Chương 73: Lại Gặp Người Sống Sót.
- Đại ca nghe lão Lưu nói lần này đi tìm phi thuyền của đám ngoài hành tinh kia sao.
- Xác định được vị trí chứ anh.
- Nơi đó có xa không anh.
- Định đi nhiều người không anh.
Sơn chưa kịp nói gì thì đám đó đã hưng phấn ầm ầm mà hỏi hắn liên tục, Sơn ra dấu tay cho mọi người yên nặng rồi mới nói.
- Tóc Tím đã xác định được vị trí cái chỗ có phi thuyền đó rồi, chắc chắn là nó ở đó 100%. Theo đường chim bay thì khoảng vài trục km nhưng đường đi thì không biết được, trên đường ai mà biết có chuyện gì xảy ra. Lần này khá nguy hiểm, với không muốn quá nhiều người biết nên anh sẽ đem theo vài người thôi. Mấy anh em còn lại thì ở lại mà xây dựng kiến thiết chỗ ở của chúng ta.
- Anh định đem theo những ai.
Tới không kìm được mà hỏi hắn, Sơn liếc qua mọi người rồi nói.
- Anh nghĩ đi ít người sẽ an toàn với tránh gây động tĩnh hơn, nên anh định mang theo ba người đi cùng thôi. Anh mang theo Huấn với Cường, cả thằng Đạt nữa, Huấn với Cường nó trước là lính trinh sát với khả năng chiến đấu mọi người thấy rồi đó khá tốt. Anh mang cả thằng Đạt đi vì nó khá nhanh nhạy, anh nghĩ trên đường từ đây đến đó nếu gặp căn cứ nào đó sẽ đến đó câu thông để biết thêm nhiều thông tin bên ngoài kia hơn.
- Đoàn trưởng anh mang ít người như vậy thôi sao có sợ xả ra điều gì …
- Không sao, ít người nhưng mà tinh nhuệ còn hơn mang nhiều lão Lí à. Mấy ông cùng mọi người ở lại căn cứ thì cố gắng tập luyện với bố trí lại mọi người. Có người cầu cứu nếu có thể trợ giúp thì hãy trợ giúp, quá nguy hiểm thì kệ bọn chúng đi, người mình mới là quan trọng.
Sơn còn dặn dò thêm nhiều thứ nữa, đám người đó còn muốn hắn dẫn theo thêm vài người nhưng hắn đã quyết định nên không muốn thay đổi nữa. Ai cũng thấy hắn kiên quyết như vậy thì đều không nói thêm gì, sau khi bàn bạc với dặn dò xong thì còn lại bốn người bọn hắn.
- Mấy đứa mau về đi đêm nay cần chào hỏi ai thì chào hỏi đi gửi gắm gì thì gửi gắm hết đi, lần này đi khá nguy hiểm anh cũng không biết thế nào. Đồ đạc tác chiến thì chuẩn bị hết đi sáng mai chúng ta sẽ nên đường, Huấn anh thấy mày với cái Hồng Vân có ý với nhau tối nay tới luôn đi em, anh thấy hai đứa hợp với nhau đó.
- Không …. Không.
- Không cái gì mà không, đêm nay anh qua đó động phòng luôn đi. Ngày mai đi cho thoải mái đỡ phải hối tiếc gì. Em cũng phải về an ủi Ánh nhà em đây.
Đạt thấy Huấn hơi ấy úng thì nói một câu sau đó chạy biến mất, để lại hai tên cười đùa nhìn Huấn trêu đùa.
- Thằng Đạt nó nói đúng đấy về mà chào tạm biệt đi thôi. Con bé đó tốt đấy cố mà kéo nó về một nhà nha chú mày.
Nói rồi Sơn cũng đi ra xe lái về khu nhà của hắn, về đến nơi cũng đã tối rồi, ba cô gái đang chuẩn bị đồ ăn tối. Thấy Phương đang dọn bát Sơn lại gần ôm phía sau nàng rồi nói.
- Hết mệt rồi sao mà đã xuống giường thế này. Hay anh vẫn chưa đủ lực.
Phương đánh hắn vài cái rồi nói.
- Thôi đi em nằm cả buổi chiều rồi đây này, vừa mới đỡ mệt xuống dọn bát phụ A Loan với A Thiến mà thôi.
Sơn hôn nàng một cái vào má rồi cũng đi vào bê phụ giúp mấy nàng sau đó lấy một trai rượu rót vài ly đưa cho ba nàng.
- Mai chắc anh đi xa một thời gian. Mấy em ở nhà giữ gìn sức khỏe nha.
- Lão công mai anh đi đâu. Có nguy hiểm không, bao giờ anh về.
- Ông xã không phải là chuyện lần trước anh bảo với em đó chứ. Xác định được cái phi thuyền đó rồi sao, anh có mang theo nhiều người không.
Chị em nhà Loan Thiến nghe vậy thì nghi hoặc Sơn thấy vậy bèn kể về chiếc phi thuyền lần trước gặp được cho hai nàng nghe rồi mới nói tiếp với Phương.
- Đúng vậy Tóc Tím đã xác định vị trí chính xác cái chỗ hạ lạc của phi thuyền đó rồi. Lần này anh cũng không mang theo nhiều người nắm chỉ mang thêm ba người biết chuyện đi mà thôi. Em yên tâm đi không cần no cho anh, biết anh ngưu thế nào rồi mà Mập Thi còn giết được thì còn sợ cái gì. À mà anh đã dặn dò đám lão Lưu chú ý giúp em tổ kiến lại nơi này, sau này em là bà chủ của nó, cố gắng nên muộn nhất chắc một tháng anh về là cùng.
Sơn ôm Phương rồi vuốt ve tóc nàng, nghe Sơn kể vậy mấy nàng cũng yên tâm đôi chút, vừa ăn cơm hắn lại vừa chọc hài cho mấy nàng cười ngặt nghẽo. Đêm hôm đó hắn ôm ba nàng cùng ngủ trên một chiếc giường không làm gì chỉ nằm ôm nhau ngửi mùi cơ thể của nhau rồi tâm sự hết lòng mình, cố gắng không đả động đến việc hắn xắp rời đi.
Đến đem thì mấy người mới chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau hắn đã được ba nàng đánh thức dậy giúp hắn tắm rửa cạo râu, mặc lại cho hắn bộ đồng phục tác chiến. Chuẩn bị cho hắn một bữa sáng tinh tươm, ba nàng cố cười thật vui vẻ rồi tiễn hắn nên đường bình an.
Đến nơi tập kết thì ba người kia đã đứng đó không ai đưa tiễn đám bọn hắn đi cả có lẽ cũng giống hắn, đám nữ nhân không giám khóc lóc đưa tiễn hắn sợ hắn đi đường gặp vận xui nên không giám đến đây tiễn đưa.
- Chào hỏi mọi người xong cả chưa, đồ đạc chuẩn bị gọn gàng chưa mấy đứa.
- Ok hết rồi anh. Lão Lưu nói đưa anh bộ hộp tên răng Thi Khuyển này lão đã chế tạo lại cả đêm hôm qua giúp nó tăng tầm bắn với tăng sát thương hơn trước rất nhiều đó anh.
Sơn tiếp lấy mở ra xem sau đó đeo lại ra sau lưng, giờ hắn mới quan sát kĩ cả ba người đều mặc đồng phục tác chiến, bên trong có mặc áo giáp làm từ da con Mập Thi, một cái Đao Xương dắt bên hông, súng trường khoác trước ngực … xe thì là chiếc S5 bọc thép của cả bọn hay dùng một ít đồ ăn cũng được để phía sau với mấy bình nho nhỏ. Sơn hiếu kì rồi hỏi.
- Mấy cái bình này là nước trắng sao.
- Đó là dịch từ túi lần trước anh cắt ra từ con Mập Thi đó, nó liền vết thương lại nhanh nắm anh à. Lão bác sĩ mập với đám bác sĩ của chúng ta nghiên cứu thấy nó không ảnh hưởng đến thân thể với có khả năng liền vết thương quá thần kì nên em mang đi một ít đề phòng bất chắc.
Huấn thấy Sơn hỏi vậy thì nên tiếng trả lời, nghe vậy thì hắn gật đầu. Mọi thứ có vẻ đã chuẩn bị xong nên hắn cũng với ba tên bắt đầu nên đường, mấy cái Flycam cũng được Tóc Tím đưa bản vẽ lão Lưu theo đó mà cải tạo lại, nó khuếch đại tín hiệu truyền với thêm vài quả pin năng lượng mặt trời nên được nàng ta điều khiển bay xa hơn để điều tra tình hình phía trước với thời gian dùng lâu hơn rất nhiều.
Bọn hắn đi qua cầu thì nhờ thị lực tăng cường hắn nhìn thấy bờ bên kia có một đám người đang vẫy tay chào bọn hắn, Sơn chỉ cho bọ Đạt rồi cũng giơ tay về phía đó vẫy vẫy. Cả đám đều hét to.
- Bọn anh sẽ bình an trở về.
Bóng người khuất xa dần xa dần rồi bọn hắn cũng mất hút sau mấy toàn nhà, đã hết bịn rịn chia tay đám bọn hắn lại tiếp tục công việc của riêng mình. Bản đồ đã được Tóc Tím nên kế hoặc trước rồi bọn hắn cứ theo lộ tuyến đó mà đi thôi.
Sơn thấy trong xe hơi ngột ngạt thì trèo nên trên lóc xe ngồi bám vào cái trụ bắn súng trường hạng nặng mà hút thuốc, Đạt cũng trờ nên rồi cũng dùng một điếu thuốc châm vào điếu của hắn rồi rít một hơi dài.
- Nhỡ cái Ánh sao.
- Cũng có chút anh à, từ cái ngày hai đứa yêu nhau thì có lẽ chưa bao giờ cách nhau xa như vậy, không biết lần này đi bao giờ mới về gặp lại cô ấy
- Không sao cố gắng nên, đến đó mà tìm được cách nhanh chóng tiến hóa thì căn cứ chúng ta sẽ mạnh nên khi đó quét ngang xác sống tha hồ mà tự do đi đây đi đó. Lúc đó mang cô ấy đi chơi đâu mà chả được.
Hai tên ngồi chém gió mãi, xe đi đến trưa trời bắt đầu nắng gắt hai tên mới chui lại xe.Xe bọn hắn vẫn bon bon lăn trên con đường quốc lộ về phía Bắc, Sơn đang chỉnh lại bộ đàm thì nó vang nên tiếng người, nghe trong đó rất dè phải nghe vài lần thì mới hiểu được họ nói đại khái như sau.
- Có ai không, có ai nghe thấy chúng tôi kêu cứu thì cầu mong hãy giúp chúng tôi ….
Sơn chỉnh lại bộ đàm sau đó bật nên cho tất cả cùng nghe, hiểu rằng đám đó đã rất nguy cấp rồi nên Sơn mới nói vào bộ đàm.
- Nghe rõ, nghe rõ, các ngươi cần cứu chợ sao. Đọc rõ địa điểm chúng ta sẽ tới ngay.
- Có người thật có người này mọi người này mọi người ơi.. Mau lại đây mà xem.
Qua bộ đàm hắn loáng thoáng nghe được vài câu như vậy, một nát sau thì có một tiếng nam nhân tương đối có lực nói với hắn.
- Chúng tôi đang ở sân thượng tòa nhà Thanh Sương, thành phố Thanh Tân. Các vị đang ở gần đó có thể trợ giúp chúng tôi được không, vô cùng cảm tạ mấy vị.
Sơn theo bản đồ mà xem thì thấy nơi đó không xa tuyến đường bọn hắn nắm chỉ cần tạt vào thành phố phí trước rồi đi vài km là tới cái tòa nhà kia.
- Tóc Tím mau lái mấy cái Flycam đến đó xem trước tình hình xem thế nào, Huấn dẽ bên trái vào trong thành phố Thanh Tân đó xem thế nào. Nếu đơn giản anh em sẽ cố giúp họ còn quá nguy hiểm chúng ta sẽ rút lui.
Cả đám gật đầu rồi Huấn bắt đầu lái xe quay vào bên trong thành phố, hắn với Đạt cùng Cường thì chuẩn bị súng đạn lại đàng hoàng sau đó chờ đợi phản hồi của Tóc Tím rồi tác chiến.
- Thành phố này khá nhỏ, trên đường đến đó khá vắng xác sống các ngươi có thể yên tâm tiếp cận nơi đó. Bắt đầu xâm nhập bên trong khu tòa nhà đó, không rõ số xác sống trong các phòng đóng kín, xác sống dưới đại sảnh có khoảng hai ba mươi con. Đây là hình ảnh đám người trên lóc tòa nhà, các ngươi xem đi.
Tóc tím qua đồng hồ chiếu nên một trùm sáng cho bọn hắn xem một hình ảnh 3D đang có một toán người đang ngồi vạ vật trên lóc một toàn nhà khá to.