Bồ Cũ Của Ta Tại Sao Đều Trâu Bò Như Vậy?

Chương 38: Tình cờ

Chương 38: Tình cờ

Jonas từ trong thang máy đi ra, cúi đầu rảo bước về phía đại sảnh của khách sạn.

Cả một ngày dài chạy đôn chạy đáo, đủ để cho toàn thân hắn từ trên xuống dưới đều mệt mỏi tới rã rời.

Nhiệm vụ mà Jonas nhận được lần này chỉ đơn thuần là trợ giúp cho Jasmine thực hiện kế hoạch phá hoại dự án mới của JK, thuận tiện đâm cho bọn họ vài nhát dao vào sau lưng.

Trên thực tế, mọi chuyện từ đầu tới cuối đều do một tay vị phó chủ tịch trẻ tuổi kia thao túng, bài binh bố trận từng đường đi nước bước.

Hắn giống như một tên tiểu tốt sai đâu đánh đó, vắt chân lên cổ mà chạy việc cho Jasmine, chứ không hề có quyền và cũng không mong muốn can dự vào quyết sách của cô.

Mặc dù vậy, bản thân Jonas cũng lờ mờ nhận ra nguyên nhân đằng sau những động thái vừa qua của Jasmine không chỉ đơn giản là vấn đề đấu tranh trên thương trường, mà còn có mùi vị ý chí cá nhân rất sâu đậm trong đó.

Phải biết rằng việc âm thầm vận dụng những thủ đoạn dưới dưới mặt bàn, đi đêm với các chủ doanh nghiệp khác để hãm hại một ai đó hoàn toàn không phải là thứ mà một tập đoàn lớn, có vị thế trên toàn thế giới như Global Property nên làm.

Cứ cho là lãnh đạo cao tầng của tập đoàn không quan tâm tới thể diện, mặt mũi, thì việc bỏ ra nhiều tài nguyên, cùng với vận dụng đủ mọi loại quan hệ để ngáng chân JK dường như vẫn rất không hợp lẽ thường.

Trên thương trường vốn là cá lớn nuốt cá bé, chuyện âm thầm chọc ngoáy đối thủ không phải là hiếm xảy ra.

Tuy nhiên giữa đôi bên hiện tại hoàn toàn không hề có xung đột về lợi ích, cho nên trả một cái giá lớn như vậy chỉ để làm những việc hại người không lợi mình quả thực là cực kỳ thiếu lý trí.

Jonas không biết nguyên nhân sâu xa đằng sau chuyện này, nhưng dưới góc nhìn của bản thân hắn, thì Jasmine dường như chỉ đang lợi dụng cánh tay của tập đoàn để toan tính, phục vụ những mục đích cá nhân của cô ta mà thôi.

Dĩ nhiên những suy nghĩ ấy Jonas chỉ dám giữ trong đầu, còn ngoài mặt thì hắn vẫn phải tỏ ra hoàn toàn phục tùng, thậm chí còn phục vụ cho Jasmine thật chu đáo, tận tâm hơn bất kỳ người nào khác.

Suy cho cùng thì Global Property có thiệt hại bao nhiêu cũng chẳng can hệ gì tới Jonas, bởi dẫu sao hắn cũng chỉ là một kẻ làm thuê.

Việc mà hắn cần quan tâm, đó là làm sao củng cố địa vị của mình bên trong tập đoàn, để tương lai có càng nhiều không gian phát triển hơn nữa.

Nếu ngay lúc này không gắng sức xây dựng quan hệ với vị phó chủ tịch quyền lực kia, thì phải chờ tới bao giờ mới có được cơ hội thứ hai?

Jasmine càng tỏ ra tùy tiện, thì càng chứng mình được một điều, đó là tiếng nói của cô ta trong nội bộ gia tộc Westwood rất có trọng lượng, thậm chí còn có thể vượt qua cả những lão già đang nắm giữ quyền hành trên cao.

Mấy ngày gần đây Jonas gần như không có thời gian nghỉ ngơi, đầu óc luôn trong tình trạng căng thẳng, phải gắng gượng để không mất tập trung mà ngủ gật.

Những công việc cần lo liệu thực sự quá nhiều, mà hắn lại không dám khinh suất để cho kẻ khác làm thay, cho nên đành phải cắn răng chịu đựng, ngược đãi bản thân mình thêm một thời gian nữa vậy.

Chờ cho chuyện này kết thúc êm đẹp, đó sẽ là lúc Jonas tận hưởng thành quả của sự đánh đổi ngày hôm nay.

Lúc này đã là gần mười hai giờ đêm, ngay cả ở nơi sang trọng như khách sạn Majestic cũng không thể nào duy trì bầu không khí náo nhiệt như ban ngày được.

Bên trong đại sảnh im lìm không một tiếng động, khiến cho những âm thanh lộp cộp do gót giày da của Jonas nện xuống sàn trở nên đặc biệt chói tai, vang vọng khắp cả không gian xung quanh.

Nhân viên lễ tân là hai cô gái trẻ tuổi, lúc này đã có vẻ hơi lơ mơ, chỉ thiếu nước gục mặt xuống bàn ngủ gật mà thôi.

Nghe thấy âm thanh từ đằng xa vọng tới, bọn họ mới giật mình ngước mắt lên nhìn, ngay lập tức nhận ra người vừa xuất hiện là ai.

Cả hai người vội vàng cúi đầu, bày ra thái độ tôn kính nhất, lớn giọng chào hỏi:

"Ngài Jonas, buổi tối tốt lành..."

Jonas chẳng nói chẳng rằng, chỉ im lặng tiến gần tới phía bàn lễ tân, ánh mắt sắc bén liếc qua khuôn mặt của hai cô gái kia.

Ừm, không tệ, tương đối xinh đẹp.

Dân gian Á Đông có câu nói "Con thỏ không ăn cỏ gần hang", nhưng Jonas lại là người u châu mắt xanh da trắng đích thực, cho nên đối với hắn cỏ gần hang thì vẫn là cỏ, đều có thể ăn được, miễn là nó phải hợp khẩu vị của hắn.

Mà một trong hai cô gái trước mặt, vừa hay lại phù hợp với tiêu chuẩn cá nhân của Jonas.

Nếu đổi lại là ngày thường, thì chắc chắn cô nàng trẻ tuổi này sẽ khó mà thoát khỏi móng vuốt của hắn ta.

Dẫu sao thì một kẻ tinh tế, tài giỏi, lại có tiền có quyền như Jonas không hề dễ tìm, và đương nhiên là cũng có sức hút đặc biệt lớn với nữ giới.

Vậy nên việc tán tỉnh phụ nữ, hay thậm chí là tình một đêm đối với hắn đều không phải thứ gì quá xa lạ, chỉ giống như ăn cơm uống nước hàng ngày thôi, vô cùng bình thường.

Tuy nhiên thời điểm hiện tại vị Giám đốc khu vực Châu Á - Thái Bình Dương này lại không hề nghĩ gì tới chuyện kia, bởi vì toàn bộ sức lực và tinh thần của hắn đều đã đặt vào việc làm vừa lòng Jasmine rồi.

Ít nhất là trong khoảng thời gian Phó chủ tịch còn ở đây, Jonas sẽ không làm ra bất kỳ hành động nào có thể khiến cho hình ảnh của bản thân trong mắt đối phương xấu đi, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn tới con đường tương lai của hắn.

Đầu trên mà không thể quản lý được đầu dưới, thì cả đời đừng mong làm được việc lớn!

Jonas mỉm cười nhã nhặn, gật đầu chào hỏi hai nhân viên lễ tân, sau đó tiếp tục rảo bước hướng ra ngoài, chuẩn bị rời khỏi khách sạn.

Dù hiện tại đã gần nửa đêm, thế nhưng công việc ngày mai vẫn cần hắn phải sắp xếp thật kỹ càng, chu đáo, cho nên bây giờ Jonas còn chưa thể nghỉ ngơi được.

Trên khuôn mặt Jonas đã hằn rõ dấu vết của sự mỏi mệt, mà tinh thần của hắn thì ngược lại, vẫn tương đối ổn, thậm chí sâu trong thâm tâm còn có một chút cảm giác hưng phấn nữa.

Bên ngoài khách sạn, một chiếc Maybach S450 đang nằm im lìm chờ sẵn.

Tài xế vừa thoáng thấy bóng dáng Jonas đang tới gần, liền vội vàng tiến về phía hắn vài bước, đồng thời nhanh nhẹn mở cửa xe đợi sẵn.

Jonas lơ đãng nhìn liếc qua đối phương, cũng không tỏ bất kỳ thái độ gì, chỉ lẳng lặng buông mình xuống hàng ghế sau.

Hắn nhắm nghiền mắt lại, chậm rãi hít một hơi dài, để cho bầu không khí mát mẻ của buổi đêm tràn đầy lồng ngực, giúp cho bản thân trở nên tỉnh táo hơn đôi chút.

Tài xế trở về vị trí của mình, yên lặng chờ đợi.

"Được rồi, đi thôi..."

Ánh mắt Jonas lúc này đã không còn vẻ mỏi mệt, mà thay vào đó là sự sắc bén cùng lạnh nhạt thường ngày.

"Trở về văn phòng công ty."

Gã tài xế của Jonas không nói không rằng, chỉ gật nhẹ đầu, nhanh chóng nổ máy xe.

Chiếc Maybach đen bóng giống như bóng ma lặng lẽ di chuyển trong đêm, dần dần lăn bánh tiến về về phía trước.

Đúng lúc này từ phía đối diện có một chiếc xe khác lao tới, lướt ngang qua xe của Jonas, sau đó phanh đứng lại ngay trước đại sảnh khách sạn.

Khuôn mặt vốn bình đạm như nước của Jonas bỗng nhiên thay đổi.

Khóe miệng hắn hơi giật giật, ánh mắt hướng về phía chiếc Bentley Mulsanne gần đó, trong con ngươi xanh ngắt không khỏi lộ ra vẻ ngỡ ngàng.

Hắn vội vàng ra hiệu cho tài xế dừng xe, rồi lại chăm chú quan sát cặp đôi vừa bước xuống cách đó không xa.

Người này... Tại sao hắn lại tới đây?

Chẳng lẽ mọi chuyện đã bại lộ rồi sao?

Không thể nào!?

Bản thân mình từ trước tới nay luôn hành động rất cẩn thận, dù khó có thể đạt tới một trăm phần trăm kín như bưng, thế nhưng chắc chắn đối phương không thể đánh hơi tới Jasmine nhanh như vậy được.

Hắn biết người của tập đoàn JK đang âm thầm điều tra về sự việc lần này, cũng biết rằng trước sau gì nó cũng sẽ lộ ra ngoài ánh sáng.

Có lẽ giờ phút này tất cả các thông tin liên quan tới Jonas đã nằm trên bàn của ban lãnh đạo JK rồi cũng nên.

Tuy nhiên đó là về Jonas, còn đối với Jasmine thì lại là chuyện hoàn toàn khác.

Sự hiện diện của Phó chủ tịch ở đây có rất ít người biết được, ngay cả trong nội bộ tập đoàn cũng không ngoại lệ, càng đừng nói tới những kẻ không liên quan bên ngoài.

Vậy thì... Chẳng lẽ tên nhóc này chỉ là trùng hợp tới đây thôi hay sao...?

Cũng có thể như vậy lắm! Mặc dù thành phố Đông Hải này không nhỏ, nhưng lại không có nhiều nơi sang trọng như khách sạn Majestic.

Đối phương dù sao cũng là người giàu có, cho nên việc hắn lựa chọn nơi này để nghỉ chân hẳn là điều hết sức bình thường.

Jonas thầm nghĩ trong đầu như vậy.

Lý trí cho hắn biết chuyện này phần nhiều là trùng hợp mà thôi.

Việc đối phương điều tra ra được Jasmine là người đang đứng sau thao túng mọi thứ có tỷ lệ cực kỳ thấp, gần như bằng không phần trăm.

Thế nhưng nếu như cái tỷ lệ cực kỳ thấp ấy thực sự xảy ra thì sao?

Ngoái đầu nhìn bóng dáng tên thanh niên đang khuất dần phía sau cánh cửa kính lớn của đại sảnh khách sạn, trong lòng Jonas vẫn không thể nào thực sự yên tâm được.

Nếu có bất kỳ vấn đề gì xảy ra với Jasmine dù là nhỏ nhất, thì chính hắn chứ không ai khác sẽ là kẻ phải đứng mũi chịu sào, bị đưa lên giàn hỏa thiêu.

Jonas do dự chốc lát, cuối cùng vẫn không dám khinh xuất.

Hắn lấy chiếc điện thoại từ trong túi áo vest ra, trực tiếp bấm nút gọi tới số điện thoại của Jasmine.

Vài tiếng tút tút dài trôi qua, rốt cuộc đầu dây bên kia cũng nhấc máy:

"Còn có việc gì nữa sao?"

Âm thanh mềm mại, êm dịu mang theo một vẻ nũng nịu như đang ngái ngủ vang lên, khiến cho Jonas không khỏi sinh ra cảm giác ngứa ngáy trong lòng.

Vị phó chủ tịch này, dù không cần tính tới vẻ bề ngoài vô cùng dụ hoặc, thì chỉ cần nghe thấy giọng nói của cô ta cũng đủ khiến cho người khác nổi lên cảm giác thèm muốn rồi...

Tuy nhiên Jonas chỉ dám trộm nghĩ trong lòng như vậy, chứ không dám mảy may thể hiện chút nào ra ngoài.

"Phó chủ tịch, vừa rồi lúc xuống đại sảnh tôi có nhìn thấy một người... Chính là con trai của chủ tịch tập đoàn JK, tên gọi... Ừm, nếu tôi nhớ không nhầm thì hắn tên là Sở Thiên thì phải. Không biết...?"

"Sở Thiên?"

Giọng nói của Jasmine lập tức mất đi sự uyển chuyển thanh thoát, mà thay vào đó là âm điệu trầm bổng đầy hứng thú.

"Hắn vừa tới khách sạn à? Đi một mình hay còn dẫn theo ai khác nữa?"

"Theo tôi quan sát thì... Còn có một người phụ nữ trẻ tuổi nữa..."

Trong phòng ngủ của căn Penthouse Suite trên đỉnh của tòa nhà khách sạn Majestic.

Jasmine chậm chạp từ trên giường bước xuống, tự rót cho mình một cốc nước lạnh, sau đó chậm rãi đưa lên miệng nhấp một ngụm nhỏ.

Trên khuôn mặt cô mang theo vẻ thích thú nồng đậm, khóe miệng còn không nhịn được mà hơi nhếch lên lộ ra ý cười nhàn nhạt.

Vẻ ngoài ma mị quyến rũ, cộng với chiếc váy ngủ chế tác bằng tơ lụa mỏng manh, ẩn hiện bên dưới từng đường cong hấp dẫn chết người, khiến cho khí chất của Jasmine hoàn toàn thay đổi một trăm tám mươi độ.

Nếu nói ban nãy khi đứng trước mặt Jonas, Jasmine trông giống như một thiên sứ mang theo đôi cánh màu trắng, toàn thân tỏa ra một loại ánh sáng tao nhã mà xa cách, thì bây giờ cô nàng này đã biến thân thành một tiểu yêu nữ gợi cảm, vừa lả lơi lại vừa dụ hoặc.

"Được rồi, việc này anh không cần quan tâm, cứ chuẩn bị tốt cho ngày mai là được."

Jonas không dám chần chừ nửa giây, vội vàng đáp:

"Tôi hiểu rồi, xin phó chủ tịch cứ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không để cô thất vọng."

"Rất tốt, tôi cũng tin anh sẽ làm tốt mọi chuyện."

Jasmine cúp máy, bước tới bên cửa sổ bằng kính trong suốt.

Ánh mắt cô lặng lẽ hướng ra phía bên ngoài, quan sát quang cảnh về đêm của thành phố dưới chân mình, miệng không nhịn được mà thì thầm tự nói:

"Hừ, một con đực ưu tú như vậy, tất nhiên sẽ không thiếu đàn bà vây quanh rồi..."

"Nhưng mà... Món đồ nằm trong tay ta, không phải bất kỳ ai muốn là cũng có thể chạm vào được!"