Chương 70: Xác định vị trí phi thuyền không gian thứ hai.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 70: Xác định vị trí phi thuyền không gian thứ hai.

Thấy có vẻ đám xác sống đã tràn ra bên ngoài quá nhiều Sơn bắt đầu ra lệnh cho hai xe đi đầu kéo dây cáp bắt đầu tiến về phía trước, dây cáp được kéo đi tốc độ quá nhanh va vào đám xác sống đó khiến chúng đứt đôi người hoặc ngã đập xuống đất.

Máu me màu đen bay tứ phía chảy đầy đất, tiếng xác sống gào rống, tiếng bánh xe cán nên xương vỡ tạo ra một khung cảnh sắc với âm rất chi là rợn người. Đoàn xe phía sau cũng tiến nên bắt đầu cán đám xác sống đi thoát ra hai bên, chạy được hơn nửa đường không hiểu sao cái dây cáp bị đứt khiến cho đam xác sống lao ra càng nhiều hơn.

Thấy tình thế không xong hắn hét nên.

- Mau lui lại, ai có súng mau xạ kích bớt yểm chợ cho dùng đao.

Hắn nói xong thì cũng rút Hắc Thiết đao ra mà lao nên chém đàn xác sống vừa lao ra, đám đó còn khoảng hai ba trăm con. Đao hắn lia đến đâu là đầu rơi xuống đất máu đen cùng thi thể ngã đến đó đoàn xe năm cái cũng quây lại chặn bớt đám đó cho chúng thoát ra từ từ cho mọi người dễ xử lí.

Sau một hồi chém giết kịch liệt thì hắn cũng chém con xác sống cuối cùng bị vây lại tong đoàn xe, nhìn thấy mọi người đi vào hắn mới hỏi.

- Tất cả không sao chứ có ai bị thương không.

- Không thưa đoàn trưởng, là sai sót của tôi là tôi đã quá bất cẩn mà làm đứt dây cáp làm cho mọi người gặp nguy hiểm.


Rồi Hồng Vân chạy nên báo cáo cho hắn sau đó vẻ mặt hơi áy náy tự trách nói, hắn phất tay vẻ không sao rồi nói.

- Không phải nỗi của cô, là do cái dây cáp đó dúng quá lâu rồi, lần này về bảo lão Lưu làm vài cái mới mỗi lần dùng một cái cho an toàn. Không ai bị thương là tốt rồi mau mau vào trong giả cứu đám đó đi.
- Dõ.. dõ. dõ

Mấy người hô hưởng ứng rồi ai lấy hứng khởi đi vào,trung tâm đó xây kiểu hình một cây nấm bên dưới tròn còn trên nóc hơi phình ra mái vòm được xây năm tầng, vào bên trong thấy dưới đất có một đám xác sống tàn tật đang bò lại phía bọ hắn.

Thấy vậy Sơn cũng ra lệnh cho mọi người giúp bọn chúng an nghỉ luôn, sau một hồi dọn dẹp thì nơi đó cũng không còn xác sống nữa, cái thang máy cuốn đã bị vứt đầy đồ chắn nối đi nên bọn hắn cũng mất rát nhiều công sức mới mở được nó ra.

Nên đến tầng hai thì mới thấy nơi này rất nhiều quán ăn với chỗ bán lương thực Sơn cũng liếc mắt rồi đưa bọn họ nên tiếp trên tầng trên. Nên đến bên trên hắn mới phát hiên có một con xác sống mắc kẹt trong một gian hàng bán giày dép, đập cửa cho nó đi ra thì làm cả bọn ầm ĩ nên vì cái bộ dạng của nó.

Con xác sống này mặc một bộ quần áo hình vàng hình bọt biển sponggebob, đi hai bước lại ngã xấp mặt xuống do dẫm vào dây giày bị tụt, cả đám tháy nó điệu bộ như vậy thì năn ra mà cười, Sơ thấy vậy cũng cười rồi sau đó tiến lại cho nó một đao giải quyết xong rồi bắt đầu nên tiếp mấy tầng phía trên.

Nên đến gần tầng thượng thì mới tháy có tầm gần trục con xác sống đang đập cánh cửa đi nên sân thượng, đám người đi theo một nát cũng giải quyết xong đám xác sống đó rồi đứng qua một bên. Sơn đi tên rồi gõ cửa gọi.

- Có ai không, mau mở cửa chúng tôi đã đến cứu các người rồi đây.

Một nát sau hắn mới nghe thấy tiếng động rồi tiếng cui mừng của mấy người, tiếng chuyển đồ ngăn cái cửa bên đó. Tầm hai ba phút sau thì cánh cửa bên trong mới được mở ra, qua ánh sáng hắt lại hắn liếc nhìn thấy có bốn năm người, một người đàn ông đi nên định bắt tay hắn.

Đi nên hẳn trên sân thượng hắn mới nhìn dõ người đàn ông đó quần áo bẩn bết chính là kẻ đã gọi hắn cứu chợ lúc nãy, Sơn cũng thò tay ra bắt rồi thu lại ngay. Đám người kia thấy cuối cùng cũng có người cứu nên ôm nhau khóc giống nói.

- Cuối cùng quân đội cũng cử người đến cứu chúng ta. Cảm ơn ông trời.

- Cuối cùng không phải chịu khổ ở nới này nữa.

Thấy đám đó gào khóc Sơn mới quay ra nhìn đó là một đám gồm sáu người cả tên đàn ông bắt tay hắn vừa nãy nữa là có hai nam bốn nữ. Quần áo mặt mày ai cũng lấm nem, tóc tai cũng đã bết lại có vẻ một thời gian chưa được tắm gội, nhìn qua quần áo của họ Sơn cũng biết đó toàn là hàng hiệu chứng tỏ đám đó trước đó không phú thì quý.

- Cám ơn các anh đa tạ đã cứu giúp chúng tôi. Tôi là Kim Qúy đây là Tư Thông, còn đây là …

- Dừng dừng … được rồi không cần giới thiệu nhiều, các ngươi mau chuẩn bị rồi mau rời khỏi nơi này cùng chúng ta đi.


Sơn thấy hắn định giới thiệu từng người thì sốt hết cả ruột chặn hắn lại mà nói vậy, thấy đám đi sau hắn quân phục tác chiến cùng súng đạn như vậy nhưng không nói gì đều lấy hắn làm chủ đám người bên Kim Qúy cũng không giám nói gì thêm.

- Anh em mau kiểm kê sau đó lấy xe mà chở hết lương thực ở đây về đi.

Đang chuẩn bị đi xuống thì một cô gái ở đó bỗng dưng nên tiếng.

- Các … các ngươi toàn là quân đội sao.

Huấn đi theo hắn cũng lâu nên cũng học được chút lưu manh thấy cô nàng đó hỏi vậy bèn nói:

- Bọn anh không phải quân đội mà là thổ phỉ đây cô em. Chỗ anh có rất nhiều nam nhân mà ở đó rất ít nữ nhân … chập chập … không biết em đến đó thì sẽ tiếp được bao nhiêu người đây.

Đám người kia nghe hắn nói vậy thì mặt mày đại biến nói.

- Các ngươi … các ngươi giám giả mạo quân cảnh sao không sợ bị ngồi tù ư.

Sơn gnhe thấy vậy thì cũng quay lại nói.

- Chính phủ giờ có cái trứng dùng, giờ đã tận thế rồi ai mà no được. Thân bọn hắn còn chưa no xong thì để ý gì chuyện có ai đóng giả quân cảnh hay không, các ngươi đã được chúng ta cứu đi theo hay không là tùy. Ta khuyên các ngươi một câu thế này, trước có tư thái thế nào thì hãy bỏ hết đi nay đã không bằng xưa thích ứng nhanh thì mới là kẻ sống xót.

Mặc kệ đám đó thì Sơn với Huấn lại bắt đầu đi xuống, xuống đến nơi thì hắn thấy có một cái phao cứu hộ to tướng để ở giữa đại sảnh đang được bơm hơi.

- Cái gì thế này định cứu hộ nhảy lầu sao.

Một tên thanh niên chạy lại nói với hắn.

- Chị Hồng Vân kiếm được đó anh, chị ấy nói bê gạo với bột mì trên đó xuống quá mất sức nên ném xuống có vẻ nhanh hơn.Bọn em kiếm mãi mới được một cái phao to để đỡ đồ từ trên kia ném xuống đó anh. Chỗ này ném xuống phao là nó trôi ra đây đứng đây xếp nên xe là ok.

Theo tay hắn chỉ Sơn thấy có hai tên đang đứng một góc có một cái thanh trượt, từng bao gạo từ trên rơi xuống bọn hắn tiếp lấy sau đó ném nên thùng xe. Ngẩng đầu nên trên là mấy người đang tích cực bê gạo ném xuống cái phao cứu hộ đó, Sơn vỗ vai gật đầu nói với hắn.

- Được nắm mấy đứa nghĩ ra cách này hay đấy, tiếp tục làm đi lần này kiếm được nhiều lương thực về anh thưởng cho.

- Dõ thưa đại ca.

Tên đó hớn hở hô một câu rồi lại tiếp tục đi báo cho mấy người kia, đám đó thấy thế càng tích cực hơn. Hồng Vân thấy hắn đã xuống thì nói.

- Anh Sơn có vẻ như không đủ xe chở lương thực đâu chúng ta có khi kiếm thêm vài xe nữa thì mới chở hết.

- Được mấy đứa cứ làm đi anh đi kiếm xe cho.

Nói rồi hắn với Huấn đi ra bên ngoài ngó quanh quất tìm thêm xe để mà chở lương thực, sau một hồi tìm kiếm hắn cũng phát hiện một cái xe công ten nơ ở kho để xe phía sau, nhìn thoáng qua phía sau toàn xe nát rồi hắn phá cửa và rồi khởi động cái xe công te nơ đó rồi lái vào bên trong đại sảnh.

- Đại ca cái xe này to thế, có khi khuân hết cả cái siêu thị đó cũng không đầy nó mất.

Mấy tên kia thấy hán đi xe vào thì nói vậy, Sơn mở cái công te nơ phía sau ra thì mới phát hiện bên trong đã có chứa một nửa toàn là bao gạo, vui mừng quá đỗi cả bọn lại nhảy cẫng nên sau đó lại xếp gạo nốt nên trên cái xe của hắn.

Xắp xếp xong xuôi thì đám kia cũng quyết định đi với bọn hắn, Sơn lái xe xông te nơ đi đầu, do đường đã được dọn dẹp ban đầu nên đi khá thoáng trên đường về đường hơi hẹp bị ô tô chắn thì chỉ cần xe hắn đi qua là lại rộng ngay.

Đến chiều thì bọn hắn cũng toàn thắng chở về, hắn vừa qua cầu đến quảng trường trên đảo thì cả đám đã vây quanh cái xe của hắn rồi, Sơn dừng xe rồi nhảy xuống mở thùng xe nói.

- Thấy chưa anh em, một thùng toàn gạo trắng nha, kích thích không ngoài vật tư phát như mọi lần phát thêm cho anh em đi theo mỗi người năm mươi cân gạo trắng.

Cả đám gnhe vật thì xôn xao, sau đó là liên tiếp nghị luận, thấy thế hắn đè tay cho moi người yên nặng rồi nói.

- Anh em nào hôm nay không đi thì cố gắng tập luyện đi, cố gắng nên sau này chúng ta còn nhiều co hội cơ mà.

Hắn đang chém gió thì Tóc Tím truyền âm cho hắn nói.

- Đã tìm thấy vị chí chính xác của cái phi thuyền gàn chúng ta nhất, lần trước xác định đại khái nhưng hôm nay theo tính toán thì ta đã chắc chắn 100% địa điểm đó có một cái phi thuyền không gian.

Sơn nghe vậy đang cổ vũ thì mặt hơi đơ lại một lúc rồi mặt mày tỏ vẻ quyết tâm cương nghị mà giơ nắm tay nên trời nói:

- Quyết tâm nên anh em. Quyết tâm ….. quyết tâm.

Nghe hắn khích lệ ai ai cũng giơ tay nên tỏ vẻ quết tâm, Sơn thấy đã xong thì chạy một góc hỏi Tóc Tím về cái phi thuyền thứ hai.

- Cái đó có chắc ở gần đây không, ngươi có thể liên lạc với nó không. Xung quanh đó có nguy hiểm không..