Chương 20: Nhận nhầm cháu rể
- Được được chúng tôi sẽ im nặng.
Ngân sốt ruột lấy cái bút trong tay hắn lật tấm tôn phía sau lại viết:
- Cậu Lưu Lỗi à con Kim Ngân đây.
Nàng ta viết xong thì dơ cao nên cho bên kia nhìn thấy, tên béo thấy thế thì hớn hở hơn liên tục nhảy tưng tưng vẫy tay về phía này rồi nhớ ra gì đó quay lại viết:
- Tốt tốt còn sống là tốt.
Ngân quay sang hắn với ánh mắt nài nỉ thành khẩn, Phương thấy con bé như vạy thì cũng lại gần ôm nó rồi nói với Sơn:
- Anh sơn anh qua đó xem giúp gì được cậu của Ngân không, mang được ông ta theo chúng ta thì càng tốt.
Ngân cũng gật gật đầu rồi cầm tay hắn lắc lắc làm lũng, ánh mắt đã ngập nước vì vui mừng từ lúc nào hắn nhìn hai nàng rồi nói:
- Được để bọn anh qua đó xem thế nào.
Đám Đạt và Tới cũng đang cùng với mấy cô gái còn lại bàn luận chuyện gì đó, Ngân thấy hắn đồng ý thì vui mừng quá đỗi tránh khỏi Phương rồi xóa tấm tôn ghi:
- Cậu à, cậu ở yên đó. Bạn của con sẽ qua đó giúp cậu ngay bây giờ đây.
Nàng ta kéo Ny ra giữ hộ tấm bảng rồi kéo Sơn một góc vậy tay sang bên kia rồi chỉ chỉ vào hắn, Sơn thấy thế cũng chỉ kệ con bé làm gì thì làm nó đang hưng phấn quá mà, thấy được người thân trong ngày này là quá vui rồi. Quay ra nhìn Phương với ánh mắt bất đắc dĩ, thấy vẻ mặt nhăn nhó của hắn nàng cũng bật cười rồi gật đầu với hắn.
- Tới mày ở lại đây nha. Anh với Đạt sang bên đó xem thế nào. Cầm lấy súng này thấy thứ gì bất lợi vào đây bắn nó cho anh.
Hắn cầm cái khẩu M4 cac-bin ném cho Tới với mấy cái dây lưng chứa đầy đạn kia rồi lấy lại cái khẩu glock26 huyền thoại hắn vẫn mang theo từ trên thuyền, lấy tấm bản đồ phi công Giang ném cho lúc nãy đưa cho Phương nói:
- Em xem qua nó đi, xem lại tuyến đường mà anh bạn kia chỉ đường cho chúng ta.
- Anh đi cẩn thận nha.
Phương tiếp lấy bản đồ rồi dặn dò hắn một câu, Đạt cùng hắn dùng ống nhòm quan sát một nát rồi hai tên nên kế hoạch mỗi tên một khẩu súng lúc bắt đầu nên đường khởi hành sang phía tòa nhà bên đó. Hai tên nên kế hoạch như thế này kiếm hai cái xe Sơn sẽ chịu trách nhiệm đâm nát cái cửa kính của tầng trệt sau đó bấm còi ing ỏi dụ đám xác sống ra ngoài rồi dẫn chúng đi ra khu phố gần đó cách đó vài trăm mét rồi vứt xe vẫn mở còi tại đó, còn Đạt sẽ lái xe tiếp ứng hắn ở đó rồi cả hai sẽ quay lại cái tòa nhà đó. Kế hoạch hoàn mĩ khi xung quanh khu đó không có nhiều xác sống.
Đạt với Sơn theo kế hoạch thì bắt đầu hành động, toàn là tay già đời trộm xe vặt nên cả hai kiếm mấy cái xe tải cỡ nhỏ vỡ kính mở tung cửa ngay cạnh một khu phố gần đó. Xe Sơn lái mẹ nó còn độ thêm hai cái còi trên lóc đầu xe tải nữa chứ đúng là chơi lớn mà, Đạt lái xe đến đầu phố phía trên đậu xe khuất sau mấy cái xe tải. Sơn bắt đầu lái xe lại gần cái tòa nhà kia, vài phút thì đến nơi hắn đâm thật mạnh vào cửa kính phía trước tòa nhà khiến chúng vỡ tung ra mấy tấm inox còn theo quán tính bay đập vào trong, thấy động mấy con xác sống gầm gừ dữ dội nên rồi quay hết về phía hắn. Sơn thò đầu ra ngoài cửa kính đã vỡ bắn vài nhát súng lục rồi hét:
- Con mẹ chúng mày lại đây với anh, lại anh đưa thịt cho này, tiến đến đây ăn đi.
Nói xong thì hắn bấm còi inh ỏi, cái còi được chế lại mẹ nọ càng to và đinh tai hơn khiến đám xác sống như cá mập thấy máu một dạng vậy tất cả đều lao về phía hắn, lùi xe lại rồi quay đầu chạy chậm chậm vừa còi vừa kéo đám xác sống bên trong đó ra. Càng ra càng thấy nhiều hắn nhìn sơ sơ mẹ nó cũng có đến gần trăm con ấy chứ, chúng nó kéo thành đoàn đông như đi hội phía sau hắn. Kéo đám đó đi được tầm vài trăm mét thì không ngờ xung quanh hắn lại bắt đầu thấy có xác sống từ đâu đó trong mấy khu xung quanh đi ra, thấy không xong hắn tắt còi không dám bật nữa bắt đầu tăng tốc. Đi qua một đoạn hắn mắc vào một đoạn dây thép chạy xe khiến nó căng nên và vừa hay sao có mấy con xác sống bị dây thép đó quẹt qua liền đứt đầu hoặc chân tay lăn ra đường, hắn ngó lại rồi nói:
- Mẹ nó thế cũng được. Cách này hay à nha lần sau có thể dùng.
Không dừng lại tiếp tục chạy, khiến dây thép đó quá căng rồi đứt phựt hắn lái xe vẫn kéo theo một đoạn lê dưới đường khiến tia lửa tung tóe. Đám xác sống phía sau vẫn bám theo không rời, đến nơi đã hẹn hắn lấy một quả mìn trong túi lúc nãy mang theo cầm một sợi dây buộc chốt vào cửa làm thành bẫy một khi động sẽ kéo chốt và khiến nó phát nổ. Bật thêm cái còi nữa thì hắn chạy về phía xe Đạt đang đợi tên này cũng đang sốt ruột chờ hắn, phía sau đám xác sống cũng đuổi đến rất gần rồi hai ba chục mét nữa thôi, đánh động cho Đạt chạy xe Sơn mở cửa sau xe rồi vào leo vào trong.
Chiếc xe chở hàng bon bon chạy rồi mất hút sau vài cái xe cản tầm nhìn, một nát sau thì đám xác sống ùn ùn kéo đến vậy quanh cái xe đó, rồi một con chạm vào bẫy của hắn làm bật chốt an toàn khiến quả bom phát nổ rồi tiếng xe phát nổ theo.
‘ Uỳnh Uỳnh’
Sơn cười một tiếng rồi ngồi nên mấy cái hộp chứa đồ trong xe, trên xe hắn thấy toàn hộp đóng gói với dính băng dính rất kĩ bên ngoài dán nhãn ‘ Công ty giao hàng siêu tốc Flash ’ mà hình như ngoài xe hắn cũng thấy cái nhãn này thì phải. Bóc một hộp thì bên trong là cái gì đó được bọc quanh mấy màng xốp hơi, xé ra thì bên trong là hai bọc hạt hạnh nhân, xé một túi ném vài hạt vào miệng ăn thấy bùi bùi ngậy ngậy hắn tiếp tục xé tiếp vài cái hộp khác bên trong toàn quần áo hoặc đồ ăn vặt bình thường may sao có một hột xì gà trong một cái hộp nhỏ.
- Đại ca đến nơi rồi xuống đi.
Đạt dừng xe trong đại sảnh rồi xuống phía sau xe gọi hắn, Sơn bước xuống rồi rút một điếu xì gà cho vào miệng, tay vẫn cầm bọc hanh nhân hắn sờ sờ tay vào túi quần túi áo nhưng nhớ ra mẹ nó hắn mặc áo ba lỗ với cái quần đùi bật lửa hình như hắn đút trong túi quần thể thao rồi. Ném cho Đạt hộp xì gà rồi hắn ngó xung quanh kiếm lửa, Đạt biết ý lấy bật lửa châm cho hắn, giờ hắn mới thấy cái thằng Đạt này nó mặc cái áo thun còn bên ngoài nó choàng cái áo giao hàng giao nhanh Flash kia. Hít một hơi tí sặc hắn họ sặc sụa vì mẹ cái thằng Đạt này nó cũng nhập vai quá đà đi, lái xe còn mặc luôn cả áo của công ty đó luôn. Nghe tiếng bước chân ở cầu thang bộ rồi có mấy cái đầu qua ô cửa kính nhỏ trên cửa nhìn ra bọn hắn, Sơn tiến lại gần cái cửa đó gõ gõ cửa nói:
- Giao hàng Flash siêu nhanh siêu tốc độ đây, mấy ông bà còn không mau ra nhận hàng cho chúng tôi còn đi nơi khác giao hàng chứ mất thời gian quá.
Nói rồi hắn lại cầm điếu xì gà nên hút rồi thở vào tấm kính đó, biểu tình trang bức muốn bựa bao nhiêu có bấy nhiêu, trông như mấy cái tên xã hội đen diễn làm thượng lưu một dạng mà hắn đúng là cái tên xã hộ đen còn gì. Bên trong bỗng nhiên kêu nên vui vẻ:
- Họ là người sống may quá chúng ta được cứu rồi, Lý tổng chúng ta mau mau giúp tôi kéo mấy cái bàn mở cửa này ra.
Đạt với Sơn mỗi tên một điếu xì gà vừa hút vừa ăn hạnh nhân một nát sau thì cánh cửa phía trong cũng được mở ra, đi đầu chính là cái tên béo cậu của Ngân đi sau cũng là một tên trung niên thân hình cũng khá cân đối có vẻ tập qua quyền cước nhìn cũng vẫn khá rắn chắc, đi sau là bốn cô gái tư sắc cũng khá được liếc qua hắn nhìn thấy cô gái đêm hôm trước cùng tên béo này làm ‘ chuyện đó ’ bị bọn hắn thấy được. Đám người đó vẫn ăn mặc khá gọn gàng đồ công sở mà chẳng qua nhìn quần áo thì hơi bẩn một chút. Tên trung niên béo giơ tay ra cười xòa nói:
- Cháu rể của ta đây sao, lần đầu gặp mặt nha ngày trước chưa thấy con Ngân nó nhắc đến cháu bao giờ. Chông cháu rể thật là phong độ nha, dũng mãnh anh tuấn ngời ngời như vậy cơ mà đúng là con Ngân nó có ánh mắt ghê.
Sơn hơi ngẩn ra rồi hiểu rằng tên này nhận nhầm rồi nhưng cũng không ý kiến gì chỉ giơ tay ra bắt tay cùng tên đó. Đạt nghe vậy thì sặc mẹ cả khói ho khan liên lục, mặt hắn nhăn nhó muốn cười nhưng không cười được vì nghẹn khói, Sơn đá cho hắn một cái rồi quay ra nhìn Ông ta nói tiếp:
- Giới thiệu cháu chú là Lưu Lỗi cậu ruột của Ngân đến đây thuê văn phòng mà gặp ngay đại dịch nên không rời đi được. Đây là Lý tổng chủ cho thuê văn phòng là cái ông chủ thân gia có vài trục triệu đô, đây là Ngọc trợ lí của chú, đây là hai nhân viên lễ tân của tòa nhà này, đây là Như Lan trợ lí của Lý tổng.
Lý tổng kia có vẻ hào sảng bắt tay hắn nói
- Cám ơn anh đã đến giúp chúng tôi. Ông chủ Lỗi quá lời tài sản bình thường mà thôi không bằng ông chủ Lỗi đây được ông ta phải gấp mấy lần tôi ấy chứ. Tôi là Lí Thông rất vui được gặp cậu anh bạn.
Mấy người giơ tay từng người bắt tay chào hỏi cám ơn hắn đến cô Như Lan kia thì Đạt và Sơn đều nhìn cô ta chằm chằm khiến cô ta hơi nghi ngờ nhìn lại hai bọn hắn rồi nói:
- Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi sao thưa tiên sinh.