Chương 187: Cửu Đầu Biên Bức Vương

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 187: Cửu Đầu Biên Bức Vương

Chương 187: Cửu Đầu Biên Bức Vương


Phốc… Phốc…

Ở phía dưới, Đường Thần phun ra mấy ngụm máu, cả người lập tức trở nên uể oải, căn bản là không còn sức lực, mặc dù còn chưa chết nhưng ắt hẳn là trọng thương không hề nhẹ.

Bất quá, Đường Thần lúc này đã không còn khí thế như trước.

Chỉ thấy toàn thân hắn là vô số vết thương, tất cả đều lưu lại thần lực của Băng Thần và Thiên Sứ Chi Thần, hai cỗ lực lượng một nóng một lạnh này liên tục ăn mòn, khiến cho vết thương trên người Đường Thần càng lúc càng lan rộng ra, căn bản là không có dấu hiệu dừng lại.

Cơ mà, còn chưa hết…

Bởi vì bản thân Đường Thần chưa đạt tới thần cấp, mà hắn lại cưỡng ép thi triển Tu La Phán Quyết, cộng thêm việc sử dụng thêm huyết trì để gia tăng sức mạnh, chính vì vậy mà mặc dù có cơ thể cưỡng hãn, hắn cũng không thể nào kiên trì được, căn cơ bị tổn hại rất nhiều.

Bịch… Bịch… Bịch…

Cầm lấy Tu La Kiếm trong tay, Đường Thần đi từng bước nặng nề, cơ hồ là mỗi bước đi của hắn đều đã sử dụng hết sức lực của bản thân.

Ở phía trên, nhìn lấy bộ dáng thê thảm của Đường Thần, Mục cũng không nói gì.

Chỉ thấy hắn giơ hai tay ra phía trước, bấm ra mấy cái pháp quyết, Nhật Nguyệt Song Kiếm và Phệ Huyết Châu lập tức chuyển động.

Grào… Grào… Grào…

Grít… Grít… Grít…

Ngay lập tức, Hỏa Long Vương, Băng Long Vương và Hấp Huyết Chu Hoàng liền gầm lên, sau đó thì lao xuống.

Hỏa Long Vương và Băng Long Vương mở ra hai miệng to như cái chậu máu ra, phun ra hai cỗ lực lượng trái ngược nhau, một nóng một lạnh.

Ở kế bên, Hấp Huyết Chu Hoàng cũng không hề kém cạnh. Chỉ thấy nó phun ra một vật màu đó, tám cái chân thì chụm lại với nhau, tạo thành một cái mũi dao sắc bén.

Vật màu đỏ mà Hấp Huyết Chu Hoàng phun ra, lao nhanh như tên bắn về phía Đường Thần.

Bùm…

Một tiếng nổ vang lên, vật màu đỏ kia lập tức bắn ra xung quanh, tạo thành một cái lưới khổng lộ, đem Đường Thần khống chế lại, khiến cho hắn di chuyển thập phần khó khăn.

Lúc này, Hỏa Long Vương, Băng Long Vương cùng Hấp Huyết Chu Hoàng đã lao tới, trực tiếp nhắm thẳng vào đỉnh đầu của Đường Thần mà công kích.

Đối mặt với công kích như vậy, lại cộng thêm việc thân thể bị khống chế, Đường Thần lúc này hoàn toàn đã rơi vào tuyệt cảnh.

Bất quá, không hiểu tại sao, Đường Thần lại lấy đâu ra tự tin.

Chỉ thấy hắn cười một cái, toàn thân run rẩy, vô số huyết khí bốc lên.

Grít… Grít… Grít…

Rất nhanh, trên đầu của Đường Thần xuất hiện một con dơi khổng lổ có chín cái đầu, dưới chân còn kẹp lấy Tu La Kiếm.

"Là Cửu Đầu Biên Bức Vương…" Ở đằng xa, Đường Chiến Thiên kêu lên.

"Cửu Đầu Biên Bức Vương??? Có lẽ là có liên hệ gì đó với đầu Ám Kim Biên Bức Vương mà ta giết hơn trăm năm về trước…" Mục thầm nghĩ.

Bất quá, mặc dù sự xuất hiện của Cửu Đầu Biên Bức Vương làm cho Mục có chút ngoài ý muốn, thế nhưng hắn rất nhanh liền trấn tĩnh lại, lập tức ra tay.

Vù… Vù… Vù…

Một trận xé gió vang lên, chỉ thấy bằng vào tốc độ kinh khủng của bản thân, Mục đã thuấn di đến trước mặt Cửu Đầu Biên Bức Vương, không cho nó chạy thoát.

"Giao Tu La Kiếm ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng." Mục âm trầm nói, trong lời nói còn để lộ sát khí, ngữ khí vô cùng lạnh lẽo.

Bất quá, mặc dù hiểu được Mục đang nói gì, thế nhưng Cửu Đầu Biên Bức Vương lại không có ý định giao ra Tu La Kiếm, chỉ im lặng dùng tốc độ cực nhanh bay đi.

"Vậy thì chết!" Mục phất tay một cái.

Xẹt…

Một vệt sáng màu đỏ bay ra, lập tức xuyên qua người của Cửu Đầu Biên Bức Vương, thu lấy Tu La Kiếm.

Mà Cửu Đầu Biên Bức Vương lúc này, thân thể đã bị lủng một lỗ, chín cái đầu thì đã có sáu cái bị chặt đứt, tất cả đều rơi xuống huyết trì ở phía bên dưới.

Cầm lấy Tu La Kiếm trong tay, Mục khẽ đảo qua một chút.

"Sát Lục Chi Khí à?" Hắn lẩm bẩm một chút.

Đúng vào lúc này, ở bên dưới truyền lên một thanh âm già nua…

"Đây… là đâu?"

Nghe thấy thanh âm này, Mục liền quay đầu về phía dưới, lập tức thấy bộ dáng già nua của Đường Thần.

Có lẽ hắn không biết, kể từ lúc tiếp nhận truyền thừa của Tu La Thần, khi đang thực hiện khảo hạch thứ tám, Đường Thần đã bị Cửu Đầu Biên Bức Vương chiếm lấy cơ thể, âm mưu định dùng thân thể cường hãn của hắn để đột phá thần cấp.

Bất quá, Đường Thần cũng không phải là hạng người chờ chết. Mặc dù thân thể đã bị chiếm cứ, thế nhưng ý thức của hắn vẫn còn đấy, luôn luôn âm thầm quan sát Cửu Đầu Biên Bức Vương, đợi khi có thời cơ thì sẽ đoạt lại.

Có điều, từ trước đến nay, Đường Thần chưa một lần nào đoạt lấy thân thể thành công, nhiều lắm chỉ cũng chỉ là quấy phá để cho Cửu Đầu Biên Bức Vương không thể tiếp tục thực hiện khảo hạch của Tu La Thần.

Cuối cùng, vừa nãy, khi cận kề ranh giới sống chết, Cửu Đầu Biên Bức Vương biết bản thân không phải là đối thủ của Mục, chính vì thế mà nó định vứt bỏ thân thể của Đường Thần, lợi dụng tốc độ của bản thân để tẩu thoát cùng Tu La Kiếm.

Cơ mà, kết cục thì cũng không cần nói nữa, chính là chết dưới tay Mục.

Về phần Đường Thần, sau khi Cửu Đầu Biên Bức Vương thoát khỏi cơ thể hắn, ý thức của hắn liền chậm rãi khôi phục, cuối cùng thì trở thành như hiện tại.

Bất quá, bởi vì thân thể bị Cửu Đầu Biên Bức Vương chiếm cứ trong thời gian dài, lại bị thần thông của Mục làm cho bị thương, cộng thêm việc phản phệ do thi triển Tu La Phán Quyết, chính vì vậy mà cơ thể của Đường Thần đã bị tàn phá nặng nề, cho dù có tu vi cao thì cũng không thể cải biến được.

"Ngươi hiện tại đang ở Sát Lục Chi Đô." Mục lạnh lùng nói, thanh âm mặc dù rất nhỏ nhưng cũng đủ để loạt vào tai của Đường Thần.

Nghe lấy cái thanh âm này, Đường Thần vội vã quay lại, lập tức thấy được Mục đang lơ lửng ở trên không trung.

"Là ngươi…" Hắn kinh ngạc hô lên một tiếng.

"Là ta thì sao? Không phải ta thì sao?" Mục đáp.

"Ngươi tại sao lại ở nơi này?" Vừa nói, Đường Thần liền triệu hoán vũ hồn ra, mặc cho thân thể đã già yếu, thế nhưng vẫn nén đau mà vận chuyển hồn lực.

"Có vẻ như ngươi đã rời Đấu La Đại Lục quá lâu rồi…"

"Để ta nói cho ngươi biết, ta đã đem Vũ Hồn Điện diệt rồi, Thiên Đạo Lưu cũng đã chết rồi…"

Dừng lại một chút, Mục lại tiếp, ngữ khí vô cùng lạnh lẽo: "Tiếp theo, chính là ngươi và Hạo Thiên Tông."

"Cái gì?" Đường Thần gầm lên một tiếng, hắn căn bản là không tin được việc Mục đã giết chết Thiên Đạo Lưu và diệt Vũ Hồn Điện.

Đối với một kể sống lâu như Mục, hắn sớm đã nhìn ra suy nghĩ của Đường Thần. Chỉ thấy hắn phất tay một cái, nhàn nhã nói: "Tin hay không thì tùy ngươi… Bất quá, ta cũng không phải là kẻ duy nhất muốn diệt Hạo Thiên Tông đâu?"

Nói rồi, Mục hướng về một phía, đem Tu La Kiếm ném về hướng đó.

Vù…

Một trận xé gió vang lên, Đường Chiến Thiên nhanh chóng bay lên, đem Tu La Kiếm chộp lấy.

"Tốt, Tu La Kiếm tới tay rồi, chỉ cần tìm một nơi thích hợp để tiếp nhận khảo hạch nữa là được…" Đường Chiến Thiên cười nói.

Nói xong, hắn liền cúi đầu xuống, nhìn về phía Đường Thần: "Đường Thần, nhìn cho rõ đây, ta chính là người muốn đem Hạo Thiên Tông của ngươi tiêu diệt…"

Ngay lập tức, Đường Chiến Thiên liền đem vũ hồn cùng hồn hoàn triệu hoán ra, khiến cho Đường Thần lâm vào một trận mê muội.

"Hạo Thiên Chùy… Ngươi là hậu nhân của Hạo Thiên Tông…???" Đường Thần kinh ngạc kêu lên.

"Không sai, nhưng cũng không hoàn toàn đúng…" Cố nén cảm giác trong người, Đường Chiến Thiên nói.

"Hiện tại, ta đã không còn là người của Hạo Thiên Tông, mà chính là kẻ muốn đem từng người của Hạo Thiên Tông xé xác đây… Ha… Ha… Ha…" Đường Chiến Thiên cười nói.

Mặc dù nhìn hắn là đang cười nói bình thường, thế nhưng trong mắt của Đường Thần, Đường Chiến Thiên không khác gì là một tên điên, một tên phản đồ.

"Phản đồ, ngươi chính là phản đồ… Không ngờ Hạo Thiên Tông chúng ta lại sinh ra một kẻ như ngươi…" Đường Thần tức giận gầm lên.

Ở một bên, Mục lặng lẽ truyền âm cho Đường Chiến Thiên: "Hiện tại không phải là lúc thích hợp để giết Đường Thần hay là ra tay với Hạo Thiên Tông. Ngươi cố gắng áp chế đi."

Nghe thấy truyền âm của Mục, Đường Chiến Thiên cũng truyền âm đáp lại: "Ngươi nói thì dễ lắm… Chấp niệm của cái thân thể này quá kinh khủng rồi… Khi nãy vừa thấy Đường Thần lên tiếng, ta thiếu chút nữa đã không áp chế được mà ra tay với Đường Thần đâu…"