Chương 196: Đường Khiếu

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 196: Đường Khiếu

Chương 196: Đường Khiếu


Không sai, đây chính là huyết mạch thân tình.

Mặc dù Đường Tam chưa gặp mẫu thân của hắn bao giờ, nhưng dòng máu Lam Ngân Hoàng đang chảy trong cơ thể hắn chính là minh chứng cho việc gốc Lam Ngân Thảo trước mặt chính là mẫu thân của hắn.

Rất nhanh, Đường Tam cũng giống như Đường Hạo, lập tức quỳ rạp xuống đất, bắt đầu đưa mắt nhìn về phía gốc Lam Ngân Thảo này.

Bất quá, còn chưa kịp để cho ba người đoàn tụ, dị biến đã xuất hiện.

Xèo… Xèo… Xèo…

Chỉ thấy trên thân thể của gốc Lam Ngân Thảo kia, từng đợt huyết khí bốc lên, gốc Lam Ngân Thảo cũng dẫn trở nên héo ủa, cả thân cây rũ xuống, hoàn toàn không có sức sống.

"Không… A Ngân… Nàng làm sao vậy? Đây là xảy ra chuyện gì???" Một bên, Đường Hạo vô cùng lo lắng gào lên.

Bất quá, còn chưa kịp để hắn tìm được nguyên nhân, một thanh âm lãnh khốc liền vang lên…

"Chết!"

Lời vừa dứt, một cỗ hỏa diễm kinh khủng liền xuất hiện, nhanh chóng bắn về phía gốc Lam Ngân Thảo, lập tức đem đầu hồn thú hệ thực vật này đốt thành tro bụi.

"Không…" Đường Hạo gầm lên một tiếng tuyệt vọng, hai mắt lập tức chảy ra hai hàng huyết lệ.

Ầm… Ầm… Ầm…

Một cỗ hồn lực chấn động xuất hiện, chín cái hồn hoàn của Đường Hạo không biết từ lúc nào đã hiện ra, một cỗ uy nghiêm của Phong Hào Đấu La cũng theo sau đó mà phóng xuất ra bên ngoài.

Chỉ thấy Đường Hạo tay cầm lấy Hạo Thiên Chùy, hai mắt đỏ rực như là muốn ăn tươi nuốt sống kẻ khác vậy. Rất nhanh, hắn đã xoay người về phía sau, muốn xem xem rốt cuộc là kẻ nào đã giết chết A Ngân của hắn.

Bất quá, sau khi thấy được thân ảnh của người kia, Đường Hạo trong lòng liền xuất hiện một chút sợ hãi, Đường Tam cũng đồng dạng như vậy.

Từ trong bóng đem đi ra, hai thân ảnh liền xuất hiện.

Đó là một người thanh niên, ước chừng khoảng 20 tuổi, ở phía sau là một cái tóc dài màu huyết hồng.

Theo sau hắn là một nữ tử, ngũ quan tinh xảo, trên người tỏa ra một loại áp lực vô cùng kinh khủng, thậm chí còn mang theo một chút hàn ý thấu trời.

Không sai, hai người này chính là Mục và Lăng Nhi.

Đối với biểu của hai cha con Đường Tam, Mục cũng không thèm để ý, trực tiếp huy động linh lực trong cơ thể, lập tức đem thân thể của hai người này nhấc bổng, sau đó thì thu vào trong Phệ Huyết Châu.

"Đi thôi, đi đến Hạo Thiên Tông một chuyến!" Mục vừa nói, hai tay lập tức bế lấy thê tử, rất nhanh đã bay khỏi nơi này.

***

Đấu La Đại Lục, Tinh La Đế Quốc, Hạo Thiên Tông…

Nơi này là một dãy núi cao đồ sộ, sợ rằng đây chính là nơi cao nhất tại Tinh La Đế Quốc.

Bởi vì đặc thù của vị trí, thành ra Hạo Thiên Tông luôn bị tuyết trắng bao phủ quanh năm, hoàn toàn không có lấy một chút ánh sáng nào từ mặt trời.

Bất quá, mặc dù hoàn cảnh ở Hạo Thiên Tông có chút khắc nghiệt, thế nhưng việc này cũng không phải là hoàn toàn có hại, ít nhất thì cũng đã giúp được không ít đệ tử Hạo Thiên Tông luyện được thân thể bền bỉ.

Vù… Vù… Vù…

Một trận gió lốc liền xuất hiện, rất nhanh đã bay tới nơi này.

Mặc dù trận gió này có phần khác so với mọi hôm, thế nhưng đệ tử của Hạo Thiên Tông sớm đã quen với điều này, thành ra cũng không có ai để ý gì.

Bất quá, trận gió này hoàn toàn khác so với bình thường, chắc có lẽ cũng là trận gió cuối cùng mà đám người của Hạo Thiên Tông có thể thấy được.

Chỉ thấy trên bầu trời, năm thân ảnh mơ hồ xuất hiện, ba nam hai nữ.

Thiện giả bất lai, lai giả bất thiện.

Đám người phía trên cũng là như vậy, bọn hắn chính là muốn đem Hạo Thiên Tông đồ sát một trận.

Không sai, đám người này chính là Mục, Lăng Nhi, Lôi Ảnh, Viêm Thanh Ngọc và Đường Chiến Thiên.

Kỳ thật, lần trước, khi ra tay tiêu diệt Thiên gia và Vũ Hồn Điện, Mục không có dẫn theo Lôi Ảnh và Viêm Thanh Ngọc, lý do thì rất rõ ràng.

Lúc đó Mục chỉ là Bán Thần mà thôi, mặc dù hắn cũng không ngại gì khi đối đầu với cái vị diện này, thế nhưng hắn không dám chắc rằng Lôi Ảnh và Viêm Thanh Ngọc có thể chống lại giống như hắn.

Chính vì thế mà để đề phòng vạn nhất, Mục đã không có dẫn Lôi Ảnh và Viêm Thanh Ngọc đi diệt Vũ Hồn Điện.

Bất quá, lần này đã khác.

Hiện tại Mục đã là tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ, căn bản là không cần phải sợ sệt cái vị diện này, muốn làm gì thì làm, muốn giết ai thì giết, cho dù Mục có giết chết Vị Diện Chi Tử - Đường Tam thì cũng không có hậu quả gì.

Lại thêm việc tu vi của Lôi Ảnh và Viêm Thanh Ngọc cũng đã thăng tiến, nếu như hai đứa nó có bị vị diện đối phó thì vẫn có năng lực tự vệ, hoặc ít nhất là giữ được cái mạng.

Tu vi của Lôi Ảnh chính là yêu thú cấp 9 đỉnh phong, thực lực tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ, nếu như hắn có thể đạt được cơ duyên thì trong vòng mấy năm nữa có thể tấn thăng yêu thú cấp 10.

Về phần Viêm Thanh Ngọc thì cũng không có gì thua kém. Bởi vì nàng sở hữu Thiên Linh Căn, cho nên thiên phú vô cùng khủng bố, 2 năm trước đã đột phá thành công Nguyên Anh Sơ Kỳ, thực lực vô cùng kinh khủng.

Về phần của Đường Chiến Thiên, hắn hiện tại đã có thực lực của một tên 99 cấp Cực Hạn Đấu La.

Còn nữa, Đường Chiến Thiên đã thông qua Đệ Bát Khảo của Tu La Thần, cơ hồ chỉ cần thông qua được cửa ải cuối cùng, hắn có thể thành công nhận lấy được truyền thừa của Tu La Thần, sau đó thì đạt được thần vị Thần Vương.

Lại nói một chút về quan hệ giữa Đường Chiến Thiên và Viêm Thanh Ngọc.

Khi trước, Viêm Thanh Ngọc và Đường Chiến Thiên có xảy ra đại chiến, bất quá thì cũng chỉ là Mục muốn thử thực lực của hai cái đồ đệ mà thôi, hoàn toàn cũng không có cừu hận.

Với lại, mấy hôm trước, Mục cũng đã bảo Đường Chiến Thiên chính là phân thân của hắn, thành ra Viêm Thanh Ngọc cũng không có ý kiến gì cả, hoàn toàn đem tinh lực tập trung vào việc tiêu diệt Hạo Thiên Tông.

"Sư phụ, nơi này chính là Hạo Thiên Tông sao??" Viêm Thanh Ngọc hai mắt đỏ rực, cất tiếng hỏi.

"Đúng vậy, chính là nơi này!" Đường Chiến Thiên đáp lời.

Viêm Thanh Ngọc chậm rãi đáp, sát khí trên người càng lúc càng gia tăng: "Vậy thì tốt!"

Ở phía sau, Mục phất tay một cái, Phệ Huyết Châu đã chui ra ngoài.

Vù… Vù… Vù…

Một trận linh lực ba động xuất hiện, theo sau đó là ba cái thân ảnh hiện ra.

Chỉ thấy bên trong đám huyết khí, bộ dáng thảm thương của Đường Thần, Đường Hạo, Đường Tam liền hiện ra.

"Mục, ngươi muốn đưa ta đi đâu?" Đường Thần hung hăng quát lên, hai mắt đỏ rực như muốn xé xác Mục vậy.

"Đi đâu sao? Ngươi không nhìn thử hai người sau lưng ngươi trước sao?" Mục vô cảm đáp.

"Cái gì?" Đường Thần có chút sững người.

Chỉ thấy hắn lập tức xoay người về phía sau, nhìn nhìn một chút.

"Đường Hạo…???" Đường Thần kinh hô một tiếng.

Ngay lúc Đường Thần xoay người lại, Đường Hạo cũng nhìn thấy được dung mạo của đối phương, trực tiếp hô lên: "Gia gia…"

Lời vừa dứt, Đường Hạo nhanh chóng xoay người về phía Đường Tam, nói: "Đường Tam, còn không mau bái kiến tằng tổ phụ của ngươi!"

Ở bên cạnh, nghe thấy phụ thân nói như thế, Đường Tam vội vàng hô lên: "Đường Tam bái kiến…"

Lời của Đường Tam còn chưa nói hết, hắn đã cảm thấy cơ thể đột nhiên chuyển động, đầu óc cũng quay cuồng không thôi.

Không chỉ có hắn cảm nhận được như vậy, ngay cả Đường Thần và Đường Hạo cũng như thế.

Rầm… Rầm… Rầm…

Ngay lập tức, Mục đã đem ba tên này ném xuống Hạo Thiên Tông, tạo ra chấn động không nhỏ.

Tông chủ hiện tại của Hạo Thiên Tông gọi là Đường Khiếu, là một tên 95 cấp Siêu Cấp Đấu La, phong hào là Khiếu Thiên.

Bởi vì có thực lực cường đại, đường nói là động tĩnh lớn như vừa rồi, cho dù là có con muỗi bay lọt vào trong phòng, căn bản là không lọt khỏi tầm mắt của Đường Khiếu.

Rất nhanh, qua một tiếng chấn động, Đường Khiếu cùng đám trưởng lão của Hạo Thiên Tông đã xuất hiện ngay trước cửa tông môn.

Vốn tưởng rằng có kẻ nào xâm nhập, Đường Khiếu cùng đám trưởng lão liền triệu hóa vũ hồn cùng hồn hoàn, khí thế tăng lên không ngừng.

Bất quá, khi nhìn thấy thân ảnh Đường Thần và Đường Hạo trong đám người, Đường Khiếu liền không nhịn được mà hô lên: "Gia gia… Đường Hạo…"

Nghe thấy tiếng gọi của Đường Khiếu, Đường Thần vội vã gào lên: "Khiếu nhi, ngươi mau chóng dẫn đệ tử của Hạo Thiên Tông chạy đi, chạy càng xa…"

Phốc…

Lời còn chưa nói hết, Đường Thần liền bị một cỗ lực lượng kinh khủng áp chế, nằm rạp xuống đất, miệng phun ra một trận ngụm máu tươi.