Chương 86: Đi tìm lương thực, tiện thể cầm lấy đầu của ngươi.

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 86: Đi tìm lương thực, tiện thể cầm lấy đầu của ngươi.

Chương 86: Đi tìm lương thực, tiện thể cầm lấy đầu của ngươi.

Chương 86: Ta đi tìm lương thực, tiện thể mượn đầu của ngươi.

''Grrrrr....''

Tiếng rống của thây ma thu hút lấy sự chú ý của đồng bọn nó, chẳng mấy chốc tại một khu phố của Uyên Lãnh Thành đã đầy ắp đại lượng thây ma. Với số lượng khổng lồ như thấy, cho dù là một tên tuyệt thế cao thủ hậu kỳ thì cũng phải cuối đầu chào thua. Bởi cho dù thực lực bọn hắn mạnh tới đâu, thì cũng có giới hạn a. Đám điên này chỉ cần dùng số lượng mài chết bọn hắn, làm thế nào còn dám đối cứng.

Cơ mà xui cho lũ này, người bọn nó đối đầu là Đại Lực. Nhìn thấy khu phố đều bị nhấn chìm bởi đại lượng thây ma, Đại Lực xém cười đến hôn mê. Cầm lấy thanh đại đao trên tay, hắn không khỏi hưng phấn nhảy xuống:

''Còn đang suy nghĩ nát óc làm sao để dụ bọn bây, không ngờ tụi mày đã đi đến nạp mạng. Tốt,..tốt! Tới đi lũ chó!!''

Vừa nói Đại Lực đã chém ra một đao, đao quang vừa hiện liền ngay lập tức huỷ duyệt mọi thứ xung quanh. Ngay từ lúc Đại Lực ra đao cho đến khi thu lại vào bao chỉ có vài giây, cơ mà ngay khi đao vừa được cất lại. Một loạt cái xác không đầu liền lập tức đổ rập xuống, mà không chỉ là những cái khác các ngôi nhà cùng công trình xung quanh cũng không thể tránh khỏi. Nhanh chóng từng toà nhà thay phiên nhau đổ ầm xuống, khiến cho khói bụi bay mù mịt. Cho đến khi mọi thứ đều tan, thì khung cảnh trước mắt đã cực kỳ bừa bộn. Thi thể của đám thây ma gần như bị mảnh vỡ của các ngôi nhà vùi dập khiến cho Đại Lực không khỏi lúng túng.

''Ra tay có hơi quá a! Thôi thì cũng xem như làm mồ chôn cho bọn hắn đi, hi vọng kiếp sau các ngươi có được cuộc sống tốt.''

Thực hiện nghi lễ cúng bái về sau, Đại Lực nhanh chóng rời khỏi khu phố này. Dù sao lần này nhiệm vụ của hắn là tìm kiếm lương thực, cơ mà lần này ra tay hơi quá trớn khiến cho mọi thứ hơi trật quỹ đạo ban đầu. Nên là trước khi mọi thứ dần tệ hơn, hắn đã ngay lập tức sủi. [Lôi Điện Thần Pháp] nhanh chóng được thi chuyển chạy khỏi nơi đây.

Cũng may Đại Lực chạy vừa kịp lúc, bởi vài phút sau khi hắn đi. Một con thây ma liền xuất hiện tại chỗ này, mà nhìn vào vẽ bề ngoài của nó liền biết tên này cũng không phải dễ chọc. Nó nhìn quanh đống đổ nát như tìm kiếm thứ gì, cơ mà cuối cùng là công dã tràn nó gào thét một hồi rồi lại ngưng. Sau đấy lại tiếp tục đi cà nhắc về một nơi mà trùng hợp thay phương hướng ấy trùng hợp với Đại Lực.

Không biết điều gì sắp xảy ra tới với mình, Đại Lực lúc này đang nấp sau một mái nhà. Nhìn về phía đám thây ma đang đi lại xung quanh, hắn nhanh chóng hướng ánh mắt về một nơi. Đó là một cửa tiệm buôn gạo, nhìn vào cánh cửa không có trầy xước gì nhiều thì chắc hẳn vật phẩm bên trong vẫn còn nguyên vẹn.

''10...11.....12....20. Không nhiều, giải quyết đám này xong chắc chắn sẽ không gây ra tiếng động.''

Đại Lực nhanh chóng thả mình xuống toà nhà, mà trong lúc rơi hai tay Đại Lực đã cầm một đống lớn bi sắt. Không để cho bọn thây ma kịp phản ứng, [Đạn Chỉ Thần Công] đã được hắn thi chuyển toàn lực. Đầu của những tên thây ma lúc này như những trái bong bóng bị Đại Lực chọc cho phát nổ. Đại lượng máu tươi phun trào, cùng với đó là những cái xác đang muốn ngã xuống. Nhưng đã bị Đại Lực cho định trụ lại bằng một loạt kim châm găm thẳng vào chân của từng đứa, nội lực của trường phái kiểm soát hiện ra giá trị trong những tình huống như thế này.

Cảm nhận xung quanh đã không có thây ma, Đại Lực nhanh chóng mở lấy cửa tiệm. Vừa vào hắn liền đã thấy được một đống lớn gạo nằm ngã ra trên mặt đất, may mắn bọn chúng đều được đóng gói cẩn thận nên không có hạt gạo nào rơi vãi ra. Nhìn đống lộn xộn này Đại Lực liền biết chắc chắn là do những đợt xung kích từ những vụ nổ hồi trước đánh động tới đây. Vội vàng kiểm kê tất cả mắt thấy đa số vật phẩm vẫn còn sử dụng được, Đại Lực mới thở phào nhẹ nhỏm. Dù sao cửa tiệm này cũng nằm gần nơi hắn từng cho phát nổ liên tục, vậy mà bằng một cách thần kỳ này đấy lại không hư hao gì nhiều chẳng may là một số bao gạo bị rách ra khiến cho đống gạo bị nhiệt độ từ cơn cháy hồi đấy làm cho hỏng.

''Số lượng gạo trong đây cũng nhiều a! Xem ra không thể tống hết tất cả vào [Hang gió] rồi. Đành tìm một chiếc xe trở đồ vậy, hi vọng ngựa trong đây vẫn còn sống được vài con. Cơ mà đã gạo vẫn còn thì không biết hạt giống thế nào nhỉ, nếu không nhầm thì ở dưới chắc chắn có tầng hầm.''

Đại Lực bắt đầu đi vào phía sau cửa hàng tìm kiếm lấy nơi để thóc, dù ở mỗi tiệm gạo tại đất nước này đều có bán hạt giống. Gạo Tuyết Quốc dù sao chỉ sinh trưởng được ở những nơi băng giá, nên đống hạt này gần như chỉ có giá trị trong nước không thể xuất khẩu được. Mà giá của loại gạo này cũng rẻ do vị của nó không ngon nên bán không lời được bao nhiêu nên nhiều tiệm còn bán hạt gióng của loại này để kiếm thêm. Vì vậy thứ gạo này luôn là món quen thuộc trong bữa cơm của tầng lớp dưới.

Mày mò một hồi, cuối cùng Đại Lực cũng tìm ra tầng hầm của tiệm vừa mới mở ra đi vào. Đại Lực liền lập tức kinh hỉ, bởi cửa tiệm này vậy mà còn là nơi buôn bán hàng lậu nữa chứ. Không chỉ có đống hạt giống được đóng thành từng thùng xếp gọn gàng tại một nơi, mà còn có thuốc nổ, đao kiếm cùng một số cung nỏ được cất giữ tại đây. Về sau, Đại Lực còn tìm thấy được áo giáp được cất tại vài thùng hàng. Thật không thể nghĩ tới đánh bậy bạ vậy mà được một món lời lớn thế này.

''Hừ! Thì ra là nơi ở của đám tội phạm. Xem như đây là bằng chứng cho tội ác của bọn bây, ta sẽ tịch thu nơi này. Cùng đống gạo trên kia nữa.'' Không tìm thế vàng hoặc tiền bạc về sau thì cơn hưng phấn của Đại Lực mới giảm đi.

Nhanh chóng chạy lên cửa hàng để đi tìm xe chứa đồng, vừa đi ra khỏi cửa hắn ngay lập tức dừng lại. Trực giác của hắn đang điên cuồng báo động có một thứ gì đó kinh khủng sắp tới, mà ngay khi hắn vừa quay đầu. Một con thây ma mặc trên mình một bộ trường bào màu xanh, hai tay của nó đeo lấy một đôi găng tay bằng sắt đang từ từ hướng đến chỗ hắn. Khuôn mặt của tên này đã bị huỷ hoại một nữa nên Đại Lực không thể nhìn ra được thứ này lúc còn sống là trai hay gái, cơ mà thứ này đã không còn quan trọng nữa.

Ngay khi phát hiện Đại Lực, con thây ma liền ngay lập tức đứng thẳng lên. Hai chân đứng tấn cùng đôi tay bắt đầu thủ thế, làm cho khoé miệng Đại Lực không khỏi nhếch lên một chút:

''Dị biến thây ma? Cũng tốt, đang muốn tìm lấy bọn mày để kiểm chứng thực lực.'' Thanh đao trên vai của hắn đã được gỡ xuống, sát khí từ nó bắt đầu bắn ra khắp nơi. Dù sao cũng vừa mới uống máu kẻ thù, mặc dù máu này không được ngon cho lắm nhưng sát khí trên đấy vẫn là một thứ không thể đùa được. May mắn cho đám này là bọn nó đều đã chết, nếu không ngay vừa khi tiếp sút với sát khí của Đại Lực bọn nó liền sẽ bị kéo vào ảo giác.

Hai bên lúc này đã không còn nói chuyện mà lao thẳng vào nhau, Đại Lực thì muốn nhanh chóng giải quyết đối phương nên không muốn phân tâm. Còn thây ma thì trước giờ vẫn vậy không hú thì hét, nhưng đám dị biến này thì lại cho Đại Lực cảm giác rất khác. Như đối đầu với bọn hắn là một tên người máy được lập trình để giết chóc, chứ không phải là thứ sinh vật đã mất đi lý trí và hàng động theo bản năng.

Nhìn vào cách thứ này ra đòn, Đại Lực thật không thể tin thứ này lại là một sinh vật đã chết. Không giống với tên dị biến hồi trước hắn giao đấu, mặc dù cũng có quy luật nhưng tên đấy thỉnh thoảng vẫn sẽ lao vào cắn xé Đại Lực. Nào như tên này lý trí đến toàn tập, giống như một con rắn đang quan sát chờ đợi con mồi chỉ cần sơ hở liền lập tức cắn xé.

Ngay từ ban đầu thứ này đã không hề có ý định tấn công hắn, mà chỉ phòng thủ là chủ yếu. Khiến cho Đại Lực không khỏi nhíu mày, mặc dù xem như là hắn nắm thế chủ động. Cơ mà hắn biết mình đã bị tên thây ma này dẫn đi theo tiết tấu của nó, điều này làm cho Đại Lực càng sợ hãi hơn nữa. VC thây ma đời này tiến hoá tới mức này rồi sao, hoàn toàn hoạt động như một cỗ máy.

Mà Đại Lực kinh nghiệm chiến đấu vẫn là không nhiều, bởi đa số hắn chỉ đánh với mấy tên yếu hơn hoặc là dùng cảnh giới áp chế tới. Căng hơn nữa là dùng ám khí hoặc độc để lấy lợi thế, chứ chưa bao giờ hắn đánh một trận chỉ dùng võ công như thế này. Thật ra hồi trước là có, nhưng kết quả toàn là hắn nằm sàn hoặc là hấp hối tới nơi.

Nên lần này cũng không có khác gì, sau nhiều đợt phòng thủ tên thây ma bắt đầu tấn công. Nó nhanh chóng dùng phần cơ bắp còn chưa hoạt tử trên cánh tay kẹp lấy thanh đao của Đại Lực, khiên cho Đại Lực gặp bất ngờ. Đòn này thế nhưng là đã đi qua cường hoá bởi [Tụ Hồn Pháp] cùng nội lực của hắn a. Sát thương cũng phải ngang với một tên tuyệt thế cao thủ hậu kỳ làm thế quái nào bị cản nhẹ nhàng tới vậy. Trừ khi.....

''Mẹ nó gặp hàng cứng rồi....'' Đại Lực mới kịp văng tục một câu liền đã phải phun ra một ngụm máu, tên thây ma đã cho Đại Lực ăn một cước khiến hắn bay thẳng ra sau. Lực va chạm khiến cho bức tường phía sau hắn đã xuất hiện rất nhiều vết nứt, cùng tạo ra một cái hố to trên vách tường. May mắn bức tường hắn đụng là từ ngôi nhà của một phú hộ, nên là không gây phá huỷ công trình gì. Nhưng điều này đã làm kích động cơn huyết tính của Đại Lực, sát khí xung quanh hắn càng lúc càng mạnh hơn đến nổi đã bắt đầu có thể thấy được bằng mắt thường. Những dòng khí màu đỏ đen lượn lờ xung quanh bảo bọc Đại Lực. Lấy tay lau đi vết máu trên khuôn mặt, gương mặt của hắn lúc này đã âm trầm tới cực điểm:

''Chỉ tính là tới nơi này tìm nhu yếu phẩm cho đám người mà thôi, vậy mà lại gặp mày nếu không gặp thì thôi nhưng mà đã gặp. Vậy thì....''

Hai tay của hắn lúc này chỉa thẳng ra như những lưỡi đao, cùng lúc ấy cột khói bắt đầu xuất hiện ở đôi bàn tay. Trong khuôn mặt bình tĩnh của Đại Lực, ngọn lửa đã bắt đầu xuất hiện và càng cháy mạnh trên đôi bàn tay của hắn. Cuối cùng thì đình chỉ tăng trưởng khi nó đã cao đến gần 1m2. Đại Lực ngay lập tức phi thẳng tới tên thây ma, nội lực lúc này đã được phóng xuất hết khiến cho hắn như biến thành một viên đạn điên cuồng lao đến mục tiêu của mình.

''Mượn đầu của mày dùng một lát.''