Chương 66: Công Dụng Của Mập Thi.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 66: Công Dụng Của Mập Thi.

Sơn đâm từ dưới nên nhưng con Mập Thi không biết nó đề phòng hắn hay phản xạ nhanh hay vì sao đó mà tự dưng nó hơi chếch mông sang một bên nên hắn chỉ đâm cái đao đó vào mông bên phải nó mà thôi, Sơn chưa kịp rút ra thì đã ăn ngay một bàn tay của nó vào người, cả đao với người bay ra bên ngoài lộn nhào vào một góc.

Con Mập Thi đó ôm mông sau đó không tấn công hắn nữa mà ngẩng cáo đầu gầm rú một hơi dài, sau đó mới nhìn về phía hắn ánh mắt đầy thù hằn.

"Grừ … UUUUUUU"

Bỗng Tóc Tím truyền cho hắn một mớ hình ảnh rồi báo cáo với hắn.

- Có một đám thi quần khác đang tiến về đây, có lẽ âm thanh vừa nãy đã điều khiển chúng, không thể phân tích sóng âm mà con Mập Thi đó truyền ra thế nào.

- Có nhiều không cách xa đây bao nhiêu.

- Có khoảng một vạn xác sống hai mươi đầu Tay Đao đang di chuyển rất nha cách đây một km, ngươi cần giết con Mập Thi đó ngay không thì nó sẽ điều khiển đám xác sống đến tấn công nơi này.

Sơn nghe vậy thì hơi sốt ruột, hắn nắm chặt đao Hắc Thiết sau đó đi vòng quanh theo con Mập Thi, con Mập Thi cũng đi theo hắn vòng tròn, qua một hồi vật lộn với con mồi nó cũng biết cái tên nhỏ bó kia không đơn giản làm nó bị thương rất nhiều nên nó không còn khinh địch nữa, không lao nên như trước nữa.

- Ngươi tối đa còn xử dụng được một lần công kích bằng tinh thần lực nữa, năng lượng ngươi tích chữ trong cơ thể cũng xắp hết.

Sơn đang sốt ruột nghe được cái tin đó càng buồn bực hơn, hắn không muốn mất bao công sức giết xác sống bảo vệ cây cầu rồi bây giờ lại phải cho nổ sao.

- Con mẹ nó liều mới có tiền tiêu. Chết đi. … này con em gái mày …

Sơn nghĩ thông suốt sau đó lao nên chém đao Hắc Thiết về phía con Mập Thi, lần này nó vung hết cả mười ba cái xúc tua về phía hắn luôn ý không cho hắn cơ hội tránh né tiếp cận nó nữa.

Sơn vung đao chạy lại chỉ là hư chiêu mà thôi, hắn thực chất là muốn tiến lại gần con Mập Thi dùng tinh thần lực công kích sau đó thông ass nó. Đúng như dự đoán của hắn con Mập Thi đó sợ hắn lại gần nên cố dùng toàn lức đánh hắn bay ra ngoài.

Lăn một vòng về phía trước, tránh sang bên trái tránh đi được cái đám ruột già đó chạy lại gần tầm một mét hắn dùng tinh thần lực công kích đánh vào não hải của nó khiến con Mập Thi lại ôm đầu năn ra đất. Biết đây là cơ hội cuối cùng Sơn dùng toàn lực hai tay cầm chuôi đao Hắc Thiết ngắm chuẩn xương cụt của nó mà đâm.

" Xột "

Một tiếng đao đâm vào thịt, con Mập Thi không rên được tiếng nào chỉ dãy nên từng hồi rồi yếu dần, yếu dần không cử động nữa.

- Thế là đã chết rồi sao.

Sơn nói được câu đó rồi cũng ngồi bệt ra đất, từ xa có tiếng người hô hoán chạy lại đây, quay mặt ra thấy đó là Phương hắn mỉm cười nhìn nàng. Thấy hắn quần áo lành nặn nhưng mặt mũi hơi trắng bệch Phương chạy nên ôm choàng lấy hắn cả hai năn ra đất rồi nàng hôn hắn vài cái nên mặt rồi nói.

- Anh không sao chứ làm em sợ muốn chết. Em tưởng anh bị con Mập Thi đó ăn thịt rồi chứ.

Lúc này đám người kia cũng chạy sang bên cầu bên này theo Phương, Tóc Tím lại thông báo cho hắn cùng hình ảnh nàng ta chụp được nhờ Flycam.

- Xác sống đã giải tán có vẻ chúng không còn ai điều khiển với quá e sợ con Mập Thi nên đã giản tán hết rồi.

Sơn nghe vậy thì cũng yên tâm, quay ra lau nước mắt cho Phương rồi nói.

- Em yên tâm anh không sao. Mọi thứ đã an toàn rồi.

Nói xong câu đó thì hắn nhắm mắt lại ngủ trong lòng ngực của Phương, không còn biết gì đến bên ngoài xảy ra chuyện gì nữa.

Đến buổi sáng hôm sau khi hắn tỉnh dậy thì thấy có hai cô gái mỗi người một bên giường hắn đang gục đầu nằm ngủ, nhìn lại mình hắn thấy mình đang nằm trên một chiếc giường bệnh cửa sổ được mở từng ánh sáng buổi sớm đang chiếu nên người hắn. Nhìn kĩ thì đó là hai chị em Loan Thiến Sơn xoa đầu hai nàng một cái chỉnh lại tư thế cho hai nàng.

Thấy động cả hai đều thức giấc, thấy hắn đã tỉnh cả hai ôm hắn khóc lóc nói.

- Lão công nghe mọi người kể đêm qua anh xuýt chết, chúng em sợ quá không giúp được gì cho anh … Lão công anh đã thấy tốt hơn chưa.

- Anh không sao.. cả hai thức đêm qua ở đây sao, sao không đi ngủ đi.


- Không đêm qua chị Phương ở đây thứ chông anh, chị ấy khóc sưng cả mắt, bọn em thấy chị ấy như vậy nên khuyên chị ấy đi nghỉ còn bọn em ở lại canh chừng anh.

- Anh không sao rồi hai em đi ngủ đi. Hay nên đây ngủ chung ba người cũng được.

Sau đó hắn sắc mị mị nhìn hai nàng, A Loan đánh một cái yêu nên ngực hắn rồi nói:

- Anh mới bị thương tỉnh lại mà đã nghĩ đến chuyện đó rồi, với cả bây giờ đang ban ngày ngại nắm, ai vào đây thấy được thì sao.

- Thôi lão công anh đi nghỉ đi, anh không sao bọn em cũng yên tâm, bọn em cũng đi nghỉ đây không ở đây anh không hồi sức được mà lại mệt thêm.

A Thiến giọng ỏn ẻn gợi tình kéo A Loan ra rồi nói như vậy, xong thì cả hai kéo nhau mà rời đi căn phòng đó. Sơn nói thầm hai cái yêu tinh rồi chao đổi với Tóc Tím.

- Cơ thể ta thế nào có sao không.

- Không sao, cơ thể ngươi vẫn tốt. Ngươi dùng tinh thần lực với năng lượng quá nhiều nên bị hôn mê, lúc ngươi hôn mê ta dặn dò bảo đám người đó không cần chợ giúp gì ngươi, ngươi sẽ tự tỉnh lại.

- Được rồi không sao là tốt rồi.

Sơn bắt đầu xuống giường, hắn vươn vai thì phát hiện mình cũng vẫn mặc bộ đồng phục tác chiến biến thành quân phục đó, hiểu ra điều gì hắn chỉ khẽ lắc đầu rồi tiến ra cửa kính hứng từng tia ánh mặt trời chiếu vào người.

Đang tận hưởng ấm áp ánh nắng sáng sớm thì có một vòng tay ôm lấy eo hắn, tiếp đó hai đồi ngực đầy đặn ép sát ào lưng hắn, một khuôn mặt ấm áp hơi thở nhẹ nhàng áp vào lưng.

Không cần ngoảnh lại hắn cũng biết đó là Phương, Sơn cầm tay nàng sau đó định quay lại ôm thì Phương ghì chặt hắn rồi nói:

- Không cho quay lại người ta đang rất xấu không cho nhìn.

Sơn phì cười rồi cũng chiều ý nàng hắn vuốt ve đôi bàn tay đó, nó đã hằn nên từng vết trai do dạo gần đây dùng quá nhiều vũ khí để giết xác sống, hắn xoa nhẹ nên tay nàng rồi để nên môi hôn nhẹ một cái.

- Anh không sao chứ, thân thể đã thấy khỏe lại chưa.

- Anh đã tốt hơn rồi, không cần no lắng cho anh đâu. Mấy hôm nay có nhớ anh không.

- Không … không thấy nhớ gì hết …

- Ghen sao.. thấy anh mang hai cô gái về ghen sao.

- Ai mà ghe chứ, người ta sao có thể nhỏ nhen như vạy chứ.

Sơn quay lại ôm nàng vào lòng rồi nói.

- Em là cô gái anh yêu nhất, cả trái tim anh giành cho em hết. Những cô gái đó sao có thể bằng em được.


- Anh từ bao giờ nói ngọt như vạy rồi …Không tin.

Phương ôm lấy eo hắn cố rúc sâu vào ngực hắn hơn không để cho hắn nhìn thấy khuôn mặt mình, Sơn ngủi mùi hương trên tóc nàng sau đó nâng cằm nàng nên rồi nói.

- Em không tin anh sao. Em là cô gái đẹp nhất của anh, không ai có thể so sánh được.

Cả hai đang định hôn môi thì một đám nam nhân chạy vào, thấy cảnh đó thì đều ồ nên một tiếng, Phương đang chò hắn hôn nghe vậy thì giật cả mình, quay ra thấy một đá nam nhân thì đánh yêu hắn vài cái sau đóc chạy biến ra ngoài.

- Bội phục anh nha mang hai cô nương xinh đẹp về mà chị Phương không nói gì nha.

- Nghe chị em nhà Loan Thiến nói anh tỉnh rồi nên bọn em đến thăm anh.


Đạt thấy Phương đi ra ngoài thì đã nên tiếng nói hắn, tiếp nó là cả đám đi theo hỏi thăm sức khỏe của hắn, Sơn đáp lại vài câu mình vẫn khỏe sau đó mọi người mới đi bớt để cho hắn nghỉ ngơi.

Thấy còn vài người thân tín bên mình như đán Đạt lão Lưu.. thì hắn mới hỏi:

- Tình hình thế nào rồi, đám xác sống bên đó còn tiến đến không.

- Tất cả đã ổn thỏa hết rồi anh à, xác sống đã được dọn hết, Flycam quan sát trên cao đã quan sát thấy đám thi quần ở bên đường quốc lộ đã di chuyển đi chỗ khác hết rồi anh à.

Sơn gật gật đầu rồi nhìn lão Lưu, lão Lưu biết ý như vậy thì nói.

- Xắp xếp đám người đó ở tạm khu hội trường của đảo, hôm nay định sẽ sẽ phân phát chỗ ở cho mọi người, chúng tôi đã bật video lúc cậu giết con Mập Thi cũng như nói với mọi người chuyện cậu đã liều mình cứu mọi người ra sao.

- Đại ca lão Lưu còn bảo với tên Khải Mập đó thêu dệt anh là chiến thần hạ phàm cứu nạn chúng sinh, anh có sức mạnh như vậy cũng như chiến đấu quá biến thái nên kẻ nào cũng tin anh là chiến thần tái sinh.

Sơn hơi nhăn mày rồi hiểu ra dụng ý của lão Lưu muốn tẩy lão đám đó để cho họ một lòng theo mình, trong ngày tận thế này thế cũng được cho họ một cái lòng tin như vậy cũng tốt nên Sơn không nói gì mà hỏi tiếp.

- Thế xác con Mập Thi với đám Tay Đao thế nào rồi xử lí chưa.

- Đã xử lí đám Tay Đao rồi anh à, còn con Mập Thi thì chờ anh qua xử lí vì ra nó quá dày không có gì có thể đâm thủng hay rạch được.

Rồi bỗng nhiên Tóc Tím nói.

- Cái da của con Mập Thi đó tuy không phải vật liệu quý giá gì nhưng các ngươi có thể làm áo giáp, nó có thể tránh được đạn bắn và tản lực tương đối nhiều nên không gây cảm giác đau cho nắm. Con Mập Thi đó còn có một cái túi nang chứa dung dịch có thể hồi phục vết thương rất nhanh, ngươi cũng có thể mổ bụng nó ra rồi lấy nó ….

Thấy Tóc Tím nói con Mập Thi đó nhiều đồ tốt như vậy mắt hắn sáng nên, sau đó hưng phấn mà đi theo mọi người chỉ đến chỗ xác con Mập Thi đó.