Chương 82: Lộc Trục đột phá Hậu Đoạn

Mạt Thế Thời Đại - Tầm Tiên Ký

Chương 82: Lộc Trục đột phá Hậu Đoạn

Chương 82: Lộc Trục đột phá Hậu Đoạn


Chịu một trận phục kích, Binh Đội Xích Quỷ chết mười một người, hơn bốn mươi người bị thương để Lộc Thuấn không dám vội vàng tái chiến, chỉ có thể rút lui càng xa khỏi phạm vi của Tượng Bộ Lạc hạ trại.

Về phần hắn, thì mang theo Đội Dự Bị quay trở về sơn cốc, tình huống bất lợi quá mức cần phải xin ý kiến Thần Minh.

Mà khi Lý Trường Không nhìn thấy vị Minh Sứ của mình nhếch nhác trở về, lại nghe đến kết quả chiến sự, chính là không tin được.

Hắn làm sao có thể nghĩ thổ dân cũng biết dùng binh pháp, tránh né hết các mưu kế của mình không nói, ngược lại còn chế tạo bẫy rập lừa dũng sĩ của mình vào tròng?

Cái này nói ra thật có chút khó mà tưởng tượng nổi, rốt cục vị Thủ lĩnh Tượng Bộ Lạc kia là một kẻ như thế nào mới có thể đánh bại Đội Chiến Binh hùng mạnh của mình như thế?

Xem ra, nói thế giới này mông muội cũng là để chỉ các bộ lạc dã nhân vòng ngoài, càng xuôi theo dòng sông tiến về phương Bắc, theo điều kiện sinh sống tốt hơn, trí tuệ thổ dân khả năng khai phá càng tốt, thậm chí có thể hình thành nên văn minh cũng không biết chừng.

Lý Trường Không càng nghĩ, càng cảm thấy thời đại này tồn tại quá nhiều bí ẩn, cứ khi nào hắn cho rằng đã hiểu được một chút nơi này, lại phát sinh sự kiện để hắn phải xem xét lại nhận thức trước đây.

Đã chiến bại, Lý Trường Không hiểu không nên lại tiếp tục tấn công Tượng Bộ Lạc, cân nhắc đến nhiều mặt, hắn hạ lệnh cho Lộc Thuấn mau chóng gọi bọn Lộc Trục trở về.

Lộc Thuấn cũng chẳng còn cách nào, đành vâng lệnh rời đi. Khoảng cách hai bộ lạc không tính xa, chỉ khoảng 10 km, đến chập tối đoàn chiến binh liền xuất hiện ở lối ra vào.

Lần đầu tiên chiến bại để tinh thần dũng sĩ có chút sa sút, mà tộc nhân thì cũng không vui vẻ nổi, từng người từng người mặt mũi u ám chạy ra hỗ trợ chiến sĩ bị thương vào lều nghỉ ngơi.

Vết thương của bọn họ có dấu hiệu nhiễm khuẩn mưng mủ, có người còn phát sốt. Còn may mấy ngày vừa rồi, trong tộc đã sản xuất được rượu cồn, thế là liền đem ra giúp bọn họ sát khuẩn.

Rượu cồn là sẽ gây ra khó chịu nơi vết thương, chỉ là với những dũng sĩ đã trải qua chiến đấu sinh tồn, bọn họ cũng chẳng cảm thấy gì ngoài một chút nhiệt nóng.

Lý Trường Không chú ý quan sát, kết quả không để hắn thất vọng. Rượu cồn phát huy ra tác dụng để vết thương được làm sạch, vết mủ cùng thịt thối không còn lan rộng, chỉ qua ngày liền có dấu hiệu đóng vảy.

Đám chiến binh trước kia từng nhiều lần bị thương, vết thương thường rất lâu mới lành hơn nữa còn chứng kiến qua nhiều người bị nhiễm độc mà chết, lần này được Thần Minh dùng nước thánh chữa trị, chính là vô cùng sùng bái.

Lý Trường Không thấy đến tác dụng của cồn, thế là lại tiếp tục để Tổ Chế Biến chú ý sản xuất nhiều hơn.

Trước kia, bộ lạc còn không xảy ra chiến tranh, hắn còn chưa ý thức hết, lần này một trận đánh khiến nhiều người thương vong như vậy, để Lý Trường Không phải giật mình.

Xem ra, rượu cồn cũng là một loại vật tư chiến lược cần tích trữ quy mô, binh sĩ ra ngoài là nên mang theo như một loại đồ dùng bắt buộc.

Ổn định lại tình hình chiến sĩ, Lý Trường Không triệu tập cuộc họp với Binh Đội, bắt đầu tìm hiểu kỹ càng tình hình cuộc chiến.

Lần này, Xích Quỷ xuất binh bất lợi, thiệt hại thảm trọng, nếu có chút gì an ủi chính là giết đến một đầu Dã Tượng, Lộc Trục từ trong óc nó đào ra viên tinh hạch sơ phẩm dâng lên.

Viên tinh hạch này có thể giúp bộ lạc chế tạo thêm một Đồ Đằng Chiến Sĩ nhưng Lý Trường Không cân nhắc rất lâu cuối cùng vẫn lựa chọn để Lộc Trục dùng nó tấn thăng Hậu Đoạn.

Một khi đột phá cảnh giới này, Lộc Trục liền có thể sử dụng hai viên tinh hạch màu cam kia tấn thăng Nhị Bộ Sơ Đoạn, mà chiến lực cỡ đó đã không phải Nhất Bộ dùng đến số lượng có thể so bì.

Bộ lạc lúc này thật sự cần đến lực lượng đỉnh tiêm như thế đến áp trục.

Trận chiến với Tượng Bộ Lạc để Lý Trường Không sâu sắc hiểu được, thổ dân thế giới này cũng không ngu ngốc như hắn tưởng tưởng, bên trong sâm lâm người càng là thông minh a.

Giống như thủ lĩnh Tượng Bộ Lạc kia, tên này rõ ràng là biết dùng đầu óc, không phải loại mãng phu tùy ý để một kẻ hiện đại xuyên không như hắn dễ dàng xài xể khinh nhờn.

Cho nên, nếu đối phương là có thể sử dụng trí tuệ, vậy đấu mưu mô quỷ kế cũng chưa hẳn có thể giành ưu thế, nhất là với một người còn không hiểu nhiều về đánh trận như Lý Trường Không.

Theo đó, hắn lựa chọn là phải dựa vào vũ lực, chỉ có sức mạnh cường đại mới có thể là quân bài tin cậy nhất dùng tới trấn áp đối phương.

Mà trong tay hắn, hiện tại đã có đầy đủ điều kiện để chế tạo Đồ Đằng Chiến Sĩ Nhị Bộ, cho nên liền tìm điểm đột phá ở đây.

Tuy chưa chứng kiến qua lực lượng của cảnh giới này, nhưng từ lực lượng tinh hạch màu cam phát ra cộng với yêu cầu đột phá Nhị Bộ cần hai viên tinh hạch dạng này, Lý Trường Không liền sơ bộ đoán được một khi Lộc Trục đột phá Nhị Bộ, chiến lực có thể hoàn toàn áp chế Dã Tượng.

Một khi vị Binh Trưởng đối phó được hung thú vậy thì chiến cục quyết định cũng dễ dàng hơn.

Quyết định liền làm, Lý Trường Không đem tinh hạch giao cho Lộc Trục, hướng dẫn kỹ càng cách sử dụng, sau đó để vị đối phương sử dụng.

Trên tế đàn, Lộc Trục đầy hưng phấn cầm viên tinh hạch Dã Tượng cắn nuốt.

Sau âm thanh vỡ vụn vang lên, một luồng chất lỏng tinh thuần xuôi theo cuống họng chảy xuống dạ dày Lộc Trục. Mà lần này cũng không giống như cắn nuốt tinh hạch Hổ Ngạc trước kia, cơ thể bị khí huyết tàn phá đau đớn, chỉ thấy chất lỏng vừa rơi xuống liền tan thành huyết khí, bị vòng xoáy ở bụng dưới dẫn dắt thu vào.

Ở cảnh giới sơ đoạn, vòng xoáy này chỉ quay một vòng xuôi và một vòng ngược, khi Lộc Trục đột phá trung đoạn, vòng xoáy xoay thành hai vòng mỗi chiều, lần này hấp thu đến tinh hạch Dã Tượng, giống như được khí huyết bổ sung năng lượng mật độ cao, tốc độ vòng xoáy giống biến càng lúc càng nhanh.

Ngay khi huyết khí trong cơ thể bị hấp thu gần hết, chỉ còn ít sợi mỏng manh, vòng xoáy cũng đạt tới điểm đột phá.

"Phụt"

Âm thanh sắc bén vừa phát ra, vòng xoáy trong chớp mắt liền đạt đến ba vòng mỗi chiều, ngay sau đó từ trong cơ thể Lộc Trục, một luồng khí thế hùng hậu bỗng chốc dâng lên, so với trước đó có cảm giác cường đại hơn khá nhiều.

Lộc Trục chính thức bước vào Hậu Đoạn, cảm thụ đến lực lượng tăng lên trong cơ thể, hắn không nhịn được phấn khích, trực tiếp xông ra hướng vách đá nện xuống một quyền.

"Ầm!"

"Rầm! Rầm! Rầm!"

Âm thanh như hung thú va chạm, sức phá hoại kinh người, chỉ thấy vách đá rung lên chấn động trước khi nứt toác rơi xuống từng mảng lớn.

Lý Trường Không đứng bên lập tức mở ra Tuệ Nhãn quan sát, phát hiện Lộc Trục lực lượng vậy mà đạt tới vạn cân, một quyền xử ra lực lượng cực hạn mười tấn, quả thật đã chẳng khác gì một hung thú hình người.

Lý Trường Không tự nhủ, không biết tên này hấp thu tới tinh hạch màu cam, còn biến đến cái tình trạng gì.

Đối với lực lượng, Lý Trường Không quả thực rất hâm mộ, nhưng trong tay chỉ có sáu mai Đồ Đằng Ấn Ký, Thần lực mỏng manh trong đó không đủ giúp hắn tấn thăng cảnh giới, vì thế chỉ có thể chờ một cái cơ hội.

Lộc Trục đột phá Hậu Đoạn cần một đoạn thời gian củng cố, chưa thể sử dụng tinh hạch màu cam, cho nên muốn lại tìm Tượng Bộ Lạc, Lý Trường Không là phải kiên nhẫn.

Có điều, tính toán cá nhân hắn là một chuyện, sự tình diễn biến vẫn luôn có những bất ngờ, để người ta luôn có cảm giác ngoài dự liệu.