Chương 66: Quy thuộc
Sơn động Miên Bộ Lạc tuy rộng nhưng vừa tối vừa bẩn, có điều đám Lộc Trục cũng không để ý, dù sao bọn họ trước đây không lâu sinh hoạt cũng là như thế.
Miên Bộ Lạc không có Đồ Đằng, cũng chẳng có Vu, cho nên Lộ Kiền là lãnh đạo cao nhất của bộ lạc.
Trong sơn động bày một số khối đá, bề mặt tương đối bằng phẳng, dùng làm nơi đón tiếp người bộ lạc khác ghé thăm.
Thổ dân chưa hiểu lễ tiết rườm rà, cho nên cái gì mời nước, uống trà cũng đừng nói, đơn giản là trực tiếp trò chuyện xuống.
"Lộc Trục Thủ Lĩnh, Thần Minh là từ nơi nào đến a?", Lộ Kiền nghe đến bọn Lộc Trục ca tụng như thế, rất là tò mò.
"Ta cũng không rõ! Thần Minh tự nhiên biến ra, còn mang Đồ Đằng tới cho tộc ta", Lộc Trục chẳng chút giấu diếm, thành thật kể lại.
"Đồ Đằng? Đồ Đằng Bộ Lạc các ngươi là gì?"
"Uhm! Thần Minh bảo chúng ta gọi Đồ Đằng là Lạc Thần Điểu. Các ngươi đến xem liền biết Đồ Đằng chúng ta mạnh mẽ"
Lộ Kiền nghe xong, lại chăm chú nhìn Lộc Trục cùng đám chiến binh đi theo, bọn họ trước kia không khác mình là mấy, giờ biến cường đại, hẳn là nhờ Thần Minh cùng Đồ Đằng ban phúc đi.
"Lúc trước các ngươi nói Âu Bộ Lạc cùng với Mân Bộ Lạc bắt tay kết hợp là sao?"
Lộc Thuấn ngồi bên, thấy Lộ Kiền hỏi đúng vấn đề, thế là thay Lộc Trục hồi đáp:
"Là để chúng ta cùng trở thành tộc nhân một tộc a!
Thần Minh đến Âu Bộ Lạc ta trước, ban cho chúng ta đồ ăn, nước uống, không còn phải nhịn đói nhịn khát.
Về sau, gặp người của Mân Bộ Lạc sinh sống gian khổ, Thần Minh mở lòng nhân từ tiếp nhận bọn họ, cho hai bộ lạc chúng ta cùng kết hợp, chung lấy Thần Minh bảo hộ, hưởng lấy điều kiện tốt đẹp.
Thần Minh nói, nếu bộ lạc khác cũng muốn nhận lấy che chở, có thể đến tụ hợp cùng với chúng ta. Bộ lạc mới gia nhập, tộc nhân cũng được giống như chúng ta, không phải chịu khổ, còn được Đồ Đằng ban cho lực lượng. Như dũng sĩ các ngươi, cũng có thể trở thành Đồ Đằng Chiến Sĩ"
Lộ Kiền nghe đến Thần Minh vậy mà còn sẽ thu nạp người, còn sẽ để chiến binh biến thành Đồ Đằng Chiến Sĩ, ánh mắt chính là sáng lên.
Mà không chỉ hắn, tộc nhân cùng Đội Đi Săn đều là tập trung chú ý đến.
Tộc nhân chịu đói, chịu khát bấy lâu, nghe nói tụ hợp cùng với Xích Quỷ bộ lạc liền không lo thiếu thốn đồ ăn, lại nghĩ đến vừa rồi bản thân nếm đến ngon ngọt như thế, tâm liền dao động.
Mà đám chiến binh thì bị mấy chữ Đồ Đằng Chiến Sĩ hấp dẫn tới, lực lượng siêu đẳng đó vẫn luôn là khao khát của bất kỳ ai trong số họ.
Lộ Kiền lúc này đã có chút không chờ được vội hỏi:
"Thần Minh đồng ý tiếp nhận chúng ta thật à? Còn có, sẽ ban lực lượng cho chúng ta giống các ngươi?"
"Đúng! Thần Minh nhân từ, muốn bảo hộ tất cả bộ lạc, cũng sẽ ban cho lực lượng"
Lộ Kiền nhận được xác nhận, chính là không giấu được vẻ mừng rỡ.
Bộ lạc hắn cũng không phải tộc đàn truyền thừa mạnh mẽ gì, ngược lại càng giống một đám người tụ lại với nhau vật lộn sinh tồn.
Bây giờ có Thần Minh chịu thu lưu che chở, bảo đảm cuộc sống ấm no, có lý do gì lại không muốn.
Nhưng là chuyện này cũng không phải mình Lộ Kiền có thể quyết định, cần ý kiến thống nhất của tất cả mọi người mới được, theo đó hắn liền hướng tộc nhân hô lên:
"Mọi người, Thần Minh che chở Âu Bộ Lạc trở nên cường đại, cũng sẵn lòng tiếp nhận bảo hộ chúng ta, các ngươi có muốn hay không việc này?"
Ở dưới thoáng chốc trở nên yên lặng, kỳ thực nếu là sinh hoạt bấy lâu tốt đẹp sẽ không ai muốn đi đầu nhập vào bộ lạc khác. Nhưng vừa trải qua Thần Nộ Kỳ gian nan thống khổ, tộc nhân tổn thất mấy chục người, bây giờ Hàn Kỳ cũng nhanh muốn tới, bộ lạc nếu là không tích lũy đủ đồ ăn, khẳng định lại chết mất không ít.
Cho nên Miên Bộ Lạc nghe xong, cũng không cần quá nhiều thời gian, liền có người chủ động bước ra nói:
"Thủ Lĩnh, ta sợ đói, ta muốn được ăn no a!"
Có người dẫn đầu, lập tức phía sau liền có thêm tiếp nối:
"Thủ lĩnh, ta cũng muốn a!"
"Thủ Lĩnh, con ta không thể nhịn đói a!"
"Thủ Lĩnh, ta muốn được Đồ Đằng ban phúc a!"
"Thủ Lĩnh, ta muốn mặc chiến giáp rắn chắc như bọn họ"
"Thủ Lĩnh,..."
Sơn động một mảnh ồn ào xao động, Lộc Trục nhìn một màn lại cảm thấy có chút sai lệch khó hiểu a.
Làm thế nào cùng là bị thu nạp, Mân Bộ Lạc thì liều mạng kháng cự mà Miên Bộ Lạc này lại nhiệt tình như thế, thật không giống a.
Cho nên hắn nghĩ đến, còn phải học theo Thần Minh trước kia, tìm cớ so tài một trận, bày ra chiến lực của mình làm khiếp sợ bọn họ, sau đó lại mới lôi kéo gia nhập bộ tộc mình.
Nhưng là cái gì cũng không cần dùng, chỉ cần đồ gốm, muối, bánh rán, thịt nướng liền khuất phục xong đám người.
Nếu là Lý Trường Không ở đây, có thể sẽ lý giải cho vị Binh trưởng một chút, đây chính là do nền tảng bộ lạc khác nhau a.
Một bộ lạc có truyền thừa, mặc dù Đồ Đằng còn chưa thức tỉnh như Mân Bộ Lạc nhưng như cũ là có nền tảng, có điểm cốt lõi dựa vào.
Cuộc sống bọn họ tuy khó khăn nhưng chưa bao giờ rời bỏ niềm tin, vẫn luôn chịu khó tìm tòi khám phá những thứ mới mẻ như dịch cây Mân Uyên, dịch cây làm nguyên liệu cây đuốc... đấu tranh, cải thiện cuộc sống.
Đây chính là ý chí bộ lạc!
Mà Miên Bộ Lạc đây? Chính là cả ngày ù lì trong sơn động, không thờ Đồ Đằng, không có nghi thức, bao năm dựa vào tự nhiên sinh tồn, mơ mơ hồ hồ trôi qua ngày tháng.
Cho nên, về tổng thể bộ lạc tương đối rời rạc, không có tính gắn bó sâu sắc như Mân Bộ Lạc.
Vì thế, chỉ cần mang chút lợi ích cho bọn họ nhìn, rất dễ dụ dỗ khuất phục.
Cái này, nói hơi chút dân dã, chính là vừa nghèo vừa hèn a! Mà Mân Bộ Lạc, tuy nghèo mà lại có chí!
Lộ Kiền đạt được sự đồng thuận của mọi người thế là liền quay sang Lộc Trục nói:
"Lộc Trục Thủ Lĩnh, Miên Bộ Lạc chúng ta cũng muốn được Thần Minh che chở a! Bây giờ, chúng ta sẽ dọn đi theo các ngươi!"
"Cái này..."
Tình huống diễn ra quá nhanh, Lộc Trục có chút phản ứng không kịp, nhất thời chưa biết xử lý thế nào.
Lộc Thuấn thấy vậy, liền đi lên nói với vị thủ lĩnh Miên Bộ Lạc:
"Lộ Kiền thủ lĩnh, trước các ngươi cứ ở lại đây, chờ ta về bẩm báo Thần Minh xong sẽ lại tới đón các ngươi đến bộ lạc chúng ta"
"Đúng! Đúng! Chờ ta bẩm báo Thần Minh, sẽ quay lại!"
Lộc Trục gãi đầu, gãi tai cười nói. Lộc Thuấn nhìn hắn một cái, lại tiếp lời:
"Lộ Kiền Thủ Lĩnh, ngươi trước tiên đem tộc nhân đều gọi tới, ta đếm một lượt, thuận tiện bẩm báo Thần Minh"
Tiếp nhận người mới, bộ lạc cần một lần nữa kiến tạo lều cùng chuẩn bị vật tư phân phối, cho nên cần biết rõ số lượng nam nữ, số cặp vợ chồng, số người độc thân v.v... để Thần Minh thu xếp chuyện ăn ở cho bọn họ.
Cái này, lúc sáp nhập Mân Bộ Lạc, cũng đã làm qua, cho nên Lộc Thuấn liền lưu ý đến.
"Lộc Thuấn, người của chúng ta đều đã ở đây"
Lộ Kiền vừa đáp lời liền để Lộc Thuấn có chút kinh ngạc, hắn nhìn một vòng người trong sơn động nói:
"Bộ lạc các ngươi sao còn ít người như vậy? Ta nhớ trước kia cũng có hơn hai trăm a!"
Đối mặt câu hỏi của Lộc Thuấn, vẻ mặt của Lộ Kiền thoáng chút đau thương đáp:
"Tộc nhân bị đói, chết trong Thần Nộ Kỳ mấy chục người. Còn có, thời gian trước, một bộ phận chiến sĩ bị bắt đi!"
"Bị bắt? Là ai bắt?", nghe đến tin tức, Lộc Thuấn chính là hết sức giật mình.