Chương 69: Đám người đầu tiên đến căn cứ.
Mỗi ngày ba lần phát nhạc cũng như mấy cái tin trên đảo, còn lại là phát tin nới bọn hắn có trợ giúp cho người sống xót. Khí thế trên đảo sức sôi, ngay cả đám trẻ con cũng tự biết chăm no cho bản thân khi bố mẹ đi huấn luyện hay làm việc.
Lương thực quá nhiều do lấy được qua vài lần tác chiến bên thành phố Tân Hải, điện nước đầy đủ dùng nên bọn hắn ngoài huấn luyện ra thì thay nhau mà chăm sóc một vườn ra lớn để phục vụ cho mọi người.
Thấy mọi người toàn dùng trao đổi hàng hóa với nhau nên hắn nhớ ra lương phiếu trong sơn trang Hồ Điệp, Sơn cũng bàn bạc sau đó cũng làm ra một tấm lương phiếu cho đám người trong căn cứ dùng.
Cái lương phiếu đó được in hình hắn cùng tranh vẽ của cái đảo nhỏ đó, sản phẩm là từ tay một tên làm tiền giả trong nhóm làm ra, mực cùng giấy in cũng được hắn chọn kĩ lưỡng. Lương phiếu mất một thời gian mới được in ra rất là đẹp mắt, dựa theo lương thực mà hắn bắt đầu quy đổi cũng như phát lương cho mọi người.
Biết được có một tên có khả năng như vậy, Sơn mới phát động một cuộc tìm kiếm nhân sự mới cho các công việc cần thiết trên đảo. Người cũng khá đông nên trước đó khá nhiều người trong nghề, sau khi hắn ban bố xong cái thông báo đó xuống thì chưa đầy một giờ đã có một đám đến ứng tuyển.
Thợ điện có, sửa đường ống nước có, kế toán có, xửa xe có …. Sơn tùy theo mọi người trước đó thành thạo việc gì mà phân chia vào việc đó giúp đỡ mọi người, cũng như tìm ra vài người thân tín lập nên những người lãnh đạo từng bộ phân mà quản lí người trên đảo.
Cái đảo của hắn đã đi vào kỉ luật rất nhiều, như một cái thành phố thu nhỏ, mỗi người một công việc, người tìm vật tư người xửa điện, người vệ sinh … hắn qua luyện tập cũng lập ra được Thi Đao hội ban đầu có hơn ban trăm người cả nam lẫn nữ.
Thi Đao Hội là lực lượng tác chiến chủ yếu của đảo, người bảo vệ cũng như giữ trật tự trên đảo, cuộc sống đã lề nếp thì mấy hôm sau trên tần số bộ đàm bọn hắn thông báo trên radio nhận được tin cầu cứu của một đám người.
Cái ngày mà đám đó cầu cứu là ngày thứ tám sau khi Sơn giết được con Mập Thi kia, theo lời kể của người trực thì đám đó có năm người ở cách bên phía đông nơi này bốn năm km, bọn hắn đang ở trong một ngôi khu trung tâm thương mại, xung quanh là rất nhiều xác sống có khoảng ba đến bốn trăm.
- Đại ca lần này định đi bao nhiêu người, định cử trung đội nào đi.
Sơn đã chia Thi Đao Hội như ở trong quân đội, hắn chia làm tám trung đội, mỗi trung đội rơi vào khoảng ba tám đến bốn hai người, trong đó ai cũng giỏi trong các lĩnh vực khác nhau để tao đính đồng đều cho đoàn đội khi tác chiến, nên trong trung đội nam nữ đều có cả. Tất cả đều sinh hoạt chung để lấy thêm tình đoàn kết cũng như ăn ý của cả bọn, tuy nam với nữ ở chung nhưng chẳng ai quan tâm cả trước đó bọn họ ở sơn trang hồ điệp bọn họ còn chứng kiến nhiều thứ còn kinh khủng hơn.
Trong đám đó có trung đội ba là xuất sắc nhất, trung đội đó do Huấn chỉ huy trực tiếp, có đội của Hồng Vân là tinh nhuệ nhất kẻ nào cũng thành tinh một dạng, chiến đấu rất nhanh nhẹn cũng như xử lí tình huống rất tốt. Huấn với Cường cũng phải khen đám đó có thiên phú chiến đấu, nếu được đào tạo như lính đặc chủng thì không biết thế nào.
Sơn liếc qua tám trung đội đang tập hợp trước quảng trường, cả đám đã ăn mặc quần áo tác chiến rằn ri xếp hàng lối rất chỉnh tề. Hắn thấy tất cả nghiêm chỉnh thì mới noi.
- Đã có năm người phát ra cầu cứu với chúng ta, đây là lần đầu tiên khi căn cứ Phương Sơn của chúng ta được người cầu cứu. Tuy vậy nhưng lần này không nguy hiểm cho nắm nên tôi chỉ mang theo một trung đội đi theo thôi, mọi người ở lại bảo vệ cũng như cố gắng huấn luyện thêm đi. Tung đội ba ở lại còn lại giải tán.
Mọi người nghe vậy thì hô một tiếng sau đó bắt đầu tản đi để lại trung đội ba có Huấn đang đứng đầu ở đó. Sơn nhìn mọi người rồi nói.
- Hi vọng các bạn lần này có thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, mau đi thay đồng phục tác chiến sau đó chúng ta sẽ xuất phát. Năm phút nữa chúng ta sẽ khởi hành.
Cả đám lại hô một tiếng rồi sau đó cũng chạy đi về chỗ ở bắt đầu chuẩn bị tác chiến, năm phút sau khi hắn đứng với Huấn ở đầu cầu bắc sang bên đường quốc lộ thì một đội ngũ đã tập hợp đầy đủ trước mặt hắn. Ai lấy đã ăn mặc chỉnh tề đồng phục cảnh màu đen giáp mũ với mic bộ đàm được đeo đầy đủ, được trục người cầm súng còn lại đa số là cầm Thi Đao hoặc Thi Xương mà thôi.
Hắn cũng rất bất đắc dĩ súng đạn không có nhiều chỉ đủ tập luyện và trang bị cho hơn một trăm người đấy là hắn còn lấy thêm được do một lần may mắn sang thành phố Tân Hải gặp được một đồn cảnh sát.
Thấy đã tập hợp đông đủ Sơn mới ra lệnh cho mọi người khỏi hành. Theo bản đồ chỉ dẫn đến chỗ đó là thành phố bên tay trái bọn hắn, nó là bờ bên kia của con sông nhỏ vậy quanh đảo nhỏ, bên đó là thành phố Liêu An.
Bọn hắn cũng chưa bao giờ sang bên đó xem thử mà chỉ mon men qua cầu mà sang bên thành phố Tân Hải bên tay phải mà tìm vật tư thôi.
Chạy qua cầu đi thêm vài km đường quốc lộ thì cũng có đường vào bên trong thành phố, tuy cách bọn hắn bốn km thôi nhưng đó là đường chim bay bọn hắn đi đường nó đội nên cũng phải gấp vài lần.
Trên đường quá khó đi không có nhiều xác sống thì là cây đổ hay xe chặn, xác sống thì bọn hắn không sợ, đằng nào sau này muốn mở rộng căn cứ thì cái nơi này cũng sẽ dùng đến nên hắn cho đoàn xe cán qua hoặc đám người xuống giết hết xác sống gặp được.
Lần trước có vẻ như con Mập Thi đó điều khiển rất nhiều đám xác sống lại gần đây tấn công bọn hắn nên giờ trong thành phố đó cũng rất nhiều xác sống bọn hắn cũng phải mất rất nhiều khí lực thì mới đến được cái khu trung tâm thương mại kia.
Trên đường đi bọn hắn cũng giết được hai con Tay Đao, làm cho cả đám cũng hưng phấn ầm ầm. Bật bộ đàm hắn bắt đầu liên lạc.
- Đây là đội giải cứu của căn cứ Phương Sơn, chúng tôi đã đến gần địa điểm các ngươi đã cầu cứu.
Như hẹn trước đúng gần đến trưa bọn hắn đã đến nơi, đám người trong đó chờ hắn đã đang sốt ruột thấy giọng người thì đã nói luôn.
- Chúng tôi đã thấy các bị mau mau cứu chúng tôi.
- Các ngươi đang ở đâu.
- Chúng tôi đang ở tầng thượng của tòa nhà, tôi đang vạy tay đây.
Hắn nhìn nên phía trên qua ống nhòm thì thấy có một tên trung niên quần áo đã bê bết bẩn đầu tóc bù xù, râu ria lởm chởm đang cầm một cái quần mà quơ quơ. Hắn cũng vậy tay sau đó nói với đám người bên mình.
- Mau mau dùng Flycam rà xoát xung quanh, với bay vào trong cái siêu thị đó xem có nguy hiểm gì không.
Ra lệnh xong Sơn lại nói vào bộ đàm.
- Đợi chúng ta, chúng ta đang tìm cách nên trên đó.
- Được được.
Sơn cũng bảo Tóc Tím quét xung quanh xem có nguy hiểm gì không, một nát sau nàng ta mới báo với hắn.
- Xác sống xung quanh đây không quá đông, không gây nguy hiểm được cho các ngươi, bên trong thì có khá đông xác sống chính xác có khoảng một ngàn năm trăm con có thể gây tổn thương cho các ngươi, còn một trăm con không có khả năng công kích.
- Là sao ý ngươi là gì?
Thấy sơn nghi hoặc thì Tóc Tím truyền cho hắn một ít hình ảnh qua Flycam, dưới đại sảnh đang có một đám xác sống đang đi chầm chậm du đãng, thỉnh thoảng hắn còn thấy có mấy con tay chân đã đứt đoạn hay bị gãy nát. Hiểu ra chuyện gì hắn mới nói:
- Đám xác sống không có sức chiến đấu đó là đám đó sao. Chắc do bị ngã trên cao xuống rồi.
Nghĩ ra gì đó Sơn lại bật bộ đàm mà chửi.
- Con mẹ nhà ngươi có phải muốn hại chết bọn ông không hả, mẹ nhà mày ở đây có cả hơn ngàn con xác sống mà mày giám bảo có mấy trăm, bọn ông đã mất công rất nhiều mới đến cứu các ngươi. Vậy mà mẹ nó giám lừa chúng ta, vậy thì ở đó chờ chết đi thôi chúng ta đi về đây.
- Đừng đừng xin cậu hãy giúp đỡ chúng tôi, chúng tôi không cố ý a, chỉ là không biết chính xác mà thôi … Xin anh.., cầu xin anh cứu chúng tôi …
Một nát sau thì Huấn quay lại nói với hắn.
- Bên trong đó có khá nhiều xác sống anh Sơn à, có khoảng hơn một ngàn chủ yếu tập chung dưới đại sảnh. Nhưng ở đó vạt tư khá phong phú chủ yếu là các gian hàng bán đồ ăn với lương thực là chủ yếu.
Nghe vậy Sơn cũng thấy hơi động tâm, lương thực tuy bọn hắn có nhiều nhưng đảm bảo có được lâu dài nên tích càng nhiều càng tốt, đắn đó một nát thì hắn cũng quyết định vào bên trong đó. Sơn nghĩ ra phương án tác chiến nhanh chóng sau đó ra lệnh.
- Chia nhau ra, hai xe tai chuẩn bị các ngươi đi đầu mắc dây cáp lại đợi lệnh của ta khi nào có lệnh thì lái xe nên trước. Mấy xe tải còn lại cán đám xác sống hai bên không đi vào lối giữa hai xe, mấy người còn lại phối hợp giết xác sống lọt lưới, thấy quá nhiều thì có thể nổ súng. Cố gắng hạn chế hết tiếng ồn có thể tránh quá nhiều xác sống lại đây. Được rồi bắt đầu hành động.
Sơn ra lệnh xong thì cử một đám nên phía trước đặt một ít thuốc nổ, sau đó một tiếng nổ nhỏ vang nên cửa kính vỡ nát, khung văng ra ngoài. Đám xác sống đứng dìa cửa bị văng chết rồi đam bên trong thấy có động liền lao ra như nước lũ vỡ đê.