Chương 17: Xem cảnh nóng trực tiếp
Thành phố Đô Thành này cũng mới di tản bớt dân cư sang khu tị nạn an chí doanh Hy Vọng và họ thu vật tư thì đã xử lí bớt nên không có nhiều xác sống cho nắm, nên đi đường ít khi gặp được nhiều xác sống tụ lại thành đàn. Cắm sạc lại điện thoại bảo Đạt đối chiếu với đường trên bản đồ xem cô ta có gian dối hay không thấy đều đúng hắn mới đi theo đường co ta chỉ. Chạy vài tiếng quanh co trong thành phố cũng đến gần nửa thành phố đó thì trời đã gần tối, xe cũng xắp hết xăng hắn liền tìm một cây xăng gần đó rồi chạy lại đổ xăng. Không có nhiều xác sống quanh đó nắm nên họ giải quyết cũng khá là nhanh gọn, đổ đầy xăng Tới và Đạt thấy trời tối cả hai cũng no lắng nên lại hỏi hắn.
- Anh Sơn chúng ta nên kiếm chỗ nào nghỉ tạm đêm nay, chứ đi ban đêm nguy hiểm quá, ban đêm đi mà gặp xác sống tập kích thì chắc không biết đường nào mà chạy.
- Đúng đấy anh à! Biết là vội rời khỏi thành phố này càng nhanh càng tốt nhưng cũng để mọi người nghỉ ngơi đã anh à.
Sơn nhìn hai bọn hắn rồi chỉ tay về phía đối diện bên đường bên đó là từng tòa nhà san xát kiểu dáng gì cũng có đủ thể loại, hai tên hiểu ra cũng gật đầu. Tất cả lại nên xe kiếm một chỗ sang đường rồi đi theo nàn đường bên đó vừa đi vừa tìm thấy tòa nhà đẹp nhất rồi cũng dừng xe lại, bên phía trong đang có năm sáu con xác sống đang đi lại thấy có động thì lao ra ngoài cửa cổng mà nhoài người gầm gừ. Mấy cô gái dành xử lí đám xác sống đó, xong thì Đạt mở khóa cổng xử lí đám thi thể đó rồi hắn lái xe vào trong sân ngôi nhà đó. Nhà khá rộng, thiết kế khá hiện đại nhà ba tầng ban công khá rộng, bể bơi gara ô tô đủ cả, phía sau còn có một vườn hoa nhỏ, tuy lâu không có người chăm sóc hơi nhiều cỏ nhưng vẫn nở đầy các loại hoa tỏa mùi thơm ngát.
Đám người chia nhau mỗi người một việc rà xoát ngôi nhà mỗi ngóc ngách thật kĩ càng đề phòng không có con xác sống nào rồi mới an chí. Dào chắn quanh khu nhà cũng khá chắc chắn nên không sợ đám xác sống có thể phá mà vào trong, mọi người cất dọn đồ đạc rồi kiếm cho mình phòng ngủ để qua đêm. Hắn đi nên tầng ba thì thấy phòng trên tầng này khá nhỏ chỉ để chứa đồ đạc, chăn đệm không dùng đến của chủ nhà, mở cửa ra ngoài ban công thì mới thấy cái ban công này nó quá rộng phải gọi là hành lang ban công luôn không đây là sân thượng mới đúng. Lan can được dùng kim loại làm khung, dùng kính trong suốt làm tấm chắn làm cho không gian trên này thanh thoát bớt nặng nề hơn nhiều. Trên đó còn có vài chậu hoa lan được treo nên với mấy cây cảnh khác nhìn cũng khá vui mắt, lâu không ai chăm sóc nên cũng không xanh tốt cho nắm. Châm một điếu thuốc ngả người ra cái ghế nằm trên đó nhìn mặt trời lặn nhìn hoa lan mẹ nó đúng là cảnh đẹp ý vui a, tặc lưỡi một cái đúng là chủ nhà thật tao nhã.
- Đại ca anh đang làm gì đó, ôi mẹ nó view tòa nhà này đẹp thật nha thoáng thật nhìn xung quanh quá chi là rõ ràng. Anh chọn cái nhà này đẹp thật đó.
Đạt đi nên thấy hắn nằm trên ghế thì cũng vỗ mông ngựa vài câu rồi ngồi xuống ghế cạnh đó châm thuốc hút chém gió với hắn. Cả hai ngồi một nát thì Tới nên gọi cả hai xuống ăn uống, xuống đến nơi thì cũng chỉ như mọi khi toàn mì gói với thịt hộp nay thêm được ít rau củ mấy cô gái kiếm được trong vườn nhà này. Khánh Ny biết thân biết phận mình trong cái đoàn này mình không có tiếng nói gì nên cũng chăm chỉ phục vụ mọi người ăn uống bưng bê rót rượu bóp vai cho hắn đủ cả. Vừa ăn uống cả đám còn trêu đùa nhau làm giảm bớt căng thẳng cùng sợ hãi lúc ban ngày gặp đám Mập Thi kia. Tàn bữa thì ba tên nam nhận kéo nhau nên sân thượng hút thuốc để lại tàn cục cho mấy nàng, qua thời gian tiếp xúc hắn thấy Tới cũng khá trầm tính cẩn thận và có vẻ hiền lành tuy kinh nghiệm còn kém nhưng khi có xác sống thì cũng tiến nên đón đầu giết đỡ cho mấy cô gái. Còn Đạt thì hắn chỉ cần đưa mắt là nó đã hiểu ý hắn muốn gì rồi có vẻ nó đã thành thục và thay đổi rất nhiều khi cả đám rời thuyền. Cả hai cô gái nữa hai chị em nhà Phương cũng kiên cường hơn, giết xác sống cũng chuyên nghiệp hơn trước. Ai cũng vậy mà trong những ngày này mà không nhanh chóng tháy đổi thích ứng với hoàn cảnh sinh tồn thì chỉ có làm mồi cho xác sống mà thôi.
- Đại ca anh đang nghĩ gì mà thần người ra vậy.
Đạt thấy hắn ngồi thừ người ra thì đẩy đẩy vai hắn hỏi thăm.
- Không có gì chỉ nghĩ chúng ta mất công đi đến đây mà căn cứ lại bị tan tành như vậy nên hơi buồn thôi.
Thấy Đạt hỏi hắn cũng tỉnh thần lại rồi trả lời một câu, bỗng nhiên Tới đứng bật dậy chạy ra rìa lan can của sân thượng nhìn một nát rồi quay ra nói với hai bọn hắn:
- Anh Sơn với Đạt ra đây mà xem bên phía bên có ánh đèn kìa hình như còn có cả bóng người nữa. Bên đó chắc vẫn còn người sống sót đó.
Hai tên thấy Tới nói vậy thì xúm lại nhìn theo hướng tay hắn chỉ, bên đó là một tòa nhà cũng vừa vừa cao bốn tầng có vẻ là xây cho thuê văn phòng, mà không phải gì nữa hắn liếc thì thấy tờ quảng cáo to đùng treo ngay bờ tường ngay cạnh phòng sáng đèn đó ghi " Văn Phòng Cho Thuê " bên dưới là ghi đủ loại tiện ích quảng cáo cho tòa nhà. Cũng khá xa bên đó cách đây cũng phải vài trục mét nên cũng nhìn thấy mờ mờ hắn vớ lấy cái ống nhòm trong ba lô bỏ ra nhìn thì mới thấy được rõ, cái phòng sáng đèn đó là phòng ở tầng ba rèm che được kéo ra bên trong có vẻ là phòng đơn cho một người làm việc. Bên trong đang có hai người một nam một nữ có một cái đèn bão được để trên bàn trà, nam thì đang kéo tay người nữ dỗ dành gì đó cô nàng kia thì liên tục rụt tay về nhìn kĩ thì người đàn ông đó có vẻ trung niên rồi, người con gái đó thì vẫn còn khả trẻ chắc chỉ hơn hai mươi một téo. Sau vài lần cầm tay thì tên trung niên đó kéo nàng ta lại ngồi cạnh hắn rủ rỉ gì đó vào tai nàng ta, rồi hắn bắt đầu sờ soạng cô nàng.
- Con mẹ nó thật kích thích nha đại ca. Đây là ‘trò chơi ’ trộm tình công sở trong truyền thuyết đó hả đại ca.
Đạt thấy hắn lấy ống nhòm thì cũng bắt chước lấy cái ống nhòm của hắn cùng Tới nhìn chung sang bên đó, quan sát một lúc thì hiểu được chuyện gì xảy ra thì Đạt mới quay ra nói với Sơn như vậy. Sơn liếc hắn một cái rồi lấy cái điện thoại ra zoom nên bắt đầu quay video nhưng vì khoảng cách quá xa nên hơi mờ chút.
- Đại ca quay video sao. Em có cái này nè dùng cái này đi, em có cái này hẳn 20x luôn thoải mái zoom.
Đạt lấy một cái ống kính tele cho điện thoại đưa cho hắn, cái đó có chân gắn cố định thấy hắn loay hoay không lắp được Đạt liền dành lấy lắp lại rồi gắn vào lan can hướng góc quay về phía bên kia. Ba tên xúm lại nhìn vào điện thoại thì thôi rồi thật là sắc nét như quay tại hiện trường vậy, tên nam nhân kia khá mập cởi áo ra thì thấy cái bụng bia của hắn một đống đè nên người cô gái rồi tay đang mân mê khắp người nàng ta, góc quay này chỉ thấy một phần nào đó của khuôn mặt của hai người. Cô gái kia nửa chống cự nửa mời chào khiến tên béo kia càng cuồng nhiệt hơn bắt đầu hôn môi rồi cởi đồ của cô gái kia, cởi được áo ngoài thì bên trong là cái áo ngực zen đen ôm lấy đồi ngực đồ sộ của nàng ta tay tên đó lần xuống xoa mông kéo váy rồi chuẩn bị kéo cái tất chân của nàng ta xuống, đúng lúc này thì cô gái hơi đầy hắn ra rồi nói gì đó. Tên trung niên hơi ngừng lại một chút rồi đi ra kéo lại cái tấm rèm che căn phòng.
- Cái định mệnh đang đến đoạn gay cấn sao lại che đi thế này mẹ nó khác gì xem phim đang đến đoạn tình cảm thì chiếu đoạn đánh nhau không.
Cả đám đang xem hưng phấn thì rèm được kéo lại chỉ thấy hai cái bóng mờ mờ thực hiện đủ loại tư thế khắp căn phòng đó, Sơn thấy mất cả hứng chửi một câu rồi ngồi lại nằm ra cái ghế. Còn hai tên kia vẫn chăm chú xem mấy cảnh kích thích kia, qua hôm nay nói chuyện với tới thì hắn cảm thấy Tới đang hòa nhập với đội của họ hơn không như trước có vẻ cảnh giác đề phòng sợ bọn họ đưa bọn hắn làm pháo hôi. Sắc Vy cùng chị của nàng ta là Tú Vy cũng vậy hòa nhập gần gũi với Phương Ngân và Ánh hơn, ai cũng hiểu ý và không nhắc lại cái giao dịch đưa họ đến căn cứ của Sơn với Sắc Vy nữa.