Chương 173: Tuyết Đế

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 173: Tuyết Đế

Chương 173: Tuyết Đế


Lại trải qua mấy ngày, tên Đường Tam kia vẫn cứ như thường lệ lên núi tu luyện, hoàn toàn không có một chút khác lạ.

Chính vì thế mà Mục cũng không muốn quan sát tên tiểu tử đó nữa, trực tiếp giao cho tên Huyết Nô kia làm.

Về phần Mục, hắn liền tức tốc đi đến Cực Bắc Chi Địa.

***

Nhiều năm về trước, khi lần đầu Mục đến Cực Bắc Chi Địa, Lăng Nhi đã từng nói có một cỗ năng lượng có cấp bậc Hóa Thần, phù hợp để nó thê tử của hắn hấp thụ. Nếu như có thế hấp thu hoàn toàn thì có thể sẽ khôi phục được một phần tu vi trước kia.

Lại hơn mấy chục năm trước, sau khi đem phu thê Viêm Minh và Trương Thanh Trúc thu vào trong Dưỡng Hồn Mộc, Mục đã nghe Trương Thanh Trúc nói về cái truyền thừa của Băng Thần tại Cực Bắc Chi Địa.

Chính vì thế mà Mục đã xác nhận, cái cỗ lực lượng mà Lăng Nhi nói kia, chính là thần lực còn sót lại của Băng Thần ở truyền thừa của hắn.

Lại thêm để đột phá Hóa Thần Kỳ về sau, Mục cần phải hấp thu một chút thần lực của Băng Thần, chính vì thế mà hắn lập tức lên đường, không dám chậm trễ một chút nào.

***

Cực Bắc Chi Địa…

"Mục, thiếp đã cảm nhận được cỗ thần lực kia rồi, chàng cứ tiếp tục tiến về hướng Bắc là được." Thanh âm ôn nhu của Lăng Nhi liền vang lên trong đầu của Mục.

Nghe thấy lời của thê tử, Mục liền đáp: "Tốt, nàng cứ chờ xem, đến lúc đó ta sẽ giúp nàng khôi phục thân thể."

"Như vậy thì phiền chàng rồi!" Lăng Nhi đáp lại.

Tiếp đó, Mục lại tiếp tục lên đường.

***

Khu vực trung tâm của Cực Bắc Chi Địa…

Kể từ lúc tiến vào Cực Bắc Chi Địa đến nay, tất cả đã qua hơn 1 tháng…

Bởi vì lần này là đi tìm truyền thừa của một tên Hóa Thần Kỳ, mặc dù thực lực hiện tại của Mục đã sắp đạt tới cảnh giới đó rồi, nhưng hắn vẫn phải cẩn thận một chút.

Sau khi tiến vào bên trong khu vực trung tâm của Cực Bắc Chi Địa, Mục liền thả thần thức ra, bắt đầu dò xét xung quanh…

"Dựa theo những gì Thanh Trúc nói, thì tại nơi này có mấy đầu hồn thú 10 vạn năm, thực lực vô cùng kinh khủng, xem ra là phải cẩn thận một chút…" Mục lẩm bẩm.

Quả thực, đúng như những gì Trương Thanh Trúc nói, bên trong khu vực trung tâm, chính là có 3 đầu hồn thú 10 vạn năm như thế.

Thứ nhất chính là một đầu Thái Thản Tuyết Ma Vương, tu vi khoảng 20 vạn năm, hiện tại đang là thủ lĩnh của đàn Thái Thản Tuyết Ma.

Thứ hai chính là một đầu Băng Bích Đế Hoàng Hạt, tu vi khoảng 30 vạn năm, hiện tại đang cầm đầu đàn Băng Bích Hoàng Hạt tại Cực Bắc Chi Địa.

Cuối cùng chính là kẻ có thực lực mạnh nhất tại nơi này - Tuyết Đế.

Theo như lời kể của mấy đầu hồn thú khác, Tuyết Đế chính là Băng Thiên Tuyết Nữ, do thiên địa thai nghén mà ra, có bộ dáng gần giống với nhân loại, thực lực vô cùng kinh khủng.

Bởi vì có thực lực kinh khủng như vậy, Tuyết Đế đã đem Cực Bắc Chi Địa thống nhất, tạo thành trật tự cho nơi này. Chính vì thế mà tại nơi này mới có một cái tên gọi khác cho mấy đầu hồn thú 10 vạn năm kia - Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương.

Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương lấy Tuyết Đế làm đầu, tiếp theo là Băng Bích Đế Hoàng Hạt, sau đó là Thái Thản Tuyết Ma Vương, chia nhau cai trị Cực Bắc Chi Địa.

Hiện tại, khu vực Mục đang đứng chính là địa bàn của Tuyết Đế, cũng chính là nơi mà Băng Thần thiết lập truyền thừa.

Đúng vào lúc này, bằng vào thần thức cường đại của bản thân, Mục đã đem toàn bộ khu vực này nắm trong lòng bàn tay, chính vì thế mà hắn đã tìm được nơi tọa lạc của truyền thừa.

Bất quá, bởi vì việc này cho nên Mục đã làm kinh động đến chủ nhân của địa bàn nơi này - Tuyết Đế.

Ở trên không trung, đang lúc Mục chuẩn bị bay đi thì…

Vù… Vù… Vù…

Ầm… Ầm… Ầm…

Một trận bão tuyết cực mạnh liền xuất hiện, cuốn bay mọi thứ, khiến nơi này trở thành một màu trắng xóa, không thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh.

"Nhân loại, ngươi đến nơi này làm gì?" Một thanh âm trong trẻo vang lên.

Cùng lúc đó, trên bầu trời, đối diện với Mục, một nữ tử không biết từ lúc nào đã xuất hiện. Nàng mặc một bộ y phục màu lam nhạt, toàn thân tỏa ra khí tức băng hàn, ngũ quan thanh tú, hai tai có phần hơi nhọn, đôi mắt màu trắng bạc, lúc nào cũng tỏa ra một loại áp bức vô hình.

Các ngươi đoán không sai, đây chính là kẻ mạnh nhất trong Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương - Băng Thiên Tuyết Nữ - Tuyết Đế.

Nhìn lấy Tuyết Đế vừa xuất hiện trước mặt, Mục cũng không có ý định trả lời câu hỏi của nàng. Chỉ thấy hắn nhanh chóng dùng hai con ngươi đỏ rực của bản thân đảo qua một vòng, lập tức đánh giá qua một lượt.

Tiếp đó, Mục không một chút yếu thế, nói: "Ta đến đây để tìm truyền thừa của Băng Thần."

"Băng Thần… cũng tốt… Bất quá, ta không tin tưởng lời nói của ngươi." Tuyết Đế lãnh giọng nói.

"Lại thêm việc đây là lãnh địa của ta, ngươi là một nhân loại, xông vào nơi này, phải chết…"

Càng nói, ngữ khí của Tuyết Đế càng trở nên băng hàn, dường như muốn giết chết Mục.

Nhìn lấy đối phương phản ứng như vậy, Mục thầm than: "Xem ra lại phải chiến một trận…"

Mặc dù lấy thực lực của Mục hiện tại, hắn không ngại phải chiến một trận, bất quá, việc cấp bách bây giờ là tìm được truyền thừa của Băng Thần, cho nên Mục không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, dù sao thì hiện tại đang tồn tại một cái Vị Diện Chi Tử, hậu hoạn khôn lường.

Trong lúc Mục đang định động thủ, một thanh âm trong trẻo liền vang lên trong đầu hắn: "Mục, để thiếp…"

Ngay lập tức, còn không kịp để Mục phản ứng, từ trong túi trữ vật, một quả trứng màu lam nhạt, bên trên có vô số hoa văn liền bay ra, đứng chắn trước mặt Mục.

"Lăng Nhi…" Mục kinh khoảng hô lên một tiếng, vội vàng lao lên ngăn lại.

Bất quá, Lăng Nhi chỉ truyền âm cho Mục một câu: "Mục, yên tâm, cứ tin ở thiếp…"

Nghe thấy thê tử nói như vậy, Mục cũng không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng đứng ở phía sau, âm thầm quan sát, nếu như xuất hiện tình huống bất ngờ xảy ra, hắn sẽ ra tay, đem Lăng Nhi vào trong túi trữ vật.

Nói thì chậm, nhưng diễn biến thì rất nhanh. Nếu như tính từ lúc Lăng Nhi truyền âm cho Mục đến khi nàng xuất hiện thì chưa đến một cái nháy mắt.

Chính vì thế mà sau khi thấy một quả trứng xuất hiện chắn trước người Mục, Tuyết Đế có chút không hiểu, hai mắt liên tục quan sát tình hình.

Bỗng nhiên…

Grít… Grít… Grít…

Một tiếng phượng gáy đột nhiên vang lên, lan rộng ra toàn bộ Cực Bắc Chi Địa.

Chỉ thấy theo sau tiếng gáy kia, một cỗ uy áp cực mạnh liền xuất hiện, cộng thêm một đợt khí băng hàn kinh khủng lan ra, làm cho nhiệt độ tại Cực Bắc Chi Địa vốn đã rất lạnh thì nay lại lạnh thêm nữa.

Ngay một khắc, sau khi cảm nhận được cỗ lực lượng kinh khủng từ quả trứng kia, sắc mặt của Tuyết Đế liền trở nên tái nhợt, thân thể run lên không ngừng, nếu như không phải có thực lực cường đại, sợ rằng nàng cũng đã rơi xuống đất rồi.

Bỗng nhiên, từ trong quả trứng màu lam, một giọng nói tràn ngập sát khí vang lên: "Bọn ta đến đây là để tìm truyền thừa của Băng Thần, người nào dám cản… Chết!!!"

Ngay khi phun ra chữ ‘chết’ cuối cùng, ngữ khí của Lăng Nhi càng lúc càng lạnh lẽo, linh lực cùng uy áp liên tục tỏa ra, khiến cho Tuyết Đế ở phía đối diện phải phun ra một ngụm máu.

Phốc… Phốc… Phốc…

Tuyết Đế sau khi phun ra mấy ngụm máu, lập tức cảm giác một trận quay cuồng, căn bản là không thể thích ứng trong thời gian ngắn.

"Còn không cút đi???" Lại một lần nữa, thanh âm lạnh lẽo của Lăng Nhi liền vang lên.

Ầm… Ầm… Ầm…

Lần này, Lăng Nhi đem linh lực tập trung vào tên người của Tuyết Đế, trực tiếp đánh ra một kích toàn lực, đem Tuyết Đế rơi xuống đất.

Sau khi đã đem phiền phức trước mắt giải quyết, Lăng Nhi liền quay trở lại bên trong túi trữ vật của Mục.

"Mục, chúng ta đi thôi…" Thanh âm của Lăng Nhi lại một lần nữa vang lên.

"Tốt!" Mục hô lên một câu, sau đó thì trực tiếp bay đi, hướng về vị trí của truyền thừa.

***

Ở bên dưới…

Phốc… Phốc… Phốc…

Liên tiếp phun ra vô số ngụm máu tươi, Tuyết Đế lập tức cảm giác bản thân không còn một chút sức lực, hoàn toàn không có khả năng chiến đấu. Nếu như lúc này có hồn thú nào đi ngang qua, sợ rằng chỉ cần một chiêu là có thể giết nàng.

Về phần tại sao lại như vậy, tất cả là do Lăng Nhi làm nên…

Lăng Nhi mặc dù mất đi thân thể, nhưng nàng trước kia vẫn là một cường giả chân chính, thành ra bên trong quả trứng màu lam kia, vẫn còn tồn tại một ít linh lực, thừa sức đánh ra một kích khiến cho Tuyết Đế phải trọng thương.

Lại thêm việc Lăng Nhi là Băng Phượng Hoàng, xét về độ khống chế băng tuyết, nàng vượt xa Tuyết Đế, chính vì vậy mà sát thương do nàng tạo ra mạnh hơn bình thường.