Chương 84: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (1)

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 84: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (1)

Chương 84: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (1)

Chương 84: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (1)

6 tháng sau,

Tại một khu rừng gần Uyên Lãnh Thành, đang có thanh niên đang ngồi đứng tấn luyện quyền. Cậu để ngực trần, đang không ngừng đấm ra không khí, mà mỗi khi kết thúc một quyền cậu lại đứng lên hai tay chắp lại bái một cái, sau đó lại tiếp tục đứng tấn lặp lại.

''9996....9997....9998....9999..''

Miệng cậu không ngừng đếm, cả cơ thể đã đầm đìa mồ hôi. Quần của cậu đã sớm ướt sũng do thấm mồ hôi, mà lớp tuyết dưới chân cậu đã sớm biến mất. Mùa đông đã tới, nhưng chàng trai này vẫn bình chân như vại chăm chú luyện quyền. Quanh cơ thể của cậu lúc này đã xuất hiện một lớp khí dày đặc, nó có màu sắc trắng đục mà khi có ánh nắng chiếu vào nó, tầng khí ấy liền lập lờ toả ra ánh sáng ngũ sắc cực kỳ tuyệt đẹp.

''10000!''

Khi cậu vừa tung ra một quyền cuối cùng này, thì luồng khí xung quanh cậu đột nhiên bạo phát tạo ra một cơn địa chấn nhỏ. Sóng xung kích từ nó phát ra không hề phá huỷ thứ gì, mà là tạo ra một cơn gió nhỏ thổi bay đống tuyết xung quanh. Tuyết bay khắp nơi nhưng không hề ảnh hưởng tới cậu thực hiện động tác bái lạy.

Người thanh niên sau khi hoàn thành buổi tập của mình, liền đi tới một bãi đá gần đó. Tại nơi đấy đang có một thanh đại đao khổng lồ nằm yên vị tại chỗ, kế bên nó là quần áo cùng một cái hộp gỗ cất đồ. Cậu thay đồ trong lúc gió tuyết thổi qua mà mặt không đổi sắc, cất đống áo dơ vào hộp gỗ hắn lúc này mới đánh lửa nấu ăn.

Nhìn thấy không có đồ che chắn để đánh lửa, chàng trai liền nhấc một tảng đá kế bên lên rồi nhẹ nhàng đặt xuống ngay kế bên nơi ở của mình. Tảng đá cao 3m được cậu nhấc lên như không có gì, có thể thấy được chàng trai này khoẻ cỡ nào. Có chỗ chắn gió về sau, việc tiếp theo của cậu là nấu ăn.

''Tập luyện đã xong, nên bắt đầu làm việc. Lần này đi tới Uyên Lãnh thành đi, nơi đó vẫn còn chứa nhiều đồ dùng nhất. Với lại cũng nên bắt đầu thanh lý thây ma trong đấy.''

Người thanh niên đang nói lúc này chính là Đại Lực, chỉ là sau 6 tháng cậu đã thay đổi rất nhiều. Vóc dáng của cậu đã cao hơn trước, tiệm cận 2m cơ bắp đã phát triển hơn khiến cho cậu nhìn không khác gì một vị lực sĩ. Mà phối hợp với thanh đại đao kia, hình tượng của cậu lại có thêm vài phần bá khí. Cầm lấy cây đại đao lên, Đại Lực thử chém xuống vài đường. Mặc dù không có mục tiêu, nhưng đao khí phát ra lại ảnh hưởng tới xung quanh. Một vài cái cây đã đổ khi không chịu được áp lực từ đao khí đánh tới.

Hài lòng trước sức mạnh của mình, Đại Lực không khỏi cảm thán:

''Thật là đúng khi quyết định đập đi xây lại a, hồi trước khi làm nhất phẩm mình làm gì mạnh tới vậy.''

Mặc dù Đại Lực nhìn thay đổi rất lớn, cơ mà thực lực của cậu lại chỉ còn nhất phẩm. Tại sao xảy ra việc này? Thì chúng ta nên lùi lại về 6 tháng trước. Ngay lúc Uyên Lãnh Thành ngập tràn thây ma, Đại Lực cùng Bạch tiêu đầu đang đánh giết liên tục. Thì bên thành chủ đã xuất quân đánh tới ổ của bọn nó, sử dụng linh dị đồ vật cùng thuốc nổ để chấm dứt tất cả. Ban đầu thì mọi chuyện diễn ra suôn sẽ, bọn hắn thành công đánh sập cái ổ đấy cũng như tiêu duyệt đại lượng thây ma. Cơ mà còn chưa để bọn hắn mừng lâu, thì cơn ác mộng đã ập tới ngay sau đó. Sát thương từ thuốc nổ cùng linh dị đồ vật đã không diệt được BOSS của bọn nó, mà còn chọc giận nó hơn nữa.

Khiến cho nó từ dưới đất mà lên, còn mang theo một lượng thây ma biến dị với nhiều khả năng khác nhau đánh tới. Phía thành chủ mặc dù đã có kinh nghiệm tiêu diệt thây ma, nhưng mà gặp lấy bọn biến dị này cũng khiến cho bọn hắn bối rối. Bởi vì từng tên thây ma này đều có trên mình võ học, không giống như những con thây ma trước đấy bọn hắn từng gặp. Mà lại đám này thực lực cũng không hề yếu, kém nhất là nữa bước tuyệt thế cao nhất chính là tông sư đỉnh phong.

Làm cho phía thành chủ gặp phải thảm trọng, không thể làm gì khác ngoài rút quân tháo chạy. Đại Lực ban đầu giao thủ với lũ ấy cũng hết hồn, bởi hắn không nghĩ tới thật có thây ma có thể đánh võ a. Mà con này lại có thể giao đấu có qua có lại với hắn, khiến cho hắn xém chút nữa mất mạng mấy lần. Nếu không phải có Bạch tiêu đầu kế bên áp trận, hắn thật có thể đã bỏ mạng tại đây.

Cơ mà vẫn chưa xong, sau khi đám thây ma đã tràn ngập thành trì. Thì bọn hắn còn phát hiện ra truyện đáng sợ hơn nữa, xung quanh vùng đất này cũng đã bắt đầu có sự hiện diện của chúng. Mặc dù không hề đáng sợ như đám dị biến kia, cơ mà đối với người bình thường đã là tận thế. Điên cuồng tìm kiếm những chỗ trạm chú ẩn về sau mới khiến cho bọn hắn tuyệt vọng, đa số người dân tại nơi này đã bị thây ma tiêu diệt. Mặc dù có binh lính thủ trại, cơ mà đám thây ma này lại dùng số lượng để đàn áp chất lượng. Khiến cho tất cả trại chú ẩn gần đây đều bị san bằng, mây mắn trại của Đại Lực được đặt ở trong rừng nên vẫn chưa hề bị ảnh hưởng.

Mà khi mọi thứ đã không tệ hơn được nữa, thì tin xấu lại tiếp tục ập tới. Một con bồ câu truyền tin đưa lấy tin tức về, thông báo tất cả quân đội còn xót lại mau chóng tập trung tại Ngọn Núi Sắt nơi tập trung sản xuất vũ khí cùng công cụ lớn nhất cả nước, để đánh một trận quyết định với phiến quân phản loạn. Thì ra đám quân ấy đã nhanh chóng chiếm lấy rất nhiều thôn cùng thành trì quanh nơi ấy, ý đồ chặt đứt đường cung ứng vũ khí cho quân đội tạo thuận lợi cho phiến quân 3 nước xâm lược.

Mặc dù tình huống của Uyên Lãnh Thành đã được cấp trên biết được, cơ mà trước sinh tử tồn vong của đất nước. Bọn hắn đành phải bỏ mặc tình huống ở nơi đây, hi vọng thành chủ có thể lấy đại cục làm trọng. Biết được tình huống về sau, thành chủ của Uyên Lãnh Thành rất bất ngờ cùng bất đắc dĩ. Nhưng mà triều đình cũng đưa ra rất nhiều điều kiện an ủi lấy hắn, bọn hắn hứa rằng chỉ cần bình định giặc loạn về sau thì sẽ nhanh chóng tập kết quân để giãi quyết rắc rối bên này.

Hơn nữa còn miễn thuế vô điều kiện cho bọn hắn trong lúc đại dịch thây ma đang hoành hành ơ nơi đây, mà lại đảm bảo cung ứng vật tư giúp đám người có thể bám trụ tại nơi đây. Dù sao Uyên Lãnh Thành cũng giáp gần với vùng đất phía tây mà nơi này tồn tại như chốt phòng thủ quân sự trong yếu, không có người dân sống tại nơi này thì làm sao bọn hắn có thể giữ được chủ quyền cơ chứ.

Cho dù có quân đội đóng đô ở biên vực, cơ mà mà đám người kia có nhiều cách để vượt biên dù sao nơi bọn hắn phòng thù là nơi không cư dân kia mà. Mà lại chỉ cần có người của bọn hắn đặt chân sống ở đây thì cái biên vực của tuyết quốc đặt ở đây còn có ý nghĩa gì nữa? Đám người phía tây không ngại chiến tranh bọn hắn chỉ cần cái cớ mà thôi, mà đây không phải là một cơ hội sao. Anh đóng quân ngay tại nơi dân tôi ở? Ý gì đây không phải xâm lược nước tôi à, thế tiến quân mà chiến thôi. Nếu là phía tây hồi trước thì Tuyết quốc không sợ, dù sao nơi ấy hỗn tạp cùng chiến tranh liên miên. Nhưng giờ đây thì khác, đã có một thế lực đang từ từ thống nhất vùng đất bên ấy. Mà bọn họ có thể nhận ra đám này đang dần trở thành một Tuyết quốc mới, 1 nhà độc đại 1 vùng.

Mặc dù không muốn điều này xảy ra, cơ mà với tình hình hiện tại của đất nước. Tuyết quốc đành đưa mắt đứng nhìn cổ thế lực này trưởng thành, khỏi phải nói thời gian đám này xuất hiện cũng quá trùng hợp. Cơ mà không chỉ riêng tuyết quốc mà nhiều quốc gia ở khu vực lân cận đều gặp phải tình huống khác biệt, nên bọn họ gần như không có thời gian để ngăn cản. Dù sao không phải ai cũng thích một cái có thể uy hiếp mình ở xung quanh.

Mà gác lại những câu chuyện về chính trị, sở dĩ Đại Lực quyết định đập đi xây lại bản thân, cũng bởi hắn nhận ra con đường đang đi thật không phù hợp. Mặc dù [Tử Hà Thần Công] + [Đồng Tử Công] tổ hợp này rất mạnh, nhưng vào trong tay hắn lại không phát huy được bao nhiêu. Có lẽ do luyện sai công pháp hoặc là ở bản thân mình, nên Đại Lực đã đi hỏi người mạnh nhất mà hắn biết Bạch tiêu đầu.

Bạch tiêu đầu sau khi nghe câu chuyện của hắn, liền chỉ nhẹ nhàng nói:

''Có lẽ trường phái nội lực nhóc đi không phù hợp với bản thân.''

Khi nghe được câu trả lời này, điều đầu tiên Đại Lực nghĩ đó là ''Nội lực cũng chia trường phái?''. Nhưng càng nghe Bạch tiêu đầu diễn giải về sau, hắn mới dần nhận ra đó giờ mình thật là vô tri. Mà điều này ngay cả chính người anh em trí cốt của hắn Trần Lập cũng biết, khiến cho gã tức sùi bọt mép đi gặp thằng kia hỏi cho một trận. Mà Trần Lập nghe xong cũng liền một mặt khó hiểu nói:

''Ta tưởng ngươi biết?''

''Biết cái ^#^#!#%!%! nhà ngươi!''

Sau một trận cãi nhau cùng thượng cẳng tay hạ cẳng chân, Đại Lực mới chăm chú ngồi nghe Bạch tiêu đầu diễn giải. Thì ra ở thế giới này, nội lực của bọn hắn được chia thành 6 trường phái. Bao gồm ''Cường Hoá'', ''Biến Hoá'', ''Cụ Thể Hoá'', ''Phóng Xạ'', ''Kiểm Soát'' và trường phái cuối cùng. ''Đặc chất''.

Mội trường phái có đặc tính riêng cũng như công dụng riêng nên việc xác định mình thuộc trường phái nào để theo học là điều rất quan trọng cùng bắt buộc của mỗi người khi bắt đầu luyện tập võ thuật.

Rất nhiều người có điều kiện khi học võ thuật đều sẽ được sự phụ của mình kiểm tra và hướng theo những con đường nhất định, mà các tông môn cũng sẽ có sự lựa chọn môn đồ dựa trên trường phái nội lực của họ.

Hiển nhiên một người chạy nạn như Đại Lực gần như không biết về điều này, mà thôn trưởng của hắn Thời Vũ người giúp đỡ hắn cũng không biết tới bất chấp việc ông ấy là một tông sư, mà theo Bạch tiêu đầu diễn giải thì thứ này cũng không hề được phổ cập tới mọi nơi. Nên việc không biết là điều bình thường, chỉ có các tông môn hoặc là các nơi do triều đình tài trợ mới được phép truyền bá thứ này.

Mà Đại Lực sau khi vào tổ chức ''Sương đêm'' hắn cũng chưa từng nghiên cứu qua hệ thống võ học tại nơi này, mà chỉ chăm chăm coi lấy điều chế dược liệu. Ngay cả thầy của hắn cũng là những người chuyên về dược liệu, nên đào tạo võ công của Đại Lực cũng không được bọn hắn chú ý quá nhiều.

Sau khi vỡ lẻ ra mội chuyện Đại Lực mới đau khổ ôm đầu:

''Đù m@, hơn 5 năm luyện võ a đã đi tới con đường này rồi. Tại sao mọi thứ lại như vậy chứ? Chết tiệt!!!''

''Bình tĩnh chúng ta vẫn còn có cách.'' Bạch tiêu đầu vỗ vai hắn, đây cũng không phải chỉ là an ủi cho qua, mà thật là có cách giúp Đại Lực.

Đại Lực nghe được có 2 cách cho bản thân hắn, cách đầu tiên là tiếp tục tu luyện trường phái mà mình đã theo, dù nói bản thân sinh ra đã có trường phái nội lực riêng. Cơ mà không phải ai cũng thích được định sẵn như vậy, có nhiều kẻ đi ngược lại với trường phái bản thân mà chọn lấy hệ phái mà hắn thích.

Mặc dù nói điều này sẽ phí đi tiềm năng thiên bẩm của bọn hắn, cơ mà trên đời không có chuyện tuyệt đối. Rất nhiều cao thủ nổi tiếng với trường phái nội lực không phải là trường phái chính của bọn hắn. Cơ mà không phải ai đi ngược lại đều có thành quả, rất nhiều kẻ bởi vì phí đi tiềm lực của bản thân mà chết yểu cũng rất nhiều.

Cách thứ 2 mà Bạch tiêu đầu đưa ra cho hắn chính là đập đi xây lại từ đầu, nếu là bình thường hắn sẽ không quá khuyến khích Đại Lực làm cách này. Nhưng người đề xuất là Bạch tiêu đầu, mà đi theo phía sau hắn còn có một vị y sĩ với tay nghề cực cao. Là cô gái tóc đỏ tên Anh Đào, với tay nghề của cô gái này Bạch tiêu đầu tự tinh việc đập đi xây lại sẽ thành công.

Nếu nói theo cách bình thường chính là phế đi công lực của người khác, mặc dù điều này sẽ ảnh hưởng tới căn cơ của bản thân. Cơ mà nếu rơi vào tay một vị cao thủ với nhiều năm kinh nghiệm, thì đây lại là một cái lợi thế. Bởi cơ thể đã được nội lực cường hoá ban đầu, khiến cho kinh mạch được mở rộng cùng xương cốt rắn chắc hơn. Nên khi phế đi nội lực một cách hợp lý, thì cơ thể vẫn sẽ không bị ảnh hưởng quá nhiều nên các cơ quan đã từng được nội lực cường hoá vẫn sẽ giữ nguyên như vậy. Mà một khi tu luyện lại từ đầu, với nội lực đã thuộc đúng trường phái của bản thân thì việc cường hoá sẽ xảy ra càng mạnh hơn trước. Với cơ thể đã được cường hoá từ trước, nay lại được gia tăng thêm một lần nữa. Có thể nói song trọng Buff này mạnh đến cỡ nào, nên cũng có nhiều người luyện võ nhà giàu đều sẽ thuê một vị cao thủ lâu năm sử dụng cách này để cường hoá gia tăng cơ sở cho bọn hắn 1 lần.

Còn nếu hỏi tại sao chỉ là 1 lần? Nói đùa việc phế đi công lực đâu phải chuyện nhẹ nhàng gì, rất đau là đằng khác. Mà không phải mỗi lần phế đi cơ thể vẫn sẽ giữ được trạng thái như ban đầu, ít nhiều đều sẽ có chút giảm xuống. Nếu lạm dụng quá nhiều, thì có khi sẽ trở thành 1 phế nhân không bằng. Đây không phải là điều chưa từng xảy ra, nên rất nhiều vị sư phụ vẫn luôn nhắc đệ tử về việc không nên lạm dụng nội lực từ trường phái khác để gia tăng thực lực bản thân.

Mà đối với Đại Lực, sau khi cảm nhận được thực lực của mình đang gia tăng một cách yếu ớt thì đã quyết định chọn phương B đó chính là đập đi xây lại. Dù sao đã có ý định luyện [Tử Hà Thần Công] chính tông cùng những môn võ học khác, vậy thì việc đập đi xây lại là không thể tránh không bằng hiện tại làm luôn. Thế là Bạch tiêu đầu trước hết xác định trường phái nội lực của hắn.

Một cốc nước ở trên có 1 chiếc lá nổi trên, việc tiếp theo liền rất đơn giản Đại Lực đặt tay xung quanh ly và bắt đầu vận khí. Tuỳ theo hiện tượng của chiếc cốc cùng lá thì sẽ tìm ra được trường phái nội lực của hắn.

Nếu mực nước trong cốc dâng lên vậy tên này thuộc về phái cường hoá, nếu mùi vị của nước bị biến đổi vậy hắn thuộc về trường phái biến hoá. Còn nếu xuất hiện các loại tập chất trong nước vậy người đó sẽ thuộc về phái cụ thể hoá, đối với hệ phái phóng xạ phản ứng chính là màu sắc của nước bị thay đổi. Nếu chiếc lá bắt đầu chuyển động trên mặt nước vậy phái gã đó sẽ thuộc về phái kiểm soát.

Đối với hệ phái cuối cùng ''đặc chất'' thì phản ứng của cốc có chút khác biệt, nó chưa từng có một phản ứng chung cùng cụ thể nào. Tất cả người sở hữu trường phái đặc chất đều sẽ có các hiện tượng khác nhau, có người khiến cho chiếc lá bị cháy mất, có người lại khiến cho ly nước bị vỡ tan. Phản ứng khác nhau rất nhiều, nên người ta đã chung quy lại hệ đặc chất chính là xuất hiện các kết quả dị biệt.

Mà bản thân Đại Lực sau khi đưa khí vào cốc nước, thì ngay lập tức đã xuất hiện phản ứng. Chiếc lá bắt đầu quay vòng tròn, khiến cho Bạch tiêu đầu rờ cằm của mình mà nói:

''Thì ra ngươi thuộc hệ phái điều khiển, hèn chi đối sử dụng các môn ngạnh công lại không hợp với ngươi. Thực sự là không được a?'' Cơ mà còn chưa để hắn nói xong, một hiện tượng khác trên cốc nước đã xuất hiện. Cốc nước đột nhiên bắt đầu lơ lửng trên không mà chiếc lá vẫn tiếp tục điên cuồng xoay tròn, khiến cho những người quan sát phải trố mắt nhìn.

''Vã!@ c# b!#! Song trường phái a, không nghĩ tới tên này lại là một tên yêu nghiệt. Điều khiển cùng đặc chất xem như cũng hợp lý, 2 trường phái này rất liền kề với nhau.'' Bạch tiêu đầu mặc dù có chút bất ngờ, nhưng sau đó lại bình tĩnh lại. Hắn khuôn mặt đầy tiếu ý cười nói:

''Lại thêm một kẻ huấn luyện ra đời a, xem như tuyết quốc bắt đầu có những luồng gió mới rồi.''