Chương 76: Mở ra hình thức sản xuất nông nghiệp

Mạt Thế Thời Đại - Tầm Tiên Ký

Chương 76: Mở ra hình thức sản xuất nông nghiệp

Chương 76: Mở ra hình thức sản xuất nông nghiệp


Nghĩ liền làm, Lý Trường Không quy hoạch thành hai ao, mỗi ao có diện tích chừng 1.000 m2, sâu 4 mét chạm tới mạch nước ngầm.

Có thể nói đây là một đại công trình, lấy sức lực của người bình thường muốn hoàn thành cần thời gian không phải ngắn. Nhưng là thổ dân cánh tay cứng chắc, cho dù là Đội Hộ Vệ thương tật hay tộc nhân bình thường chí ít đều nhấc nổi đá tảng năm, sáu trăm cân, theo đó công việc tương đối nhẹ nhàng, ngắn ngủi một tuần thời gian liền đã hoàn tất.

Đất sét đào lên sau khi dùng be thành bờ cao một mét rưỡi, rộng nửa mét, phần còn lại đều chất thành ngọn núi nhỏ ở khu vực tập kết nguyên liệu của Đội Đốt Gạch và Đội Đốt Gốm.

Đem tro xỉ cùng với vôi bột nghiền nát rải xuống đáy ao khử khuẩn, sau đó lại ra bờ sông thu thập các loại cây thủy sinh thả xuống hoặc trồng ven bờ, chờ đợi mực nước đầy, bùn đất lắng động Lý Trường Không liền bắt đầu mang một bộ phận cá dư thừa thả xuống nước thí nghiệm.

Kết quả ban đầu tương đối khả quan, không giống thế giới hiện đại, cá chuyển môi trường sống rất dễ bị sốc, sinh mệnh lực của loài vật nơi này thật vô cùng ương ngạnh.

Mặc kệ là gặp đến thay đổi đột ngột, đám cá thích nghi rất nhanh, cơ hồ đều không phát hiện bọn chúng chết đi, ngược lại mỗi ngày nội tạng dã thú đổ xuống đều bị ăn sạch sẽ.

So với đồ ăn dưới sông, nội tạng cùng máu huyết dã thú chứa đựng lượng Khí Huyết Chi Lực lớn hơn nhiều, vô cùng hấp dẫn đến bọn nó.

Loài cá sống ở dưới sông, ngoài những loại có kích thước to lớn có thể bắt đến con mồi mạnh mẽ, những sinh vật có hình thể nhỏ tuyệt đối là ăn không đến "thực phẩm hảo hạng" như thế, cho nên được thả xuống nội tạng dã thú, cả đám liền tranh nhau cắn nuốt.

Ở thế giới này, khí huyết chi lực mang đến sinh cơ cùng sức mạnh cường đại cho vạn vật, cho nên đàn cá mới mau chóng thích nghi như vậy.

Lý Trường Không thậm chí hoài nghi, nếu cứ tiếp tục hưởng qua đồ ăn dạng này, lâu dài bọn chúng có biến thành hung thú hay không cũng là khó nói chắc.

Nhưng là theo mật độ cá càng ngày càng tăng lên, Lý Trường Không cũng lưu ý đến một vấn đề khác, đó là lượng ô xi cùng vấn đề ô nhiễm nguồn nước do ném xuống nội tạng quá nhiều có thể khiến đàn cá nhiễm bệnh.

Thế là hắn lại cải tiến một chút, đem hai cái ao cá đào thêm một đường rãnh thoát, ngăn bằng một hàng rào để cho nước trong ao liên tục chảy ra ngoài, vừa giúp thay mới nguồn nước, vừa làm nước luân chuyển tăng lượng ô xi bên trong.

Theo một cải tiến đơn giản như thế, sự nghiệp nuôi trồng thủy sản của bộ lạc cũng thuận lợi bắt đầu.

Tất nhiên, Lý Trường Không sẽ không đem giới hạn việc phát triển nông nghiệp dừng lại ở nuôi cá.

Chuyện tiếp theo hắn làm là chăn nuôi gà rừng, thỏ rừng, hươu rừng cùng bò rừng.

Gà rừng trưởng thành tuy bắt không tới nhưng tộc nhân lại có thể bắt đến đám gà con.

Loài này khá kỳ lạ, khi gặp nguy hiểm, gà mẹ không giống như gà thuần hóa hiện đại sẽ bảo vệ con, ngược lại chúng nó vì giữ gìn mạng sống bản thân, sẵn sàng cong đuôi bỏ chạy.

Đàn con dù bị bắt hoặc bị giết chúng nó sẽ không xoắn xuýt quá nhiều, trực tiếp đẻ cùng ấp nở ra lứa mới là được. Dù sao sức sinh sản của gà rừng chính là rất mạnh, một ổ có tới mấy chục trứng, trong một đời chúng nó cũng không biết là đẻ ra bao nhiêu con non thế hệ tiếp theo.

Trứng gà cùng gà non là rất nhỏ, bên trong chứa không có bao nhiêu khí huyết cho nên thổ dân gần như không đi chú ý đến nó, chỉ tập trung thời gian đi bắt con mồi lớn mới đủ đáp ứng đồ ăn cho bộ lạc.

Mãi cho tới khi bọn họ ăn đến món ngon mới theo lời Lý Trường Không chú ý thu thập trứng cùng gà con, đến hiện tại đã lập được một đàn có quy mô tương đối khá.

Lý Trường Không trước đó còn chưa nghiêm túc đối với chăn nuôi cho nên chỉ dùng cây gỗ làm thành một cái chuồng đơn giản. Nhưng là hiện tại đi lên sản xuất chính quy, hắn mới để tộc nhân tiến hành lập chuồng trại quy mô.

Diện tích trước mắt là khoảng 1.000 m2, phân ra khoảng 100 ô chuồng rộng chừng 10m2, cao chừng 2m.

Gà rừng là có thể chạy và bay rất nhanh cho nên chỗ nuôi nhốt nó cũng phải được xây dựng cẩn thận. Công việc này đơn giản nhưng lại đòi hỏi tỉ mỉ, còn may người già trong tộc rất nhiều, Lý Trường Không giao cho bọn họ chính là không thể thích hợp hơn được.

Nuôi gà đơn giản chính là cho ăn cùng dọn dẹp vệ sinh. Thức ăn của bọn chúng là thân cây Nỗ cùng với giun dế, sâu bọ, ếch nhái, ốc đá cùng các sinh vật nhỏ...

Thân cây Nỗ cũng chẳng cần băm nhỏ, cứ việc tách bẹ ném vào chuồng, gà rừng sẽ tự xé mổ ra ăn.

Về phần chất tanh thì giao cho bọn trẻ nhỏ trong tộc. Không giống như thời hiện đại, trẻ nhỏ ở thế giới này học tập đến kỹ năng sinh tồn rất sớm, một đứa trẻ bốn, năm tuổi đã có thể tách rời cha mẹ, tự động chạy khắp nơi trong thung lũng khám phá thế giới của mình.

Cho nên, tranh thủ đến tính hiếu động của bọn chúng, để nhóm này đi kiếm đồ ăn cho gà rừng không thể thích hợp hơn.

Bộ lạc có gần 200 trẻ em, cả đám từ sáng đến chiều chạy lung tung khắp nơi, đào móc đến vô số côn trùng cùng các loài lưỡng cư, thế là nuôi lên đàn gà dư dả.

Việc dọn vệ sinh chủ yếu là thu dọn phân gà, chất thải một phần được đem bón cho vườn cây, số còn lại đem ủ với các loại dây leo khác thu thập trong rừng, dự trù làm phân bón sau này khai mở trồng trọt.

Ngoài gà còn các loài dã thú ăn cỏ khác như hươu, nai, trâu rừng nhưng đám này khó thuần hoá, hay phá tường vây chạy ra cho nên Lý Trường Không cũng chỉ là nuôi thử nghiệm mỗi loại mười mấy đầu, trước tìm hiểu đặc tính của chúng lại nói.

Thỏ rừng thì tương đối khó bắt, so với gà rừng chúng còn nhanh nhẹn tinh ranh hơn nhiều, thành ra bộ lạc muốn nuôi lên cũng là rất khó bắt tới con giống, vẫn chỉ là một hạng mục dự trù.

Theo ngành nghề chăn nuôi mở ra, Đội Đi Săn bắt đầu cũng nhận lấy nhiệm vụ, trước kia chỉ là tình cờ thu thập gà non cùng các loài dã thú, hiện tại phải đặt việc này vào công việc trọng yếu, mau chóng vì bộ lạc gia tăng số lượng đàn vật nuôi.

Ngoài ra, Lý Trường Không cũng căn dặn bọn họ nếu bắt sống được đến lợn rừng thì cũng liền mang về để bộ lạc chăn nuôi, dù sao những loài này đều ăn thực vật, có cây Nỗ, Lý Trường Không chính là đều nuôi được lên.

Theo ao cá và chuồng gà sinh ra, Xích Quỷ liền biến thành quần thể có năng lực sản xuất, không còn chỉ biết dựa vào săn bắn hái lượm như trước. Hơi thiếu khuyết là Lý Trường Không cho tới lúc này còn chưa tìm được cây giống thích hợp, nếu không hắn rất muốn mở ra hoạt động gieo trồng.

Địa điểm cũng đã có sự lựa chọn, chính là bãi bồi màu mỡ ven sông, dù sao mùa mưa, Hổ Ngạc là không có xuất hiện qua, mà cho dù nó có xuất hiện, lấy sức lực của đám Lộc Trục bây giờ chính là đơn giản miểu sát vì vậy Lý Trường Không rất có tự tin chiếm lĩnh lấy nơi này làm nơi trồng trọt.

Đáng tiếc là rừng rậm tuy mang đến rất nhiều loại thực vật đa dạng lại chưa từng để hắn phát hiện qua các loại cây lương thực phổ biến như lúa, ngô, khoai, sắn... thành ra Lý Trường Không thiếu vẫn chính là một cái cơ hội.

Mà cơ hội là thứ chỉ có thể chờ, không phải cứ muốn là được, vì thế hắn cũng chẳng biết làm sao, trước mắt chỉ có thể Đội Hộ Vệ phân ra một phần sức lực tới khoanh vùng bãi bồi, dọn dẹp cây thân gỗ lớn, xua đuổi bầy dã thú cùng kiến tạo đường mòn ra tới bờ sông.

Công việc này tương đối mất thời gian cho nên Lý Trường Không muốn vội cũng vội chẳng được, vừa hay cho hắn độ trễ đi tìm giống cây mong muốn.