Mạt Thế Thời Đại - Tầm Tiên Ký

Chương 84: Gặp mặt

Chương 84: Gặp mặt


Tại sát cạnh tường vây, Húc Dương lúc này mới để ý có mấy đài cao dựng lên bằng thứ vật liệu gì đó màu xám, bên trên bày mấy đồ vật kỳ lạ.

Húc Bặc từ những mũi tên bọn chúng bắn ra vừa ghim trên mặt đất trống trải phía trước, đoán được đây chính là Thần Thứ.

"Quả nhiên vô cùng cường đại!", Húc Bặc nhìn mũi tên to lớn găm sâu trên nền đất, thầm than một tiếng, trong lòng lại càng là quyết tâm muốn sở hữu đến loại vũ khí này.

"Đi thôi!"

Quan sát đã đủ, Húc Bặc phất tay ra hiệu cho Húc Dương cùng mình rời khỏi vị trí quan sát.

Đoàn người chậm rãi di chuyển đến bên rìa rải đất trống thì dừng lại.

Húc Bặc vì để tránh cho đối phương nghĩ mình dẫn dũng sĩ đến đánh nhau, thế là lệnh Húc Dương tách ra khỏi lùm cây một mình đi tới khoảng đất trống, hô lên:

"Hỡi Bộ Lạc cường đại! Chúng ta là Tượng Bộ Lạc, Thủ lĩnh chúng ta hôm nay tới đây xin được gặp Vu của các người"

Âm thanh của Húc Bặc được địa hình xung quanh cộng hưởng, ngân lên văng vẳng, lập tức đánh động Đội Hộ Vệ Xích Quỷ.

Túc Hà đang ở gần lối ra vào, lập tức dẫn người chạy ra.

Húc Dương thấy đối phương xuất hiện, lập tức nhắc lại:

"Các dũng sĩ bộ lạc cường đại! Chúng ta là Tượng Bộ Lạc, Thủ lĩnh chúng ta hôm nay tới đây xin được gặp Vu của các người"

"Tượng Bộ Lạc?"

Túc Hà vừa nghe rõ, chính là cảnh giác lên, mà Đội Hộ Vệ thì lập tức giương lên trường mâu. Bọn họ mỗi người trên thân đều có thương tật nhưng nhận qua Đồ Đằng tăng phúc cùng điều kiện sinh hoạt tốt đẹp, khí lực đã không thua kém bất kỳ ai, đều có tám, chín trăm cân lực lượng.

Mà mấy chục người tỏa ra khí thế, lập tức để Húc Dương có chút bất an lui lại:

"Các dũng sĩ, chúng ta tới là muốn nói chuyện a!"

"Các ngươi cướp người của chúng ta! Còn dám tới đây đòi gặp Vu chúng ta nói chuyện? Thật không sợ chết?"

Túc Hà là Đồ Đằng Chiến Sĩ, cho dù còn chưa vận lên huyết khí nhưng áp lực trên người cùng Đội Hộ Vệ là chênh lệch rất nhiều, cho nên lời hăm doạ lại càng để Húc Dương giật mình lùi thêm mấy bước.

"Này Dũng Sĩ, chúng ta thật không có ý xấu! Ta là Thủ lĩnh Tượng Bộ Lạc, muốn tới gặp Vu cùng Thủ Lĩnh các ngươi nói chuyện một chút!"

Đang cùng Húc Dương giao lưu, đột nhiên Túc Hà thấy từ trong rừng xuất hiện một thanh niên trẻ tuổi đi ra, ánh mắt liền chăm chú lên, trên thân khí huyết không tự chủ phát ra.

"Đồ Đằng Chiến Sĩ?"

Húc Bặc vừa nhìn liền thấy kẻ bảo vệ lối vào vậy mà cũng là một Đồ Đằng Chiến Sĩ, trong lòng càng có chút kinh ngạc, tự hỏi bộ lạc này rốt cục có bao nhiêu cường đại mới lại đem một siêu cấp chiến sĩ ra làm gác cửa, bình thường chẳng phải vẫn là do một vài tộc nhân trông coi hay sao?

Húc Bặc rất khó hiểu, chỉ là hắn không biết, Xích Quỷ cũng không giống như các bộ lạc khác, địa vị của Đồ Đằng Chiến Sĩ cũng chẳng phải mang tính thống trị như trong các Bộ Lạc Sâm Lâm.

Nơi này là có Thần Minh mà Thần Minh mới ở địa vị áp đặt trong bộ lạc, theo đó cho dù là siêu cấp chiến sĩ cũng chịu sự sắp xếp của Thần Minh, thuận theo ý chí Thần Minh đi làm những công việc Thần Minh mong muốn.

"Bộ lạc này thật kì lạ!"

Húc Bặc thầm than, sau đó hơi cúi thấp người, đấm tay lên ngực, lần nữa lặp lại yêu cầu:

"Dũng sĩ! Xin hãy thông tri Vu Sứ Đại Nhân cùng Thủ lĩnh các người, ta Húc Bặc Thủ Lĩnh của Tượng Bộ Lạc tới đây xin được gặp mặt"

Túc Hà quan sát đối phương, không cảm thấy có gì nguy hiểm, nghĩ ngợi một chút, liền nói:

"Ta đi thông báo Thần Minh! Ngươi đợi ở đây!"

"Thần Minh? Không phải ta nói muốn gặp Vu Sứ Đại Nhân cùng Thủ Lĩnh bọn họ sao? Kêu gặp cái gì Thần Minh kia chứ?"

Húc Bặc nghiêng đầu khó hiểu, nhưng là cũng không ngăn lại Túc Hà rời đi. Mặc kệ, miễn là hắn có thể gặp được người lãnh đạo bộ lạc là được, người được xưng là Thần Minh kia hẳn cũng có địa vị không thấp trong bộ lạc a.

Húc Bặc đứng tại chỗ chờ đợi, khoảng một lúc sau, từ lối ra vào xuất hiện một đám người.

Đi đầu hai bên là vị Đồ Đằng Chiến Sĩ canh cửa cùng với một người nữa, Húc Dương vừa nhìn khí thế tỏa ra thì cũng là một Đồ Đằng Chiến Sĩ.

Mà chính giữa lại là một người thấp bé hơn, trang phục rất cổ quái, Húc Bặc chưa từng gặp trước đây.

Người này còn đi theo phía sau là mười mấy chiến binh thân mặc lân giáp, tay cầm trường mâu thẳng tắp, mũi đá sắc bén, khí thế rất dọa người.

Chưa hết, khi đối phương xuất hiện, thì gần như toàn bộ Thần Thứ trên chốt canh gác đều hướng về phía bên này, giống như chỉ cần Húc Bặc có gì đó không đúng, liền sẽ có hàng loạt mũi tên lấy hắn làm mục tiêu bắn đến vậy.

Áp lực này, để ngay cả luôn bình tĩnh như Húc Bặc cũng có chút cảm thấy rung động, đây chính là khí thế vốn có của siêu cấp Đại Bộ Lạc hay sao?

Húc Bặc chăm chú quan sát Lý Trường Không thì ở phía đối diện đối phương cũng đang nhìn lấy hắn.

Lý Trường Không buổi sáng nhận được một đợt hoa quả mới do Chu Yểm mang về, vốn đang loay hoay ủ thêm vài bình rượu, đột nhiên thấy Túc Hà chạy tới thông báo có thủ lĩnh Tượng Bộ Lạc muốn gặp thì cực kỳ bất ngờ.

Hai bộ lạc chẳng phải vừa mới trải qua một trận chiến chết người, hắn còn đang cấp tốc tăng cường lực lượng, chuẩn bị đem dũng sĩ đến đòi nợ hay sao, cớ gì đối phương lại đột nhiên tìm tới.

Hơn nữa, có vẻ như còn không phải tới là để đánh nhau.

Hỏi han một chút tình hình, cảm thấy chuyện có điểm mơ hồ, thế là Lý Trường Không liền gọi lên Lộc Thuấn cùng một nhóm chiến binh, mau chóng ra ngoài tìm hiểu sự việc.

Nhưng là Lý Trường Không vừa thấy được Húc Bặc cũng là vạn phần kinh ngạc. Hắn còn cho rằng thủ lĩnh của Tượng Bộ Lạc, người thông minh đến mức có thể biết bày kế dụ đám Lộc Thuấn vào bẫy sẽ là một vị trung niên dày dạn kinh nghiệm, không ngờ tới chỉ là một thanh niên trẻ, râu tóc cắt gọn, tuổi chỉ chừng khoảng hai mươi.

Đại Bộ Lạc tới từ sâm lâm quả nhiên không có hoang dã như ở vùng cận biên, sinh hoạt giống như là đã có quy tắc.

"Ngươi là Thủ lĩnh của Tượng Bộ Lạc, nói muốn tìm ta?"

Húc Bặc vừa nhìn liền biết được địa vị của Lý Trường Không, cho nên cũng chẳng cần hỏi lại, lập tức gật đầu hồi đáp:

"Ta là Húc Bặc Thủ Lĩnh Tượng Bộ Lạc, tới đây là muốn cùng các người cầu hòa!"

"Ồ?"

Lời vừa ra lập tức để Lý Trường Không vừa hứng thú lại vừa kinh ngạc. Đối phương còn là biết suy nghĩ đến chuyện cầu hòa, tư duy không hề đơn giản a.

"Ngươi nói cầu hòa là có ý gì?"

Nghe Lý Trường Không hỏi, Húc Bặc thẳng thắn nói ra:

"Tượng Bộ Lạc cùng các người không có hận thù, nếu các người muốn thu nạp tộc nhân của mấy bộ lạc xung quanh, chúng ta sẽ liền trao trả lại. Đôi bên không cần tiếp tục đánh nhau, không có lợi cho cả hai bộ lạc"

Nghe đến Húc Bặc vậy mà đưa ra lời đề nghị như thế, Lý Trường Không càng thêm hứng thú dạt dào với trí tuệ của vị thủ lĩnh này, tiếp tục thăm dò:

"Sao ngươi biết chúng ta muốn thu nạp tộc nhân đây?"

"Người của Miên Bộ Lạc tới gặp chúng ta đòi người, tối đó lại có dũng sĩ tới tập kích bộ lạc chúng ta. Bây giờ ta quan sát thấy chiến sĩ Miên Bộ Lạc ở đây, không phải đều do các người thu nạp?"