Xuyên Không về Thời Đại Nguyên Thủy

Phát hiện lớn

Phát hiện lớn

Sâu trong khu rừng Khô, lúc này xuất hiện hai bóng hình đen như mực. Đang tiến dần về Khô bộ tộc hiển nhiên đó là Hùng và Kiên trên tay bọn họ còn cầm lấy một con dao được làm bằng xương răng của lợn rừng.


"Thủ Lĩnh! Hiện tại mới vào khoảng 2 - 3 giờ sáng. Nếu như bây giờ chúng ta hành động thì có thể moi được một chút tin tức."


"Không được! Vừa nãy chúng ta gây ra động tĩnh quá lớn. Chắc chắn bọn chúng đã cảnh giác hơn trước."


"Cho nên bây giờ chúng ta, ở đây đợi chúng tuần tra tới bắt lấy một vài tên về tra khảo."


Vừa nói Hùng vừa nghĩ thầm khen kế hoạch của mình quá mỹ mãn, vừa không đánh rắn động cỏ, vừa không làm tổn thương hoà khí giữa hai bên.


"Không được! Nếu như Cậu làm vậy một khi chúng phát giác được thiếu người, chắc chắn bọn chúng sẽ truy đuổi chúng ta."


"Chưa hết Khô bộ tộc cũng là một tộc khá nhiều người, thêm việc chúng ta đang ở trong lãnh thổ của chúng. Nếu như bị truy đuổi chắc chắn sẽ chết."


Lúc này cách chỗ bọn họ không xa, có một bóng hình tay cầm một ngọn đuốc đang cháy hừng hực như ánh sáng của mặt trời chiếu xuống. Đôi mắt nhìn thì thấy một vẻ dữ tợn, gương mặt hắn nhăn nheo tới mức làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.


Hắn nhe cái hàm răng của mình lên rồi phát ra những tiếng cười trong đêm tối.


"Khặc.....Khặc.....Khặc." Âm thanh vang cả khu rừng, theo sau đó là sự im lặng suốt màn đêm u tối.


Lúc này Hùng và kiên đã treo lên một cái cây cao ẩn nấp. Bàn tay của Hùng đã kéo căng dây cung lên, dường như lúc nào cũng có thể bắn mũi tên ra.


Khi ánh lửa của người đàn ông kia càng ngày càng tiến lại gần về phía họ. Hùng mới ra hiệu bắt sống cho Kiên.


Vèo! Một mũi tên lao vụt từ trong bóng tối phi ra, nó cắm ngay trên đùi của người đàn ông xấu xí kia. Chưa kịp phản ứng lại chuyện gì ông ta đang trong lúc hốt hoảng.


Kiên ngay lập tức nhảy từ trên cây xuống, Ông ta lấy một tay bịt miệng lại tay bên kia đã kề dao vào cổ. Nhưng dường như hắn ta vẫn đang cố gắng chống cự lại Kiên.


Hùng thấy thế liền bắn thêm 3 mũi tên ghim nốt vào tay và chân hắn. Kiên lên tiếng đe doạ:


"Im lặng! Ngươi dám cử động thêm 1 lần nữa thì ta sẽ xé rách cổ họng người ra ngay."


Phát giác được bản thân mình đã bị khống chế, người đàn ông xấu xí kia, ngay lập tức cũng ngừng cọ quậy. Máu từ trên cơ thể hắn cứ thế chảy xuống không ngừng, trên gương mặt còn hiện ra một nét đau khổ.



Hắn cắn chặt hàm răng của mình rồi ngẫu nghiến nói:



"Lũ chó của Đá bộ tộc! Tộc chúng ta đã biết các ngươi, nhăm nhe địa bàn của Khô bộ tộc bọn ta từ lâu."



"Các ngươi chủ yếu là vì mỏ khoáng óng ánh của bộ tộc ta, năm lần bảy lượt chú ý tới nó nhiều lần phát động tấn công bộ tộc của ta."



"Thủ lĩnh của chúng ta đã nhiều lần bỏ qua cho các ngươi, nếu như lần này có dân tộc bản thổ chết ở lãnh thổ của họ. Thì chắc chắn sẽ có một cuộc chiến tranh quy mô lớn."



Nói xong hắn cứa cổ của mình vào con dao, trên gương mặt còn hiện rõ một vẻ vui mừng dường như là hắn vừa đã vứt bỏ được nỗi bận tâm đấy lâu nay.



"Thủ Lĩnh chắc chắn sẽ trả thù cho chúng ta, đá bộ tộc các ngươi chuẩn bị chờ có chiến tranh xảy ra đi." Âm thanh thanh lúc này cũng nhỏ dần rồi biến mất.



"Thủ lĩnh! Hắn tắc thở rồi?" Kiên kiểm tra một hồi rồi nói.



"Có vẻ như đang có xung đột giữa đá bộ tộc và khô bộ tộc. Nếu như chúng ta cứ thế thêm dầu vào lửa vậy chẳng phải là ngư ông đắc lợi hay sao?"



Nói đến đây Hùng hơi suy tư một chút, cậu ta bắt đầu lục lọi cơ thể của người đàn ông kia. Vì cậu ta vẫn còn có một chút nghi vấn về câu nói, mỏ khoáng óng ánh nó là thứ khoáng sản gì.



Sống Đến hai kiếp đây cũng là lần đầu tiên cậu ta nghe về mỏ khoáng óng ánh. Một lúc sau Hùng lô ra từ trên người đàn ông đấy một vật thể lạ khá cứng và đen xì có màu sắc từ xám sẫm, vàng tươi, tía sẫm tới nâu đỏ.



Hùng thấy vậy cậu ta cầm lấy nó rồi mày nhiều lần nên bề mặt của đá. Ngay lập tức phần đen xì của viên đá chuyển sang màu sáng bóng, lúc này Hùng mới chố mắt lên được một lúc.


Hô hấp Bắt đầu gấp gáp hơn, miệng cậu ta bắt đầu lần bẩm vài câu.


"Sắt! Sắt! Sắt! Thật sự là sắt, nó được coi là một trong 10 nguyên tố phổ biến quan trọng nhất để làm các công trình kiến trúc bậc khó."


Chưa kể rằng bây giờ là thời đại nguyên thủy nên việc kiếm được một mỏ sắt cũng như kiểu mò kim đáy biển. Vậy mà hôm nay cậu ta không ngờ được rằng, Khô bộ tộc vậy mà lại giấu diếm chuyện có một mỏ sắt.


Lúc này Hùng mới Cảnh giác nhìn ngó xung quanh, cậu ta sợ rằng có người phát hiện ra hai người bọn họ đang đứng ở đây và vừa giết chết một người trong khô bộ tộc.


Ngay lập tức cùng ra hiệu cho Kiên rút lui. Bởi vì lần này họ đã thu thập được một thông tin quá quan trọng.


"Thủ lĩnh! chúng ta có ở lại trong lãnh địa của Khô bộ tộc nữa không?" Kiên lên tiếng hỏi.

"Rút! Rút về bộ tộc chúng ta chuẩn bị vũ khí đánh chiếm Khô bộ tộc này. Vũng nước này chúng ta phải khuấy cho nó đục lên."

"Haha....haha." Cứ thế hai người biến mất trong bóng đêm, chỉ để lại một cái xác chết đang nằm im bất động trong giữa khu rừng hoang vắng.