Chương 181: Đường Hạo đến

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 181: Đường Hạo đến

Chương 181: Đường Hạo đến


Bỉ Bỉ Đông cười lạnh một tiếng: "Không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên đem chính mình đưa đến cho ta."

Nghe cái giọng nói này, Tiểu Vũ ngoài mặt vẫn kiên cường, thế nhưng trong nội tâm đã sớm run rẩy không thôi.

Ở một bên, Đường Tam tiến lên phía trước, đem Tiểu Vũ chắn ở phía sau, lập tức dùng thanh âm làm toàn trường cũng có thể nghe được, ngang nhiên nói: "Muốn bắt nàng, vậy thì, trước hết bước qua thi thể ta đi."

"Vậy sao? Vậy thì các ngươi có thể chết chung rồi." Bỉ Bỉ Đông lạnh lùng nói.

"Tất cả nghe lệnh, nữ hài này chính là hồn thú hóa hình mà thành. Hôm nay, bất cứ giá nào, cũng phải trảm sát, không nó làm loạn ở Vũ Hồn Điện." Thanh âm uy nghiêm của Bỉ Bỉ Đông vang lên, khiến cho toàn bộ binh sĩ của Vũ Hồn Điện dâng lên sĩ khí.

"Giết ta ta!" Bỉ Bỉ Đông hô lên một tiếng, toàn bộ nhân thủ của Vũ Hồn Điện liền lao lên, mục đích chỉ có một, đem Tiểu Vụ bắt lại.

"Đệ Thất Hồn Kỹ - Vũ Hồn Chân Thân!!!"

Vù… Vù… Vù…

Ngay tức khắc, Quỷ Đấu La và Cúc Đấu La đã thi triển hồn kỹ, lập tức lao thẳng về phía trước.

Mắt thấy công kích mạnh như vũ bão của Vũ Hồn Điện, Đường Tam không hề sợ sệt, lập tức lấy ra vũ hồn Hạo Thiên Chùy của bản thân, kiên cường nghênh chiến.

Xẹt…

Rầm…

Một tiếng nổ lớn vang lên, một thanh chùy khổng lồ lập tức rơi xuống, lập tức đem Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La hất văng.

"Một đóa hoa cúc… Một con tiểu quỷ… Dựa vào các ngươi mà cũng dám làm thương tổn nhi tử của ta? Cút ngay!!!"

Một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên, tựa như sấm rền trên nền trời. Thanh âm mặc dù không lớn, nhưng bá khí ngút ngàn, thậm chí còn làm cho Cúc Đấu La và Quỷ Đấu la cảm thấy nghẹt thở.


Ầm…

Phốc… Phốc… Phốc…

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên trên không, thân thể của Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La giống như pháo đạn bình thường bị bắn trở về, lập tức phun ra mấy ngụm máu, sắc mặt tái đi mấy phần.

Vù… Vù… Vù…

Một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện giữa không trung, một cỗ áp lực vô hình đột ngột xuất hiện, khiến cho vô số binh linh của Vũ Hồn Điện chịu không nổi, tất cả đều hộc máu mà chết.

Giữa không trung là một gã trung niên nam tử, thân hình cao lớn khôi ngô, bên ngoài thì khoác một bộ y phục đã cũ kỹ, đầu tóc rối bời, nhưng hai con mắt lại vô cùng sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào Bỉ Bỉ Đông, hệt như một con thú dữ nhìn con mồi.

Ở bên dưới, Đường Tam kêu lên một tiếng: "Phụ thân!!!"

Đúng vậy, thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, lơ lửng giữa không trung, chính là Đường Hạo, phụ thân của Đường Tam.

"Đường Hạo…" Bỉ Bỉ Đông quát chói tai một tiếng, hai mắt oán độc nhìn chăm chú Đường Hạo trên không, gần như phun ra lửa.

Ánh mắt Đường Hạo lạnh lùng quét qua một lượt: "Các ngươi nhìn cho rõ đây. Nhìn ta làm sao đem uy danh của Vũ Hồn Điện các ngươi đập nát."

"Đệ Thất Hồn Kỹ - Vũ Hồn Chân Thân!!!"

"Đệ Cửu Hồn Kỹ - …"

Lời vừa ra, hai cái hồn hoàn liền phát sáng, nhất là một màu đỏ rực của cái hồn hoàn cuối cùng dưới chân Đường Hạo.

Hạo Thiên Chân Thân khổng lồ xuất hiện ở phía sau lưng của Đường Hạo, lập tức dài đến hơn trăm thước, tựa như một tòa núi nhỏ.

Từ trên thân của Hạo Thiên Chân Thân, vô số hoa văn kỳ lạ xuất hiện, uốn lượn không ngừng, hệt như vô vàn những cây Lam Ngân Thảo đang sinh sôi nảy nở.

"Vũ Hồn Điện… Ha… Ha… Ha…" Đường Hạo cười to một tiếng, hai tay vận lực, đem Hạo Thiên Chùy giáng xuống.

Ầm… Ầm… Ầm…

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, tượng thần của Thiên Sứ Chi Thần của Vũ Hồn Điện liền bị đập nát, lập tức biến thành một đống đổ nát.

Cùng lúc đó, Đường Hạo phun ra một ngụm máu, cười trào phúng: "Bỉ Bỉ Đông, hãy chờ đấy. Vũ Hồn điện còn thiếu ta một món nợ, một ngày nào đó ta sẽ…"

Bất quá, còn chưa kịp để cho Đường Hạo nói xong, một vệt sáng màu vàng liền bay lên bầu trời.

Cùng lúc đó, một thanh âm lạnh lẽo vang lên, tựa như tiếng sấm giữa nền trời: "Hừ, Đường Hạo, ngươi xem Vũ Hồn Điện chúng ta là nơi có thể nói đến là đến, nói đi là đi sao?"

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Cơ hồ là chỉ trong nháy mắt, vệt sáng màu vàng kia liền đuổi kịp Đường Hạo, sau đó thì…

Rầm…

Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy Đường Hạo cùng với Đường Tam và Tiểu Vũ từ trên trời rơi xuống, đập vào một mảnh tường lớn đã bị vỡ của Vũ Hồn Điện.

Phốc… Phốc… Phốc…

Bởi vì Đường Tam là nhi tử của Đường Hạo, chính vì vậy mà khi rơi từ trên cao xuống, hắn đã dùng thân mình để tiếp đất, bảo vệ cho Đường Tam và Tiểu Vũ.

Chính vì vậy mà cộng thêm với thương thế lúc thi triển Vũ Hồn Chân Thần cùng cái hồn kỹ thứ chín, Đường Hạo lập tức phun ra mấy ngụm máu, sắc mặt liền tái nhợt đi mấy phần, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Một lần nữa, thanh âm lạnh lẽo kia lại vang lên…

"Đường Hạo, chỉ với chút thực lực đó của ngươi mà muốn tính toán nợ nần với Vũ Hồn Điện chúng ta sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày…"

Lời vừa dứt, trên bầu trời, sau lớp mây mờ, một thân ảnh dần dần lộ diện.

Đó là một lão già khoảng 50 tuổi, tóc dài màu vàng kim, cả ngươi tỏa ra một loại khí tức thần thánh, khiến cho người khác có cảm giác phải quỳ xuống bái lạy.

"Thiên Đạo Lưu…" Cơ hồ là trong cùng một lúc, cả Kiếm Đấu La - Trần Tâm và Bỉ Bỉ Đông liền kêu lên.

Cái tên Thiên Đạo Lưu vừa ra, toàn trường liền rơi vào một trận chấn động.

Thiên Đạo Lưu, đây chính là đại cung phụng của Vũ Hồn Điện, chính là kẻ có thực lực mạnh nhất ở nơi này. Nhớ năm xưa hắn đã từng tấn công Hạo Thiên Tông, khiến cho Hạo Thiên Tông bị ép bức đến không thở nổi.

"Là đại cung phụng, chúng ta được cứu rồi…" Ở bên dưới, vô số hồn sư của Vũ Hồn Điện kêu lên. Mặc dù bọn hắn chưa từng diện kiến diện mạo của Thiên Đạo Lưu, thế nhưng có thể thông qua một vài lời đồn đoán để xác định.

"Đại cung phụng, không phải ngươi đang bế quan sao?" Bỉ Bỉ Đông cất giọng hỏi thăm. Mặc dù nói là hỏi thăm, thế nhưng ngữ khí của nàng hoàn toàn không hề giống như vậy, mà lại vô cùng lạnh lẽo.

Vù… Vù… Vù…

Mấy tiếng xé gió lại vang lên, từ bên trong Đấu La Điện, toàn bộ Phong Hào Đấu La đều đã xuất hiện, bao gồm cả nhị cung phụng - Kim Ngạc Đấu La.

"Nhị cung phụng… Mau nhìn, toàn bộ cung phụng cùng trưởng lão của Đấu La Điện đều đã xuất hiện hết rồi, xem ra lần này Đường Hạo khó mà rời khỏi nơi này." Ở một bên, Cúc Đấu La nói với Quỷ Đấu La.

Phía đối diện, nhìn thấy vô số Phong Hào Đấu La xuất hiện như vậy, Đường Hạo trong lòng trầm xuống, vội vàng hít thở một chút, cầm lấy Hạo Thiên Chùy, chuẩn bị tùy thời chiến đấu.

Ở một bên, đứng ở sau lưng Ninh Phong Trí, Kiếm Đấu La hai mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Đạo Lưu, hai tay siết chặt, toàn thân run rẩy.

Nhận thấy sự bất thường của Kiếm Đấu La, Ninh Phong Trí vội vàng nhắc nhở: "Kiếm thúc, mau bình tĩnh lại… Lát nữa nếu như có nguy hiểm, lập tức mang Vinh Vinh rời khỏi nơi này…"

Nghe thấy Ninh Phong Trí nhắc nhở, Kiếm Đấu La vội vàng ổn định tâm tình, đáp: "Tốt!"

Đúng vào lúc này, một tên binh sĩ của Vũ Hồn Điện liền chạy vào, thần sắc vô cùng hoảng loạn và sợ hãi.

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Không xong rồi… Không xong rồi… Phân điện của chúng ta ở Tinh La Đế Quốc, Tinh La Thành… toàn bộ đều bị phá hủy rồi…"

Nghe thấy thế, không riêng gì Bỉ Bỉ Đông, toàn bộ những người đang có mặt tại nơi này lại biến sắc, thậm chí đám người của Sử Lai Khắc cũng vậy.

"Là ai… Là ai đã làm? Mau chóng nói rõ ràng cho ta!" Bỉ Bỉ Đông cất tiếng nói, ngữ khí vô cùng lạnh lẽo, thậm chí còn lộ rõ sát khí.

Nghe thấy thế, tên binh sĩ kia vô cùng hoảng sợ, hắn không dám chậm trễ, vội vàng đáp: "Bẩm Giáo Hoàng điện hạ… chuyện…"

Bất quá, còn chưa kịp để hắn nói xong, từ bên ngoài, thanh âm của một tên binh sĩ khác liền vang lên…

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Phân điện của chúng ta ở Thiên Đấu Đế Quốc, Thiên Đấu Thành… bị phá hủy rồi…"

"Cái gì?" Lần này, toàn bộ đám người tại nơi này đều bị dọa cho sợ, bao gồm cả Thiên Đạo Lưu.

Cơ mà, còn chưa kịp để bọn hắn bình phục…

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Phân điện của chúng ta ở Thiên Đấu Đế Quốc…"

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Phân điện của chúng ta ở Thiên Đấu Đế Quốc…"

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Phân điện của chúng ta ở Tinh La Đế Quốc…"

"Khởi bẩm Giáo Hoàng điện hạ… Phân điện của chúng ta ở Tinh La Đế Quốc…"