Chương 16: Tiếp tục đào vong
- Em có tin tưởng anh không.
Hắn quay lại phía sau hỏi bâng quơ một câu, Phương không cần xuy nghĩ trả lời hắn luôn:
- Em tin, mọi người đều tin tưởng ở anh.
Như được tiếp thêm niềm tin hắn chạy hết tốc lực đầu thì vẫn bắt đầu xoay chuyển tính toán điên cuồng, mắt quan sát mọi thứ xung quanh với đám xe trong căn cứ đi ra kia. Bất chợt hắn dừng xe lại trước cửa một ngôi nhà cạnh sông đó, ngôi nhà đó được làm bên bờ sông một nửa dựng dưới nước một nửa trên bờ. Xe Đạt phía sau cũng dừng lại không chạy tiếp nữa, hắn hét với mọi người:
- Muốn sống mau theo tôi nhanh nên
Đám Đạt và Tới cũng chạy lại, định hỏi hắn nhưng hắn đã đánh gãy:
- Không cần hỏi Đạt mày mau mau mở cửa nhà đó ra cho anh bên trong đó có cái ca nô. Chúng ta chỉ còn cách đi như vậy thì cơ hội sống mới cao còn đi ra cái cầu kia chỉ có nước chết.
Nói rồi hắn vứt khẩu súng cho Đạt chạy ra phía sau mở cốp cầm vài can xăng xếp quanh cái xe mà Đạt chạy, hắn còn đổ thêm xăng nên đó. Quay lại với Đạt nhận lấy khẩu súng, hắn cũng hiểu ý của hắn kẻ nào làm loạn đội ngũ có thể để hắn xử lí đặc biệt là đám Sắc Vy và cô gái mới thu kia. Hắn mở khóa mãi không được có vẻ tay nghề của hăn không linh nữa, thấy vậy cả đám càng sốt ruột hơn hắn liền lấy súng bắn vài phát vào ô khóa khiến nó nát vụn. Đám người vào được trong nhà tìm thì thấy cái du thuyền cỡ nhỏ ngay mép nước, kiếm mãi mới thấy cái chìa khóa trong phòng khách Đạt mới nên thuyền, khởi động nhưng thuyền hết mẹ nó dầu. Kể đến Sơn bên phía ngoài khi hắn tưới xăng xong thì đám xác sống đó lại gần cách hắn vài trục mét rồi hắn châm một điếu thuốc rít một hơi rồi ném điếu thuốc vào cửa xe, chạy về căn nhà đó. Lửa nan khắp xe rồi ‘ Bùm ’ một tiếng cái xe với đám xăng đó cũng phát nổ, vào trong nhà thấy đám người kia còn loay hoay vừa mới nên thuyền hết.
- Đại ca cái thuyền này hết bố nó dầu rồi anh à.
Hắn chửi một câu đen đủi rồi nhớ ra lúc vào nhà có thấy góc bên ngoài có cái can dầu diesel hắn bảo Đạt yên đó rồi quay ra xách lại đưa cho Đạt.
- Ném anh cái khẩu súng, đổ dầu đi khởi động được thì gọi anh.
Đạt tiếp lấy can dầu gật đầu với hắn, ném lại cho hắn khẩu súng. Mấy cô gái thấy hắn chạy lại thì đều hô hắn cẩn thận, hắn cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu rồi chạy lại phía cửa nhà ngoài. Đám xác sống vừa ăn một quả bom xăng của hắn đã tan tác một ít nhưng thật sự chỉ làm đám đó chậm đi đôi chút mà thôi, đám trước chết đi đám sau lại tiến nên đang tiến lại phía cửa rồi. Hắn bắn vài nhát chết mấy con đi đầu rồi đóng cánh cửa lại, đẩy đám bàn ghế cạnh đó chắn tạm cái cửa rồi chạy lại chỗ cái du thuyền kia. Đến nơi thì thuyền cũng đã được khởi động Tới đang đổ dầu, mấy cô gái đang gọi hắn ý ới. Cánh cửa không chịu được sức nặng do đám xác sống đó gây ra nên đã đổ ngay sau đó hắn nên thuyền thì đám đó cũng chạy ra đến cửa sàn nhìn ra sông. Hắn bắn vài con xác sống lao nên đầu tiên được vài phát thì hết mẹ nó đạn may sao thuyền cũng đã khởi động được bắt đầu chạy ra xa bờ, mấy con xác sống còn cố đấm ăn xôi nhảy xuống nước định với theo thuyền củ hắn. Đám xác sống rơi xuống nước một nát thì có một đám cá ở đâu đó xúm lại cắn xe chúng, mẹ nó đó là mấy con cá chê với lươn cá chim nữa chúng nó đều mắt đỏ ngầu răng dài hơn bình thường. Lúc này thì cảm giác khiến hắn hưng phấn lại biến mất hắn chỉ thấy hơi mệt chút không biết do vận động quá nhiều hay do tác dụng phụ khả năng kia tạo ra.
- Mau mau chắn mấy cái lỗ chống còn trên thuyền lại không sông này có thi cá đó.
Thấy hắn nhắc vậy cả đám con gái tháo ba lô chắn mấy cái lỗ thoáng, còn hắn cầm cái tuýp sắt đứng ngoài con nào muốn lao nên là hắn cho một gậy, hai bên mạn thuyền thỉnh thoảng có vài con lao nên đập vào mạn thuyền ầm ầm.
‘ Uỳnh ’
Một tiếng nổ lớn phía cầu vọng lại rồi tiếng súng đạn bom nổ dâm dan, tất cả thò đầu nhìn ra thì cái cầu đó đã được bọn kia cho nổ ở giữa xụp mất mấy nhịp cầu ở giữa phía sau vẫn còn năm sáu xe chưa kịp qua cầu. Đám người trong mấy cái xe đó không chạy được đành lao ra bắn đám xác sống lại gần, nhưng không ăn thua đám xác sống quá đông còn thêm mấy con liêm đao với Mập Thi đang lại gần nữa. Không còn đường sống nữa họ liền nhảy qua thành cầu xuống sông, nhưng bên dưới có đám thi cá còn kinh khủng hơn ăn họ không còn mảnh xác. Con Mập Thi kia tiến lại gần dùng xúc tua quét hết mấy cái xe xuống sông, kéo thêm vài người lại rồi nhét vào bụng nó, đám tay chân của nó cũng ra nhập vào bữa tiệc thịnh soạn đó. Nó còn gào thét thị uy với đám người bờ bên kia.
- May quá may mà chúng ta không đi nên cái cầu đó đi nên đó chắc cũng làm pháo hôi như họ mà thôi.
Cô gái tiểu tam dẫn đường kia không kìm được thốt nên một câu. Hắn sờ sờ trong túi rồi cầm cái điện thoại của Ngân quay lại cái cảnh tượng đó, không có mạng không có sóng nhưng cái điện thoại vẫn tác dung thật hắn nghĩ vậy đang quay được một nát thì nó sập nguồn hắn chửi thề một câu, chưa kịp xem cái bản đồ thành phố bên này nữa. Đám người chạy từ căn cứ vừa sang được bờ thì đứng bên bờ đối diện xả súng về phía cầu bên kia giết đám xác sống xả hận, trả thù cho đám bạn cùng anh em trong căn cứ bị phá hủy. Hắn chửi một câu ngu ngốc rồi dùng ống nhòm quan sát trên bờ rồi nói với Đạt thả chậm tốc độ một chút. Một nát sau thì có cả ngàn con xác sống từ thành phố bờ bên đó nghe thấy tiếng động cùng máu lao ra phía bờ sông, thấy đám người đó thì lao cả về phía họ. Đám đó thấy nhiều xác sống như vậy thì không dám ham chiến nữa lại chạy xe về phía bên trái bọn tên Sơn.
- Đạt bật tốc độ nhanh nên cho anh chạy về bên phải dọc sát theo bờ sông bao giờ anh bảo dừng thì dừng, đám xác sống gần đây được bọn ngốc kia kéo đi cho chúng ta rồi. May là tao không đi cùng cái đám ngu ngốc đó không thì con mẹ nó thật là hố người nha.
Nói rồi hắn hắn nhếch mép cười châm lại điếu thuốc lúc nãy bị tắt rồi hút tiếp, Đạt cũng mừng húm biết là tất cả là thoát nạn rồi cũng chạy thuyền nhanh hơn, đám phụ nữ thấy vậy cũng thả lỏng đôi chút ôm nhau ăn mừng thoát nạn. Hút vài hơi thuốc thì hắn quay ra hỏi cô gái kia.
- Ngươi tên là gì nhỉ, trước đó ta nghe ngươi kể có phải ngươi ở thành phố bên này không. Ngươi có thể làm được việc gì chúng ta không thu lưu kẻ ăn không, nếu ngươi không giúp được việc gì thì ta đành cho ngươi xuống sông ‘ Hộ Thành ’ này làm mồi cho thi cá mà thôi.
Cô gái kia nghe thấy vậy thì tái mặt, tưởng được thoát nạn ai ngờ hắn nói ra câu như vậy thì rối rít quỳ ôm chân hắn quét cái bộ ngực đồ sộ đó vào chân hắn, mặt mày khóc lóc tèm lem:
- Anh ơi đừng vứt em xuống sông, em có thể ngủ với anh tư thế nào cũng được công phu của em rất tốt nha. Em còn biết giặt quần áo, nấu ăn.
- Nha hoàn thì nhà ta đây cũng có một cái rồi. Vậy ngươi không giúp được việc gì rồi.
Nói rồi hắn liếc nhìn về phía Sắc Vy, khiến nàng ta ngại ngùng quay mặt đi, Ngân nghe thấy vậy thì nói:
- Đúng là chó thì không thể bỏ được ăn phân, ngươi chỉ biết ngủ với nam nhân để kiếm tiền thôi sao đúng là mất hết mặt mũi phụ nữ. Còn ngươi nếu ngươi mà ngủ với ả ta thì phẩm vị của ngươi quá kém tỉ tỉ của ta đúng là mờ mắt nên mới nhìn chúng ngươi.
Cô nàng kia rất uất ức, biết là con bé đó không vào hoàn cảnh mình bao giờ nên cũng chỉ cố cắn răng chịu đựng không giám cãi lại cứ ôm chân hắn không buông. Mọi người thì tảng lờ đi như không biết còn hắn nhìn lại phía Phương thấy nàng cũng đang nhìn hắn, nhìn ánh mắt nàng cả hai như hiểu tâm ý nhau nàng lắc đầu một cái tỏ vẻ không quan tâm việc đó. Hiểu ý hắn không năn tăn việc đó nữa cúi xuống nhìn cô gái với ánh mắt sắc lạnh.
- Ta hỏi lại lần cuối ngươi tên là gì. Ngươi có biết đường đi trong thành phố này không, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.
Cô ta thấy vậy thì thả chân hắn ra vẫn quỳ cạnh hắn nói:
- Em tên là Khánh Ny, nhà em ở thành phố Đô Thành đó, em ở đó từ nhỏ nên em biết gần hết tất cả ngóc ngách ở đây.
Nói xong nàng ta nhìn hắn với ánh mắt chờ mong, hắn gật đầu rồi quan sát tiếp trên bờ. Thấy một chiếc SUV cỡ lớn với xung quanh khá vắng không có xác sống, hắn thấy cơ hội đến đây rồi.