta, một nữ nhân không đơn giản đâu. Đừng vì thoải mái bên dưới mà quên đi tất cả, cố gắng chiếu cố đám người em mang đến cùng mấy cô gái được cứu kia, tâm trí họ bị đả kích quá lớn chăm soc họ thật tốt tránh để điều gì đó không hay xảy ra.

- Chú yên tâm anh sẽ chiếu cố tốt mọi người, còn tình cảm của anh và Trinh khá tốt chắc không có chuyện gì xảy ra đâu, cám ơn chú đã nhắc nhở.


Lão ta tuy nói như vậy nhưng trên mặt đã hơi nghi hoặc, Sơn biết lão ta đã để ý lời mình nói thì cũng không nói gì nữa mà cùng đám Đạt nên đường trước sự tiễn biệt của họ.

Đi ra xa thấy Sơn vẫn ngồi trên lóc xe S5 nhìn lại về phía đó mà vẫy tay Đạt không kìm được mà nhoi đầu nên nói.

- Sao anh không chỉ đường cho họ đến căn cứ đảo của chúng ta, súng đạn với vật tư nhiều như vậy có thể làm căn cứ chúng ta lớn mạnh hơn.

- Anh không yên tâm đám đó một chút nào nhất là cái cô Ngọc Trinh kia, nên anh không nói cho họ biết đến chỗ ở của chúng ta.

Đạt gật đầu tỏ ý hiểu rồi lại quay vào bên trong, Sơn thấy đã đi xa rồi thì cũng chui lại trong xe nghỉ ngơi lấy lại sức. Cái xe của họ vẫn cứ thế bon bon trên đường đi đến cái thành phố mà nơi có cái phi thuyền thứ hai mà Tóc Tím xác định kia.

Bọn hắn không biết vận khí tốt hay không mà đi đường hầu như không gặp gì nguy hiển chỉ có đôi lúc gặp mấy cái xe chắn giữa đường hay cây đổ chắn đường thì lại phải xuống xe đẩy chúng lấy đường đi mà thôi.

Tóc Tím thì luôn thực hiện nhiệm vụ quan sát trên cao, bọn hắn thì giúp nàng ta liên tục thay xạc pin mấy cái Flycam, chạy được đến gần cuối ngày thứ hai thì bọn hắn cũng đã chạy qua mấy cánh đồng với quả đồi mới sang được đến ngoại ô cái thành phố nơi có chứa cái phi thuyền kia.

Bắt đầu bọn hắn thấy nhà cửa lác đác bên cạnh đường cũng như ô tô vứt trên đường hay vết cháy, tường đổ vỡ ngày một nhiều hơn. Năng lượng của Tóc Tím ngày càng ít nên nàng ta cũng không dám quét sinh vật nữa cũng như không dám điều khiển Flycam đi quá xa tránh tiêu hao hết năng lượng mà không liên lạc được với con tàu kia.

Qua chỉ dẫn của Tóc Tím thì bọn hắn cũng vào được bên trong thành phố an toàn mà không có va chạm quá lớn với đám xác sống đông nghẹt trong cái thành phố này. Đang định tìm một chỗ nghỉ ngơi ngày mai sẽ đến cái công viên kia thì Sơn nghe thấy tiếng súng hắn thò đầu ra ngoài xe rồi quay lại nói.

- Gần đây có người, anh có nghe thấy tiếng súng.

Cả đám đã biết hắn từ khi bước vào hành tinh cấp 1 thì điều gì quái lại sức mạnh hay thích thị lực trên người Sơn đám người đó đã thấy quen rồi, nên chẳng ai hỏi xem có đúng hay không mà đều tin tưởng hắn nói.

Đúng lúc này thì Tóc Tím cũng chao đổi với hắn, một loạt ảnh được gửi về.

- Phất hiện có một đoàn xe ba chiếc, không dõ có bao nhiêu người phía sau đang có một thi quần hơn trăm con đuổi theo. Ngoài ra còn phát hiện hai con Tay Đao cũng đang tham gia đuổi giết đám người đó, đang chuyển hướng về phía các ngươi, khoảng cách còn 2 km …. 1,9 km …

- Huấn mau lái xe tránh vào chỗ nào đó đi, có một đám xác sống đang lao về phía này, tránh đi cho đỡ phiền phức.


Huấn ứng tiếng rồi sau đó lùi xe lại đến một ngã ba thì rẽ sang một bên sau ó lái chui vào bên trong một con hẻm, bên trong có mấy con xác sống đều bị Sơn thò người ra ngoài dùng súng lục bắn cho chết không kịp làm gì.

Sau khi tắt hết đèn, không gian tối mờ do trời xắ tối, chỉ còn nghe thấy tiếng súng cùng tiếng bom nổ, tiếng bước chân dầm dập mà thôi. Một nát sau thì không còn nghe thấy tiếng gì nữa Huấn đang định mở xe chạy thì lại có tiếng xe ô tô phanh gấp sau đó là tiếng la hét rồi có một toán người chạy vào trong ngõ nhỏ bọn hắn đang lái xe ở đó.

- Đúng là tránh cũng không xong mà.

Sơn thấy vậy thì nói một câu, đám bên trong xe cũng nhìn nhau bất đắc dĩ. Y như dự đoán đám đó chạy vào trong được vài trục giây thì bên ngoài chạy vào một con Tay Đao, mắt nó đỏ ngầu phát quang như mắt mèo trong đêm vậy đứng chắn trước ngõ.

Thấy đám người kia đang đứng trong ngõ tối, không còn đường lui nữa nên con Tay Đao cũng hưng phấn gào rú sau đó chầm chậm tiến lại đám người đó. Đám người này thấy vậy thì hết hồn vây quanh một người súng đạn lôi hết ra mà bắn, cả súng phóng lựu cũng đem ra phóng luôn.

Nhưng tất cả chỉ là muỗi đốt inox, con Tay Đao đó chr chậm lại hoặc đẩy lui một tí mà thôi, bọn hắn cố kiếm chỗ thoát nhưng con hẻm đó không có lấy một cánh cửa hay thang chèo nào cả, rồi bọn hắn vừa bắn vừa lui bảo vệ người ỏ giữa lui càng sâu về cuối con hẻm.

Con Tay Đao đó bị bắn lựu đạn nổ thì càng điên cuồng hơn, vung đao che đạn rồi chạy nhanh về đám người kia.

- Mọi người tôi cố cản nó một nát mau đưa tiểu thư rời khỏi đây.

Một người có vẻ là trung niên lao nên định ôm lấy con Tay Đao để cản chở nó một nát nhưng chưa đến gần thì đã bị nó chém thành hai nửa, nó vơ lấy nội tạng người đó ném vào bụng cho xũ tua cuốn vào trong rồi tiếp tục tiến lại gần đám con mỗi mới.

Sơn biết cuối cùng đám kia cũng tiến vào trong này mà thôi, kiểu gì cũng phải giết con Tay Đao đó, ra hiệu cho Huấn sau đó hắn chui qua ụ súng trên đầu thùng xe rút cung tên với cài một mũi tên răng Thi Khuyển nhắm về phía con Tay Đao kia.

Đèn vừa bật sáng nên, con Tay Đao vừa vung liêm đao chuẩn bị chém xuống đám người kia, người bắn súng đứng đầu đang chuẩn bị chết để kéo dài cho đồng bọn vài giây.

" Vút phập… uỳnh "

Mũi tên bay ra đâm vào mắt con Tay Đao xuyên qua sau gáy nó khiến nó văng mạnh ra sau đập vào một cái thùng rác, nó văng ra xa hai ba mét đủ thấy sức mạnh từ cung tên của Sơn thế nào. Hắn sợ bắn một nhát không chết con Tay Đao để nó chém thêm vài người thì càng không ổn nên đã dùng hết lực ngắm chuẩn quỹ đạo di chuyển của con Tay Đao mà bắn.

Dạo gần đây hắn cũng thi thoảng luyện bắn cung nên thi thoảng cũng xuất thần vài nhát mười thì có năm sáu mũi chúng đúng điểm hắn muốn bắn. Đám người kia đang chuẩn bị chết thì thấy có đèn ô tô bật nên sau đó là con Tay Đao văng ra ngoài không có động tĩnh thì đều sửng sốt rồi quay lại phía cuối con hẻm mà nhìn.

Đám bọn hắn che mắt mà vẫn không nhìn thấy gì do đèn pha cái xe này đã được lão Lưu chế thay đổi bằng dèn siêu sáng chiếu rất xa, đến gần thì hắn với Đạt đều nhảy xuống Sơn nói.

- Mau nên thu lại thi thể con Tay Đao đó đi Đạt, đã tránh vào tận trong ngõ này mà vẫn gặp phiền phức.

Đạt theo lời hắn cầm mấy cái dây thừng đi nên chói con Tay Đao lại sau đó ném cho hắn lại cái mũi tên mà không thèm để ý đến đám người kia. Đám người kia quá bất ngờ nhưng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng hiểu chuyện gì thì đám bọn hắn mới hoảng sợ nhận ra đám người này quá kì quái.

Trong căn cứ của bọn hắn thì con Tay Đao đó quá là khó đối phó, phải dùng đạn xe tăng bắn thì nó mới chết hoặc nó phải chịu vật nặng vài tấn đè thì nó mới chết vậy mà đám này chỉ bắn có một mũi tên xuyên đầu mà nó đã chết rồi.

Thấy bọn Sơn chằng con Tay Đao ra sau xe chuẩn bị rời đi thì cô gái có vẻ là tiểu thư gì đó kia tỉnh thần lại đầu tiên nói.

- Các ngươi là quân nhân sao, cám ơn các ngươi đã giúp chúng ta, giúp người thì giúp cho chót các ngươi có thể đưa chúng ta về căn cứ được không.

Sơn quay lại cười với cô gái đó rồi nhìn lại hại tên nam nhân đi theo cô ta kia, cả ba đều mặc đồng phục tác chiến, hai tên kia cầm súng cũng như trai tay hắn liếc qua có thể đoán đám này tám chín phần là người của quân đội.

- Mặc áo quân nhân chưa chắc là quân nhân nha cô gái, ta đã cứu các ngươi một mạng ta không đòi hỏi ở các ngươi điều gì thì thôi vậy mà còn muốn ta bảo vệ các ngươi sao, như vậy ngươi có thấy quá phận hay không.

Cô gái xinh đẹp kia nghe hắn nói vậy thì cũng á khẩu không biết nói gì thêm, một anh chàng trong hai người đó nghe vậy thì mới nên tiếng.

- Thưa trung tá chị Hải Băng đây là người vô cùng quan trọng chị ấy là người nghiên cứu vi-rut dịch xác sống đang cố chế ra vắc –xin, lần này đi là lấy mẫu vi-rut ở địa điểm coi là đầu tiên phát tán trong thành phố này. Cầu mong anh hãy đưa chị ấy đến căn cứ còn chúng tôi nguyện hi sinh đoạn hậu cũng được.

Sơn nghe vậy thì liếc nhìn cô gái đó, có đôi mắt trong sáng và rất có thần, mặt mày cũng rất thanh tú, sau lưng đang đeo một ba lô nhỏ có thể là đựng vật mẫu kia. Mọi chuyện xảy ra trong ngõ chỉ có vài phút nhưng đám xác sống phía sau đã đuổi đến nơi có vài con đi đầu ngửi thấy mùi máu bắt đầu đi vào đây.

Thấy có mấy con xác sống đi vào đây thì hai người đi theo bảo vệ cô gái kia định lao nên bắn yểm trợ cho bọn hắn rút đi. Sơn kéo họ lại rồi nói với Đạt.

- Đạt mày nên trên lóc xe đi em, xả đạn nhiệt tình dẹp đường cho xe chạy.Còn hai thằng này đi nên xe còn ở đó mà hi với chả sinh.

Sơn kéo hai tên đó lại đẩy vào bên trong xe, sau đó rút súng lục bắn mấy con xác sống đang vào trong ngõ, cứ mỗi nhát đạn ra là lại có một con xác sống nga xuống do ăn đạn vào đầu, lúc này thì tiếng súng M50 trên lóc xe vang nên ầm ầm.

Khẩu súng đó được lắp trên đó nhưng bọn hắn không có đạn, cho đến khi cướp được đạn từ kho súng của đám buôn bán độc phẩm với của đám lão Hoàng Chột lấy được của đám quân cảnh xấu số kia, lão Thành Phệ thấy bọn hắn không có đạn nên đã cho bọn hắn mấy giương ném ở cuối xe, hôm nay mới có chỗ dùng.

Đạn bắn trong đêm tối tia lửa cũng như đường đạn mắt thường cũng thấy được, đám xác sống lao vào đến đâu là bị tan xác đến đó, Sơn thấy vậy cũng yên tâm kéo cô gái kia nên xe sau đó cởi ba lô cô ta ra ném ra đống đồ ngổn ngang cuối xe rồi để cô ta ngồi trên đùi mình.

Cô ta tưởng hắn định làm gì thì cố giãy giụa thoát khỏi hắn, Sơn thấy vậy vỗ cho vài cái vào mông rồi nói.

- Em gái em không chịu ngồi im thì anh sẽ làm gì em thật đó, không thấy trong xe rất hẹp sao, không ngồi vậy thì sao đủ chỗ.

Đạt đã dừng bắn lại vì không còn con xác sống nào vào nữa, Huấn thì lái xe đi ra ngoài, tiếng lạo xạo do bánh xe cán nên xương người làm cho người nghe phải tê cả da đầu.

- Anh Sơn chúng ta đi đâu bây giờ đây.