Chương 47: Song Phi.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 47: Song Phi.

Thức ăn cùng rượu quý được bê nên liên tiếp, hai cô gái chị em sinh đôi cũng được lão Thanh Tùng gọi đến, hai nàng đều xinh xắn đáng yêu mỗi bên một cô quấn lấy hắn như rắn nước.Cả hai đều khéo nói chuyện, ăn mặc nhẹ nhàng thanh thuần chứ không quá lộ liệu làm cho hắn phản cảm, thấy thức ăn đến, rượu đến hắn đều tiếp cả.

Mấy lão già kia cũng mỗi lão một cô gái tuổi chắc bằng con mấy lão, đều quấn lấy nhau tay trên chúc rượu tay dưới đã thò trong váy các nàng làm gì thì không biết, chỉ thấy mấy cô gái mặt mày đỏ bừng thi thoảng còn rên nhẹ vài tiếng. Hai nữ hài bên hắn đúng là dạy dỗ kĩ lưỡng chăm sóc hắn rất chu đáo nhìn cử động ánh mắt của hắn là hắn muốn gì khi đang nhậu, tay trái một cô, tay phải một cô hắn cũng tận hứng cùng mấy lão già.

Thấy hai cô gái nhìn mấy con gà mà ánh mắt hơi long lanh hắn rỉ khẽ vào tai hai nàng nói:

- Muốn ăn sao, có ta ở đây cứ ăn thoải mái.

- Không.. không,.. nô tì không dám, công tử cứ ăn đi chị em chúng ta không đói.


Nghe vậy hắn hơi cau mày, ăn uống cũng đã tầm tầm sơn mới nói:

- Hôm nay được bốn vị đây chiêu đãi nhiệt tình.Tôi có chút quà mọn tặng các vị, lão Lưu nát còn mấy ba lo thuốc hạ sốt kháng sinh đó tặng nốt đây cho ba vị, lúc nãy đã tăng lão Vương rồi thì thôi vậy. Tiện thể các vị cho ta một phòng ngủ với một bàn đồ ăn, với ít rượu, nhất thiết phải có gà nha ta rất thích món này,đêm nay ta sẽ động phòng với hai tiểu mĩ nhân đây.

Ba lão già kia nghe thấy vậy thì hơi sững người một nát sau đó là chắp tay đa tạ hắn,cũng như đều cười bỉ ổi với nhau, lão Thanh Tùng đánh mặt cho cô gái ngồi bên cạnh lão rồi nói với hắn:

- Sơn thiếu chúng tôi có một khu nhà bên phía đông mới quét dọn, nới đó rất thoáng cũng như cảnh rất đẹp mong Sơn thiếu qua đó ở.

- Sơn thiếu chốc nữa tôi sẽ cử mấy đứa nha hoàn nanh lợi sang bên đó phục vụ cậu.


Lão Vương thấy vậy thì cũng nên tiếng, sau đó cũng đánh mắt cho cô gái ngồi bên cạnh rời đi chuẩn bị. Sơn gật đầu rồi vỗ vông hai cô gái khiến hai nàng e thẹn oán trách hắn sau đó là hắn kéo hai nàng rời đi để lại lão Lưu chém gió cùng mấy lão đó.

Theo chân cô gái kia dẫn đường đi quanh cái hồ đó một nát thì có một hòn giả sơn sau đó là đi vào một khu nhà tứ hợp viện khá đẹp, nhà cửa đều quét dọn khá tươm tất đồ đạc cũng khá mới, theo chân cô nàng đi vào một căn phòng, ben trong cũng khá rộng. Bên ngoài nhìn là nhà cổ nhưng bên trong nhà được trang hoàng theo phong cách hiện đại nhìn cứ như trong khách sạn vậy, giường chiếu thảm, đèn cũng như cửa rèm che toàn đồ tinh tế, nội thất cũng rất cân xứng.

Kéo hai cô gái ngồi xuống giường sau đó hôn mỗi nàng một cái Sơn nói:

- Ngươi còn chưa đi sao hay muốn ở đây ngủ luôn cùng ba người chúng ta.

- Nếu Sơn thiếu muốn thì nô tì sẽ ngủ với công tử đêm nay.


Thấy mặt nàng ta không có tí ngại ngùng nào, cũng như đối đáp rất trôi chảy hắn bực mình nói:

- Thôi ngươi đi đi mau cho ta một bàn đồ ăn cùng chuẩn bị cho ta một bồn nước tắm.

- Được thưa Sơn thiếu ngài có cần gì chỉ cần bấm vào cái nút này sẽ có người đến đây nghe ngài sai xử.


Sơn theo tay nàng ta chỉ thì thấy có một cái nút bấm trên bàn, hắn gật đầu rồi tiếp tục trêu đùa hai mĩ nhân trong lòng. Trời đã bắt đầu tối ánh nắng cuối cùng đường chân trời đã vụt tắt, đèn trong tứ hợp viện đó cũng được bật nên lúc đầu hắn hơi kì lạ rồi hỏi mới biết nơi này có pin mặt trời nên điện đóm khá là sung túc.

Thức ăn cũng được bê nên đầy bàn nước tắm nóng cũng được chuẩn bị, hơi khói bay nghi ngút hắn dựa đầu vào một bên bồn tắm để cho hai cô gái kì người xoa bóp cho hắn. Hai nàng sinh đôi này khá là xinh đẹp tú lệ eo nhỏ mông cong ngực khá lớn, qua lớp áo lụa mỏng dính hơi nước mờ mờ ảo ảo hắn còn thấy hai hạt đậu đỏ gồ gồ cao nên.

Sau một hồi tắm táp hương diễm thì cũng xong hai nàng lau người cho hắn rồi cùng ngồi vào cái bàn đầy đồ ăn, Sơn kéo một nàng ngồi vào lòng rồi nói:

- Hai cái yêu tinh muốn ăn thịt gà sao, muốn ăn thì ăn đi ở đây chỉ có ba chúng ta tha hồ mà ăn, không phải sợ bố con thằng nào hết.

- Cám cám ơn, Sơn thiếu ….


- Aizzz.. không phải gọi Sơn thiếu sau này gọi ta anh Sơn là được rồi.. Thôi thôi ăn đi, thấy các ngươi như vậy có vẻ là sống không được tốt nha.

Sơn vừa nói vừa xé hai cái đùi gà đưa cho hai nàng, cả hai đều tiếp lấy rồi ăn ngấu nghiến, thấy hắn hỏi thì cô nàng đang ngồi trên đùi hắn nói:

- Không Sơn thiếu chúng ta đãi ngộ rất tốt, đãi ngộ là hơn đám người hạ nhân kia, chúng ta được đào tạo để tiếp khách quý của chủ nhân hoặc ban thưởng cho những người dưới trướng chủ nhân. Mỗi ngày cũng được ăn no, nhưng ít khi có thịt để ăn khi nào có thịt hộp là vui nắm rồi.

- Các ngươi là cái xử nữ thật sao, hai ngươi đều xinh xắn thủy linh như vậy trả nhẽ cái lão già kia lại tha cho hai ngươi.

Nghe hắn nói vậy thì cả hai đều biến sắc nói:

- Không … không Sơn Thiếu chúng ta vẫn còn là đại cô nương.. không tin ngài có thể kiểm tra chị em chúng ta ngay bây giờ …ah ah


Sơn thấy các nàng lại gọi vậy liền cho mỗi nàng một tát vào mông rồi nói:

- Còn gọi Sơn thiếu sao.

- Không không ca ca, đêm nay ca ca có thể kiểm tra cho bọn muội.


Cô nàng ngồi trên đùi hắn lũng lụi động tình ôm lấy cổ hắn rồi nói, Sơn thấy vậy thì nói:

- Thôi hai ngươi mau ăn đi, cảm thấy có gì ăn được thì cứ ăn thoải mái.

- Cám ơn ca ca.


Mỗi cô gái lại sát má hắn hôn cho hắn một cái, một nát sau thì có hai cô gái đi vào một cô gái là người là người của lão Thanh Tùng, đi sau là một cô gái đang bê một bát canh gà khá to mặt cúi thấp. Đi đến cửa thì cô nàng kia nói:

- Sơn thiếu ông chủ Vương mang thêm cho ngài một nồi canh gà hầm nhân sâm.

- Được rồi để đó đi, các ngươi không cần mang đồ đến nữa. Đêm nay đừng đến đây làm phiền ta, đến đây bị ăn đạn thì đừng trách ta không nói trước.

Sơn rút súng dưới thắt lưng rồi đập mạnh nên bàn, không biết cô nàng bê cái lồi canh kia sợ hắn hay bị trẹo chân mà ngã ra sàn làm đổ vỡ cái lồi canh làm đổ lênh láng ra nhà, nàng kia sợ qua thì liền quỳ gối xuống nói:

- Chủ nhân tha mạng ah, ta không cố ý.

- Hừ ngẩng mặt nên, đúng là người của lão Vương thiếu dạy dỗ mà.


Cô gái của lão Thanh Tùng kia liền chạy lại tạt cho nàng ta vài cái bạt tai rồi nói, Sơn hơi cau mày sau đó nói:

- Cho người đến lau dọn đi, ngươi cũng biến khỏi mắt ta cho đỡ phiền.

Nàng kia cúi đầu xin lỗi rồi túm tóc nàng kia định kéo ra ngoài, Sơn liếc qua mặt nàng ta thì hơi sững người rồi phản ứng lại quát:

- Ai cho ngươi mang cô ta đi, để cô ta lại. Dám làm ta mất hứng, để cô ta đó ta sẽ xử lí nàng ta.

Nàng kia hơi sửng sốt rồi rồi cũng để cô gái kia lại rồi đi ra ngoài, một nát sau thì có mấy cô gái khác ăn mặc cùng một màu quần áo hạ nhân trong sơn trang này chạy vào thu dọn. Đợi đám đó đi hết Sơn mới đứng dậy lại gần cô gái đó rồi nói:

- Ngươi mau ngẩn mặt nên cho ta xem, nói tên ngươi là gì.

- Thiếu gia tha mạng a, ta ta không cố ý.

Nàng ta quỳ bò lại ôm chân hắn rồi khóc, hai cô gái kia thấy nàng ta khóc lóc thảm thiết như vậy thì cũng chạy lại ôm tay hắn nói:

- Sơn đại ca hãy tha cho nàng ta đi, chúng ta vẫn còn nhiều đồ ăn mà ….

Sơn nhìn cô nàng quỳ bên dưới đó mặt mày cũng dễ nhìn chỉ có hơi hốc hác do thiếu ăn một chút, hắn nhìn một nát thì đã chắc tám chín phần đó là cái cô nàng mà có trong tấm ảnh của Hoàng Hải kia rồi, chỉ cần xác nhận tên nữa thôi nếu đúng thì hắn chắc chắn sẽ mang cô gái đó ra ngoài. Nghe hai nàng kia xin thá cho cô gái đó thì hắn hiếu kì nhìn hai nàng rồi nói:

- Chẳng phải ở đây các người coi mạng đám hạ nhân này như rác sao, sao hai ngươi lại đồng tình với nàng ta.

- Không không phải chúng ta không … không có ý đó. Chỉ chúng ta cũng thấy nàng ta đáng thương, trước đó chúng ta cũng bị cảnh đó nên có chút đồng tình với nàng ta. Xin Sơn thiếu tha cho nàng ta một mạng, cho nàng ta đi theo chúng ta làm nha hoàn cùng phục vụ ngài.

Sơn nghe vậy thì hơi sững người một nát vì hành động của hai cô gái đó, hắn lại liếc mắt cả ba nàng sau đó gằn giọng nói:

- Hai các ngươi đã tính ta sẽ thu lưu hai ngươi sao, sai nói với các ngươi như vậy.

Hai cô gái mặt mày lại biến sắc nghĩ đến hoàn cảnh bị hắn chơi xong rồi bỏ, nếu hai nàng không còn cái màng kia thì không còn giá trị như trước liệu về cái nơi đó sẽ bị phân cho cái bọn khuân vác canh cổng hay làm đồ chơi cho mấy tên đi tìm vạt tư kia đây. Nghĩ đến cảnh tỉ muội đi tiếp đám nam nhân đó về người ngợm mặt mũi đều đầy thương tích hai nàng lại run nên rồi thất thần nhìn hắn.

Thấy hai nàng mặt mày tím tái thì hắn mới phì cười nói:

- Hai cái nha đầu ngốc ta sao có thể bỏ qua hai cái cực phẩm này được, sau này đi theo ca ca, đảm bảo các ngươi sẽ không cần lo nghĩ gì. Nhưng trước hết đêm nay phục vụ ca ca thoải mái cái đã.

Rồi hắn đỡ hai kai dậy nói với cô gái đang quỳ kia:

- Ngươi tên là gì, niệm tình hai nàng xin cho ngươi, sau này ngươi làm nha hoàn cho hai nàng đi.

Hai cô gái nghe hắn nói vậy thì mặt mày tươi tỉnh chở lại đều ôm lấy hai bên cánh tay hắn mà chà sát bộ ngực của mình, cô gái biết mình thoát nạn thì chắp tay cảm ơn hai nàng nói:

- Cám ơn cám ơn chủ nhân. Tôi tôi là Lam Lam.

Sau khi nghe tên nàng ta hắn đã chắc chắn đây là người yêu tên Hoàng Hải đó rồi, hắn cũng yên tâm phần nào bảo nàng ta ra ngoài chờ cửa sau đó tiếp tục cùng hai nàng A Loan A Thiến tỉ muội sinh đôi uống rượu. Uống đến khuya thì hắn mới khai bao hai nàng làm cho cả hai chết nên chết xuống xin hắn buông tha, hai cái yêu tinh đó cũng kĩ sảo quá tuyệt làm hắn thoải mái cả đêm, chiến đấu với hai tỉ muội đó quá mệt thì cả ba mới ôm nhau mà ngủ mất.