Chương 171: Thiên Tầm Tật Chết

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 171: Thiên Tầm Tật Chết

Chương 171: Thiên Tầm Tật Chết


Lại qua một đoạn thời gian nữa, Thiên Đạo Lưu vẫn không thể nào ngăn được Thiên Tầm Tật. Mặc cho hắn có công kích mạnh đến cỡ nào đi nào thì các vết thương trên người Thiên Tầm Tật vẫn tự phục hồi, hoàn toàn không có dấu hiệu suy yếu.

Giờ khắc này, hơn một nửa kiến trúc của Vũ Hồn Điện và Vũ Hồn Thành đã bị phá hủy, mà chủ yếu là do Thiên Tầm Tật gây ra.

Về phần 4 tên Phong Hào Đấu La Huyết Nô kia, mặc dù bọn hắn cũng gây ra rất nhiều thiệt hại cho Vũ Hồn Điện, nhưng hiện tại thì không thể nào tiếp tục được nữa, bởi vì đã bị Kim Ngạc Đấu La giết chết.

"Đại ca, cứ để thế này mãi thì không được, Vũ Hồn Điện cùng Vũ Hồn Thành sắp bị phá hủy hết rồi…" Kim Ngạc Đấu La với bộ dáng vô cùng chật vật nói.

"Chết tiệt…" Thiên Đạo Lưu gầm lên một tiếng.

Tiếp đó, chỉ thấy hắn nhắm hai mắt lại, sau đó thì thở ra một hơi dài.

Cuối cùng, như đã quyết tâm, Thiên Đạo Lưu lập tức mở ra hai mắt, hàn quang chợt lóe, sát khí ngút ngàn nhìn về phía Thiên Tầm Tật. Cùng lúc đó, một tia không nỡ cùng tuyệt vọng hiện lên trong mắt của hắn.

"Đệ Cửu Hồn Kỹ - Thiên Sứ Phụ Thể!!!"

Oong… Oong… Oong…

Lời vừa ra, một cái hư ảnh khổng lồ của Thiên Sứ Chi Thần lập tức xuất hiện ở phía sau của Thiên Đạo Lưu.

Lần này, Thiên Đạo Lưu đã đem toàn bộ thần lực của Thiên Sứ Chi Thần có trong cơ thể rót vào cái hồn kỹ này.

Chính vì vậy mà cái hư ảnh lần này nhìn vô cùng chân thật, nếu như so với lần trước thì chính là một trời một vực.

Cuối cùng, Thiên Đạo Lưu hai mắt nhắm lại, hai dòng lệ tuôn xuống, tay phải từ trên không trung đánh xuống, làm một cái động tác chém.

Nương theo cử động của Thiên Đạo Lưu, cầm trên thanh kiếm từ quang minh chi lực, cái hư ảnh kia liền đem thanh chém xuống, đánh thẳng lên trên người của Thiên Tầm Tật.

Ầm… Ầm… Ầm…

"Á… Á… Á…"

Cùng với tiếng nổ của một kích này, Thiên Tầm Tật sau khi dính phải một lượng lớn thần lực của Thiên Sứ Chi Thần, toàn thân liền bắt đầu bốc cháy, hắn điên cuồng la hét dữ dội.

Lại nói một chút…

Khi trước, sau khi bắt được Thiên Tầm Tật, Mục đã đem hồn lực trong cơ thể của hắn rút ra toàn bộ, sau đó lại dùng huyết quang của bản thân truyền vào bên trong.

Chính vì vậy mà cho dù Thiên Tầm Tật có bị thương nặng bao nhiêu, huyết quang trong cơ thể hắn vẫn có thế giúp hắn khôi phục thương thế một cách nhanh chóng.

Bất quá, huyết quang dù sao cũng là tà vật, khắc tinh của nó chính là thần lực của Thiên Sứ Chi Thần.

Thành ra, nếu như muốn giết đi Huyết Nô Thiên Tầm Tật, nhất định phải dùng một lượng lớn thần lực của Thiên Sứ Chi Thần đánh vào, đem toàn bộ huyết quang đốt cháy.

Bất quá, sau khi thành Huyết Nô, thân thể của Thiên Tầm Tật đã dung hòa với huyết quang. Chính vì vậy mà sau khi đem thần lực của Thiên Sứ Chi Thần đốt cháy hoàn toàn đống huyết quang kia, nhục thân của hắn cũng sẽ bị hủy đi.

Cuối cùng, trải qua thời gian mấy cái hô hấp, thân thể Thiên Tầm Tật đã bị ngọn lửa quang minh kia đốt cháy hoàn toàn, thậm chí ngay cả cặn bã cũng không còn.

Đúng vào lúc này, thanh âm của Mục lại vang lên…

"Ha… ha… ha… Thiên Đạo Lưu à Thiên Đạo Lưu… Ngươi vì cơ nghiệp mà chính tay đem nhi tử giết chết… Quả nhiên là mở rộng tầm mắt… Ha… ha… ha…"

Lúc này, sau khi chứng kiến Thiên Tầm Tật bị đốt chết, Thiên Đạo Lưu lòng đau nhau cắt, lại nghe phải thanh âm châm chọc của Mục, hắn không còn nhịn được nữa, lập tức lao đến phương hướng của thanh âm.

"Mục… Ta với ngươi không đội trời chung…"

"Thiên Sứ Lĩnh Vực!!!"

"Đệ Cửu Hồn Kỹ - Thiên Sứ Phụ Thể!!!"

Phốc… Phốc… Phốc…

Thiên Đạo Lưu phun ra mấy ngụm máu, sắc mặt tái nhợt đi, trông bộ dáng như già đi mấy tuổi. Bất quá, hắn vẫn cố đem công kích đánh lên phương hướng phát ra thanh âm kia.

Oong… Oong… Oong…

Hư ảnh Thiên Sứ Chi Thần liền bắt đầu xuất kích…

Bất quá…

"Nhật Nguyệt Diệt Vọng!!!" Thanh âm của Mục liền vang lên.

Ầm… Ầm… Ầm…

Grào… Grào… Grào…

Ngay lập tức, toàn bộ Đấu La Tinh, mặt trời lập tức biến mất, khắp nơi đều chìm vào một màu đen như mực.

Sau đó, Hỏa Long Vương cùng Băng Long Vương liền lao ra ngoài, cùng với cái hư ảnh Thiên Sứ Chi Thần kia chiến một trận.

Rầm… Rầm… Rầm…

Vô số tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, gây ra một cái hố vô cùng kinh khủng ở bên ngoài Vũ Hồn Thành.

Phốc… Phốc… Phốc…

Ở bên trong, Thiên Đạo Lưu bởi vì bị phản phệ, lập tức rơi xuống đất, phun ra mấy ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức trở nên uể oải.

"Thiên Đạo Lưu, lần tới gặp mặt, ta sẽ lấy đi mạng của ngươi… Ha… ha… ha…"

Để lại một câu như vậy, Mục cũng rời đi khỏi khu vực phụ cận Vũ Hồn Thành, dù sao thì hắn vẫn còn vài chuyện cần phải xử lý.

***

Bên trong Vũ Hồn Điện, tại một gian phòng…

Đây là một cái phòng ngủ, được bài trí xa hoa, giá trị liên thành. Nhìn vào cách bài trí tại nơi này, có thể đoán được chủ nhân của nó chính là một nữ nhân.

Mà lúc này, chủ nhân của nó vẫn đang ngồi bên trong gian phòng này, hai mắt hướng ra ngoài, nhìn về phương hướng mà Thiên Đạo Lưu rơi xuống do bị phản phệ bởi một kích cuối cùng.

Chỉ thấy sau khi Mục rời đi, nữ nhân này liền siết chặc tay, hai hàm răng cắn chặt, lẩm bẩm: "Giết hay lắm!"

***

Mấy ngày sau…

Lúc này, mặt trời tại Đấu La Tinh đã phục hồi lại như ban đầu, liên tục rọi xuống toàn bộ Đấu La Đại Lục.

Nếu như tính từ cái ngày mà Mục đại náo Vũ Hồn Điện thì cũng đã gần 10 ngày, toàn bộ Đấu La Đại Lục liền nhận được một cái tin tức chấn động, cơ hồ là ai nghe được cũng phải xanh mặt.

Từ hai đại đế quốc cho đếnThất Bảo Lưu Ly Tông và Gia tộc Lam Điện Bá Vương Long của Thiên Đấu Đế Quốc cũng phải quan ngại khi nắm được cái tin tức này.

***

Lúc này, bên trong đại điện của Tinh Đấu Đế Quốc…

"Ninh tông chủ, về chuyện này, ngươi thấy như thế nào?" Một lão già râu tóc trắng xóa, đang ngồi trên ngai vàng hỏi.

Người này chính là chủ nhân của Tinh Đấu Đế Quốc - Tuyết Dạ Đại Đế.

Nghe thấy như vậy, một gã thư sinh ở bên cạnh liền trả lời: "Bẩm bệ hạ, ta thấy việc này có đến tám chín phần là sự thật, mặc dù không biết là có được phóng đại hay không nhưng việc Vũ Hồn Điện và Vũ Hồn Thành bị tàn phá nặng nề chính là sự thật…"

"Vậy sao?" Tuyết Dạ Đại Đế vuốt vuốt bộ râu, trầm ngâm một hồi.

Người vừa trả lời Tuyết Dại Đại Đế kia chính là tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tông, tên là Ninh Phong Trí. Còn lão già ngồi bên cạnh hắn là một tên Phong Hào Đấu La 93 cấp - Kiếm Đấu La.

(Tác: lúc này Trần Tâm vẫn chưa lên 95 cấp đâu nha:v)

"Nói như vậy, Giáo Hoàng… à không, Thiên Tầm Tật đã bị người nọ bắt được, sau đó thì giết chết trước mặt Thiên Đạo Lưu?" Tuyết Dạ Đại Đế lại hỏi.

"Bẩm bệ hạ, việc này ta cũng không rõ được, dù sao thì thực lực của Phong Hào Đấu La rất kinh khủng, ta cũng không thể tùy tiện suy đoán…"

Nói rồi, Ninh Phong Trí liền nhìn về phía Kiếm Đấu La, nói: "Kiếm Thúc, ngươi thấy thế nào?"

Nghe thấy bản thân bị hỏi, Kiếm Đấu La cũng chỉ cười cười, đáp: "Kỳ thực, việc này ta cũng không thể dám chắc. Dù sao thì người kia hiện nay cũng đã gần 200 tuổi, ta cũng chưa từng gặp qua, cho nên thực lực của hắn ta cũng không rõ… Bất quá, nếu như người kia có thể thành công trốn thoát khỏi một cái Cực Hạn Đấu La, như vậy thì thực lực cũng không hề đơn giản…"

Nghe đến đây, thanh âm của Tuyết Dạ Đại Đế liền trở nên run rẩy: "Thế nhưng người kia lại có quan hệ mật thiết với Đồ Long Tông. Nếu như hắn truy cứu chuyện năm xưa, chúng ta phải làm như thế nào?"

"Bệ hạ, việc đó… ta nghĩ nếu như rơi vài tính huống đó, có lẽ chỉ có thể tự cầu phúc mà thôi…" Kiếm Đấu La thở dài nói.

Nghe thấy thế, không khí trong đại điện liền trở nên vô cùng âm trầm…

***

Gây ra một trân hỗn loạn như vậy, Mục tất nhiên là biết bản thân sẽ được rất nhiều người bàn luận. Bất quá, hắn cũng không quan tâm, dù sao thì hắn cũng có việc quan trọng phải làm…

Đó chính là đi giám sát cái Vị Diện Chi Tử kia…

***

"Nơi này gọi là Thánh Hồn Thôn sao?" Mục lẩm bẩm trong miệng.

Tiếp đó, hắn lại nhắm hai mắt lại, nhanh chóng đem thần thức thả ra, lập tức đã tìm được vị trí của cái ấn ký kia.

"Đi thôi, xem thử cái Vị Diện Chi Tử này có gì lợi hại…"