Chương 11: Giáo Đá.
Ba người, hùng, Vũ và sinh đã hướng phía tây của Bộ tộc đi. Bọn họ định đi đến Nơi mà được mệnh danh là cái chết đen.
Nếu như suy nghĩ của Hùng thì đó là một khu rừng rậm nhiệt đới có nhiều loài rắn, rết bọ cạp, ếch độc..... Thậm chí là rất nhiều thú dữ.
Mặc dù Hùng biết như vậy rất nguy hiểm, nhưng đó cũng là nơi tập trung rất nhiều tài nguyên thiên nhiên rất đa dạng và phong phú.
Nên Hùng mới mạo hiểm đi vào khu Vũ và Sinh thấy định của Hùng, dù cho bọn họ đã khuyên Hùng mấy lần. Nhưng có vẻ như hùng đã đưa ra quyết định cho nên bọn họ cũng không khuyên nhiều nữa, Vũ Thở dài và nói.
"thủ lĩnh định đi vào khu rừng mang tên cái chết đen. Vấn đề không phải ở đây là sự đáng sợ của lũ thú hoang, mà là những loài động vật giáp sát, chỉ cần chạm vào chúng hoặc bị chung tấn công bất ngờ chúng ta chết là cái chắc."
Lúc này Hùng lên tiếng, cậu ta chỉ lắc đầu và nói.
"Cho nên biết rõ là nguy hiểm, nhưng tôi cần phải mạo hiểm một lần biết đâu lại có thu hoạch được bất ngờ. Nếu như hai người sợ thì có thể đi về trước cũng được."
Thấy vậy sinh đi đằng sau cũng lên tiếng nói.
"Nếu như nói về cái chết đen, chỉ cần chúng ta không đi vào sâu trong rừng thì khả năng nhưng không có nguy hiểm là mấy. Lúc trước tôi có từng mình đi vào đây một chút, Mặc dù chỉ đi ngang qua bìa của khu rừng."
"Nhưng cũng có thể nói là tôi có hiểu rõ một chút về địa hình ở đây vậy thì để tôi dẫn đường cho hai người!"
Nghe thấy câu nói như vậy của sinh thì Hùng có yên tâm một vài phần, nhưng bản thân cậu vẫn cần phải chuẩn bị thêm một chút để phòng khi cần thiết.
Nếu như trong trí nhớ của Hùng không nhầm thì ở đoạn gần khu rừng có một con sông, chạy dài từ đầu nguồn đến cuối nguồn. Mặc dù cùng vẫn chưa đi hết nhưng cũng có thể đoán được rằng con sông này rất dài. Có thể nó chảy từ biển vào trong hoặc cũng có thể là do những mạch nước ngầm tạo nên.
Quả nhiên 3 người đi khoảng một lúc thì nghe thấy tiếng nước chảy xiết. Thậm chí có thể nhìn thoáng qua thấy vài khúc cây đang bị cuốn theo dòng nước. Vũ nhìn thấy dòng sông nước chảy xiết như vậy ông ta chỉ kịp than phiền vài câu.
" Nước chảy mạnh như này! Nếu cố gắng bơi qua thì xác suất chết sẽ rất cao. Thủ lĩnh không lẽ chúng ta cứ thế bơi qua."
Không! Chúng ta dừng ở đây nếu như cố gắng sang bên đấy chỉ sợ mạng cũng không còn?
Mục đích duy nhất của tôi là đến đây tìm kiếm vài mảnh đá lửa rồi mai cho chúng sắc bén để chuẩn bị chế tạo giáo.
Nghe thấy Hùng nói như vậy hai người lúc này mới lặng thinh. Thế thì từ đầu tên nào bảo tiến vào khu rừng, làm bọn ta vừa đi vừa khuyên.
Mặc dù suy nghĩ như vậy nhưng hai người vẫn không dám nói ra bọn họ sợ nói ra bản thân mình sẽ bị Hùng thù dai. Bởi vì mới tiếp xúc với Hùng không lâu hai người bọn họ đã được chứng kiến cảnh trả thù của vị thủ lĩnh nhỏ con này.
Không suy nghĩ nhiều nữa lúc này bọn họ mới tập trung nhìn xem hùng chuẩn bị làm ra thứ đồ gì. Lúc này Hùng mới lấy cây giáo gỗ từ trong tay Vũ ra, sở dĩ uy lực của giáo gỗ không có độ sắc bén để có thể giết chết ngay khi vừa mới tiếp xúc phần đã thịt.
Giáo đã bị chặn lại ngay, cho nên đây cũng là vấn đề nan giải trong việc đối chiến với nhiều loài thú dữ khác. Nếu như không một nhát lấy mạng ngay lập tức thì sẽ chỉ làm tăng thêm số thương vong.
Cho nên đầu giáo cần phải kết hợp thêm đá lửa có hình dạng như hình con thoi, hình tam giác hoặc hình chiếc lá. Để sao cho phần đầu của giáo có thể đâm xuyên qua da thịt của đối thủ.
Tuy nhiên việc buộc và cố định chúng cũng là khá khó khăn, lần này Hùng phải mất khá nhiều thời gian để đục một đường dài trên bề mặt của đá lửa hình chiếc lá.
Sao cho cố định chúng lại với nhau khi chiến đấu sẽ không bị lủng lẳng rơi xuống, Vũ và sinh đang đứng bên im lặng quan sát. Dường như bọn họ đang tập trung quan sát những kỹ thuật chế tạo vũ khí mới của Hùng.
Thời gian cứ thế thế trôi qua, một giờ, hai giờ rồi ba giờ. Cho đến khi mặt trời lên tới đỉnh điểm lúc này cái nóng từ buổi trưa chiếu xuống bề mặt sông, ánh sáng phản chiếu vào gương mặt của ba người họ.
Bọn họ mới giật mình Kim làm bọn họ không nghĩ đến thời gian lại trôi qua nhanh như vậy. Cho đến buổi chiều hùng mới làm xong giáo.
Lúc này cậu không nhịn được định đi thử một chút uy lực và độ sắc bén của nó. Nhưng Nghĩ kỹ lại bản thân mình vẫn còn chưa phát triển toàn diện cho nên nói về sức lực cũng không thể bằng một người trưởng thành.
Hùng nhìn sang phía Sinh, có đưa cho sinh cây giáo vừa làm xong rồi nói.
"Anh thử cây giáo Tôi vừa mới sửa lại xem, xem sự khác biệt của nó giữ lúc trước và bây giờ khác nhau là bao nhiêu? "
Sinh không kịp chờ đợi đi thẳng vào trong rừng săn bắt. Còn về phần vũ do vì lúc nãy đói quá không chịu được nên ông ta đi săn cách đây hai đến ba tiếng rồi.
Lúc Này bụng của Hùng cũng đã cồn cào, cậu ta ngồi xuống móc trong người ra một miếng thịt khô được làm từ trước, cứ thế ngồi ăn trong lúc chờ hai người kia trở về.