Chương 21: Trương Quân Bỏ Đi

Cuộc Sống Mới, Thế Giới Mới

Chương 21: Trương Quân Bỏ Đi

Ba người vừa đi vừa nói truyện vui vẻ trong khuôn viên thì một người hầu chạy từ đâu tới:
- Lão gia có truyện sảy ra rồi.

- Truyện gì mau nói!

- Truyện này....Truyện này....
Tên người hầu vừa nói vừa liếc mắt nhìn sang phía hai người Tuấn và Đô Minh. Theo kinh nghiệm của mình Đô Minh nhìn thấy ánh mắt đó liền hiểu ra truyện tên người hầu sắp nói là cơ mật không muốn cho người ngoài nghe. Hắn liển kéo Tuấn sang một bên để cho hai người kia có thể nói truyện.

- A... Tôi và Đồ Ngốc qua bên kia xem một chút. Oa... Cái cây kia thật đẹp phải không Đồ Ngốc ta và đệ qua đó xem.

Sau khiTruowng Quân nói truyện xong với người hầu hắn quay ra chỗ Tuấn và Đô Minh. Hắn tiếp tục dẫn họ đi xung quanh khuôn viên rộng lớn của nhà hắn. Khuôn viên của nhà Trương Quân rất rộng rãi, xung quanh được thắp sáng bởi rất nhiều đèn nên mặc dù trời đã tối nhưng vẫn nhìn rất rõ cảnh vật. Không những thế khuôn viên còn trồng rất nhiều loại cây cối. Có một số cây Tuấn nhận ra, chúng giống mấy cái cây trước cửa động mà lúc trước hắn ở. Còn lại mấy cái cây kia thì hắn nhìn thấy lần đầu. Trương Quân dẫn hai người đến cái bàn đá trong khuôn viên rồi mời họ ngồi.
- Mời hai huynh ngồi, thứ lỗi cho ta không thể mời hai huynh vào trong nhà cũng bởi do trong nhà ta khá bừa bộn hàng hóa không tiện để hai vị huynh đệ trông thấy.

- Không sao! Hai bọn ta ngồi đợi ở đây ngắm trời sao cũng được. (Tuấn thấy khuôn mặt khó xử của Trương Quân liền nói)

- Vậy hai vị huynh đệ ngồi uống tạm li trà ta đi có việc quay lại ngay sẽ không để hai ngươi đợi lâu đâu... Tiểu Tứ mau mang trà lại đây cho hai vị khách của ta.

- Không sao... Không sao huynh la thương nhân bận rộn một chút cũng là lẽ đương nhiên hai bọn ta đợi được.

Tuấn vừa dứt câu thì người hầu cũng mang cái tích trà lên rót vào chén cho hắn và Đô Minh.
Thấy trà cũng đã được bưng bê lên Trương Quân chào lần nữa, dặn dò người hầu chăm sóc chu đáo cho hai người rồi đi thẳng ra khỏi khuôn viên.

Nhìn bóng dáng của Trương Quân đã khuất Tuấn quay sang vẫy tay cho người hầu kia lui vào trong nhà. Hắn nãy giờ quan sát Đô Minh thấy Đô Minh hình như cũng mới chỉ đến đây lần đầu. Lấy làm lạ hắn quay sang hỏi:

- Đô huynh, huynh và Trương huynh quen nhau bao lâu rồi?

Đô Minh đang mải ngắm nhìn xung quanh nghe câu hỏi bất ngờ của Tuấn liền quay sang nhìn Tuấn.

- Ta cũng mới quen Trương huyng chưa được bao lâu, cũng mới được 6 ngày thôi. Đệ sao tự nhiên lại hỏi vậy?

-A... Không có gì chẳng qua đệ hơi tò mò thôi. A... Cây kia là cây gì vậy Đô huynh trông nó đẹp quá.

- Cây đó là Tiên Đan, cây này rất khó kiếm ở nơi đây. Bình thường chỉ có những người tu đạo mới cần có những cây này. Cây này cứ 5 năm ra quả 1 lần tuy khả năng ra quả là rất ít nhưng trong nhân quả đó lại là một viên đan dược. Tùy vào điều kiện môi trường xung quanh ở nơi có linh khí nồng đậm thì sẽ cho đan dược loại tốt còn nơi linh khí bình thường sẽ cho loại đan dược thường. Thật ra cái này ta cũng không có rõ lắm chẳng qua cũng chỉ là nghe nói qua loa từ miệng người khác nói thôi. Đệ nếu muốn hỏi kĩ có thể hỏi lại Trương huynh.

- Nhất Định rồi.!!!

Hai người ngồi nói truyện một lúc thì Trương Quân cũng quay lại.

- Thứ lỗi đã để hai huynh chờ lâu, chúng ta cùng vào nhà thôi đồ ăn đã dọn sẵn ra rồi.

Tuấn cùng Đô Minh đi theo Trương Quân vào trong ngôi nhà được trang trí đèn, đồ gốm... Qua thêm hai lần dèm cửa cuối cùng họ dừng lại trước một bàn ăn thịnh soạn có rất nhiều món ăn lạ trông rất bắt mắt, mùi thơm thì xộc lên mũi khiến cho miệng Tuấn không thôi liếm nước miếng.

Một lúc sau.
Khi Cả ba người đều đã bắt đầu ngà ngà say.
- Đồ Ngốc, ta thấy cái tên đó của đệ chả hay một tí nào để ta và Trương huynh đây đặt cho một cái tên mới thật hay thật hợp với đệ.

..Ực..
- Đư..ợ..c đó hai huynh nghĩ hộ đệ cái tên nào thật mạnh mẽ một chút mà phải kèm theo sự phóng khoáng. Hhaha....

- Trương huynh là người có học thức sâu rộng vậy huynh nghĩ hộ Tên Ngốc cái tên đi. Ta học hành không đến nơi đến chốn chỉ quen đấu võ với đi vận tiêu khó có thể nghĩ ra cái tên hay được. Hahah..
- Để xem nào cái tê..n Phi Cường thì thế nào? Phi trong phi phàm, cường trong cường đại.

- Ha...ha... Trương Huynh quả là học rộng tài cao cái tên đó rất hay. Ta thấy tên đó hợp với đệ đó Đồ Ngốc.

- Đa tạ Trương huynh vậy là từ nay ta có tên mới rồi. Haha... Cạn li vì cái tên mới của đệ nào..!!

...ực...ực...

- Trương huynh, nãy giờ sao đệ không thấy đại tẩu đâu? Sao không mời tẩu ra ăn cùng? Còn cả lũ người hầu nhà huynh đâu sao không thấy ai ra rót rượu vậy?

Phi Cường bỗng nhận ra căn nhà thiếu sót thứ gì đó. Lúc nãy khi đi vào thì ngôi nhà có rất nhiều người hầu, nô tì đi lại khuân đồ đạc. Nhưng đến bây giờ thì ngay cả một người cũng không thấy. Mặc dù vậy nhưng trong người hắn đang có men rượu nên hắn cũng không quan tâm lắm đến truyện đó.

- À... Đại tẩu của đệ đang bận không thể ra góp vui được. Hai huynh đệ bỏ quá cho ta không muốn có người quấy rầy tiệc vui chúng ta nên ta đã cho họ nghỉ ngơi sớm rồi.

- Không sao!!! Chúng ta uống tiếp...

...ực...

Cả ba người cùng cười nói vui vẻ cho đến khi Phi Cường và Đô Minh đều say đến nỗi gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Trương Quân với tay lay lay hai người họ, chắc chắn họ đã ngủ hắn bỗng trở nên tỉnh táo không hề có điệu bộ như người bị say. Hắn thò tay vào lồng ngực áo của Phi Cường lấy ra xấp ngân lượng mà lúc chiều hắn đã giao dịch với Phi Cương.

- Xin lỗi người anh em, ta đang rất cần số ngân lượng này nếu sau này còn gặp lại ta sẽ báo đáp ngươi gấp nhiều lần số này. Tiểu tứ mau gọi người thu dọn chỗ này chúng ta chuẩn bị đi ngay thôi. Nếu chần chừ sẽ không kịp mất. Ta thật không ngờ đã cho thuốc mê vào rượu rồi mà hai tên này vẫn tỉnh táo lâu đến vậy.

-Vâng lão gia...!

Nửa đêm ngoài thành Hoàng Nam trên con đường nhỏ tại một bìa rừng có 4 chiếc xe ngựa đang đi với tốc độ rất nhanh. Trong đó có hai chiếc xe chất đống những hòm gỗ to đùng, hai chiếc xe đó đi ở giữa còn hai chiếc xe còn lại dùng để trở người một chiếc đi đầu một chiếc đi sau cùng. Chợt chiếc xe sau cùng đi chậm lại, người trên xe bỗng vất xuống dưới đường hai bao tải to màu đen. Xong xuôi họ lại quất ngựa đuổi theo 3 chiếc xe phía trước.