Chương 31: Tạo vũ khí từ Kẻ Săn Mồi.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 31: Tạo vũ khí từ Kẻ Săn Mồi.

Hiểu ý hắn Đạt mới đưa hắn ra chỗ để xe nơi mà xác hai con Liêm Đao được hắn gói lại, Đạt cùng Tới kéo nó một con xuống Tới hiếu kì quay ra hỏi hắn:

- Có việc gì vậy anh, sao anh lại muốn xem mấy con này.

- Cũng giống à nha nghe cái từ anh gọi lúc nãy Kẻ Săn Mồi nghe vẻ hay và hợp hơn với mấy con quái vật này nghe hay hơn.


Đạt mở cái túi chứa hai con Liêm Đao rồi sút sút vài cái vào người chúng rồi nói. Sơn không để ý đến họ rút súng lục Glock 26 của Đạt ra mở chốt an toàn rồi bắn hai nhát vào con Liêm Đao, đúng như hắn nghĩ khi chúng chết ra chúng vẫn còn giữ được như cũ súng đạn bình thường không xi nhê với chúng. Con mà Đạt kéo xuống là con bị hắn đâm sau gáy, hắn liền kéo con còn lại xuống rồi mở khóa ra con này chính là con mà hắn đã chặt đứt đầu, đầu của nó cũng được Đạt nhặt cho cùng vào túi luôn. Cầm cái tay đao của nó nên hướng về đầu của nó bổ một cái khiến cái đầu đó đứt ra làm đôi, cầm một thanh thép gần đó nên hắn chém thử.

‘ Ket xoạt ’

Cái đao đó chém qua thanh thép kia ngọt như dao chặt cây mía vậy nhìn quá chi là không tưởng tượng được. Điều này khiến hai tên kia hơi trố mắt nhìn, thấy thế thì hắn chắc tám chín phần giấc mơ của hắn là điều gì đó dự cảm về tương lai thật rồi, không nhẽ tương lai hắn gặp nguy hiểm như vậy thật sao bỏ việc đó qua phía sau hắn nói:

- Thế nào cái này mà mài đi làm thành một cây mã tấu thì chắc đủ sau này chiến đấu chém sắt như chém bùn, chém xác sống nữa thì ….

- Trời đại ca đúng là đại ca cái này mà anh cũng nghĩ ra được, dùng tay đao của nó làm thành vũ khí.

Đạt thấy thế thì lấy cái tay đao kia từ tay hắn cùng Tới thi nhau chạt chém vào cái thanh thép lúc nãy như trẻ con thấy món đồ chơi mới vậy. Hắn nói tiếp

- Nột cả tấm ra này nữa làm thành một bộ áo chống đạn thì hết xảy vừa nhẹ mà còn khó bị người khác phát hiện tiếc là nó quá ít ra chắc toàn thân nó mới được một bộ.

- Sặc anh còn định lấy cả ra của con quái vật đó mặc nên người sao.

Tới thấy Đạt nói vậy thì nên tiếng:

- Đôi lúc cũng phải phòng người, đại ca nói đúng làm một cái mặc vào bên trong đề phòng không được quái vật để đề phòng người bắn nén cũng tốt.

Sơn nghe hắn hiểu ý mình thì cũng gật gật đầu rồi nhìn Đạt vẻ cần học hỏi thêm, hắn nhìn hai tên rồi phân phó tiếp:

- Đi gọi hai lão già với tất cả nam nhân lại đây chốc ta bàn bạc, chiều đi kiếm vật tư cùng công cụ xử lí hai cái con Liêm Đao này.

- Anh Sơn anh đang bị thương mà hay là cứ để bọn em dẫn đội đi cho anh ở nhà mà nghỉ ngơi.

Tới thấy hắn nói vậy thì quan tâm nói, Sơn ngăn hắn lại rồi tiếp:

- Anh không sao các chú cứ yên tâm, anh tự biết bản thân, cứ theo lời anh mà làm.

Hắn kéo lại hai cái túi rồi ném lại thùng xe, hai tên biết ý hắn quyết như vậy không thay đổi được nên cũng không nói năng gì nữa chỉ phụ hắn một tay rồi bắt đầu gọi mọi người làm theo lời hắn. Hắn thì đi lại về phía lều hắn đã chứng thực được một phần trong giấc mơ đó con dao đó được làm từ tay con Liêm Đao còn tinh thần lực nữa, nghĩ rồi hắn ngồi trong phòng bắt đầu nhắm mắt rồi cố quan sát bên ngoài bằng tâm thức nhưng trả có tác dụng mẹ gì cả, hắn lại tiếp tục nghĩ đến việc sức mạnh cơ nhục tăng nên thì hắn đứng nên cố tiến vào chặng thái mà hắn hay tiến vào mỗi khi hắn nguy hiểm hay hưng phấn đó. Bỗng hắn nhắm mắt lại rồi mở mắt ra thì cơ thể hắn bắt đầu biến hóa máu lưu thông nhanh hơn, các giác quan của hắn minh mẫn hơn cơ nhục khắp người hắn đang rục dịch hắn cảm thấy nó có thể bộc phát ra sức mạnh rất lớn nếu hắn muốn. Cảm giác đó thật vi diệu nó cứ như được tiêm vào một liều Adrenaline vậy cảm giác đó còn mãnh liệt hơn mấy lần trước khi hắn gặp nguy hiểm mà lần này hắn còn điều khiển được nó nữa chứ.

‘bụp ’
Hắn dùng sức cánh tay ấn nhẹ một cái là cho cái bàn để đồ phía trong căn lều của hắn vỡ vụn, nhìn lại tay mình rồi hắn nhắm mắt lại khi mở mắt ra thì cơ thể hắn đã bình thường trở lại. Cảm giác tự điều khiển được năng lực đó khiến hắn rất chi là hớn hở, thu dọn lại đám gỗ hắn vừa làm hỏng bàn thì mọi người đã đến chỗ hắn đông đủ. Trong đám người đó có cả ông bác sĩ mập kia với hai tên thanh niên choai choai mà hắn thấy lúc sáng.Sơn thấy đông đủ thì nói:

- Như Đạt với Tới đã nói với các người rồi đó lần này gọi người đến là để ra ngoài kiếm ít vật tư làm vũ khí từ hai con quái vật kia, chắc chỉ cần vài người đi thôi. Với định bàn với mấy người bên đó chúng tôi định xây một căn cứ của riêng chúng ta không cần phải đi xa đến căn cứ Hoa Phượng kia đến đó quá nguy hiểm với đoàn đội đông như của chúng ta đến đó không biết còn được mấy người.

Cả đám hiểu ý hắn thì ai cũng bàn luận rôm rả ai cũng đưa ra ý kiến của mình để góp ý, bàn luận xong thì công việc được chia như sau hai lão Lưu cùng lão Lí ở lại chấn an mọi người cùng phổ biến lại cho đám người đó kế hoạch của hắn, lão bác sĩ mập cũng muốn đi nhưng hắn ngăn ông ta lại ông ta mà bị làm sao thì bọn họ mới thiệt lớn đây này, còn lại chia làm ba xe bắt đầu nên đường đi kiếm đồ dùng. Sơn cầm cái cây súng M4A1 cac- bin cua hắn theo với cái tay đao của con Liêm Đao kia đi lái chiếc U-oat hunter đi theo hai anh lính lái con S5 kia còn Đạt với tói lái chiếc xe tải lớn nhất đi theo phía sau. Mở cánh cửa sau trong cái nhà kho thứ ba đi ra ngoài, cái của đó khá to nên cả ba xe đều đi qua dễ dàng, ra bên ngoài thì mới thấy đó là một vườn nhãn cây khá to um tùm còn có rất nhiều xà cừ chồng cao lêu nghêu ở đằng xa nữa. Sơn nói qua bộ đàm:

- Cứ chạy theo vệt bánh xe của nó đi chắc chắn là sẽ có lối ra đường quốc lộ.

Bọn hắn chạy theo vệt xe đó tuy đường đất nhưng khá là bằng phẳng, đi y rằng bảy tám phút sau cả đám đã ra ngoài đường lớn ngó xa xa cả đám vẫn thấy có một đám xác sống đang đứng quây quần kín cái đường phía đằng xa. Nhìn kĩ thì hắn mới phát hiện chỗ đó là cái nhà máy bọn hắn đang trú và đám xác sống đó vẫn cố đấm ăn xôi đứng đó, chúng vây quanh tường bao bên ngoài còn tràn cả nên đường quốc lộ luôn. Thấy vậy anh lính trong con S5 nói:

- Anh Sơn có cần dẫn dụ chúng đi không, sợ chúng quá đông sẽ làm sập cái cửa của chúng ta mất.

- Không phải sợ để đó chúng còn có công dụng của chúng, mau đi về bên trái đi ở đó lúc anh đi qua ngày hôm qua có thấy một cái xưởng làm cửa nhôm khi có đồ có tác dụng với chúng ta đó.

Bọn họ thấy hắn nói vậy thì cũng không hiểu gì nhưng vẫn theo lời hắn đi về phía bên trái đến gần cái xưởng mà Sơn nói. Qua lời giới thiệu của bọn hắn thì hắn mới biết hai người quân nhân đó một người là Tạ Huấn một người là Cường cả hai đều là lính trinh sát còn hai tên choai choai đó là Thành với Nguyễn Sang, cả hai tên Sang với Thành đều rất muốn thể hiện mình giết xác sống nhưng trước giờ đám người kia không cho chúng ra ngoài làm điều đó vì quá nguy hiểm. Tất cả đều nghĩ đó là việc của quân nhân, hắn thì lại nghĩ khác tận thế mẹ rồi còn nghĩa vụ quân nhân mẹ gì quan trọng là cái mạng sống vì bảo vệ người khác mà bỏ cả tính mạng mình mà bọn họ còn không cảm kích liệu có đáng. Với chính bản thân mình tự lực bảo vệ bản thân mình mới là đúng đắn không cần dựa vào ai mới là chính lộ. Vì vậy hắn mang theo cả hai thằng nhỏ đi mở mang kiến thức để chúng nó không còn lơ mơ nữa.

Đến nơi thì hắn nhảy xuống ngó vào trong rồi gõ cánh cửa nhôm, cái phân xưởng làm cửa nhôm của nhà này khá được cũng khá rộng mặt bằng ngay giáp đường bên trên lợp tôn trần khá cao bên ngoài là cửa kéo. Thấy hắn gõ cửa tạo tiếng động Huấn nhắc một câu:


- Anh Sơn không sợ xác sống quanh đây chúng nghe tiếng động nó đến sao.

- Chú mày không thấy xung quanh đây làm gì có xác sống, có đám xác sống thì chúng nó cách đây cả vài km rồi nhà cửa ở đây xây sát nhau làm gì có ngõ mấy nên cũng không có nhiều xác sống cho nắm. Làm như vậy để có con xác sống trong kia cùng có con nào đi lạc bên ngoài thấy động lại gần thì chúng ta giải quyết luôn không lúc chúng ta làm việc nó lại lao ra bất ngờ không kịp ứng phó.

Cả đám đều ah nên vẻ đã hiểu, hai tên Sang với Thành còn lấy một cuốn sổ ra ghi ghi chép chép lời lúc nãy của hắn. Hắn lắc lắc đầu rồi ra hiệu cho Đạt, Đạt biết ý nên hai ba phát thì cái khóa cửa đã được mở ra qua khe cửa hắn đã phát hiện có bốn con xác sống bên trong nên đã ra hiệu cho mọi người sau đó từ từ kéo cửa.

‘ Phập, uỵch ….’

Cả đám giết xác sống khá nhanh gọn, hai thằng nhỏ thấy vậy thì cũng hưng phấn, hắn mới quay ra nói với hai tên đó:

- Thấy không xác sống điểm yếu là trên đầu, có vật nhọn thì đâm vào mắt, rìu thì tùy tiện bổ đâu trên đầu cũng được cố một nhát chúng luôn thì nó mới không còn có thể tấn công được nữa.

Hai tên lại bắt đầu ghi chép hắn lắc đầu rồi cả đám lại tiến vào trong, vào trong thì Tới mới oa nên nói:

- Anh Sơn xem này có cả máy tiện lẫn máy hàn này …

- Được rồi anh em thu rọn xem có đồ gì thu dọn được thì thu dọn ném hết nên xe tải, cái máy tiện thì tính sau.

Cả đám dọn hết đồ nghề của cái tiệm đó nên xe cuối cùng không tên nào biết tháo cái máy tiện đó thế nào, Sơn đành phải kiếm một tấm thép cùng đủ thứ khác kê lại sau đó dùng hai xe khác chật vật mới kéo được nó nên xe. Trên đường về bọn hắn còn thấy một tiệm chăn đệm nhỏ nên cũng vào đó khuân hết chăn đẹm về, cả đám về đến khu nhà máy đó thì đã là buổi chưa rồi.