Chương 33: Trạng Thái Thức Tỉnh.
Khi tất cả các tiêu trí trên phù hợp phần nào đó hắn sẽ kiếm một chỗ nào đó thích hợp cả bọn sẽ đến đó tự xây dựng phần căn cứ ban đầu. Việc đầu tiên đó là kiếm súng cùng đạn cho mọi người tập luyện, điều đó thì hắn đã thấy trên bản đồ cách đó vài km có một đồn cảnh sát sáng mai họ sẽ nên đường đến đó.
Mọi người đã về hết còn mỗi hắn cùng Phương trong cái lề tác chiến đó, Phương thấy hắn trầm tư thì vòng ra sau lưng ôm hắn rồi hỏi:
- Ông xã anh sao vậy, sao mà trầm tư như vậy.
- Không có gì, anh chỉ sợ chúng ta gặp lại một trong hai đám lãnh đạo mà đám thằng Huấn đi theo khi ra khỏi căn cứ Hy Vọng kia. Mong là bọn chúng đi xa cách đây xa chúng ta vào.
- Anh sợ họ sẽ xác nhập chúng ta vào đội của họ sau đó đưa chúng ta đi làm dò đường hay pháo hôi ư.
Sơn gật đầu rồi kéo nàng vào lòng, cả hai bắt quên đi chuyện đó rồi môi lưỡi triền miên hoạt động thân thể đến dạng sáng cả hai mới chìm vào giấc ngủ.
Sáng hắn vẫn dậy sớm đón ánh mặt trời chiếu vào người sau đó tập một bài quyền, hắn luôn có cảm giác khi hắn tiêm chỗ vi-rut đó xong thì hình như cơ thể hắn mỗi sáng đứng trước mặt trời mọc có khả năng hấp thu năng lượng từ nó vậy.
Cảm giác đó càng ngày càng chân thật hơn, đặc biệt là hôm nay hắn cảm tháy hắn như một quả pin vậy, hắn rất chú ý đến điểm đó và xuy đoán năng lượng mà hắn hay tích chữ mỗi sáng chính là để bộc phát khả năng mà hắn hay tiến vào lúc nguy hiểm đó.
Hắn tạm gọi khả năng lúc các giác quan đột nhiên minh mẫn phản ứng nhanh nhạy, cũng như cơ bắp bộc phát sức mạnh gấp nhiều lần bình thường đó là trạng thái Thức Tỉnh.
Sau khi cơm nước xong thì cả đám lại nên đường lần này vẫn là hắn cùng Đạt Tới với Huấn Cường cùng hai tên Sang Thành đi xem để lấy thêm kinh nghiệm còn ba lão già còn lại ở nhà làm tuýp thép cho đám nữ nhân luyện tập.
Tiếp tục men theo con đường hôm qua họ đi ngoằn ngoèo vài chỗ cua nữa, do đám xác sống tập chung hết đến khu bọn hắn ở hay sao nên khi hắn đi trên đường không thấy nhiều xác sống cho nắm nên đến đồn cảnh sát đó khá là nhanh.
Bên ngoài là vài thi thể bị ăn rở cùng cảnh phục của ai đó bị ăn thịt còn vài mảnh, mùi thối từ thi thể lâu ngày khiến bọn hắn hay ngửi mùi xác sống cũng phải nhăn mày vì quá khó ngửi, từng đám ruồi xanh đỏ cùng ròi bò nhung nhúc càng làm thêm khung cảnh thêm lộn mửa.
- Ôi đại ca mùi này khó ngửi quá đi, chắc trưa này không dám ăn cơm quá.
Có vẻ như chứng kiến xác chết quá nhiều nên cả bọn cũng hơi chết nặng, chỉ quan tâm đến nó có chịu hay không chứ không quan tâm trước đó là một sinh mệnh nữa. Sơn thấy vậy thì nói:
- Lần sau có đi thì đeo khẩu trang vô. Hai thằng mày cẩn thận nha nhớ lời anh, thấy xác sống thì chọc vào đầu nó chỗ như mắt hoặc mồm, không giải quyết được ới các anh một câu.
Sau đó hắn đánh mắt cho bốn tên kia bảo vệ hai thằng nhỏ sau đó hắn tiến lại cửa đồn mở nhạc trong chiếc điện thoại sau đó ném vào bên trong. Một nát sau thì có ba con xác sống hai mặc cảnh phục một con đeo còng tay lao ra vồ lấy điện thoại của hắn mà cắn, hắn cho mỗi con một nhát M4A1 cac- bin giảm thanh vào đầu sau đó lấy lại chiếc điện thoại, sau đó ra hiệu cho mọi người bắt đầu tiến vào.
Huấn xoát người hai thi thể cảnh sát thì thấy có một khẩu lục USP và mấy băng đạn có vẻ nhân viên cảnh sát đó chưa kịp nổ súng thì đã bị cắn rồi lây nhiễm.
Nên tiếp tầng hai hắn cũng làm như vậy sau đó thì có vài con nữa nhưng hắn không giết mà chỉ phế khiến chúng không chống cự được sau đó cho hai thằng nhỏ tiến nên diệt sát. Sau khi dọn sạch xác sống trong khu đồn cảnh sát đó thì họ mới bắt đầu lục xoát khắp các nơi trong đồn để tìm vũ khí.
Bỗng giọng Cường vang trong bộ Đàm:
- Anh Sơn xuống tầng một mà xem kho phía sau nha anh.
Sau khi nghe được Cường thông báo cả đám chạy xuống dưới dưới kho mà Cường nói, không nhìn thì không sao bên trong có rất nhiều súng chủ yếu là súng MP5 cùng rất nhiều giáp mũ lá chắn dùng trong chống bạo động còn có kính nhìn ban đêm nữa. Mấy tên thấy thế đều lao vào sờ xoạng rồi nói:
- Pha này chúng ta chúng lớn rồi. Chỗ này khi có thể tạo thành một đội chống bạo lực ấy chứ.
- AH …. Anh em xem này còn có cả súng phóng điện nữa nè.. ai muốn thử không.
Thấy Sang đang cầm cái súng bắn điện Sơn đập cho hắn một cái vào đầu rồi cướp lấy từ tay nó nói:
- Không được giơ súng về phía anh em, đồng đội rõ chưa. Chưa biết dùng đừng có chạm linh tinh thu dọn về nhà rồi sẽ nghịch sau.
Sang cũng cúi đầu ủy khuất cùng bọn hắn vận chuyển hết đồ cùng súng đạn ở trong đó xuống xe.
Đồ được chất hết nên cái xe tải mà Đạt cùng Cường lái, lần này hắn không cho hai thằng nhỏ ngồi sau xe tải nữa mà bắt chúng nó ngồi trong con S5 cùng Huấn với Tới, hắn vẫn một mình đi con Cadillac khủng long kia dẫn đường.
Xe tải đi giữa còn con S5 đi sau bọc nót cho đoàn, đang đi phía trước dẫn đường tên Sơn càng thấy trong lòng bất an, hắn nhớ lại lần trước hắn cũng có cảm giác bất an đó là khi hắn chuẩn bị gặp đoàn xe của Đạt với hai con Tay Đao kia.
Lần này cảm giác ấy lại trỗi dậy và càng mạnh mẽ hơn làm hắn càng bồn chồn, bạt bộ đàm Sơn nói:
- Chúng mày dừng xe lại với chú ý quan sát xung quanh để anh đi trước một nát.
Huấn thấy vậy hỏi hắn:
- Có chuyện gì sao anh, để em vòng nên trước đi trước xem sao.
- Không sao cứ ở đó đi, có khi anh quá cẩn thận chút mà thôi.
Hắn đi nên phía trước chậm hơn rồi hắn bắt đầu chú tâm lại bắt đầu tiến vào trạng thái Thức Tỉnh, giác quan của hắn bắt đầu nhạy bén hơn cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng ứng biến.
Phía trước hắn là một khu công trường đang xây dựng có vẻ như là đang xây dựng phân xưởng cho nhà máy nào đó, cửa công trường đã bị đổ tấm chắn xung quanh cũng đã tan tác mất gần hết bên trong im ắng một cách lạ thường.
Hắn ngó vào trong thì chỉ thấy giàn giáo vứt lăn lóc, lưới che giàn giáo cũng đang rách một lửa cheo lủng lẳng. Bỗng tai hắn nghe được một tiếng động gì đó khá nhẹ, phản ứng nhanh lẹ hắn lái tay xe đâm vào một tấm chắn bên ngoài sau đó lao vào công trường, chỗ xe hắn khi nãy có một con Tay Đao nhảy xuống chém một nhát xuống dưới đường tóe lửa.
Mẹ nó thì ra lỗi bất an của hắn đến từ đây, không ngờ khả năng dự cảm của hắn lại kinh như vậy, ngày trước làm đại ca hắn cũng hay có dự cảm về việc gì đó nguy hiểm nhưng nó không kinh khủng như dạo gần đây thế này.
‘ Két két soạt soạt ’
Con Tay Đao đó cũng theo hắn mà lao vào trong nó chém đứt tấm sắt ngăn công trường với đường bên ngoài như lá chuối vậy, hắn thấy thế liền quay tay lái xe sau đó tông cho nó một nhát khiến nó văng ra năm sáu mét đập vào tấm lưới chắn giàn giáo, đang định tiến nên đâm cho nó một nhát nữa thì hắn phát hiện ra một điều không tưởng.
Mẹ nó con Tay Đao đó đang múa may như con Pinochio vậy đám lưới đó bị nó chọc rách sau đó vướng khắp người nó quân quanh người, nó càng giãy cái lưới đó càng mắc lại khiến nó mắc kẹt bên trong rồi cuối cùng quấn lại thành như một cái bánh tét.
Giở khóc giở cười không ngờ hôm trước cả đám tí chết mới giết được nó mà hôm nay tưởng vận đen đi đường tắt đi về nhà gặp nó tưởng mất một hồi tay chân không ngờ dễ dàng tóm được nó như vậy.
Hắn xuống xe nhổ bãi nước bọt rồi cầm cái thanh Thi Đao xuống tiến lại gần đòn ‘ Bánh tét ’ Tay Đao kia, con Tay Đao nhìn hắn chằm chằm nhưng không làm được gì vì khớp cùng tay chân của nó đã quấn thành một đoàn với cái lưới đó.
Đi vòng ra sau nó rồi hắn rút đao chém vào gáy nó, cái đầu cùng ít lưới quấn quanh nó rơi theo xuống đất, lưới bị đứt khiến thân thể con Tay Đao đổ uỵch xuống nền máu đen theo vết thương ở cổ nó phun ra thành vũng hắn đá đá nó vài cái đang định rạch cái lưới trên người nó ra.
" Uỳnh "
Thì ra hắn không để ý xung quanh cũng vì hắn quá chủ quan không quan sát kĩ,trên tầng trên có một con Tay Đao đang mai phục thấy hắn đứng im thì nó nhảy xuống tấn công hắn.
May mà hắn vẫn trong trạng thái Thức Tỉnh nên phản xạ rất nhanh vừa thấy động trên đầu hắn đã lăn sang một bên tránh thoát một cú chém của con Tay Đao đó.
Toát mồ hôi cũng như tự chửi mình ngu xuẩn vì quá chủ quan hắn cầm thanh Thi Đao rồi nhìn chằm chằm từng cửa động của con Tay Đao đó, con Tay Đao đó cảm giác có gì đó không đúng trên tay hắn đang cầm thứ của đồng loại nó điều đó làm nó sợ hãi với con mồi trước mặt nên không giám tần công ngay.
Cả hai cứ nhìn chằm chằm nhau rồi đi vòng quanh, hắn thò tay ra phía sau lưng với vào trong ba lô cố lần mò cái súng phóng điện mà lúc nãy lấy từ Sang vì hắn nghĩ con Tay Đao cũng là cơ thể sống biết đâu nó có tác dụng. Đang cầm súng chuẩn bị tìm cơ hội bắn về phía con Tay Đao không ngờ lúc này có tiếng xe chạy lại sau đó bọn Huấn cầm súng xuống xe, thấy cảnh tượng trước mặt cả đám đều giơ vũ khí chuẩn bị hỗ trợ hắn.
Con Tay Đao thấy động thì quay ra nhìn sau đó thấy có ba kẻ cầm tay của đồng loại nó làm nó càng sợ hãi hơn bắt đầu gào rú cũng như hoi lùi lại. Sơn thấy cơ hội đến thì ngắm tia laze vào bụng nó rồi bắn súng phóng điện và chửi:
- Con mẹ mày dám khinh thường ông, đang đánh nhau với ông mà ngó qua chỗ khác.
Con Tay Đao không đề phòng ăn ngay đạn súng phóng điện vào bụng khiến nó lăn ra đất co giật rồi nằm im, hắn giữ súng tiến lại chém cho nó một cái thì không ngờ ‘ xoạt ’ máu phun ra ngoài cùng hắn bị ngã ra đất.