Chương 98: Đồ Đằng Bí Văn
Đại Hoang Sâm Lâm, Báo Bộ Lạc
Một lúc mất đi bốn Đồ Đằng Chiến Sĩ cùng mấy chục chiến binh khiến thực lực bộ lạc suy yếu không ít.
Bá Cổn tại dưới chân tế đàn đi qua đi lại, tâm tình một chút cũng không yên.
Đội Đi Săn hành sự bất lợi, chịu đến thua thiệt lớn như thế lại không đạt tới mục tiêu, nói thế nào ông ta cũng khó mà dễ chịu cho được.
Lúc này, nghe trong doanh địa có tiếng lao xao, Bá Cổn nhìn lên thì thấy Bá Hoàn đang hướng mình chạy tới.
"Thế nào? Tìm thấy sao?"
"Vu, vẫn chưa!"
Nhận được cái lắc đầu của Bá Hoàn, Bá Cổn trong lòng nặng nề quát:
"Không có vật đó, Đồ Đằng chẳng thể tiến hoá. Ngươi lúc trước hùng hổ, dẫn người đi lại để chết nhiều dũng sĩ như vậy, kẻ địch tìm tới phải làm thế nào?"
Bá Cổn bị mắng, mặt đỏ lên. Chẳng phải vì xấu hổ, mà vì tức giận bản thân bất lực.
Vết thương trên bắp tay nhoi nhói, nhắc nhở hắn vũ khí đối phương cường đại, khủng bố tới mức không thể chống lại. Bá Hoàn nếu không phải Đồ Đằng Chiến Sĩ, có năng lực khôi phục mạnh mẽ, hẳn đã phải phế đi một cánh tay này rồi.
Bá Cổn thấy Bá Hoàn không đáp, hừ lạnh:
"Hừm... Ngươi sao còn đứng đó? Còn không đi tìm? Cho dù phải lật tung phiến rừng cũng phải đem được vật kia về đây cho ta"
"Vâng! Thần Minh!"
Bá Hoàn cắn răng đấm ngực, sau đó lui ra. Bá Cổn nhìn bóng lưng vị thủ lĩnh một hồi, mới bực bội trở lại trong lều của mình.
*****
Vùng cận biên, Xích Quỷ Bộ Lạc
Hỏa Chúc tới thung lũng đã được một tuần nhưng vẫn chưa thể hiểu hết được sự thần kỳ của nơi này.
Cái gì đồ gốm, gạch nung, xi măng... đều là thứ ông ta chưa từng gặp, hơn nữa người ở đây còn biết nuôi dã thú, bắt tôm cá dưới sông, quả thực là vô cùng mới lạ.
Còn có, đồ ăn so với tất cả những thứ mà ông ta từng dùng qua trước đây đều phải ngon hơn nhiều lắm. Đặc biệt, có thứ nước uống gọi là rượu, càng dễ khiến người bị say mê.
Nhưng nhất để Hỏa Chúc thực sự kinh ngạc chính là Đồ Đằng.
Là một Vu, thứ ông ta quan tâm nhất hiển nhiên có liên quan tới truyền thừa bộ lạc.
Mà Xích Quỷ tồn tại Đồ Đằng, hơn nữa còn là một Đồ Đằng cực kỳ cường đại.
Có một bí mật mà trong tộc chỉ có mình Vu nắm giữ, đó là Hỏa Bộ Lạc trước kia vốn không phải một tộc đàn nhỏ, thờ phụng tới Đồ Đằng cũng chẳng là Hoả Điểu nhỏ nhoi
Từ trong những giai đoạn xa xưa, cùng với một số bộ lạc siêu cường khác, bọn họ từng ngồi trên ngôi bá chủ đại địa, trải qua thời kỳ vô cùng rực rỡ.
Nhưng vạn vật chuyển dời, vì một tính toán sai lầm, bộ lạc gặp phải hạo kiếp, vô số biến động đem bọn họ luân lạc tới tình trạng này.
Xuất thân hiển hách, so với Vu các bộ lạc bình thường, thứ Hỏa Chúc hiểu đến phải rộng mở hơn nhiều lắm, tất nhiên đây cũng là nói trong phạm vi hiểu biết về Đồ Đằng.
Đồ Đằng theo những gì được truyền lại là cũng phân phẩm cấp, cụ thể gồm có 8 cấp độ, căn cứ theo đẳng cấp tối đa mà Đồ Đằng có thể giúp chiến binh đạt tới mà phân chia.
Ví dụ như Hoả Điểu là ở cấp Địa, đồng nghĩa trong trạng thái thức tỉnh hoàn toàn có thể để Tộc Nhân đạt tới cảnh giới Chuyển Luân Tam Bộ, mà Đồ Đằng trong truyền thuyết cấp Hoang Hoả Bộ Lạc từng thờ phụng trước kia lại để cho nhân loại chạm đến cảnh cửa của Thần, chênh lệch chính là rất lớn.
Đồ Đằng ngoài khác biệt phẩm cấp, còn có khác biệt thuộc tính, phân thành mười mấy loại khác nhau như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Lôi, Quang, Ám, Băng, Thạch, Từ...
Các Đồ Đằng trong quá trình thức tỉnh, tùy thuộc vào quy tắc nào đó chi phối mà diễn sinh ra thuộc tính đặc thù của bản thân.
Thuộc tính Đồ Đằng đồng thời sẽ quyết định thuộc tính khí huyết của tộc nhân, như dũng sĩ Hỏa Bộ Lạc vì Đồ Đằng có thuộc tính Hỏa nên khi phát ra sẽ vô cùng nóng nực, thậm chí nếu lực lượng đủ cường đại, có thể đốt cháy vật thể xung quanh, tạo ra hiệu quả chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.
Còn một bí mật rất lớn khác đó là Đồ Đằng thức tỉnh, ngoài cắn nuốt khí huyết đắp nặn khung xương cùng da thịt, còn cần hấp thu Tinh thần chi lực để hình thành hồn phách, thôn phệ Bản Nguyên Thần Lực đi hình thành ngũ tạng.
Khí huyết chi lực do hung thú cống hiến, Tinh thần Chi lực được phụng hiến bởi tộc nhân mà Bản Nguyên Thần Lực lại chỉ có thể cướp đoạt từ các Đồ Đằng khác.
Có thể nói để Đồ Đằng hoàn toàn tiến giai, thời kỳ hình thành ngũ tạng chính là gian nan nhất, các bộ lạc vì cướp đoạt Đồ Đằng phải không ngừng thôn tính lẫn nhau, đây là nguyên nhân lớn nhất tạo ra chiến tranh giữa các bộ lạc cường đại.
Ngũ tạng phân làm Tim, Gan, Thận, Phổi cùng Lá Lách.
Mỗi một loại ngũ tạng cần tương ứng là Thần Lực Bản Nguyên của Đồ Đằng có thuộc tính khác nhau, lấy năm đại thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ làm căn bản.
Như Tim là cần hấp thu Bản Nguyên Thần lực thuộc tính Hoả.
Gan cần hấp thu Bản nguyên Thần lực thuộc tính Mộc.
Thận hấp thu Bản nguyên Thần lực thuộc tính Thủy.
Phổi hấp thu Bản nguyên Thần lực thuộc tính Kim.
Về phần lá lách là cần tới Bản nguyên Thần lực thuộc tính Thổ.
Mỗi loại Đồ Đằng có thứ tự hình thành ngũ tạng khác nhau, sự khác biệt về thứ tự cùng với đặc thù hồn phách truyền thừa sẽ diễn sinh ra thuộc tính bản thể, bao gồm cả các thuộc tính nằm ngoài năm thuộc tính lớn.
Theo đẳng cấp Đồ Đằng bị hấp thu càng mạnh thì khả năng xảy ra tiến giai phẩm cấp Đồ Đằng càng cao, điều này đồng nghĩa phẩm cấp Đồ Đằng không phải bất biến, theo đó các bộ lạc không ngừng mưu tính, hòng cướp đoạt Đồ Đằng của nhau.
Những kiến thức về Đồ Đằng đều là bí văn truyền miệng từ các đời Vu trước, Hỏa Chúc ghi nhớ nằm lòng, cho nên vừa nhìn đến Đồ Đằng của Xích Quỷ liền hết sức sợ hãi.
Vu bình thường không thể nhìn ra phẩm cấp Đồ Đằng, chỉ có các Đại Vu của siêu cấp bộ lạc sở hữu Thần Thông đặc thù mới có thể phân biệt.
Nhưng có một quy tắc gián tiếp giúp nhận biết một Đồ Đằng có hay không cường đại chính là dựa vào kích thước hoặc tác dụng tăng phúc đối với tộc nhân.
Hỏa Chúc không biết lực lượng của nhóm dũng sĩ Xích Quỷ mạnh tới bao nhiêu nhưng ông ta thấy được dáng vẻ khổng lồ của Đồ Đằng Lạc Điểu.
Một Đồ Đằng có kích thước hùng vĩ như thế, chắc chắn phẩm cấp phải rất cao, tuyệt không phải Hoả Điểu có thể so sánh.
Thông qua một số tộc nhân Xích Quỷ, Hoả Chúc hỏi đến Lạc Điểu là do Thần Minh mang đến, theo đó thái độ của ông ta đối với Lý Trường Không càng là mười phần kính sợ.
Lý Trường Không hiển nhiên không hiểu tâm tư của Hoả Chúc, lúc này tiếp nhận đến Hỏa Bộ Lạc, chuyện hắn để tâm là sẽ phải đối phó với kẻ địch mới.
Chuyện Tượng Bộ Lạc có kẻ thù là Lang Bộ Lạc còn tiềm ẩn rủi ro, lần này lại xuất hiện thêm Báo Bộ Lạc để hắn phải gấp rút gia tăng lực lượng chiến đấu.
Đối với bộ lạc, Đồ Đằng Chiến Sĩ vẫn là trụ cột, cho nên Lý Trường Không muốn tiếp tục gia tăng số lượng siêu cấp chiến sĩ dạng này.
Theo đó hắn liền phái Lộc Trục một lần nữa mang theo nhóm chiến binh tới Sâm Lâm đi săn.
Đây là một mũi tên trúng hai đích, vừa để vị Binh trưởng càng quen thuộc với lực lượng mới, vừa có thể thu hoạch tinh hạch đi đề cao sức mạnh bộ lạc.
Mà Lộc Trục quả thật vận khí cũng không tệ, hắn rời đi ba ngày, thế mà may mắn gặp được hai đầu hung thú Man Ngưu đánh nhau.
Bọn chúng vốn là cùng một bầy, bình thường là không có cơ hội săn đến, nhưng hai con này giống như là tranh vị trí đầu đàn mới phát sinh trận chiến.
Lộc Trục đợi chúng nó lưỡng bại câu thương, mới xông lên kết liễu. Đáng nói là, hắn vốn có thể dùng tới xe nỏ, nhưng phần vì bản tính hiếu chiến trong người kích thích, phần vì muốn nắm giữ lực lượng khổng lồ, thế là một mình cùng hai đầu trâu điên đánh lên loạn xạ.
Kết quả, hai con trâu bị Lộc Trục đâm chết, mà hắn thì cũng thương tích đầy người, sương sườn gãy vài cái, ngoài ra một bên cánh tay bị đâm lệch khớp không thể cử động.