Chương 93: Cháy nhà hôi của

Mạt Thế Thời Đại - Tầm Tiên Ký

Chương 93: Cháy nhà hôi của

Chương 93: Cháy nhà hôi của


Hỏa Dung thấy vũ khí đối phương vậy mà có thể xuyên thủng thần vật Vu ban cho, cũng là kinh hãi không thôi.

Tấm khiên này cũng là sau khi thủ lĩnh Hỏa Ô cùng đám dũng sĩ trong tộc gặp phải chuyện xấu, vì gia tăng chiến lực của bộ lạc, Vu mới đem ra sử dụng.

Độ bền chắc là không cần nói, Hoả Dung từng dùng qua nó mấy lần ngăn chặn được đòn tấn công nguy hiểm của hung thú trong rừng, thật không ngờ tại đây liền bị vũ khí của đối phương đâm thủng.

Hắn hiện tại là nghĩ kích phát Đồ Đằng Ấn Ký cùng đối phương đánh một trận nhưng kẻ địch nếu cũng đem Đồ Đằng Ấn Ký cho kích phát, bên mình có thắng cũng tương đối thảm trọng.

Đối phương thực lực cường đại, còn có vũ khí cùng áo giáp mạnh mẽ, tâm tranh cường của Hỏa Dung theo đó cũng lui xuống.

Hắn nhìn chòng chọc vào Lộc Trục trầm giọng:

"Ngươi là người của bộ lạc nào?"

Lộc Trục tuy bộc trực nhưng cũng chẳng phải ngu ngốc, hắn chỉ là đi ra ngoài rèn luyện một chút, không muốn vì chút chuyện này mà dẫn kẻ địch cho bộ lạc, thế là liền không chút do dự nói:

"Hừ! Ta là người Hỏa Bộ Lạc a!"

Lộc Trục chính là muốn tìm đại một cái tên nói bừa nhưng nghĩ tới nghĩ lui, hắn cũng chỉ biết có Hỏa Bộ lạc ở trong Sâm Lâm, thế là liền đem cái tên này ra dùng.

Nhưng không nghĩ, đụng tới hôm nay lại là chính chủ, chỉ thấy Hỏa Dung vừa nghe, ban đầu là trợn mắt ngạc nhiên, sau đó chính là một trận tức giận thét lên:

"Ngươi nói láo! Ngươi không phải người Hỏa Bộ Lạc"

Lộc Trục chính là rất khó hiểu, vì cái gì đối phương vừa nghe lại liền biết mình nói láo, khẳng định chắc chắn như vậy.

"Hừm! Ta là dũng sĩ Hỏa Bộ Lạc, gọi Hỏa Ô! Các ngươi dám tranh con mồi, trở về ta sẽ đem chiến sĩ đến trừng phạt các ngươi"

Lộc Trục không nói thì thôi, lời vừa ra liền để Hỏa Dung triệt để phẫn nộ:

"Im miệng! Ngươi sao có thể là Hỏa Ô Thủ Lĩnh, dám mạo xưng lừa dối chúng ta là muốn thứ gì?"

"Ngươi vì cái gì cứ khẳng định ta không phải Hỏa Ô a?", Lộc Trục buồn bực hỏi.

"Hừ, ngươi còn tiếp tục muốn lừa dối? Bọn ta chính là dũng sĩ Hỏa Bộ Lạc a, ngươi nếu là Hỏa Ô Thủ Lĩnh, sao bọn ta có thể không biết?"

Lộc Trục vừa nghe đến lời này, mặt chính là ngẩn ra.

Hắn nếu là biết nói tục, hẳn sẽ văng lên một câu "Mẹ kiếp!"

Hiếm khi học được trò nói láo, lại xui xẻo gặp đúng chính chủ để Lộc Trục không biết phải biết làm sao.

Chỉ là hắn cũng chỉ ngẩn ra giây lát, nhớ đến đối phương vậy mà là người của Hỏa Bộ Lạc, Lộc Trục liền cảnh giác lên.

Hỏa Bộ Lạc cùng với Xích Quỷ có xung đột, bọn hắn từng giết qua không ít người của đối phương.

Thật không nghĩ, chạy đến sâm lâm một chuyến, người đầu tiên gặp lại là tộc nhân của bộ lạc này.

"Hừm... Mặc kệ phải hay không phải, đầu hung thú này là do ta giết tới, nếu các ngươi muốn cướp, vậy thì cứ tới"

Lộc Trục giơ lên cốt nhận, chỉ thẳng hướng đám người Hỏa Dung thách thức.

Húc Dương trước đó còn tự tin chiến thắng được kẻ địch, nhưng phát hiện tình huống không thuận lợi, nghĩ một chút liền lựa chọn rút lui.

Dù sao bộ lạc vừa thiệt hại một lần sáu Đồ Đằng Chiến Sĩ cùng mấy chục chiến binh, trong tộc lực lượng suy yếu, nếu hôm nay vì tranh giành đầu hung thú này lại chết mất một, hai người vậy vô cùng không tốt.

Cho nên, cân nhắc thiệt hơn, hắn lựa chọn rút lui.

Hung thú còn có thể giết, người chết rồi chính là không thể tìm lại a.

Đồ Đằng hiện tại đã không thể giúp tộc nhân tấn thăng Đồ Đằng Chiến Sĩ, cho nên hắn vẫn là cần vì bộ tộc giữ gìn lực lượng siêu cấp chiến binh quý giá.

"Hừ! Ngươi là kẻ mạnh, xứng đáng có được con mồi. Chúng ta lui!"

Hỏa Dung quyết đoán giơ tay ra hiệu cho cả đội rút lui. Chẳng mấy chốc phiến rừng chỉ còn lại Lộc Trục cùng với xác của hung thú.

Lộc Trục quan sát một hồi, thấy kẻ địch thật đã rút đi, mới liền vội vàng dùng cốt nhận đào móc tinh hạch cùng lột xuống da của con gấu.

Nhờ cốt nhận sắc bén, hắn thao tác rất nhanh, chỉ nửa giờ liền đã thu thập xong.

Thịt hung thú là có giá trị lớn, đáng tiếc nơi này là Sâm Lâm, Lộc Trục không dám thu thập mang đi, đành để lại làm lợi cho dã thú nào may mắn.

Về phần mình, Lộc Trục cũng không dám chần chờ, vội vàng tìm lại mũi thương gãy, mang theo chiến lợi phẩm quay trở về bộ lạc.

*****

Sơn cốc, nửa ngày sau

Cầm trên tay viên tinh hạch Lộc Trục dâng lên, Lý Trường Không mở ra Tuệ Nhãn, thu được thông tin vật chủ gọi là Tê Hủy Hùng Bi.

Viên tinh hạch này cũng là một viên sơ phẩm, đồng nghĩa có thể giúp bộ lạc thêm vào một Đồ Đằng Chiến Sĩ hoặc là giúp mấy người Lộc Thuấn, Túc Hà đột phá thêm một cảnh giới nhỏ.

Tính toán, Lý Trường Không vẫn là gọi lên Túc Hà, ban cho hắn viên tinh hạch này.

Quân cần tinh không cần nhiều, mà Lộc Thuấn đã được ban cho cốt nhận trước đó, cho nên lần này Túc Hà liền được lợi.

Giống như Lộc Trục trước kia, quá trình cắn nuốt tinh hạch đột phá không có gì nguy hiểm, Túc Hà dễ dàng tấn thăng Hậu Đoạn, đạt tới lực lượng 9.700 cân, tuy kém một chút so với vị Binh trưởng thế nhưng cũng đã là hết sức ghê gớm.

Những người khác trong tộc thấy Túc Hà thu được sức mạnh như thế đều vô cùng hâm mộ, nhất là người của Tượng Bộ Lạc càng là khao khát không thôi.

Bọn họ có kẻ địch sống còn, cho nên áp lực tăng lên lực lượng là rất lớn, nhưng hiện tại là mùa đông, khu cận biên tìm không đến hung thú, muốn có được tinh hạch chỉ có thể chạy tới Sâm Lâm, nhưng là làm thế rất dễ để kẻ thù phát hiện, nguy hiểm vô cùng.

Cho nên, nghe đến Xích Quỷ thu đến tinh hạch, Húc Bặc liền tìm đến Lý Trường Không thương thảo, đề nghị mang thêm 100 viên tinh thạch ra trao đổi.

Đáng tiếc, tinh hạch Lý Trường Không là cũng thiếu, cho nên mặc dù rất muốn có hắn vẫn đành hứa hẹn lần sau nếu bộ lạc thu hoạch được sẽ lại cùng Tượng Bộ Lạc trao đổi.

Mà Lộc Trục cũng đã đem chuyện của Hỏa Bộ Lạc ra nói để Lý Trường Không than thở đối phương cùng Xích Quỷ thật là có nhiều duyên nợ.

Lộc Trục chỉ tình cờ chạy một chuyến lại liền cùng bọn họ đụng độ xảy ra tranh chấp.

Mấy chục người vây đánh cuối cùng lại để Lộc Trục rời đi, chuyện Hoả Bộ Lạc dễ dàng nhường ra con mồi trong địa bàn của mình, điểm này để Lý Trường Không cảm giác thấy bọn họ mất đi đám Hỏa Ô, quả thực đã thương cân động cốt, chiến lực suy yếu mới không dám mạo hiểm quá nhiều.

Nghĩ như thế, lá gan Lý Trường Không đột nhiên phình lớn. Đã Hỏa Bộ Lạc không dám va chạm, vậy hắn muốn nhân cơ hội này lấn tới, tiếm đoạt dần địa bàn của bọn họ.

Dù sao, vùng cận biên đã không còn hung thú có thể bắt tới, muốn thu được tinh hạch chỉ có thể tiến vào Sâm Lâm.

Mà Hỏa Bộ Lạc hiện tại đã không có khả năng giữ lấy lãnh thổ của mình, đây rõ ràng là cơ hội không thể tốt hơn cho Xích Quỷ.

Vừa hay, chiến binh mới trải qua huấn luyện, cần rèn luyện thực tiễn chiến đấu mới hình thành bản lĩnh chân chính, thế là sau khi mở một lần nghị sự, Lý Trường Không liền phái Lộc Trục, Túc Hà đem theo năm mươi chiến sĩ, ba đầu Ballista lập tức hướng Hỏa Bộ Lạc tiến tới.

Nhưng là, hắn cũng không biết, lúc này nhằm vào Hỏa Bộ Lạc cũng chẳng phải chỉ có một mình Xích Quỷ, có rất nhiều kẻ giống hắn bắt đầu nhân lúc người ta khó khăn, toan tính mà vào.