Chương 58: Sức mạnh Ballista

Mạt Thế Thời Đại - Tầm Tiên Ký

Chương 58: Sức mạnh Ballista

Chương 58: Sức mạnh Ballista

Xích Quỷ Bộ Lạc,

Cách lối vào sơn cốc khoảng một kilomet, một đoàn người đang chậm rãi tiến lên, bọn họ không ai khác chính là nhóm chiến binh của Hỏa Bộ Lạc do Hỏa Ô dẫn đầu.

"Thủ lĩnh, đây là bộ lạc cuối cùng rồi, nếu còn không phải có lẽ đối phương cũng là người từ sâm lâm đi ra"

Hỏa Ô nghe Hỏa Vũ nói, cũng có chút dao động, dù sao các bộ lạc ở gần nhau thường sẽ có giao lưu, nhưng đi hỏi qua mấy nơi kia, tất cả đều chưa từng nghe đến cái tên Xích Quỷ, có lẽ bọn chúng thật giống mình, là từ nơi khác mà tới.

Càng nghĩ, Hỏa Ô càng cảm thấy hợp lý, bởi đối phương rõ ràng là có Đồ Đằng Chiến Sĩ, mà nơi này rất khó bồi dưỡng ra được chiến binh cấp độ đó, bằng chứng là hắn đi qua mấy bộ lạc, toàn bộ chỉ có chiến sĩ bình thường.

Xích Quỷ Bộ Lạc nếu thật cũng giống mình, từ rừng sâu đi ra vậy chuyến này bọn hắn sẽ một trận uổng công, hơn nữa, về sau muốn tìm đối phương, sâm lâm rộng lớn như thế, hắn biết đi nơi nào mà tìm.

Kỳ thực, Hỏa Ô cũng không rõ ràng, Xích Quỷ chỉ là mới vừa thành lập không lâu, mà gần đây giao lưu giữa các bộ lạc trong vùng gián đoạn, nên còn không có ai biết đến.

Hỏa Vũ thấy Hỏa Ô một mặt âm trầm không đáp, lại lên tiếng:

"Thủ lĩnh, người Miên Bộ Lạc kia nói khu vực này là nơi trú ngụ của Âu Bộ Lạc. Có lẽ cũng không phải kẻ địch chúng ta muốn tìm, có cần tới đó nữa không?"

Hỏa Ô tay nắm chặt cốt nhận, sau cùng vẫn nói:

"Đi! Cho dù không đúng, biết đâu bọn họ lại từng gặp qua đám người kia, biết được chút tin tức"

Mấy ngày vừa rồi, Hỏa Vũ cùng đội dũng sĩ đem bốn bộ lạc quanh đây ghé thăm một lượt, kết quả đều không tìm đến người mình muốn, tâm lý đã có phần chán nản.

Dù sao, đây cũng không phải trong lãnh địa của mình, tính thời gian di chuyển từ Hỏa Bộ Lạc, cả đội đã ăn gió nằm sương liên tục bảy tám ngày trời, lâu như vậy ngay cả Đồ Đằng Chiến Sĩ như hắn cũng có chút ăn không tiêu.

Chỉ là, Thủ lĩnh như cũ quyết tâm, cả đội vẫn phải theo lệnh tiến lên. Hỏa Vũ quay lại thúc giục đám chiến binh đi nhanh, muốn cấp tốc đến Âu Bộ Lạc xác định một chút, sau đó còn trở về.

Bất hạnh thay bọn hắn thật không biết, kể từ khi bước vào phạm vi này, mọi hoạt động đều rơi vào tầm ngắm của dũng sĩ Xích Quỷ, chờ đợi trên đầu bọn họ chính là lưỡi hái tử thần.

Chỉ thấy, ngay khi cả nhóm còn cách sơn cốc khoảng 500m, từ trong tán cây rậm rạp, một loạt âm thanh kỳ lạ bất ngờ vang lên:

"Sưu... sưu... sưu..."

Nhóm chiến binh Hỏa Bộ Lạc bị âm thanh làm cho giật mình nhưng còn chưa kịp làm ra phản ứng, liền bị mấy chục đầu mũi tên bay tới tấn công.

"Phụt... Phụt..."

"A… A… A!"

Nhiều chiến binh bị trúng tên, thét lên âm thanh đau đớn.

Hỏa Ô sau giây phút bất ngờ, nhìn rõ những que gỗ quen thuộc găm lên người tộc nhân, lập tức trợn trắng mắt gầm lên:

"Là Xích Quỷ! Mau, đem khiên chắn lên!"

Nhưng là lời này đã có chút muộn, trên mặt đất có ba, bốn tên tộc nhân nằm bất động, bọn họ đều bị mũi tên găm trúng điểm yếu hại như đầu hoặc cổ, đã chết không thể chết hơn.

Còn có năm, sáu người bị bắn trúng vào bắp tay hoặc chân, thậm chí trong đó một Đồ Đằng Chiến Sĩ bị tên xuyên thủng một bên tai.

Về phần những chiến binh còn lại, may mắn có giáp da ngăn chặn mới không bị thương tổn.

Biết mình bị phục kích, cả nhóm vội vàng quây thành vòng tròn, đem khiên gỗ chắn ở bên ngoài phòng vệ, về phần Hỏa Ô cùng năm tên Đồ Đằng Chiến Sĩ, lập tức vận lên huyết khí, hướng lùm cây phóng tới.

Nhưng là, khi bọn hắn đến nơi, thấy lại chỉ là một mảnh trống không, giống như đối phương chỉ bắn một phát liền chạy.

Hỏa Ô quét mắt nhìn một vòng, phát hiện dấu vết kẻ địch rời đi, chính là điên cuồng quát:

"Mau đuổi theo! Giết hết bọn chúng!"

Hỏa Ô dẫn đầu, mau chóng xông lên, nhưng mấy Đồ Đằng Chiến Sĩ bọn họ vừa chạy về trước một đoạn thì đằng sau lại vang lên những tiếng thét thê lương của đồng đội.

"Không tốt!"

Hỏa Ô mặt biến sắc, vội vàng quay trở lại, nhưng một màn xảy ra, để hắn muốn phát cuồng.

Chỉ thấy, có một nhóm năm, sáu tên tộc nhân bị một tấm lưới lớn treo lên bắt lại, trên người cắm chi chít mũi tên, không biết sống chết.

Mà bên dưới, còn có hai, ba người đang nằm trong vũng máu, phía trên treo một thân cây lớn vót nhọn đầu đang đung đưa qua lại, bọn hắn hẳn là bị thứ đó tổn thương.

Bước vào khu vực này, ngắn ngắn ngủi ngủi ít phút thời gian, gần bảy phần chiến binh thoáng chốc bị phế bot để Hỏa Ô giận muốn hộc máu, cả người hắn huyết khí sôi trào, phát ra những âm thanh ùng ùng như lửa cháy.

Hoả Ô không thể nuốt xuống cơn giận này, thù mới hận cũ kích thích để hắn như con thú hoang bị thương, hùng hổ lao lên, muốn tìm tới đám chuột bọ kia, tay không bóp chết bọn chúng rửa hận.

Mấy người chiến binh còn lại, thấy Thủ lĩnh rời đi, cũng vội vàng chạy theo, lúc này đang chiến đấu sống chết, bọn hắn sẽ không đi quan tâm những người bị thương.

Hỏa Ô theo dấu vết để lại, bị dẫn đến một thung lũng nhỏ được vây quanh bởi từng dãy núi đá màu xám. tại đây hắn thấy trên một mỏm đá lớn, đứng một nhóm người, trong đó có một kẻ trang phục kỳ lạ, đang nhìn lấy hắn.

Hỏa Ô lập tức nhận ra người này chính là kẻ từng dẫn đầu vây công mình trước kia, thế là khí huyết lại càng bốc lên hừng hực, hoa văn trên người cấp tốc luân chuyển.

Hỏa Ô tìm thấy kẻ thù, lập tức hô lớn với tộc nhân:

"Các dũng sĩ, đám người kia chính là kẻ thù của chúng ta, Xích Quỷ Bộ Lạc! Hãy xông lên lấy máu của bọn chúng, tế bái linh hồn các chiến binh của chúng ta"

Bên cạnh Hỏa Ô hiện tại, có thể chiến đấu ngoài năm tên Đồ Đằng Chiến Sĩ cũng chỉ có sáu tên chiến binh phổ thông.

Nhưng bọn họ không chút nào sợ hãi, mặc dù đối phương nhìn qua có vẻ đông đảo, nhưng từ khí thế phát ra trên thân, giống như cũng không có ai so với bọn họ lợi hại.

Chiến tranh bộ lạc là lấy chiến lực của Đồ Đằng Chiến Sĩ làm nền tảng, mà bên mình có sáu người, ắt hẳn đủ áp chế lấy đối phương.

Đám Hỏa Vũ thấy đồng đội bị thương, cũng là vô cùng căm giận, bất kể bọn họ mới là bên đi gây chiến, nhưng người của mình thương vong, là sẽ không tha thứ cho đối phương.

Thế giới này chính là như vậy, là nơi thuộc về kẻ mạnh, không có đạo lý tồn tại.

Bên phía Hoả Bộ Lạc, sáu Đồ Đằng Chiến Sĩ cùng lúc bộc phát ra chiến lực đỉnh cao, như sáu ngọn lửa lớn phừng phừng bốc cháy.

Lý Trường Không đứng trên mỏm đá, nhìn lấy bọn họ, cũng được một phen kinh ngạc bộ lạc đối phương mạnh mẽ, một lúc có thể mang tới nhiều siêu cấp chiến sĩ như vậy.

Nhưng kinh ngạc cũng chỉ là kinh ngạc, hắn sẽ không sợ hãi, từng đối mặt qua Cự Xà, đã không còn gì có thể khiến hắn sợ hãi hơn nữa. Hắn hôm nay là muốn tiêu diệt bọn này, cho nên tới càng nhiều vậy thì chết càng đông mà thôi.

Theo một cái phất tay của Lý Trường Không, từ trên vách đá cao, từng chiếc từng chiếc Ballista lộ ra, từng đầu mũi tên sắc nhọn hướng về phía bọn Hỏa Ô.

Hỏa Ô đã ăn quá nhiều quả đắng từ Xích Quỷ, cho nên vừa thấy chuyện khác thường, lập tức liền cảnh giác lên.

Chỉ là, cho dù hắn đề phòng, cũng ngăn không được một màn thảm liệt tiếp theo.

Chỉ thấy "Păng... Păng... Păng...", sau một loạt âm thanh văng vẳng vang lên, liền có hàng chục thanh gỗ to bằng cổ tay từ trên cao lấy tốc độ vô cùng kinh khủng bắn tới bọn hắn.

"Cẩn…!"

Hỏa Ô còn chưa kịp thét lên cảnh báo thì cả nhóm đã phải đối mặt với những "que gỗ" ma quỷ đòi mạng.

"Phập.. Hự"

"Á… Chết ta rồi!"

Những tiếng kêu bi thảm một lần nữa tiếp tục vang lên, mà lần này đối tượng bị sát thương chính là mấy tên Đồ Đằng Chiến Sĩ.