Chương 87: Vật liệu tới tay, chạy khỏi thành trì.

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 87: Vật liệu tới tay, chạy khỏi thành trì.

Chương 87: Vật liệu tới tay, chạy khỏi thành trì.

Chương 87: Vật liệu tới tay, chạy khỏi thành trì.

''Rầm...Rầm...''

Tiếng va chạm không ngừng vang lên khắp khu phố, cùng với đó là khói bụi mù mịt che kính nơi đây. Uyên Lãnh Thành đã chìm vào một màu đen, đột nhiên có một nơi tại thành trì phát lên ánh sáng màu đỏ. Khiến cho đám thây ma đã bắt đầu dừng hoạt động trở nên manh động trở lại, chúng điên cuồng gào thét bắt đầu chạy về nơi đấy. Hơn nữa ánh sáng này còn thu hút sự chú ý của vài con thây ma dị biến, may cho Đại Lực tên đầu đàn của lũ này gần như không quan tâm tới xung quanh. Y vẫn chỉ đứng một cục như vậy từ khi đánh đuổi đam người thành chủ về sau.

Mà kẻ đã gây ra chuyện này thì lại đang có một cuộc tranh đấu hết sức căng thẳng, Đại Lực với hai tay bốc cháy dữ dội đang điên cuồng công kích tên thây ma trước mặt hắn.

''Chết đi!!!''

Hắn rống to một tiếng, hai tay đặt chéo nhau tạo thành hình dấu ''X'' hướng thẳng vào tên thây ma. Đối mặt với sự tấn công như vũ bão của Đại Lực, tên thây ma lại không hề có một chút nao núng. Động tác của nó vẫn như lúc trước, nhẹ nhàng và chậm rải, hai tay của nó giơ ra đón lấy đòn tấn công. Đại Lực đang trên đà đánh tới thì đột nhiên lão đảo, khí thế như rồng mới nãy bổng chốc biến mất. Ngọn lửa hình dấu ''X'' bị lệch ra khỏi mục tiêu ban đầu, sau đó hướng thẳng về phía một ngôi nhà gần đó.

''Trrrr....''

Ngôi nhà không chịu được đòn tấn công liền ngay lập tức sụp đổ, không những thế ngọn lửa còn bị lan tới những xe gỗ kề bên. Khiến cho chúng ngay lập tức bén lửa bốc cháy dữ dội, sắc mặt của Đại Lực lúc này có chút không tốt. Nhìn thấy biển lửa đã bao quanh khu phố, cùng với nghe thấy tiếng rống của đám thây ma. Hắn liền biết thời gian còn lại của hắn không được bao nhiêu, trong lòng không khỏi có chút gấp.

''Bình tĩnh!! Bình tĩnh lại. Hiện tại gấp cũng không giúp ích được gì.''

Đại Lực hít một hơi thật sâu, cổ gắng giữ cho bản thân mình còn tỉnh táo. Sau đó mới điên cuồng suy nghĩ cách thoát khỏi nơi này, tên thây ma trước mặt hắn có chút khó đánh. Mặc dù đòn tấn công của nó không gây bao nhiêu sát thương lên Đại Lực, nhưng đồng thời hắn cũng không có cách hạ tên thây ma. Xem như là hoà nhau, cơ mà mục đích tới đây của hắn không phải là vì đánh nhau a. Đóng lúa gạo trong kia nếu không kịp lấy ra thì sẽ bị cơn hoả hoạn thiêu rụi mất.

Nhìn về thanh đại đao của mình đang nằm lăng lóc ở dưới mặt đất kia, cùng xác của đám thây không đầu trong tư thế đứng im. Đầu Đại Lực liền nghĩ ra một kế, xem xét tiếng rống của đám thây ma càng lúc càng gần. Hắn cắn răng quyết định làm, hai tay nhanh chóng kết một cái ấn ''Thìn'' sau đó điều động nội lực của mình. Sau 6 tháng cày ải, hắn hiện tại cũng đã có thể sử dụng ấn chú, mặc dù chỉ là một chút da lông nhưng mà nếu hắn dùng lượng lớn nội lực đập vào thì lại là một câu chuyện khác.

Giống như hiện tại, Đại Lực đã dùng hết 3 thành công lực của mình cho một chiêu ấn chú này. Cùng lúc, hai chân của hắn phát lực xông tới như một viên đạn hướng thẳng vào tên thây ma. Nội lực từ cánh tay hắn điên cuồng tuông ra, ngọn lửa như được tiếp thêm nhiên liệu khiến cho nó bốc cháy dữ dội hơn nữa. Quang đao hạ xuống hướng thẳng vào đầu tên thay ma đập tới, khí thế trùng thiên khiến cho mặt đất xung quanh bắt đầu nứt ra khi đao chiêu hạ xuống.

Cơ mà dù khí thế có to lớn cỡ nào, tên thây ma vẫn nhẹ nhàng đón đỡ lấy chiêu thức. Tên thây ma tung ra một trảo hướng tới đao quang, ngay khi 2 bên vừa va chạm vào nhau. Đại Lực liền lập tức biến chiêu, hắn dùng đấu gối ra đánh tới vùng bụng của tên thây ma. Mà khác với bàn tay đang bốc cháy dữ dội kia, đôi chân của Đại Lực lúc này lại có những tia điện bao quanh. Mà ngay lúc đòn biến chiêu được tung ra, Đại Lực liền thi triển chú ấn.

Những kim châm đang gắm vào xác của những con thây ma xung quanh giúp lập tức bay ra, xông tới vào tên thây ma ngay lúc nó đưa tay đỡ lấy cước pháp của Đại Lực. Bởi vì hai tay đều đã bận việc, tên thây ma không kịp phản kháng. Nên đành biến thành cái bia mục tiêu cho châm của Đại Lực đâm tới, chẳng mấy chốc phần tay phần đùi cùng ngực của nó đã bị kim châm đâm xuyên thủng. Nếu là kẻ địch bình thường thì chắc chắn đã chết, cơ mà đối mặt với Đại Lực là một thứ đã chết rồi nên căn bản đòn này gần như không có tác dụng gì.

Cơ mà ngay sau đó đống kim châm liền phát huy năng lực thật sự của chúng. Đại Lực thấy đã đến lúc liền hét:

''Định!!!''

Ngay khi tiếng thét của Đại Lực vừa kết thúc, tất cả kim châm đang trong cơ thể của tên thây ma liền ngay lập tức sáng lên. Một loạt dây trói được làm từ chú ấn của Đại Lực xuất hiện, nhanh chóng bao lấy thân của tên thây ma. Khiến cho 2 cánh tay đang đỡ đòn của nó cũng bị kéo thụt lại vào trong, tay cùng đầu gối của Đại Lực lúc này không còn cản trở. Liền ngay lập tức đánh tới mục tiêu.

''Grrrrr....''

Một phần vai trái cùng bụng của con thây ma liền bị đứt cùng lõm lại. Lực đạo từ đòn đánh khiến cho 2 chân của tên thây ma ngã khuỵu xuống, mặt đất lúc này đã bị lực xung kích từ đòn đánh oanh tạc cho không ra hình dạng. Giờ phút này xung quanh bọn hắn đã chằng chịt các vết nứt như tơ nhện ngay trên mặt đất, tình trạng lúc này của tên thây ma đã hoàn toàn hỏng bét. Hai chân đã bị đánh cho gãy nát không thể cử động, phần vai trái của nó lúc này đang bị đứt lìa hoàn toàn, một lỗ thủng to bằng cái bát nằm ở bụng của nó. Cơ mà thế này vẫn còn sống rất khoẻ, không ngừng gào thét trước mặt Đại Lực.

Đại Lực ngoắc cánh tay, thanh đại đao đang nằm trên mặt đất bổng nhiên động đậy sau đó như nghe được lời triệu hiệu của chủ nhân. Nó ngay lập tức đứng thẳng dậy rồi bay tới cánh tay Đại Lực. Vừa cầm lấy thanh đao, Đại Lực liền ngay lập tức bổ một nhát thẳng vào cổ con thây ma đang thét gào kia.

''Phập..''

Đầu của con thây ma liền nằm lăng lóc ra một góc, trong khi thân thể của nó như lên cơn co giật không ngừng run rẩy. Máu tươi từ cổ nó không ngừng phun trào, khiến cho mặt đất lúc này đã bốc lên một mùi hôi thối. Dù sao đã trải qua chém giết thây ma cường độ cao về sau, Đại Lực đối với cổ mùi này đã ngửi quen thuộc về dạng gặp nhiều liền quen.

Nhanh chóng sử dụng hang gió thu nhập lấy cái đầu của tên thây ma, Đại Lực nhanh chóng chạy tới xung quanh thành phố. Không tiếc nội lực thi triển [Lôi Điện Thần Pháp] hoá thành ánh sáng xanh không ngừng đi qua lại khu phố. Cuối cùng khi chạy về tiệm gạo trên đôi vai của hắn đã có lấy 2 chiếc xe trở hàng cỡ lớn, cùng 2 đầu ngựa đang lẽo đẽo theo sau. Đối mặt với biển lữa khắp nơi như vậy, 2 con ngựa lại khá bình thản đuôi của chúng không ngừng đung đưa, đôi lúc lại hút cái đầu của mình vào lưng Đại Lực như đợi lấy cưng Nùng.

Cũng không biết bằng cách nào Đại Lực lại có thể tìm ra 2 đầu ngựa kỳ hoa đến vậy, trong thành phố đầy rẫy sự chết chóc này. Nhanh chóng chất lấy đống hàng hoá cùng lương thực lên 2 cỗ xe, Đại Lực lúc này mới quất ngựa chạy. Đồng thời hắn còn ném ra thuốc nổ vào mấy ngôi nhà còn nguyên vẹn, chẳng mấy chốc cả khu phố đều bị oanh tạc cho không còn gì, hơn nữa trong khi thúc ngực chạy hắn còn tranh thủ dùng phần nội lực còn lại của mình thi chuyển [Hoả Diệm Đao] thức mạnh nhất ''trung cực la sát'' lên ngay 2 dãy nhà trên đường của bọn hắn.

Vó ngựa của Đại Lực tới đâu nhà liền cháy tới đấy, theo thời gian bầy thây ma đã bị động tĩnh của Đại Lực làm cho kinh động hoàn toàn. Lượng lớn thây ma ngay lập tức tràn ra từ các nơi điên cuồng chạy tới công kích Đại Lực, cơ mà còn chưa kịp chạy tới gần xe ngựa của hắn. Thì bọn chúng ngay lập tức bị một vật không xác định tấn công tới, mà lực đạo của thứ này lại không hề yếu. Một khi tiếp túc với thứ ấy, thân thể của bọn thây ma ngay lập tức bị nổ tung.

Đại Lực đứng trên xe ngựa, một bên không ngừng vận [Tử Hà Thần Công] để cường hoá dây xích, một bên thì điên cuồng quay tròn sợi xích ấy. Sợi xích dưới tốc độ quay của Đại Lực nhanh chóng hoá thành một cổ máy xay thịt, tiêu diệt tất cả những con thây ma dám tới gần phạm vi công kích của nó. Sở dĩ dây xích có thể gây sát thương lớn đến như vậy cũng nhờ vào thứ vũ khí được gắn trên đầu còn lại của nó. Thanh đại đao lúc này trở thành lưỡi cắt của máy xay, không ngừng nghiền nát những nguyên liệu thành mảnh nhỏ được đưa vào.

Dưới tác động mạnh mẽ của Đại Lực, khu phố phía tây của Uyên Lãnh Thành chẳng mấy chốc hoá thành đống tro tàn. Tất cả kiến trúc hoá thành mảnh vụn còn không thì đang bốc cháy dữ dội. Cả dãy phố gần như bị huỷ bởi sức mạnh một người, mà không chỉ có dãy phố chịu trận một mình. Đám thây ma trong khu vực này cũng không thoát khỏi số phận thảm thương này.

Theo xe ngựa của Đại Lực đi qua.

Bốn phía mặt đất đã bị sền sệt huyết dịch nhuộm đỏ, huyết dịch nhiều đến nổi đã có thể ngưng tụ thành một dòng sông nhỏ đang chảy từ từ ra biển, không khí thì bị ô nhiễm bởi những cổ mùi do những thi thể đã hỏng bét kia.

Xác chết thây ma lúc này đã có thể chất thành đống tạo nên một tường thịt khổng lồ chặn lấy mặt đường.

Xác định không có thây ma xung quanh về sau, Đại Lực mới đình chỉ quay xích thu hồi lấy cây đao của mình. Điên cuồng thúc ngựa chạy khỏi cái địa ngục nhân gian này.

''Cảm ơn nhá! Lần sau ta sẽ còn quay lại.''