Chương 2: Những điều mới lạ

Xuyên Không Đến Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương

Chương 2: Những điều mới lạ

Chương 2: Những điều mới lạ

Chương 2: Những điều mới lạ

3 Năm sau, năm 1894, tại 1 ngôi làng nào đó tại Tỉnh Tây Ninh, Miền Tây của nước Cộng Hòa Đại Nam, tiếp giáp với Vương Quốc Campuchia.

3 Năm, có lẽ là số năm mà cậu sống ở thế giới này, Kiên cảm thấy như mình đang nằm mơ vậy, cậu đã xuyên không và đúng, cậu đã xuyên không....và cái cậu ngạc nhiên nhất là lại xuyên không đến 1 cái nơi mà lại là năm 1892 tại Đại Nam nhưng lại là Cộng Hòa Đại Nam?, cậu lúc đầu rất bối rối vì chưa bao giờ nghe về 1 đất nước tên là Cộng Hòa Đại Nam, đáng lí lúc này phải là Liên Bang Đông Dương thuộc Pháp cơ chứ, mà cái thông tin cậu còn sốc hơn nữa khi biết Cộng Hòa Đại Nam chỉ là 1 trong 3 nước thuộc Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương?, Liên Bang, cậu nghĩ hình như còn có thêm Campuchia và cả Lào nữa thì phải

" Vậy là mình bị xuyên đến 1 cái thế giới mà nơi này Cộng Hòa Liên Bang Đông Dương, vậy tức là Pháp không xâm lược Đại Nam mà thay vào đó là Đại Nam đã cải cách kinh tế, canh tân đất nước, mà lại còn phát triển mạnh mẽ " Tiếng lòng của Kiên

Cậu vẫn chưa biết nhiều thông tin cho lắm vì thật sự còn quá là mơ hồ, nhưng cậu sẽ tìm hiểu sao và cậu phải đối mặt với thời điểm hiện tại là gia đình của cậu?

" Rốt cuộc ba mẹ mình như thế nào, không biết họ có nhớ mình hay không, hazzzzzi " Cậu thở dài

Cậu phải chấp nhận sự thật này, có làm được gì cơ chứ, mà cậu cũng để ý rằng là các ngôi nhà xung quanh làng của cậu nó lại rất lạ, có nhà bằng xi măng, có cột điện, thậm chí làng được quy hoạch rất ngăn nắp, và mọi người ăn mặc rất sang trọng, nói đúng hơn là có hơi hướng phương Tây, và còn rất nhiều điều khác nữa.

" Bính, lại đây với mẹ nè, mau nè " Người phụ nữ

Tôi nghe tiếng gọi của mẹ tôi, đúng, là mẹ tôi, bà ấy hoặc có thể gọi là cô ấy vì cô ấy còn rất trẻ, tôi cứ chạy đến chỗ mẹ tôi.

" Nào, mau nói " Mẹ" đi nào, " Mẹ ", mau nói đi con " Mẹ của Kiên

Bà ấy cứ chờ tôi nói ra nhưng bản thân tôi vẫn ngậm miệng, không nói ra 1 lời nào, không phải tôi bị câm mà là do tôi không muốn nói vì xa lạ, dù đã 3 năm rồi.

" Sao lại như vậy, thông thường từ lúc 2 tuổi trở đi là đã biết nói vài từ rồi, nhưng tại sao Bính nó vẫn chưa nói? " Mẹ của Kiên

Bản thân bà rất lo lắng, là mẹ mà, ai lại không lo cho con mình chứ, bà cũng đã tới các bệnh xá trong tỉnh Tây Ninh, thậm chí bà cũng đã lên trên Phủ Gia Định để khám chữa cho con nhưng các bác sĩ nói cậu bé vô cùng bình thường, không có bị bị bệnh gì, họ nói chắc bé vẫn chưa thế nói được thì chắc phải chờ tới năm bé 4 hoặc 5 tuổi thì bé mới có thể nói được, các bác sĩ khuyên bà ngày nào cũng đều dạy cho bé nói, chắc kì tích sẽ xảy ra.

Đột nhiên có tiếng chuông cửa vang lên, bà vội để con xuống, tới trước cửa, bà mở cửa ra và bắt gặp là 1 người đàn ông, ông hoặc là anh, còn khá trẻ, ăn mặc gọn gàng, lịch sự, bà ấy nói.

" Chồng về rồi à, sao lại sớm tới như vậy, mới có 5h30 thôi mà? " Mẹ của Kiên

" Do công việc hôm nay của anh không có gì nhiều, cấp trên cho anh về luôn, chỉ là bên bộ huyện bên bọn họ nói rằng sắp tới bên bộ tỉnh sẽ xuống kiểm tra lẫn thống kê lại dân số của huyện nên công việc không nhiều lắm. " Ba của Kiên

" Vậy à, vậy thôi em chuẩn bị nấu ăn luôn, anh trông con hộ em với " Mẹ của Kiên

Khi cả 2 trao đổi với nhau, Kiên đã có ý định lấy 1 cái cuốn sách mà ba của Kiên đã đem về cách đây vài bữa, lúc đó cậu cũng không để ý cho tới khi tựa đề của nó là " Cải cách kinh tế 40 năm ".

Nó chính là chìa khóa giúp cậu tìm hiểu xem rốt cuộc Việt Nam làm thế nào để cải cách, làm thế nào có thời phát triển nhanh tới như vậy.

" Bính, con đang làm cái gì vậy? " Ba của Kiên

" Nào nào, con muốn chơi với ba không, ba có này cho con nè? " Ba của Kiên

Ông ấy bế tôi lên, đặt tôi trên dàn ghế sofa, ông ấy lấy 1 tờ báo cùng 1 cái đồng hồ quả quýt, và sau đó ông lấy thêm 1 món đồ chơi từ cái cặp xách, đồ chơi này về mặt hình dáng là 1 cái hộp cỡ nhỏ, trang trí theo nét hoa văn và 1 cái tay quay cỡ nhỏ.

" Đây, để ba chỉ cho con, con cần xoay cai tay quay này, đủ lâu nếu tốt, nó sẽ tự động phát ra 1 bài hát " Ba của Kiên, vừa quay vừa chỉ dẫn

Sau 1 lúc, cái hộp tự động phát ra 1 bài nhạc, giai điệu nhẹ nhàng, vui vẻ, khiến tôi cũng cảm thấy tò mò và thú vị, tôi cứ nhìn chăm chú vào nó.

" Sao, con thích không, ba cho nè, con cứ chơi đi, ba đọc báo chút " Ba của Kiên

Ông ấy đưa cho tôi món đồ chơi ấy, tôi cứ quay giây cót, nó cứ phát ra bài hát, thật là thú vị, còn ông ấy thì đã chăm chú mà nhìn vào bài báo rồi.

Tôi cũng để ý rõ rằng là điều kiện nhà tôi trông không khác gì Phương Tây là mấy, có bàn, có ghế, có tủ sách..... nói chung là đầy đủ trông khi các nhà xung quanh khác gần như đại đa số là nhà gỗ, hóa ra là điều kiện, tùy vào nếu có người làm trong bộ máy cơ quan của nhà nước, nhà nước sẽ trợ cấp nhà cửa cho người làm trong nhà nước nên mới như vậy, thú vị.

Sao một hồi đọc báo, ông ấy nói.

" Vậy là ngày 17/1/1894, vua Huệ Đức sẽ có chuyến tham tới Nhật Bản nhằm bàn phán về thương mại song phương và hợp tác phát triển của cả 2 nước? hộ tống cho vua Dục Đức gồm tàu FNI (Hải Quân Cộng Hoà Liên Bang Đông Dương) Gia Long, 3 tàu chiến Pháo Hạm Bọc Thép Bình Trứ, 3 tàu tuần dương bọc thép hạng nhẹ, 2 tàu tuần dương bọc thép hạng nặng, 7 tàu hộ vệ, 8 tàu hỗ trợ. Mấy nhà báo này cũng viết quá lố bịch đi, chuyến đi này mà đã đem gần 1 nửa toàn bộ chi hạm đội Biển Đông đi rồi "

Rốt cuộc thì tôi cũng nghe ba tôi nói vài lời đã làm tôi để ý, vua Huệ Đức sẽ tới Nhật Bản?, rốt cuộc chuyện này là sao?

" Vua Huệ Đức? vậy là vẫn giống như trong lịch sử, Vua Tự Đức vẫn không thể có con nhưng đã có chút thay đổi " Kiên

Trong lịch sử, Vua Dục Đức, Nguyễn Cung Tông (Tức là Nguyễn Phúc Ưng Ái, sau đó đã đổi tên là Nguyễn Phúc Ưng Chân) là vị hoàng đế thứ 5 trong lịch sử triều nhà Nguyễn, ông là 1 trong những vị vua có số phận bi thảm nhất trong lịch sử triều nhà Nguyễn khi chỉ tại vị có 3 ngày, ông bị phế truất vì cố ý thay đổi di chiếu của Vua Tự Đức, rồi bị bỏ đói cho tới chết tại Dục Đức Đường,từ đó lấy Dục Đức làm niên hiệu cho ông luôn khi ông qua đời tại đây, ông có tính hiếu dâm, không thể đảm đang việc nước, ăn chơi, sa đọa vào các cuộc ăn chơi...... Cho tới khi qua đời.

Nhưng đã có thay đổi rõ rệt, ông vẫn lên ngôi vào năm 1883 khi vua Tự Đức qua đời nhưng tính cách của ông đã khác, ông không ăn chơi tới mức quá đà, ham học, hiếu thảo, phụng dưỡng, vân lời, ông cũng giỏi ngoại ngữ lẫn am hiểu về chính trị, kinh tế.... Vì đã qua Châu Âu theo lời của Vua Tự Đức nhằm để học hỏi về nhiều thứ nên ông có tính cách chính trực, yêu nước lẫn cả tài năng. Ông được chính tay Vua Tự Đức đã dạy bảo cho ông kể từ khi ông lên ngôi, ông được mọi người công nhận là 1 vị vua tài năng và xuất chúng, trong thời kì ông cai trị, ông đã tiến hành nhiều chính sách nhằm có lợi cho Liên Bang lẫn cả giao thương nhiều với các nước Phương Tây và Hoa Kỳ..... Chính điều này đã khiến cho ông nhận được sự ủng hộ rộng rãi từ dân chúng và được mọi người kính mến, hiện tại ông vẫn cai trị cho tới thời điểm hiện tại.

Ông lên ngôi lấy tên hiệu là Huệ Đức, vợ là Hoàng Hậu Phan Thị Điều (Từ Minh Huệ Hoàng Hậu) con thì ông có 2 người con trai gồm Hoàng Tử Nguyễn Phúc Bửu Lân và Nguyễn Phúc Bửu Tán.

" Rốt cuộc là ý đồ của Vua Huệ Đức khi quan hệ với Nhật Bản là có ý đồ gì đây? " Kiên