Chương 85: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (2)

Từ Tiêu Cục Bắt Đầu : Võ Hiệp

Chương 85: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (2)

Chương 85: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (2)

Chương 85: ''Cảm ân'' cùng ''Kẻ ăn linh hồn'' (2)

Trong 6 tháng đấy,

Bạch tiêu đầu tiến hành cải tạo lại khí của Đại Lực, mặc dù nghe rất cao siêu. Nhưng nói trắng ra là Bạch tiêu đầu ra tay đi phế đi Đại Lực, khỏi phải nói trong suốt quá trình ấy Đại Lực đau khổ thế nào. Hết đau rồi ngất mà còn bị dùng như vật thí nghiệm cho những phương pháp chửa bệnh mới của Anh Đào, cũng may quá trình này chỉ kéo dài trong 1 tháng nếu không Đại Lực sợ mình sẽ phát điên mất.

Sau khi đã thành công làm biết mất đi nội lực của hắn mà không làm ảnh hưởng tới cơ thể, thì việc tiếp theo của Đại Lực rất dễ dàng. Đó chính là luyện lại từ đầu, mà rút kinh nghiệm lần trước hắn nhanh chóng chạy tới Bạch tiêu đầu xin lời khuyên. Mà Bạch tiêu đầu cũng không hề keo kiệt, hắn từng li từng tí chỉ bảo Đại Lực.

Trường phái nội lực của Đại Lực là kiểm soát, năng lực của trường phái này xoay quanh việc điều khiển các sinh vật hoặc các vật thể không sống bằng nội lực của mình. Mà đỉnh cao của hệ phái này chính là kiểm soát được con người từng cấp độ, đây chính là mục tiêu mà nhiều kẻ thuộc trường phái này theo đuổi. Mặc dù nghe rất mạnh và ghê gớm, nhưng trường phái này thật ra là một cái hố.

Dù sao muốn bồi dưỡng ra được những sinh vật mạnh hoặc đúc ra vũ khí báo đạo thì phải có tiền mới được nha, mà quá trình bồi dưỡng chưa chắc sẽ thành công hoàn toàn nữa. Đây đích thị là một cái động không đáy, phải có tài chính rất mạnh thì may ra mới có thể theo được. Nhưng thành quả của nó thì khỏi phải bàn, nên cho dù có phải tiêu tốn hết tài sản đi chăng nữa vẫn có rất nhiều kẻ sẵn sàng đập nồi bán sắt để có thể đi theo con đường này.

Mà lại trường phái kiểm soát cũng là nơi đào tạo ra rất nhiều tên ma tu cực kỳ nổi tiếng, cũng bởi vì tính chất hao của của nó. Nên nhiều kẻ bởi không có tiền nên đã quyết định giết người cướp của, hoặc là bắt người làm nguyên liệu cho việc bồi dưỡng. Không thiếu các loại vũ khí tạo nên từ xương cùng máu của nhiều người, hoặc các loài sinh vật được tạo nên từ việc kết hợp con người với động vật. Không nói đâu xa, trong cửu ma đã có 3 tông môn chuyên về hệ phái này thì đã có thể thấy mức độ điên cuồng mà nó mang lại.

Cơ mà cho dù là vậy, Đại Lực vẫn quyết định đi theo con đường này. Bởi nó thực sự phù hợp với mong muốn của hắn, ở phía sau chỉ đạo người ta đánh còn bản thân thì núp lấy đợi cho kẻ thù một kích trí mạng. Với một tên có xu hướng cẩu như Đại Lực, đây là một cái chí mạng dụ hoặc cho dù là hơi tốn của nhưng mà hắn vẫn bất chấp theo. Nghe Bạch tiêu đầu nói 2 vị sư phụ của hắn cũng theo trường phái này, nên không lí gì bọn họ sẽ đứng ngoài nhìn.

Bạch tiêu đầu sau khi biết được mong muốn của hắn, cũng ra tay giúp đỡ nhiệt tình. Vài cuốn bí kíp liên quan tới việc luyện cỗ cùng tài liệu được hắn lấy ra đưa cho Đại Lực, thế giới này mặc dù không có không gian giới chỉ nhưng bọn hắn lại có linh dị đồ vật. Thứ này thực sự có rất nhiều công dụng, mặc dù tài liệu để luyện chế nó đa phần là lấy con người làm chủ, vẫn có vài món dùng vật liệu điều chế từ động vật hoặc thực vật nhưng đó là số ít. Bởi điều kiện để điều chế linh dị đồ vật là tài liệu phải mang cho mình một loại cảm xúc cực kỳ mãnh liệt, để sau khi tử vong thì thứ cảm xúc ấy mới cô đọng lại tại một bộ phận rồi thế biến ra linh dị đồ vật

Vuốt hổ của Đại Lực sử dụng chính là dựa trên xương sống lưng của một con hổ tinh, khi chết vẫn còn mang sự phẫn nộ đối với nhân loại một cách cực kỳ mãnh liệt. Từ đó mới tạo ra được món đồ này, mặc dù tệ nạn vẫn có cơ mà chỉ cần ngươi đủ mạnh thì phản phệ sẽ không xuất hiện. Như món đồ của Bạch tiêu đầu là làm bằng phần thân con người có khả năng trữ đồ, mà thực lực của Bạch tiêu đầu thì khỏi phải bàn nhìn vào liền biết là không dễ chọc.

Nhìn cánh tay của Bạch tiêu đầu thọc thẳng vào khoang ngực thứ của xác chết để lấy đồ, Đại Lực xém chút nữa nôn ra. May sao hắn vẫn là nhịn xuống được, cơ mà phải nói Bạch tiêu thật là hào phóng. Ra tay liền là cho mấy bộ công pháp cấp bậc địa cấp trung kỳ, hơn nữa trong đó còn có vài cuốn liên quan tới bồi dưỡng cổ trùng cùng luyện rối, để tạo thêm chút thuật lợi Bạch tiêu đầu còn cho hắn thêm vài món dược liệu rất cần thiết cho việc luyện cổ. Điều này làm Đại Lực không khỏi cảm động, muốn xông vào ôm hắn cơ mà còn chưa kịp đã bị Bạch tiêu đầu đạp xuống.

''Tại sao đại ca lại tốt với đệ đến vậy chứ'' Đại Lực cố gắng ngưỡng đầu lên hỏi, sau đó lại bị Bạch tiêu đầu đạp xuống cho tiếp tục hôn mặt đất.

''Hừ ai bảo mày là đệ tử của 2 lão già kia chứ!! Không giúp mày thì còn giúp ai nữa.'' Bạch tiêu đầu không kiên nhẫn nói, sau đó lúc trong người tẩu thuốc ra châm cho mình một điếu.

''2 lão đó từng giúp ta rất nhiều, nên cứ xem như là tao bù đắp lại cho 2 ổng bả đi. Dù sao mày cũng chưa theo học bọn họ được bao nhiêu.''

Thế là trong 5 tháng tiếp theo, Đại Lực liên tục điên cuồng huấn luyện bản thân. Hiện tại cũng không phải là hoà bình, chiến loạn khắp nơi mặc dù được triều đình hứa sẽ phái quân chi viện. Cơ mà đã trải qua biến cố rất nhiều về sau, Đại Lực vẫn chỉ có tin tưởng vào bản thân hắn mà thôi nhưng lần này không chỉ còn có một mình hắn cố gắng. Tiểu Hoa, An Nam mấy đứa nhỏ sau một đêm mất đi ngôi nhà của mình một lần nữa đã hoàn toàn biến đổi. Lúc trước còn không muốn luyện võ Tiểu Lực cũng đã bắt đầu chăm chú luyện quyền, Đại Ngưu dù được gắn lại tay nhưng thực lực cũng đã trượt xuống rất nhiều. Nên hắn xung phong đánh nhịp lui về ở ẩn chỉ còn dạy đám nhỏ võ công mà thôi, mà Trần Lập mất đi nơi ở cũng về lại với gia đình bọn hắn.

Nên tổng thể mà nói đại gia đình của Đại Lực vẫn không hề yếu đi tí nào, mà còn có vài phần mạnh hơn trước. Thứ này được xây dựng bởi cái chết của rất nhiều đứa nhỏ mà hắn đã nhận nuôi, điều mà làm cho Đại Lực luôn canh cánh trong lòng. Hắn không bao giờ quên và sẽ không cho phép quên ngày ấy mình đã tới trễ khiến cho mọi thứ nát bét như này.
----------------
Về đến hiện tại,

Đại Lực lúc này đang đi lại tuỳ ý trong cánh rừng, không hề sợ hãi hành động của mình sẽ thu hút sự chú ý của thây ma. Trái lại đôi lúc hắn còn lớn tiếng la hét để đánh động bọn chúng. Cơ mà lần này có vẽ như hôm nay không được tốt cho lắm, theo dọc con đường đi Đại Lực không hề tìm thấy bóng dáng của một tên thây ma nào.

''Quái lạ, lần trước vẫn gặp cơ mà. Chúng đi đâu rồi nhỉ?'' Không tin tà, Đại Lực một lần nữa hét toáng lên. Lần này hắn còn dùng thêm nội lực, giọng nói của Đại Lực liền vang khắp khu rừng khiến cho chim chóc một phen náo loạn. Cơ mà cho dù là vậy, vẫn không hề nhìn thấy bóng dáng của một tên thây ma.

''Chả lẽ lần trước mình chém hết bọn nó rồi? Xem ra chỉ có thể đi đến Uyên Lãnh Thành một chuyến. Thuận tiện kiểm tra thực lực hiện tại của mình luôn.'' Nắm chặt bàn tay mình lại, Đại Lực không khỏi nhớ lại đám thây ma biến dị kia. Một con tách ra đều có thể giao đấu sòng phẳng với mình, nếu không phải lúc đó có Bạch tiêu đầu đứng lược trận cho thì có lẽ hắn đã không đứng ở đây.

Không còn suy nghĩ nhiều, Đại Lực nhanh chóng phi thân cực tốc tới Uyên Lãnh Thành. Đã qua một lần xây lại, khỏi phải nói lần này Đại Lực có bao nhiêu chú trọng vào từng môn võ hắn học. Không còn như trước có cái gì thì học cái đấy, hiện tại trên người Đại Lực đều là một thân tuyệt kỹ từ A-Z. Môn cước pháp hiện tại hắn đang sử dụng chính là [Lôi Điện Thần Pháp] một môn thiên cấp công pháp, [Lôi Bộ cước pháp] chính là phân nhánh từ môn võ học này.

Trong 5 tháng vừa rồi hắn cũng không chỉ phải luyện công không, mà còn là tranh thủ đi giúp đỡ những người khác để tích luỹ ''công'' cho thự viện. Phải nói thời điểm loạn lạc thật khổ a, đâu đâu cũng có những người cần giúp đỡ may mắn có ta một thân hiệp nghĩa sẵn sàng xả thân cứu người. Vì Đại Lực gặp ai cũng giúp đỡ, nên trong những tháng này thanh danh của hắn cũng bắt đầu vào tai nhiều người còn sống sót. Làm cho nhiều người đi tới khu rừng bên này để tìm kiếm trợ giúp.

Chỉ trong chốc lát Đại Lực đã xuất hiện ngay trước con đường đi tới Uyên Lãnh Thành, lần này Đại Lực đã được toại nguyện. Rất nhiều thây ma vừa nhìn thấy hắn xuất hiện liền gào thét xông tới hắn, mà tập tính của đám này là luôn đi theo bầy đàn. Chẳng mấy chốc bao quanh Đại Lực đã chằng chịt thây ma số lượng không đếm hết được.

Đại Lực hưng phấn gào to: ''Được tới đây hết đi, hôm nay tao phải chém cho đã.'' Cầm trên tay cây đại đao, Đại Lực bắt đầu trận đồ sát. Nếu có Bạch tiêu đầu ở đây, chắc có lẽ hắn sẽ hết sức kinh ngạc. Bởi sức mạnh Đại Lực biểu hiện ra thật không phù hợp với thực lực của hắn, đời nào có nhất phẩm cao thủ có thể một đao chém sạch hơn trăm đầu thây ma bao vây lấy mình cơ chứ.

Lúc này Đại Lực như hoá thành một tên đồ tể còn những tên thây ma kia chính là heo bò để hắn làm thịt. Làn da cứng cáp có thể chống được đao kiếm, vậy mà trước mắt Đại Lực như hoá thành tờ giấy. Bị hắn chặt qua mà không hề có khó khăn gì, mà trong lúc chém giết đám thây ma. Có một luồng khí màu tím từ xác của những con đã nằm xuống bay ra rồi nhanh chóng bị thanh đao của Đại Lực hấp thụ, mà khí thế của Đại Lực cũng theo cây đao hút được càng lúc càng đáng sợ.

Nội lực của hắn lúc này đã phát ra bảo vệ thân thể, một màu tím huyền ảo đang bao bọc xung quanh hắn. Khiến cho đám thây ma mặc dù có thể tiếp cận lấy hắn, nhưng gần như không gây được tổn hại gì lên cơ thể y. Đại Lực nhìn thấy có kẻ sau lưng đang cố gặm mình cũng không có hoảng gì, mà chỉ hất tay ngược ra sau. Lập tức con thây ma bị thổi bay ra ngoài.

''Xem ra [Tử Hà Thần Công] đã mạnh hơn trước a, chỉ là lấy vài phần công lực đã có thể khiến cho đám thây ma này gần như không làm được gì mình.'' Sở dĩ con thây ma có thể tiếp cận được đều là do Đại Lực cố ý để nó làm, cốt là để kiểm tra khả này phòng thủ của việc hộ khí. Xem ra bộ công pháp chính tông này sức mạnh có chút kinh khủng a.

Còn tại sao Đại Lực vẫn luyện lại [Tử Hà Thần Công] mặc dù đã xây đi đập lại trước đó, cũng bởi bộ công pháp này thực sự rất mạnh a. Không như bộ công pháp phân nhánh kia, môn võ học chính tông nay là có khả năng hấp thụ hết tất cả nội lực từ các môn võ học khác trong cơ thể tạo thành của mình. Nếu như bộ công pháp cũ có thể được xem như là một người hàng xóm thiện lành, luôn có mối quan hệ tốt với hàng xóm cũng như đảm nhiệm việc hoà giải cho mọi người. Thì bộ công pháp này lại giống như một tên chủ nhà, cho mọi người thuê nhà ở của hắn cung cấp dịch vụ đầy đủ đổi lại hàng tháng phải đóng tiền nhà cho hắn.

Bộ này [Tử Hà Thần Công] mặc dù công năng cũng không khác gì với bộ phân nhánh của nó, cùng khả năng hấp thụ võ công khác tạo thành của mình. Mà nó còn có thể trả lại vài phần sức mạnh để tăng lên cho những công pháp đó khiến cho chúng mạnh hơn trước, mối quan hệ công sinh này vô tình tạo ra một cái Buff đối với người sở hữu nhiều tuyệt học như Đại Lực.

Giống như môn võ công lúc này hắn đang sử dụng, không hề có một chiêu thức nào mà chỉ dựa vào việc hấp thụ linh hồn của nhiều người để tăng sức mạnh lên. Mà điều đáng sợ hơn nữa, môn võ công này không hề có giới hạn cho việc tăng trưởng nên chỉ cần Đại Lực vẫn đi chặt người thì hắn sẽ càng ngày mạnh hơn. Môn này tên là ''Tụ Hồn Pháp'' một trong 2 môn võ hắn đạt được từ thư viện lúc trước, mà môn này còn có một ưu điểm khác đó chính là dựa vào việc hấp thụ linh hồn cường hoá cho vũ khí.

Đối với một tên theo trường phái điều khiển như Đại Lực, đây không phải là món quà trời cho sao. Có được cái vũ khí mạnh mà không tốn tiền ngu gì không dùng, cơ mà thứ này không phải là không có tệ nạn. Đầu tiên môn công pháp này có thể tăng lên gấp 10 lần cảm xúc tiêu cực của người sử dụng, càng dựa vào nó nhiều thì người dùng càng nhận phải phản phệ càng mạnh. Cuối cùng đa số đều không giữ được mình mà hoá điên trở thành những con dã thú mất nhân tính, hoặc là không còn niềm tin vào cuộc sống mà tự sát hoá thành nguyên liệu cho vũ khí của mình.

Đại Lực cũng là không thể tránh khỏi cái tệ nạn này, mà càng chết hơn nữa chính là việc giết người nhiều cũng ảnh hưởng tới tâm lý của người sở hữu môn võ này. Khi trên tay đã nhiễm quá nhiều máu tươi thì ngay lập tức kẻ ấy sỡ mất đi một phần lý trí của mình dù kẻ đó là tốt hay xấu, khiến cho các hành động của hắn sẽ trở nên cực đoan cùng biến thái nhiều hơn. Nhìn trên tay đồ vật của đám người gác đêm kia đi, không thiếu thứ làm từ bộ phận của người đã chết nhưng nhìn xem khuôn mặt của bọn hắn có chỗ nào sợ hãi không? Mặc dù bọn hắn là người tốt cơ mà đã trãi qua quá nhiều giết chóc thì tâm lý không khỏi bị thay đổi nặng nề, mà ngay cả chính bản thân Đại Lực cũng như vậy ngay từ đêm định mệnh kia hắn cũng đã thay đổi ít nhiều. May sao hắn tỉnh kịp, cơ mà sát khí trong người càng lúc càng nhiều cũng không tốt, chỉ khiến cho hắn chết nhanh hơn nếu không nhịn được.

Cơ mà cũng may cho gã, môn võ công còn lại trong món quà từ thư viện tặng cho có khả năng giải quyết vấn đề này. Môn võ đó tên là ''Thiên Thủ Quan Âm'', gồm 100 chiêu thức cơ mà đến hiện tại Đại Lực căn bản không thể tung ra được một đòn. Nằm trong tình trạng chờ về sau mạnh lên lại nói, nhưng mà môn này có thể hoá giải những tệ nạn của ''Tụ Hồn Pháp'' là nhờ vào quá trình tu luyện của môn võ này. Đó chính là một quy trình đặc biệt thông qua việc ''cảm ân'' để gia tăng thực lực.

''Cảm ân'' đóng vai trò như ''tâm'' trong 3 đại ''Tâm-Kỹ-Thể'' tăng lên lực lượng tin thần và tâm lý trong người học. Cũng do vậy mà khi luyện tập ''cảm ân'' Đại Lực có thể thông quá chúng để tiêu trừ đi cảm xúc tiêu cực của mình cũng như kiểm soát được sát khí. Hơn thế nữa, có một công dụng tuyệt vời khác mà gần đây hắn mới khám phá ra được, đó là luyện tập ''Thiên Thủ Quan Âm'' cũng gia tăng cảm ngộ đối với những môn võ học phật pháp như [Đồng Tử Công] hay [La Hán Tâm Kinh] khiến cho thực lực của hắn càng đi càng xa khỏi cảnh giới của bản thân.

Hiện tại có thể nói Đại Lực đang sở hữu rất nhiều Buff khiến cho hắn cũng không thể xác định được thực lực của mình đang nằm ở đâu, cơ mà chắc chắn một điều là vẫn thua Bạch tiêu đầu. Đừng hỏi tại sao? Hắn cảm nhận được điều ấy.

Mà sau một hồi chém giết, xung quanh Đại Lực lúc này đã không còn sinh vật chuyển động này. Chỉ còn lại những cái xác không đầu, máu cùng mùi hôi của những cái xác bốc lên khiến cho khung cảnh hết sức đáng sợ. Mặt đất cùng tuyết bị nhuộm đỏ bởi máu, nếu không mau chóng dọn dẹp thì đống thi thể này có nguy cơ tạo ra dịch bệnh lây nhiễm cho những người còn sống mất.

Thế là Đại Lực phải ra tay tập trung tất cả thi thể lại rồi cho chúng một mồi lửa, khi đã dọn dẹp gần xong thì cũng là lúc trời chuyển chiều. Nhận ra thời gian không còn nhiều, Đại Lực nhanh chóng di chuyển tới Uyên Lãnh Thành. Miệng hắn không ngừng lầm bầm:

''Hôm nay chặt gần 2000 tên, không biết nếu chặt hết đám dị biến trong thành thì có đủ sức đối phó với con thủ lĩnh kia không nhỉ?''