Chương 39: nhất phẩm linh đan sư

Đại Anh Hùng

Chương 39: nhất phẩm linh đan sư

Dương Phong lúc này mới để ý cái hang đen gần đó. Từ lúc chui xuống dưới này, hắn cảm thấy thần thức của mình như bị phong tỏa lại từ từ. Ngay khi con cự xà đi mất, thần thức của hắn lại trở lại bình thường. Hắn cảm thấy con cự xà này hẳn ở đây là vì canh một thứ gì đó. Dương Phong tranh thủ thu thập thuốc thật nhanh rồi tiến vào hang động xem xét. Bên trong hang hoàn toàn tối mịt, thế nhưng đối với người mù mà nói thì chẳng quan trọng.

Dương Phong cảm nhận được một cố lực lượng hùng mạnh bao quanh lấy hang động. Bên trong gồm nhiều tảng đá lớn xếp hình vòng tròn với những kí tự rất kì dị, hơn nữa bên trong vòng tròn còn tỏa ra nhiều linh khí. Chính giữa mỗi tảng đá lại có những ô trống nhỏ, không biết để làm gì.

Cảm giác nguy hiểm ngày càng đến gần, Dương Phong cũng không muốn nán lại nơi này quá lâu, ngay lúc hắn vừa định rời đi thì từ trong hang một con thú nho nhỏ chạy lại gần, quấn lấy chân hắn không thôi.

Dương Phong liền đoán được ngay đây là một con tiểu lang. Thân hình con sói chưa đến nửa thước, bộ lông trắng buốt, hai mắt màu đỏ lừ. Nó nhìn Dương Phong bằng ánh mắt mong chờ. hắn thấy vậy bèn hỏi nó:

- Ngươi muốn cùng ta ra khỏi nơi này?

Tiểu lang một lần nữa quấn lấy chân nó, đuôi vẫy vẫy.

Thấy vậy Dương Phong bèn bế nó lên rồi lựa đường cũ nhanh chóng chèo ra khỏi hố trời. Hắn cảm giác được càng ở lâu nơi đây càng nguy hiểm. Một tay cầm kiếm đục vách đá, một tay dùng chân nguyên bám vào vách mà leo. Bỗng thấy tiểu lang chu lên một tiếng từ đằng sau giỏ đựng thuốc, hắn bất giác nhìn xuống thì thấy vô số mãng xà đang đuổi theo từ phía sau.

Dương Phong lúc này toát mồ hôi hột, hắn giờ mới hiểu con cự xà kia đi đâu. Đích hẳn là đi tìm đồng bọn, hơn nữa không chỉ có một. Đám này chỉ sợ phải lên đến hàng nghìn con. Dương Phong càng ngày càng leo nhanh hơn, chẳng mấy chốc thì đã lên tới đỉnh. Hắn không một giây phút chần chừ, một mạch chảy thẳng xuống núi.

Tiểu lang cứ mãi quấn quít lấy hắn không thôi khiến Dương Phong khá bất ngờ, hắn có ý định thả sói con này đi thế nhưng nó vẫn là không chịu. Dương Phong đoán phỏng con sói con này hẳn là bị mãng xà giam giữ trong hang động kia. Vừa hay mình tới nên mới cứu được nó một mạng. Không lỡ nhìn tiểu lang lưu lạc rồi bị hại, hắn quyết định đem về để Hạ Băng nuôi cho đỡ buồn. Chí ít nàng cũng có người bầu bạn những lúc hắn bận rộn hay tu luyện.

Quả nhiên là vậy, ngay khi nhìn thấy tiểu lang, Hạ Băng mừng rỡ không thôi. Nàng ta cả ngày là đùa giỡn với nó khiến Dương Phong trong lòng cũng nhẹ nhõm phần nào. Nàng có hỏi từ đâu tìm được tiểu lang, Dương Phong cũng chỉ đành kể sơ qua sự tình.

Dương Phong dành hẳn một ngày để ra trấn thuê người đúc một cái lò luyện đan đúng theo như ý hắn. Lý Tĩnh cùng Trương Chí Lâm cũng đi theo giúp. Chỉ là hai người vẫn không hay Dương Phong đang định làm cái trò gì. Vốn người ta nói hy vọng càng cao thì thất vọng càng nhiều thế nên Dương Phong cũng không có nói là luyện chế bồi khí đan để hai người kia đỡ phải mong chờ rồi thất vọng. Giả sử như hắn có luyện chế ra thật thì hắn nhất định sẽ cho hai người vài viên để tấn thăng lực lượng.

Hôm nay Dương Phong xác định chính là ngày mà cơ thể mình bị ăn mòn, hắn không có chọn một hồ nước mà thay vào đó là kiếm một bãi đất trống không thật xa, nơi mà không có ai đi qua. Ngồi điềm tâm suy nghĩ, Dương Phong vẫn chưa biết mình phải làm thế nào để phát ra hắc hỏa, hắn lúc này lục hết mọi thứ có liên quan về lửa trong phiến ngọc thạch. Trong này có nói qua là dùng chân nguyên của bản thân, tập trung tại bàn tay rồi sau đó tập trung ý chí, biến nó thành nội hỏa. Dương Phong làm theo hướng dẫn nhưng hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra.

Bỗng nhiên luc này cơ thể hắn trở nên nóng bừng, toàn thân chuyển thành màu đen. Dương Phong biết lúc này chính là lúc cơ thể hắn phát tác. Từng cơn đau như cào xé thân thể hắn, lửa bắt đầu thiêu đốt xung quanh. Mặc dù đau nhưng hắn vẫn cố chịu đựng, chuyện như thế này đã xảy ra bảy lần rồi. Đối với hắn mà nói chỉ là cực hình trong chốc lát mà thôi. Dương Phong cố gắng chịu đau, hắn ngồi xếp bằng dưới đất sau đó vận chuyển chu thiên. Chân nguyên đi xung quanh cơ thể rồi tụ tại đan điền, sau đó lại chạy khắp kì kinh bát mạch. Tuy cơn đau xé tim lúc này vẫn còn nhưng lạ thay quần áo của hắn lại không bị thiêu đốt nữa.

Dương Phong lúc này mới nảy ra ý định, biết đâu hắn có thể kiểm soát một chút ngọn lửa này. Ngay tức thì hắn tích tụ chân nguyên ở bàn tay, ý nghĩ trong đầu là khởi tạo ngọn lửa. Uỳnh một phát, toàn thân lửa cháy càng ngày càng mạnh hơn khiến hắn bị đốt cháy xém, đến cả quần áo cũng không còn.

Thế nhưng lúc này hắn vui hơn bao giờ hết, một ngọn lửa màu đen lơ lửng trong tay hắn. Dương Phong vừa cười vừa khóc trong đau đớn, mãi đến lúc không chịu nổi mới lăn ra ngất đi.

Lúc tỉnh dậy thì Dương Phong phát hiện toàn thân hắn cháy đen thùi từ đầu tới chân. Đến mức mà Hạ Băng mặc dù biết hôm nay hắn ra ngoài phát tác cũng không nghĩ tới Phong ca điển trai soái ca của mình lại trở thành một bộ dạng tồi tàn đến mức này. Đến cả tiểu lang cũng phải hãi hùng nấp sau Hạ Băng.

Thế nhưng càng kì lạ hơn nữa là sau khi hắn tắm rửa thì toàn bộ đều biến mất sạch. Những vết thương từ từ lành lại, khuôn mặt làn da cũng trở lại bình thường. Chỉ sáng hôm sau tất cả liền biến mất như chưa từng xảy ra chuyện gì. Hạ Băng cũng từng chứng kiến cảnh này, thế nhưng là lần trước phải mất đến gần ba ngày mới hoàn toàn bình phục.

Sau một quá trình dài tìm hiểu, Dương Phong cũng biết được sơ qua về hệ thống luyện đan, các loại đan dược phân chia theo các cấp bậc sau: Linh đan, Thiên đan, tiên đan và thần đan. Trong đó linh đan và thiên đan là các cấp bậc đan dược trong tu chân giới, tiên đan là đan dược thuộc về tiền giới, thần đan thuộc về thần giới.

Các loại đan dược sau khi luyện thành tùy vào mức độ tinh khiết mà chia thành bốn loại là: Hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, hạng nhất.

Dương Phong không có lãng phí thời gian. Ngay khi vừa bình phục, hắn liền lôi lò luyện đan ra bắt đầu thử nghiệm. Dương Phong có tổng cộng mười ba cơ hội luyện chế bồi khí đan, mười hai cơ hội luyện chế đại bồi khí đan. Nếu thực sự ngay cả một lô cũng không ra thì hắn chắc chắn sẽ bỏ việc luyện đan này.

Nghỉ ngơi một lúc, sau đó Dương Phong hắn bắt đầu dùng chân nguyên ngưng tụ hắc hỏa, phóng vào bên trong đan lô. Bước đầu tiên chính là triết xuất linh thảo.

Dương Phong hắn phải trân trọng từng cơ hội này vì hắn biết linh thảo là vô cùng trân quý. Nếu không phải hắn may mắn đồng dạng liều mạng xuống hố trời kia thì có khi hắn cũng chẳng được một lần cơ hội nào.

Thời gian ngày từng ngày đi qua, Dương Phong vô cùng quý loại cơ hội này, mỗi ngày hắn đều triết xuất đi triết xuất lại các loại linh thảo. Từ triết xuất thất bại cho đến lúc triết xuất được bảy phần tinh hoa hắn dùng hết năm ngày thời gian. Phải công nhận thủ pháp luyện đan của lão tiền bối vẫn lạc trong mật thất sơn cốc cực kì cao thâm. Nếu không phải vì tu vi của hắn quá yếu, hắn cho rằng mình có thể triết xuất tinh hoa linh thảo lên tới chín thành. Nhưng hắn cũng không lo, tu vi của hắn tùy thời đều có thể tăng tiến, khi ấy hắn đối với linh thảo triết xuất liền tăng lên một bậc.

Theo như hắn biết thì dược liều triết xuất càng cao thì tỉ lệ luyện thành đan dược càng lớn, luyện đan cũng dễ hơn.

Dương Phong theo như phiến ngọc thạch biết được rằng thủ pháp luyện đan từ lúc phóng hỏa diễm cho đến lúc thu đan đều có các loại thủ quyết tương tương xứng. Luyện đan dựa theo thủ quyết cũng không phải cố định không thay đổi, mà tùy thời là căn cứ theo dược tính, đặc tính của linh thảo mà cải biến. Cái này đối với người luyện đan là rất cao, đòi hỏi khả năng diễn sinh, ngộ tính của mỗi người. Cái này chính là cái khó nhất quyết định một đan sư có thể đạt tới đâu.

Dương Phong lúc trước nghiên cứu phiến đã thời điểm liền minh bạch điều này. Giống như việc có sư phụ truyền dậy nhưng không biết cải biến, tiến hóa, dựa theo những gì bản thân mình hiểu biết để cải tạo nó thì mãi mãi sẽ chỉ giống như người sư phụ đó, thậm trí còn không bằng.

Dương Phong biết là cơ hội này rất ít, sau rời khỏi nơi này, hắn chưa chắc đã có cơ hội luyện đan tốt như vậy. Vì vậy hắn tranh thủ ngủ rất ít, cơ hồ là bỏ qua ngủ, toàn bộ thời gian là dành vào việc luyện đan và nghiên cứu thuộc tính thảo dược.

Phương pháp luyện đan của vị tiền bối này không những rất hữu ích trong việc luyện đan mà còn giúp hắn ngầm hiểu được một số quy tắc trong tu luyện.