Chương 16: Giấc Mộng Kì Lạ

Cuộc Sống Mới, Thế Giới Mới

Chương 16: Giấc Mộng Kì Lạ

******

Bầu trời đen kịt,những đám mây cuồn cuộn như vòi rồng. Chúng soáy lại tại một điểm tạo nên một cái hố đen, xung quanh miệng hố đen đó là hàng ngàn con yêu thú biết bay nào là rồng, phượng hoàng, kì lân có cánh,... Và nhiều chủng loại yêu thú khác mà một con người đan ngồi phía dưới nhìn lên Không biết tên, mà thật ra hắn còn chưa bao giờ được nghe tên hay nhìn thấy những con yêu thú kia.

Người đang chiêm ngưỡng cảnh tượng hùng vĩ đó là một ông già râu tóc bạc phơ. Ông ta đang ngồi khoanh chân ngửa mặt lên trời nhìn từng đàn yêu thú bay ngang qua. Những con yêu thú này không hề đếm xỉa tới việc có sự xuất hiệt của một nhân loại đang chiêm ngưỡng chúng mà chúng chỉ mải mê bay lên trên gần miệng hố đen. Dường như như bản năng của chúng mách bảo miệng hố đen kia chính là nơi chúng cần đến.

....XẸEETT....

Một tia sáng từ trên trời giáng xuống xuyên qua lỗ đen đánh thẳng vào một con rồng màu đen đang bay ở giữa trung tâm của miệng hố đen. Con rồng tỏ ra rất bình thường không có vẻ gì đau đớn. Nó ngửa mặt lên gào thét tỏ ra thách thức với những tia sét và bầu trời nơi miệng hố đen.

...XOẸT...XOẸT...

Một lúc sau từ miệng hố đen lại xuất ra hai một tia sét khác màu tím đánh mạnh lên thân con rồng. Xem ra lần này hai tia sét mạnh hơn gấp nhiều lần so với tia sét đầu nên Lần này mặt con rồng tỏ ra khá giận dữ nhưng nó vẫn ngạo nghễ ngửa mặt lên gào thét vang trời. Xung quanh miệng hố đen những con yêu thú khác cũng gầm thét cổ vũ cho con rồng. Chúng tỏ ra khá thích thú với miệng hố đen này, thế nhưng chúng lại không dám tới gần chúng vẫn tỏ ra e dè với những tia sét xuất ra từ trong đó.

... XOẸT...XOẸT...XOẸT...

...XOẸT...XOẸT...XOẸT...

...XOẸT... XOẸT... XOẸT... XOẸT... XOẸT
..

Thêm ba đợt sét nữa trôi qua cơ thể con rồng đã có nhiều vết cháy đen, trầy xước. Nhiều miếng vẩy trên cơ thể nó đã bị bong ra những chố đó thịt máu lẫn lộn, khói bốc lên từ cơ thể của nó sau đơt sét thứ 5. Cơ thể nó đã có dấu hiệu trao đảo không còn tư thế bay ngạo nghễ như lúc nãy mà bây giờ lại tỏ ra lúng túng kèm theo sự hãi hùng. Nó nhìn ra các phía xung quanh nơi các con yêu thú khác đang bay gần đó bằng ánh mắt tỏ rõ sự tuyệt vọng, xen vào đó là một lời tạm biệt nhẹ nhàng. Và chỉ ít phút sau.

...XOẸT... XOẸT...XOẸT....XOẸT... XOẸT... XOẸT... XOẸT...

Bảy tia sét màu tím cùng giáng xuống với tốc độ chậm dãi. Chúng tản ra rồi lại hợp lại rồi lại tản ra, báo hiệu đây là một đợt công kích mạnh mẽ.

Con Rồng ngước nhìn lên những tia sét với sự chán ghét, sợ hãi kèm theo sự mệt mỏi buôn xuôi. Xung quanh gần miệng hố đen những con yêu thú khác cũng đang nhìn về phía con Rồng và chùm sét đang đánh tới. Chúng tỏ ra sợ hãi trước uy áp của chùm tia sét kia đồng thời nhìn con rồng bằng ánh mắt đồng cảm, xót thương. Kèm theo đó là ánh mắt cổ vũ của con phượng Hoàng Lửa đang bay gần con Rồng nãy giờ. Sau khi cảm thấy ánh mắt cổ vũ của con Phượng Hoàng Lửa bay gần đó con Rồng liền lấy lại tinh thần, nó ngửa mặt nhìn chùm tia sét rồi gào lên mạnh mẽ:

....GRAAAOOO...

.... Xoẹt....

Lại một tia sét nữa từ trên trời bay xuống. lần này là một tia sét màu đen tốc độ của tia sét rất nhanh chỉ trong thoáng chốc nó đã bắt kịp và dung nhập với chùm tia sét màu tím kia. Sau khi chùm tia sét dung nhập thêm tia sét màu đen thì tốc độ của nó tăng nhanh hơn gấp nhiều lần. Những con yêu thú xung quanh khiếp đảm vội bay tránh xa hơn nữa. Bản năng của chúng mách bảo tia sét này có thể nguy hiểm đến cả tính mạng chúng. Riêng gần miệng hố đen con Phượng Hoàng vẫn giữa nguyên phạm vi bay của nó mặc dù nó cảm nhận được sự nguy hiểm khi nó ở gần con Rồng.

"Xẹt... Bùmmm....." chùm sét màu đen va chạm vào thân thể của con Rồng, các tia sét lần lượt truyền đi khắp cơ thể của con Rồng chúng đi đến đâu các lớp vảy của nó lại bị tróc ra rơi xuống đến đó.

.... Graoo... Graooo....

Con Rồng tỏ ra vô cùng đau đớn nó kêu gào và vùng vẫy trong tuyệt vọng.

Con phượng Hoàng gần đó muốn lao tới gần nhưng những tia sét trên người con Rồng liên tục tỏa ra ngăn cản nó. Thấy con Rồng không thể chịu đựng thêm được nữa con Phượng Hoàng cố hết sức lao thẳng về phía Con Rồng. Những tia sét trên người con Rồng chợt phóng ra về phía con Phượng Hoàng bao trùm lấy nó.
Sau khi các tia sét rời khỏi cơ thể,con Rồng liền mất hết sức lực rồi rơi tự do xuống phía dưới đất. Sau khi rơi xuống cơ thể nó liền tan biến và chỉ còn lại một đốm đỏ nguyên thần của nó là vẫn còn nguyên vẹn. Người đàn ông râu tóc bạc phơ nãy giờ ngồi nhìn bay đến gần. Ông ta bao bọc Nguyên thần của con Rồng trong khối cầu màu đỏ tươi như máu rồi lão niệm pháp quyết gì đó biến khối cầu thành một con rắn màu đen. Con rắn màu đen mở mắt ra nhìn thè lưỡi ra, rụt lại rồi trườn đi nơi khác.

***
- Hộc.... Hộc.... Giấc mộng kì lạ này tại sao nó lại cứ lặp đi lặp lại như vậy. Đã ba đêm nay mình toàn mơ về nó rồi. Tại sao lại có yêu thú ở đó nhỉ? Còn người đàn ông kia là ai. Con Rồng đó là thế nào? Chắc chắn nó có mối quan hệ gì đó với con rồng trong đan điền của mình.

Tuấn mở mắt tỉnh dậy. Cơ thể hắn toát mồ hôi khuôn mặt vẫn còn tỏ vẻ sợ hãi sau những gì hắn đã mơ thấy. Đã trôi qua ba ngày kể từ khi người tên Lăng Minh đến xem bệnh cho hắn vậy mà vẫn chưa có một chút tin tức gì của ông ta. Tuấn sốt ruột không biết có phải là ông ta bó tay không có cách nào chữa cho hắn hay không mà tại sao không chịu tới nói cho dù là một tiếng để hắn yên tâm nằm ngủ.

Lưu Hoa đi qua đi lại trong phòng hai tay đan vào nhau rồi lại bung ra. Cô thấp thỏm không yên vì đã trôi qua 3 ngày mà vị bá bá của cô vẫn chưa tìm ra ngay cả là bệnh gì huống chi là thuốc chữa. " Tại sao bá bá lại lâu như vậy mới hôm qua còn bảo ta là đã tìm ra cuốn sách có ghi chép điều đó rồi mà sao đến giờ chưa động tĩnh gì. Hay là mình đến đó xem sao?"

- Ta đã quay trở lại rồi đây. Xin lỗi vì để các ngươi đợi lâu

Một giọng nói quen thuộc được sự mong mỏi của mọi người trong hang vọng lại từ cửa hang động. Đây không ai khác chính là Lăng Minh.

- Bá Bá mau vào, mau vào.!

Nghe tiếng mời gọi của Lưu Nhi Ông ta tiến tới đến bên giường nhìn thẳng vào mắt Tuấn. Ánh mắt ông ta dường như có thể nhìn xuyên suốt thấu đáo nội tâm của con người. Ánh mắt đó khiến Tuấn sợ hãi vô cùng, hắn sợ rằng bí mật của hắn sẽ bị lão già đó nhìn thấy hết. Nhưng thật may cho hắn ông ta nhìn hắn không phải vì muốn xem nội tâm của hắn đang nghĩ gì mà đang muốn kiểm tra cơ thể hắn kĩ càng hơn.

Một Lúc sau ông ta đứng dậy kéo Lưu Hoa ra ngoài tỏ vẻ bí ẩn.

Ngoài cửa động.

- Lưu Hoa ta khuyên con Không nên qua lại với hắn nữa.

Lưu Hoa bị bất ngờ kéo ra ngoài chưa hiểu rõ nguyên do tại sao đang định vung tay khỏi bản tay Lăng Nghi để hỏi cho rA lẽ thì ông ta đã nói bồi thêm khiến cho Lưu Hoa càng khó hiểu. Cô vung tay thoát khỏi bàn tay của ông ta và dừng lại trừng mắt nhìn khuôn mặt người vừa kéo mình.

- Bá bá.!! Tại sao lại cấm ta qua lại với hắn. Hắn bị sao vậy người còn chưa nói cho ta biết mà?

- Cái Này Ta sẽ nói cho con biết nhưng con phải tuyện đối giữ bí mật không được nói cho ai biết. Nếu không sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng của con và của hắn. Truyện là từ ngàn năm trước.....