Chương 29: Thập tử nhất sinh

Đại Anh Hùng

Chương 29: Thập tử nhất sinh

Núi Vũ Di nằm cách Long Môn trấn khoảng ba canh giờ đi ngựa về phía Đông. Đây là dẫy núi được xem là hùng vĩ không kém gì dãy núi Côn Sơn, đường đi vào núi khá đẹp. Phong cảnh thay đổi theo mùa và bầu trời phủ đầy mây. Xung quanh có rất nhiều cây cối, muông thú và hồ nước tự nhiên.

Cảnh tượng vô cùng tuyệt đẹp, khác hẳn những gì Dương Phong nghĩ trong đầu. Hắn cứ tưởng núi Vu Di rừng cây rậm rạp, hoang u lạnh lẽo, thích hợp cho một con ác thú như hắc hổ sinh sống. Dương Phong không nghĩ tới hắn lại cảm nhận được rất nhiều các loại dược thảo mọc khắp nơi, thậm chí còn có cả linh thảo cấp thấp được ghi lại trong phiến ngọc thạch.

Cả đoàn người tiến vào vị trí sâu hơn, cây cối cũng rậm rạp hơn. Những cây cao tán lá rộng che phủ gần hết ánh nắng mặt trời khiến cho phía dưới là một vùng âm u. Bỗng Trương Chí Lâm vẫy tay ra lệnh dừng lại, y tiến lại gần quan sát vết tích dưới đất liền phát hiện ra dấu chân của hắc hổ. Hết thảy hơn ba chục người đều tập trung cao độ, sắn sàng vũ khí trên tay. Người thì cầm giáo mác, kẻ thì cầm đao kiếm, nhát gan hơn nữa thì cầm cung nỏ, ai ai cũng đưa mắt nhìn xung quanh quan sát nguy hiểm.

Trương Chí Lâm căn cứ theo vết chân mà tiến tới. Càng vào sâu cảm giác nguy hiểm càng nhiều hơn, chỉ một tiếng động nhỏ hay một tiếng chim đập cánh cũng đủ làm tất cả hoảng hốt. Danh tiếng của con ác thú này quả nhiên không phải chỉ là đồn thổi, rất nhiều những vật dụng đao kiếm được tìm thấy, xác chết thối giữa, sương khô la liệt khắp nơi.

Trương Chí Lâm đột nhiên dừng lại, y phát hiện rất nhiều vết chân hắc hổ hoàn toàn khác nhau. Thậm chí còn có vết chân to gấp bốn lần bình thường. Ý nghĩ duy nhất trong đầu y lúc này là phải rút lui ngay lập tức.

Chỉ đáng tiếc là đã quá muộn, lúc này đột nhiên xuất hiên ba con hắc hổ thân mình cao gần nửa trượng. Hai mắt của hắc hổ nhìn đầy hung ác, bộ lông đen tuyền pha lẫn một chút trắng khiến chúng càng trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.

Trương Chí Lâm giật mình hoảng sợ, y cùng hai tên huyền cấp sơ kì hộ vệ vội la lên:

- Tất cả cẩn thận, mọi người tập trung thành một vòng tròn bảo vệ lẫn nhau.

Chỉ là trong đám người vẫn có mấy tên yếu vía, một vài kẻ ngay lập tức nhìn thấy ba con hắc hổ thì chạy bán sống bán chết ra khỏi khu rừng. Tiếc là không một ai thoát được, ba con hắc hổ nhanh như chớp đã vồ lấy những kẻ trốn thoát mà xé xác. Mùi máu tanh tỏa ra khắp mọi nơi.

Ba con hắc hổ bị mùi máu kích thích thì hai mắt long lên sòng sọc, đỏ ngầu. Chỉ trong chưa đầy mấy chục lần hô hấp, chúng đã quay lại bao vây lấy đoàn người đang tụ lại thành một vòng tròn khép kín. Dương Phong tột nhiên bị một kẻ trong vòng đẩy ra ngoài, hắn phẫn nộ nhưng cũng chỉ đành kìm nén vì ngay khi bị đẩy ra khỏi vòng thì một con hắc hồ liền lao tới. Móng vuốt nó sắc bén vồ lấy Dương Phong.

May thay Dương Phong có thần thức, tuy không nhìn thấy được nhưng cảm giác vật thể lại vô cùng nhạy bén. Hơn nữa trước khi lao đến hắc hổ cũng gào lên một tiếng khiến hắn ngay lập tức đoán được vị trí của con ác thú. Chỉ một cái né người nhẹ, con mãnh thú đã vồ trượt Dương Phong. Cả người nó quá đà lao về phía trước, lập tức té vào giữa đám đông. Đội hình vòng tròn mà tất cả quay lại lập tức bị phá nát.

Lý Tĩnh thời điểm hắc hổ trong vòng vây chưa kịp đứng dậy, y liền một đao xoẹt qua nửa thân trên của hắc hổ, máu tươi liền ứa ra lập tức. Hai con hắc hổ phía ngoài tuyệt nhiên không nhìn đồng loại bị mắc kẹt, chúng đồng thời cùng lao lên một lúc. Cả đám lúc này đều bị tách ra, một màn hỗn chiến ác liệt bắt đầu.

Con hắc hổ bị thương ngay lập tức bị vài tên cầm đao tới chém. Nó gào thét dữ tợn rồi vồ lấy một tên trong đó mà xé xác. Đúng thời điểm này Dương Phong phi thân từ trên cành cây bổ xuống chém khiến con hắc hổ phản ứng không kịp. Một đao liền gim vô đầu hắc hổ, nó bị thương gào thét dữ dội, cả người quằn lên chống trả. Dương Phong nào có để cho nó thoát, hắn liền tức thì rút ngay cây kiếm ngắn đâm lỗ trỗ trên người hắc hổ. Chẳng bao lâu thì con hắc hổ này nằm lăn ra bất động.

Một trong hai con hắc hổ còn lại thấy đồng bọn mình bị giết liền lập tức nổi giận, tiếng hống của nó làm vang dội cả khu rừng. Ba tên cầm nỏ xả vào người nó chỉ như khiến nó nổi giận hơn, hắc hổ thẳng đến ba tên này mà cắn xé. Thoáng chốc từ đội hình hơn ba chục người, lúc này chỉ còn tám người.

Con hắc hổ tuy trên người dính mấy mũi tên nhưng vẫn hung dữ lạ thường. Nó lao đến Dương Phong một cách cuồng dại. Dương Phong lúc này cảm nhận được nguy hiểm, hắn toàn lực tập trung phóng ra thần thức xác định phương hướng ác thú lao tới. Từng tiếng động từng cử chỉ nhỏ Dương Phong đều nghe rõ mồn một. Tại thời điểm ác thú lao đến, hắn liền lập tức ngả người né tránh đồng thời một đao vung lên chém đứt một chân phía sau của con hắc hổ.

Hắc hổ kia gào lên trong đau đớn, chỉ tiếc là nó không thể nào di chuyển chỉ với ba chân. Chỉ đành nằm phủ phục trên mặt đất chờ chết.

Dương Phong cũng cả kinh ra mặt. Tuy vừa rồi nó tránh được một pha chí mạng nhưng cũng bị hặc hổ cào sướt qua ngực khiến máu chảy ướt đẫm y phục.

Con hắc hổ còn lại thì bị hai tên hộ vệ cùng Trương Chí Lâm vây công. Thực lực của Huyền cấp quả thực không tệ, chẳng mấy chốc con hắc hổ liền phải hứng chịu nhiều vết đao. Hai tên Huyền cấp thi nhau né tránh, vừa đánh vừa lùi. Tranh thủ lúc hắc hổ kiệt sức, Trương Chí Lâm một đao xộc tới chẻ đôi đầu con mãnh thú.

Lý Tĩnh một màn thấy vậy liền vui mừng, y vội chạy lại phía Dương Phong mà đỡ lấy. Chỉ là vừa tới nơi thì đã nghe Dương Phong hét to:

- Lý Tĩnh mau chạy.

Lý Tĩnh hốt hoảng không hiểu chuyện gì xảy ra, y chỉ vừa kịp xoay đầu lại thì đã thấy ba tên trong nhóm đáng cố giết con ác thú nằm dưới đất bị một một vật thể to cao đen vung tay xé thành nhiều mảnh.

Một con mãnh thú khác xuất hiện, thân cao một trượng, phủ khắp người là bộ lông màu đen tuyền, hai cái răng nanh dài như hai cây kiếm, hơi thở nó bốc ra một mùi hôi thối, Ánh mắt con dã thú long lên sòng sọc một cách đáng sợ.

Lúc này Dương Phong cùng Lý Tĩnh đã hiểu, cái gì mới gọi là đáng sợ. Đây mới thực sự là hung thần của núi Vũ Di, ba con hắc hổ trước đó chỉ là con của ác thú đáng sợ trước mắt này. Thảo nào mà hết thảy mọi người săn hắc hổ đều một đi không trở vê. Chỉ sợ võ giả địa cấp còn khó lòng hạ sát được nó.

Con ác thú gầm lên một tiếng rồi liếc nhìn xung quanh, đoạn thấy tay của Trương Chí Lâm đang cầm thanh đao bổ ngay đầu hắc hổ con, nó bèn xông tới. Thân hình đồ sộ của nó bổ tới làm rung động cả mặt đất, may thay Trương Chí Lâm kịp thời né tránh. Hai tên hộ về huyền cấp của y thân thủ rất ư là nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc đã né được cái tát của ác thú. Cả hai cùng đồng loạt xông tới, cố gắng chém đứt hai chân sau của hắc hổ như Dương Phong đã làm. Chỉ đáng tiếc đao vừa chạm vào thì bị gim tại chân hắc hổ ngay lập tức mà không thể chém đứt. Cả hai tên huyền cấp hộ vệ bị khựng lại một nhịp, hắc hổ gầm lên rồi nhanh như gió một đuôi quật một tên văng xa đến chục thước đập vào gốc cây mà chết. Tên còn lại thì liền bị hắc hổ một ngoạm nuốt gọn, đến cả sương cũng không còn.