Chương 76: Hóa Ra Đều Là Trang Bức.
Sơn nhớ lại lúc hắn đến đây có khoảng bốn hay nắm trục tên gì đó cầm súng, mà lúc đó trời bắt đầu xẩm tối hắn không quan sát kĩ được. Sơn khẽ cúi đầu vào cặp ngực của cô gái ngồi cạnh mình che đi lỗi nghi hoặc hiện rõ trên mặt hắn, cô gái kia tưởng hắn muốn làm gì đó thì hơi run nên một cái rồi cũng ngồi in cho hắn ôm.
Vùi mặt vào bộ ngực đó qua lớp áo váy đó hắn cũng cảm thấy sự mềm mại cũng như kích thước khá lớn của nó, Sơn ngửi vài hơi tỉnh thần lại sau đó quay ra uống một ngụm rượu rồi nói.
- Hai anh đừng trách nha thật sự nhiệm vụ này rất quan trọng bọn em không thể bỏ được, nể tình hai anh em mới nói bật mí một tí, nó ảnh hưởng đến vận mạng của cả trăm ngàn người đó anh.
Huấn đang uống rượu thấy hắn chém gió như vậy tí phun rượu ra ngoài nhưng cố nuốt xuống khiến mặt hắn đỏ bừng, cô gái ngồi cạnh hắn vuốt vuốt giúp hắn một nát mới bớt đỏ. Hai lão kia nghe thấy vậy hơi xửng sốt rồi nói.
- Vậy ah … Nếu như vậy thì các chú nên đi làm nhiệm vụ đó thật.. ah mà không vội thì các chú cứ ở đây chơi vài hôm hãy đi. Bọn anh sẽ chiêu đãi mấy đứa như khách quý vậy, uống đi uống đi.
Cô gái trước đó ngồi cạnh lão Thành Phệ bị kéo ra đứng cạnh đó, cái cô nàng mới vào ngồi cạnh lão ta nháy nháy mắt cho cô ta gì đó rất bí mật, mọi người không ai để ý nhưng hắn đã nghi ngờ nên chú tâm đến mọi người hơn thấy cảnh đó hắn cũng chỉ hơi nghi hoặc nhưng vẫn tiếp tục ăn uống cùng mọi người.
Mấy cô gái ngồi cạnh bọn hắn cũng rất bạo dạn cố đưa đẩy cho bọn hắn làm gì cũng được cũng khá hiểu ý nữa, rượu thêm một nát thì có một tên chạy vào người bê bết máu nói.
- Hai vị lão đại chết hết rồi, chết hết rồi. Anh em đi qua đó đã chết hết rồi.
- Cái gì ngươi nói gì, Sao sao bốn năm trục người mà chết sạch rồi sao.
Lúc này thì nghi hoặc trong lòng Sơn càng đậm hơn hắn mẹ nó chắc chắn máu trên người tên đó không phải máu người, hay máu xác sống mà là máu động vật. Hắn ngày xưa làm đại ca nên rất nhạy cảm với mùi này huống chi hắn đã là hành tinh cấp 1 khứu giác nhạy bén đến thế nào, còn máu hoạt thi thì gần đây hắn ngày nào chả ngửi thấy.
- Tóc Tím ngươi mau xem xét lại đám người nơi đây xem có mờ ám gì không.
Một nát sau thì Tóc Tím đã truyền thông tin cho hắn vẫn như cũ hơn ba trăm người, trang bị súng đạn có năm mươi sáu người, nhưng mà câu cuối của Tóc Tím làm hắn sôi con mẹ nó máu nên, hắn cảm thấy mình con mẹ nó rất là ngu ngốc ‘ tất cả đều là súng bắn CO2 ’.
- Cái đéo gì giám diễn trò với tao sao.
Sơn đẩy cô gái ngồi cạnh mình sang một bên rồi rút khẩu lục ra ngắm vào lão Thành Phệ, đám Đạt thấy vậy thì cũng nâng súng nên rồi ngắm về đám bọn người kia, bên trong hơi yên tĩnh một nát rồi tiếng hét ầ ỹ của mấy cô gái vang nên.
- Im mồm không tao bắn chết hết bây giờ. Lão Phệ con mẹ nó không cần trang bức với ta, có ý đồ gì mau nói ngay.
Thấy có động đám người bên ngoài cũng lao vào tầm trục tên giơ súng về phía bọn hắn, Sơn chỉ cười mỉa nhìn Thành Phệ.
- Tất cả đi ra ngoài, còn không mau đi ra. Sơn chú em có hiểu lầm gì sao, sao đang yên đang lành lại làm như vậy. Chú mà nổ súng thì cả hai bên đều thiệt, anh em của chú cũng không thoát khỏi đây hôm nay.
- Con mẹ nó lão già đừng có dọa ông đây, máu mà tao thấy còn nhiều hơn tiền mà lão thấy, mẹ máu trên người thằng đó là máu động vật chứ máu người mẹ gì, với cả con mẹ nó định trang văn bức đến khi nào nhìn lại cái súng của thằng đàn em ngươi kìa.
Bọn Đạt cũng nhìn lại khẩu lục cái tên kia dắt sau quần, toàn bọn lão luyện khi nhìn thấy một cái con ốc lục giác bên dưới tay cầm chỗ hộp tiếp đạn đã hiểu ra rồi chửi.
- Con mẹ nó thì ra là súng hơi bắn bi sắt.
Đám người kia nghe vậy thì mặt mày hơi biến sắc, Sơn thấy vậy thì mới nói.
- Con mẹ nó nói mau, các ngươi muốn gì ở chúng ta. Không nói sự thật ông bắn nát sọ chúng mày.
- Là bọn anh ngưỡng mộ đặc cảnh ….
- Câm mồm. Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng không nói thật đừng trách thằng này chở mặt.
Cả đám đều ngây ngốc, bỗng cô gái ngồi trên đùi lão Thành Phệ lúc nãy tỉnh thần lại đứng nên trước lòng súng hắn nói.
- Tất cả là chủ ý của ta, không liên quan đến họ ngươi mau giết ta đi. Cầu xin ngươi giết ta nếu ngươi hả giận thì hãy tha cho mọi người, ở đay toàn là người tốt họ không đáng chết, mong ngươi đừng làm tổn thương họ.
Lúc này lão Thành Phệ kéo nàng ta lại đẩy ra phía sau rồi nói với hắn.
- Không phải là lỗi của cô ấy là lỗi của ta hãy giết ta đi.
Sơn cảm thấy nhức hết cả trứng cái truyện cẩu huyết chia rẽ uyên ương trên phim lại rơi vào đầu hắn nhưng hắn éo phải vai chính kia mà là cái vai phản diện chia rẽ mới bựa. Sơn nên đạn tạch một cái ở khẩu lục M1911 của mình rồi nói.
- Con mẹ hai ngươi đang làm trò gì thế, ta muốn hỏi là chuyện gì đang xảy ra đây thôi cơ mà ta đã bảo giết tên nào trước đâu mà các ngươi đã đòi chết.
Lúc này thì hai người bọn họ mới thôi ôm kéo nhau nữa, cô gái kia mới đi nên trước nói.
- Là kế hoạch của bọn ta, chúng ta tưởng đám người các ngươi là người của tên Hoàng chột bên siêu thị khu tây kia cử các ngươi sang bên này thám thính nên chúng ta mới làm vậy.
- Khoan khoan dừng dừng, Hoàng chột là thằng éo nào, vẫn còn một nhóm người sống sót giống các ngươi ở thành phố này sao.
- Đúng vậy đám đó không bằng cầm thú bọn chúng đã bắt muội muội ta …. Hu hu.
Lão Thành Mập đi nên ôm cô gái đó vào lòng rồi an ủi, hắn quan sát thì có vẻ đôi này có cảm tình thật một ông chú năm mươi một con bé mười chín đôi mươi, một con heo mập đè nên một củ cải trắng nhỏ ban đêm mà làm chuyện đó. Nghĩ đến chuyện đó Sơn thấy đã hơi nổi ra gà rồi, an ủi một nát thì lão Thành Phệ nói.
- Đám đó không bằng cầm thú bọn chúng bắt phụ nữ ở nơi đó như nô lệ vậy, Ngọc Trinh cùng em của nàng cố gắng mới chốn thoát được đến được đây nhưng lúc chốn chạy vì xác sống mà em gái cô ấy lại bị bọn chúng bắt lại.
Lúc này thì lão Sáu Chín Ngón kia có vẻ cũng căm phẫn nói.
- Đúng đấy chú em đám đó đúng là cầm thú chúng nó chơi xong còn đem mấy nàng đó ra làm mồi cho xác sống.
- Vậy sao các ngươi không qua đó mà cho chúng một trận, nơi này có vẻ đông nắm cơ mà. Với khả năng trang văn bức vừa rồi thì dọa chúng đâu có khó khăn gì đúng không.
Đạt thấy mấy lão nói vậy thì không kìm được mà nên tiếng.
- Anh bạn trẻ cậu tưởng chúng tôi chưa từng nghĩ đến sao, đã có lần tôi muốn qua đó cứu em gái của Trinh rồi nhưng bọn chúng có rất nhiều súng đạn, không phải là súng đạn hơi giống chúng tôi mà là súng thật đạn thật. Bọn chúng có hai ba mươi khẩu súng trường liền.
- Thì ra là vậy các ngươi phơi ra nhiều súng như vậy là để chúng thấy sao, đám đó cũng đúng là một đám gà mờ súng hơi hay thật mà cũng không biết. Lúc vào xẩm tối con mẹ nó ta bảo sao cái chỗ này lại có nhiều súng đạn như vậy.
- Đám đó là do lão Sáu buôn lậu cho bọn thanh niên không ngờ tận thế nên bỏ ra dùng, cách đó là của Ngọc Trinh đưa ra không có nó trang bức chắc chúng ta cũng bị đám đó chiếm đóng mất rồi.
Lão Thành Phệ tiếp lời rồi nói với hắn, nghe lão nói vậy Sơn cũng nhìn nàng ta rồi nói.
- Có phải hôm nay ngươi cũng bày kế này cho hai lão đó đúng không, thử xem chúng ta có phải người của lão Hoàng chột đúng không nếu đúng dụ dỗ ở lại bên này được thì tốt mà không thì giết cướp súng có đúng không. Còn không phải người đám Hoàng chột thì làm chúng ta có hảo cảm sau đó mời chào chúng ta ở lại đây làm tay chân cho các người, còn cái tên nằm trên đất này là kế hoạch B của ngươi đi. Không ngờ thời gian ngắn như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra được đủ trò như vậy.
Cô gái kia nghe hắn nói như vậy thì mặt mày hơi biến sắc nói.
- Làm sao ngươi biết …..
- Hừ cái trò trẻ con đó ta liếc mắt là có thể nhìn ra.
Sơn thu súng lại ra hiệu cho bọn Đạt thu súng lại, Sơn bắt đầu ra vẻ đã nhìn hết kế hoạch mà nói, lão Thành Mập nghe hắn nói vậy thì mói cười khổ nói.
- Chú đừng trách cô ấy, cô ấy cũng chỉ vì quá nóng lòng cứu em gái cô ấy mà thôi. Nhưng tất cả điều trước đó nói với các cậu là thật nơi này bọn anh không có kiểu ép buộc nữ nhân, ai ai cũng tự nguyện. Còn đám người cậu đưa đến thì đã được Ngọc Trinh đưa đi mổ cũng như đến trạm y tế của bọn anh thật rồi.
- Cả chuyện bọn anh chết mấy trục người là có thật, đám bọn hắn đi do thám một cái nhà kho sau đó chết hết còn một người hấp hối quay về, người đó cố gắng được một tiếng rồi cũng chết do bị xác sống cào chúng. Hắn đem về một tin tức rằng chỗ nhà kho đó có rất nhiều súng.
Sáu Chín Ngón nói tiếp lời của Thành Phệ, Thành Phệ phất phất tay cho mấy người đi ra hết, cả Ngọc Trinh cũng được lão bảo đi ra ngoài, Sơn thấy vậy cũng không ngăn cản. Mấy tên lại ngồi vào bàn rượu rồi Thành Phệ nói tiếp.
- Chúng tôi nghĩ cướp được kho súng đó có thể trở mình đấu thật sự với đám kia, nhưng quan sát vài lần mà không vào bên trong được, ở đó có rất nhiều xác sống, đếm sơ sơ cũng có đến ngàn con.