Chương 27: Tinh thần lực ban đầu.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 27: Tinh thần lực ban đầu.

Cát bụi cùng gạch đá bay tung tóe, chỗ mà con Liêm Đao kia vừa nằm đã nổ thành một cái hố nhỏ con Liêm Đao kia đã văng ra ngoài cách đó vài mét. Tất cả vui mừng quá đỗi ai cũng hết đạn mất rồi còn mỗi hắn còn hai băng đạn mà thôi giết được con quái vật đó thì tốt, đám xác sống bên ngoài kia không đẩy được cách cửa lùa đó nên tất cả an toàn một thời gian. Nhưng đó chỉ hi vọng của bọn họ thôi con Liêm Đao kia lại bắt đầu chống một tay đao xuống đất bò nên, trên mặt nó lúc này đã mơ hồ đầy huyết nhục, cơ thể trên người cũng bầy nhầy toàn máu các cơ thịt và mô trên ra của nó bắt đầu liền lại với sức chữa trị chóng mặt. Cả đám hết hồn ai đấy đều rút dao ra chuẩn bị chiến đấu, hắn xả thêm vài viên dạn nữa vào người nó nhưng không ăn thua con Liêm Đao càng hăng máu hơn gào rú thảm thiết hơn.

" Grào … ah "

Hết băng đạn đó thì hắn mới để ý thấy có điều gì không đúng, một tay con Liêm Đao đó đã bị nổ mất nay chỉ còn một cái tay đao bên tay phải cánh tay kia đã bay đi đâu không biết. Cánh tay trái của nó bị đứt mất một nửa còn một ít xương lòi ra nhìn khá quái dị nó nhìn chằm chằm vào hắn vì hắn là kẻ bắn nó nhiều nhất trong bọn. Biết việc không xong hắn bắt đầu chạy chốn ra sau một cái cây cau sau đó nắp lại băng đạn, nhưng còn chưa kịp nạo đạn thì con đó đã bổ nhào đến hắn chém mọt nhát đứt lìa cây cau hắn né được nhát chém nhưng bị sống đao của con quái vật cua lại chúng lưng khiến hắn bay ra xa cả hai mét cắm mặt xuống bãi cỏ súng bay đi đâu không biết luôn.

‘ AH. ah.. Tổ cha mày dám đánh ông ….ây ây ’


Hắn vừa ngã ra thì đã bật dậy xoa khắp sau lưng xuýt xa vì đau, quay ra thì đã thấy đám kia chạy chốn đông một cái tây một cái sau mấy cái chậu hoa khiến con quái vật cụt tay đuổi linh tinh cứ mất bóng tên này lại đuổi tên kia như kiểu chơi trốn tìm vậy. Thỉnh thoảng bọn họ chém được nó một nhát nên người nhưng chỉ để lại vài vết nhàn nhạt trên ra nó mà thôi khiến nó càng hăng máu truy đuổi hơn. Điên tiết tay lại không có vũ khí gì, hắn bò vào trong cái xe S5 kia thì thấy có một thanh mã tấu răng cưa khá sắc màu đen nhánh hắn cầm thấy đầm tay lao ra ngoài. Hướng về phía con quái vật kia thì hắn hét nên:

- Ê cu tay sắt lại đây với anh, lại anh cho ăn vài đao.

Đang không chém giết được mấy tên kia vì họ lẩn quá nhanh cùng với điên tiết vì mất một tay lại thấy tên Sơn hét nên như vậy thấy có mục tiêu đứng yên dễ xơi nên nó gào rú và lao về phía hắn dùng cánh tay phải còn lành nặn chém hắn một đao. Phạn xạ cùng giác quan của hắn càng minh mẫn hơn, cơ bắp lại bước vào giai đoạn mới hắn cảm giác đẩy cánh cổng lúc nãy chỉ cần một tay cũng có thể đẩy được nhìn con Liêm Đao lại đây đầu hắn càng điên cuồng tính toán cùng đưa ra phản xạ kinh người hơn. Cái tay đao bên phải đến gần thì hắn cúi xuống quay người chém một đao thật mạnh sau đầu nó, nhưng không may mắn như trước nó cũng không vào cái điểm yếu sau đầu nó nhô ra chỉ làm con Liêm Đao đó chúi người về phía trước và lắc lắc đầu liên tục vẻ đang bị choáng. Đám người kia thấy hắn đang đánh nhau với con đó thì chạy lại, tháy thế hắn quát nên:

- Mau! Mau chia ra quây quanh con này lại, điểm yếu của nó ngay sau ót dưới xương nhô ra. Cố nên giết nốt nó là chúng ta có thể sống.

Thấy hắn đánh con quái vật có hiệu quả cung nghe hắn khích lệ cả đám lại khí thê nên chút quây quanh nó đông một nhát tây mọt nhát chém nó, nhưng đám này đâu có bước vào trạng thái kia mà khỏe được như hắn chém nó chỉ làm cho nó gãi ngứa mà thôi. Thấy không ăn thua một anh lính quyết tuyệt lao nên ôm lấy con quái vật đang choáng đầu đó hét lớn:

- Tôi cầm chân nó anh em cố gắng chém chết nó nha.

Anh ta ôm lấy bụng con quái vật đó định vật ngã nhưng không được nó quá khỏe, hành động đó khiến nó càng điên tiết dùng liêm đao quay ngược lại đâm từ trên xuống vào vai anh ta, khiến anh ta hét ầm nên một tiếng nhưng anh ta không bỏ cuộc cố dùng hai tay giữ lấy cái tay đao của nó chân vòng giữ lấy người nó hét:

- Mau mau giết nó tôi xắp không chịu được nữa rồi …

Miệng anh ta bắt đầu phun máu đỏ ngầu đồng bọn thấy vậy hét nên đau thương:

- Không Tài ơi. Mẹ ông sẽ giết mày bào thù cho đồng đội của tao.

Một anh lính thấy đồng đội hi sinh tạo cơ hội cho mọi người thì lao nên, hắn cũng thấy đó là cơ hội giết quái vật này thì cũng lao nên chém nó. Anh chàng đó hai tay cầm hai con dao chữ T, như không nghe tiếng hắn hét điểm yếu ở đâu lao nên đâm thật mạnh hai cái dao đó vào hai hốc mắt đã đổ máu của con Liêm Đao, tiếng dao đâm vào trong rất ngọt hai con dao đâm thẳng vào mắt nó. Hắn ở phía sau đang định chém một nhát vào điểm yếu giống con kia thì vì quá đau đớn ở mắt nên nó ngửa đầu gào rú khiến hắn chém hụt điểm yếu mà vào chỏm đầu. Đau đớn làm con quái vật càng hung hãn hơn vung đao ném cả tên lính ôm lấy nó cùng anh bạn đâm dao vào mắt nó lăn ra ngoài, hắn cũng bị nó quẹt đầu nhọn vào ngực bay ra xa vài mét.


Tuy cơ thể đã bước vào trạng thái mà hắn không biết kia nhưng cũng không chịu được nhiều va đạp như thế hắn phun ra một ngụm máu rồi nhìn lại ngực mình thì cái MOLLE (bảng đựng thiết bị tác chiến đó) trước ngực đã bị đứt bên trong hắn bị một nhát chém khá sâu máu đang rỉ ra ngoài. Ngó ra phía xa thì thấy đam bọn Đạt đang lôi kéo Phương nên xe, nàng ta vùng vậy quá nên Đạt cho nàng ta một cái sau gáy ngất đi thấy ánh mắt của nang nhìn hắn đầy thống khổ đó, quay lại nhìn đám quân nhân kia cũng đang kiều mình ôm quật ngã con quái vật kia. Quyết tâm sống trong hắn lại càng trỗi dậy hơn bao giờ hết, quyết tâm giết con quái vật đó càng sôi trào trong đầu hắn. Hắn đứng dậy sờ xung quanh thì vớ được một cái vật gì đó kéo nó nên hắn mới phát hiện đó là cái tay dao mà con Liêm Đao kia bị đứt, cầm lấy nó hắn chầm chậm tiến về phía đám đó đang quần nhau.

Anh lính vừa nãy đầm dao vào mắt nó lúc này cũng đang dùng cách của đồng bạn cho nó đâm mình một nhát rồi giữ lấy nó cho đồng đội cơ hội giết nó. Nhưng tất cả chỉ tốn công con quái vật đó càng lúc càng điên cuồng chém anh bạn đó đứt đôi rồi quay đao đánh bay hai tên đồng bọn còn lại của anh ta, nó vẫn múa may cái liêm đao còn sót lại của nó xung quanh nhằm tấn công kẻ địch lại gần. Mấy chậu hoa cùng cây cảnh xung quanh đều bị nó chém đứt lìa, cái xác không đúng nửa cái xác của anh bạn kia bay về phía hắn mới đúng hắn thấy được sự không cam lòng trong mắt anh ta. Hắn nhìn chằm chằm vào con quái vật kia, ánh mắt hắn như khóa chặt lại con quái vật đó vậy hắn không thấy gì mọi thứ xung quanh chỉ thấy khoảng tối cùng con quái vật phía trước, hai mắt của hắn chuyển thành màu đen đầu hắn luôn nghĩ giá như con liêm đao đó dừng lại một chút thì tốt biết mấy.

- Đức ơi Đức ….

Hai tên lính kia đã xụp đổ không muốn chém giết gì nữa đồng bọn của bọn hắn đã chết gần hết còn năm người mà nay vi giết con quái vật đó nay còn hai người, hai tên ôm hai phần thi thể của anh lính đó khóc. Hắn đi qua họ như không thấy họ vậy, chầm chậm bước về càng gần con quái vật đó hơn rồi hắn cảm thấy như đầu hắn vừa bắn hay phát ra một cái gì đó trong không gian màu đen hắn thấy nó bay vào đầu con Liêm Đao kia. Con Liêm Đao đó bỗng nhiên đứng yên tại chỗ không còn khua đao nữa, lúc này nếu ai mà nhìn khuôn mặt mơ hồ của nó có thể thấy mặt nó ngốc trệ không có phản ứng với ngoại vật, hắn tiến lại rồi dùng chính thanh đao của nó chém mạnh một cái khiến cái đầu của nó lăn lông lốc xuống dưới bãi cỏ.

‘ Phụt Phụt ’

Từng tia máu đen từ cổ của con Liêm Đao đó bắn vào người hắn khiến hắn tỉnh lại mắt chuyển lại màu bình thường cơ thể cũng không còn cảm giác dư thừa năng lượng nữa, cơ thể con quái vật kia đổ ầm ra sau. Hắn cảm thấy thân thể như rất mệt giống như thoát lực quá độ vậy, hai mắt hắn bắt đầu kéo lại, tay mở làm rơi cái đao kia lúc nào không biết hắn cố lắc đầu cho thanh tỉnh nhưng đều vô ích rồi hắn không trụ được nữa đã lăn ra bãi cỏ.

- Anh Sơn, Lão Đại …. Anh không sao chứ, anh Sơn….

Qua ánh mắt mơ hồ hắn thấy có cái xe U-oát chạy lại chắc Đạt nó muốn dùng xe lại tông con quái vật kia giúp bọn hắn, rồi đám Đạt với Tới ý ới gọi hắn và gọi mọi người. Hắn chỉ nghe được bấy nhiêu đó thồi vì quá mệt hắn nhắm mắt lại rồi không còn biết gì nữa. Thì ra càng thấy tình hình không xong nên Đạt chủ ý giống mấy người lính kia chọn cái xe hầm hố nhất này lại định đâm con quái vật đo giúp bọn hắn đôi chút, không ngờ khi Tới với Đạt lái xe đến nơi thì hắn đã xử lí cong cả hai con quái vật đó rồi. Tất cả sự việc nói ra thì lâu chứ xảy ra chưa được mươi phút, Đạt cùng Tới bế hắn nhưng không được vì hắn nặng quá. Thấy thế lão Lí chạy lại bế hắn lại chỗ đám người đang tị nạn trên xe của đám người bên kia rồi bắt đầu gọi ầm ĩ:

- Bác sĩ đâu, trong các người ai là bác sĩ mau ra cứu người đây.

Một người trung niên hơi béo chạy ra nói:

- Tôi là bác sĩ đây nhưng mà trên người tôi không có thuốc men hay băng gạc gì ….

Đạt nghe vậy thì kéo ông ta lại rồi nói:


- Dừng dừng ông cần cái éo gì cũng có, tôi sẽ tìm cho ông, ông chỉ cần cứu đại ca tôi là được.