Chương 197: Viêm Thanh Ngọc lửa giận

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 197: Viêm Thanh Ngọc lửa giận

Chương 197: Viêm Thanh Ngọc lửa giận


"Gia gia…"

"Lão tông chủ…"

Cơ hồ là trong cùng một khắc, Đường Khiếu và đám trưởng lão của Hạo Thiên Tông liền hô lên, lập tức lao lên phía trước, đỡ lấy thân ảnh của Đường Thần.

Bất quá, ngay khi vừa bước được một bước, đám Phong Hào Đấu La của Hạo Thiên Tông liền cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại, điên cuồng đè lên bản thân, khiến cho việc di chuyển cũng trở nên khó khăn.

Ầm… Ầm… Ầm…

Phốc… Phốc… Phốc…

Ngay lập tức, Đường Khiếu và đám trưởng lão đều nằm rạp xuống đất, khóe miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.

"Chết tiệt, không kịp rồi…" Đường Thần đau đớn gào lên một tiếng.

Ở giữa không trung, Mục cũng đã xuất hiện.

Chỉ thấy hắn khuôn mặt vô cảm, lạnh lùng nhìn về phía Hạo Thiên Tông, tay phải nhấc lên, đánh ra một chưởng.

Bởi vì đã là tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ, cho nên Mục cũng không tốn quá nhiều sức để phá hủy đại điện của Hạo Thiên Tông.

Ầm… Ầm… Ầm…

Chỉ thấy một cái hư ảnh hình bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời, lập tức đánh xuống phía dưới, đem toàn bộ đại diện cùng vô số đệ tử xấu số của Hạo Thiên Tông chôn vùi, không hề có một chút lưu tình.

Mục lạnh lùng ra lệnh: "Các ngươi đem toàn bộ đệ tử cùng tộc nhân của Hạo Thiên Tông bắt ra đây."

Nghe thấy thế, Viêm Thanh Ngọc vốn đã không kìm được liền lập tức đáp ứng, nhanh chóng cùng với Lôi Ảnh tiến vào Hạo Thiên Tông.

Ở bên cạnh, Đường Chiến Thiên cũng không có nhiều lời, trực tiếp lao xuống, hướng thẳng đến một lão già đang nằm rạp ở dưới đất.

Về phần Lăng Nhi, nàng cũng không có ý kiến gì, trực tiếp đứng sau lưng Mục, hoàn toàn nghe hắn chỉ đạo.

Vù… Vù… Vù…

Đường Chiến Thiên sau khi đáp xuống dưới liền đi đến một phía, dưới chân là một tên trưởng lão của Hạo Thiên Tông.

Nhìn lấy lão già dưới chân, Đường Chiến Thiên thì thầm: "Nhìn thấy không, ta sắp báo thù cho ngươi đây, an tâm mà an nghỉ đi!"

Nói rồi, Đường Chiến Thiên cúi người, đưa tay nắm lấy cổ áo của đối phương, trực tiếp xách lên, hệt như xách một con gà.

Cảm giác bản thân bị ngoại lực nhấc lên, Đường Kiệt vội vàng quay đầu lại, muốn xem xem là ai đang nhấc hắn lên.

Rất nhanh, đập vào mắt Đường Kiệt là một khuôn mặt vô của một tên thanh niên, vừa lạ vừa quen.

Người này là một tên thanh niên khoảng 20 tuổi, dung mạo mặc dù không gọi là quá xuất sắc, thế nhưng lại rất giống Đường Kiệt khi hắn còn trẻ.

Ngay lập tức, hàng loạt ký ức cũ liền được đào móc, Đường Kiệt không ngừng run rẩy, gấp gáp hỏi: "Ngươi… là…"

"Ta gọi… Đường Chiến Thiên…" Đường Chiến Thiên lập tức đáp.

Lời vừa dứt, hắn lập tức vận chuyển hồn lực, tay còn lại cầm lấy Thiên Lôi Chùy, chín cái hồn hoàn cũng từ từ xuất hiện.

Tím, Đen, Đen, Đen, Đen, Đen, Đỏ, Đỏ, Đỏ.

Ầm… Ầm… Ầm…

10 vạn năm hồn hoàn vừa ra, một cỗ bá khí lập tức xuất hiện, khiến cho toàn bộ trên dưới Hạo Thiên Tông đều lâm vào trong tĩnh lặng.

Lúc này, Đường Kiệt cũng đã nhìn ra được Thiên Lôi Chùy trong tay của Đường Chiến Thiên, hắn cũng nhờ lại đứa con trai có vũ hồn biến dị của bản thân khi trước bị đuổi khỏi Hạo Thiên Tông. Nhất thời, Đường Kiệt lâm vào trầm mặc, không nói nên lời.

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Đường Chiến Thiên lập tức thu hồi vũ hồn cùng hồn hoàn, tay phải thả Đường Kiệt ra, để hắn quỳ trên mặt đất.

Oong… Oong… Oong…

Từ trong hư không, Đường Chiến Thiên lấy ra Tu La Ma Kiếm, nhắm thẳng vào Đường Kiệt đang quỳ ở dưới đất mà đâm xuống.

Phập…

Một thanh âm khô khốc vang lên. Ngay sau đó…

"A… A… A…" Thân thể Đường Kiệt lập tức đổ rạp xuống đất, liên tục co giật, cổ họng gào lên lên trong vô vọng.

Nhìn lấy bộ dám thê thảm của Đường Kiệt, Đường Chiến Thiên mặt không đổi sắc, hai mắt lạnh lẽo quét qua xung quanh, khiến cho đám trưởng lão của Hạo Thiên Tông không dám thở mạnh.

Phập…

Đường Chiến Thiên dùng tay đẩy mạnh Tu La Ma Kiếm, khiến cho thanh thần khí này xuyên thẳng qua thân thể Đường Kiệt.

"A… A… A…"

Thời gian mười cái hơi thở rất nhanh đã trôi qua, thân thể Đường Kiệt cũng vì bị Tu La Ma Kiếm thôn phệ hết huyết dịch mà co lại, khí tức trên người cũng đã biến mất, hoàn toàn biến thành một cái xác khô.

"Hô…" Nhìn lấy Đường Kiệt đã biến thành một cái xác khô, Đường Chiến Thiên nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Ngay một khắc Đường Kiệt bị Tu La Ma Kiếm giết chế, một cỗ khí tức cổ quái trong cơ thể Đường Chiến Thiên liền bốc lên, sau đó thì tan biến, hoàn toàn không còn một chút dấu vết gì.

Người khác thì có lẽ không biết đó là thứ gì, thế nhưng Mục và Đường Chiến Thiên lại vô cùng rõ ràng.

Cỗ khí tức cổ quái kia chính là chấp niệm còn sót lại sau khi chết của Đường Chiến Thiên trước kia.

Bất quá, sau khi Đường Kiệt chết đi, cỗ chấp niệm này cũng tự nhiên biến mất, Đường Chiến Thiên hiện tại có thể tự do làm bất kỳ thứ gì mà không hề có một chút rằng buộc nào.

Tận mắt nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Đường Kiệt sau khi chết, không riêng gì đám trưởng lão Phong Hào Đấu La của Hạo Thiên Tông, ngay cả Đường Thần cũng không nhịn được mà hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Bất quá, Đường Thần trước kia từng dùng qua Tu La Ma Kiếm, tự nhiên sẽ biết được cảm giác thống khổ khi bị thanh thần khí này đâm trúng, thân thể không tự chủ mà run lên mấy cái.

Kiểm tra cơ thể qua một lượt, xác nhận không có gì trở ngại, Đường Chiến Thiên lập tức thu hồi Tu La Ma Kiếm, sau đó thì theo Viêm Thanh Ngọc và Lôi Ảnh, nhanh chóng đem toàn bộ đệ tử của Hạo Thiên Tông tập trung tại nơi này.

Thời gian nửa canh giờ rất nhanh đã trôi qua, toàn tộc nhân cùng đệ tử của Hạo Thiên Tông đều đã tập hợp tại nơi này, tất cả đề quỳ rạp xuống đất, cơ thể run rẩy không thôi.

"Mục, ngươi muốn làm cái gì?" Đường Thần gầm lên một tiếng.

Bất quá, đáp lại hắn cũng chỉ là một trận uy áp của tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ, khiến hắn không còn sức để mở miệng.

"Giết đi!!!" Mục lạnh lùng phun ra một câu.

Ở bên dưới, nghe thấy Mục nói như thế, Viêm Thanh Ngọc sớm đã không chờ nổi nữa, lập tức tế ra Liệt Vân Thương, khí linh Hỏa Giao Long cũng không chờ được mà lao ra bên ngoài.

Grào… Grào… Grào…

Hỏa Giao Long vừa ra, không khí xung quanh lập tức trở nên vô cùng nóng bức, mấy tên hồn sư cấp thấp không thể chịu được nhiệt độ này đã lập tức bỏ mạng, biến thành một đống tro tàn trên mặt đất.

Viêm Thanh Ngọc vận chuyển linh lực, hai tay kết ấn, lập tức thi triển thần thông.

"Liệt Diễm Diệu Dương…!!!"

"Liệt Diễm Phần Viêm…!!!"

Ầm… Ầm… Ầm…

Mười cái cột hỏa diễm liền xuất hiện giữa không trong, khí linh Hỏa Giao Long liên tục bay lượn xung quanh, nhanh chóng hấp thu năng lượng từ mấy cái cột lửa kia, cơ thể lập tức to lên mấy lần.

Grào… Grào… Grào…

Thời gian năm cái hô hấp liền trôi qua, đầu Hỏa Giao Long kìa liền phỏng thẳng lên trời, sau đó thì cúi cái đầu xuống, lập tức lao xuống phía dưới, nhắm thẳng vào đám đệ từ cùng tộc nhân của Hạo Thiên Tông.

Rầm… Rầm… Rầm…

Vù… Vù… Vù…

Hỏa Giao Long vừa lao xuống đất, xung quanh lập tức biến thành một biển lửa, khắp nơi đều bị tan chảy, mặt đất thậm chỉ còn biến thành một cái hố sau hơn 1 trượng.

Á… Á… Á…

Bên trong cái hố, vô số tộc nhân cùng đệ tử của Hạo Thiên Tông biến thành ngọn đuốc sống, toàn thân đều bị lửa thiêu đốt, thanh âm thảm thiết vang lên.

Nhìn một màn như vậy, mặc dù đã có rất nhiều người chết, thế nhưng Viêm Thanh Ngọc vẫn cảm thấy không đủ, thậm chí còn muốn giết thêm.

Cứ như vậy, Viêm Thanh Ngọc ra lệnh cho Hỏa Long Vương công kích thêm mấy lần, đem toàn bộ đệ tử từ cấp bậc Hồn Đấu La trở xuống diệt sạch.

Nằm rạp trên mặt đất, đám người Đường Thần cùng trưởng lão của Hạo Thiên Tông sắc mặt đã trắng bệt, hai mắt đỏ ngầu, căm hận nhìn về phía Viêm Thanh Ngọc.

Kỳ thật, tận mắt thấy toàn bộ tộc nhân của Hạo Thiên Tông bị diệt đi như vậy, trong lòng bọn hắn vô cùng đau xót cùng phẫn nộ. Bất quá, dưới uy áp của tu sĩ Hóa Thần Sơ Kỳ, bọn hắn chỉ có thể lực bất tòng tâm.

"Thanh Ngọc, dừng lại đi!" Mục lạnh lùng hô lên. Vừa nói, hắn liền phất tay một cái.

Ngay lập tức, một cỗ lực lượng cường đại liền xuất hiện, đem toàn bộ trưởng lão của đệ tử có cấp bậc Hồn Đấu La nhấc lên, sau đó thì ép xuống, khiến cho bọn hắn quỳ xuống đất.

Mục lại phất tay thêm một cái, một cỗ lực lượng nữa lại phóng ra, bám lên người của Đường Thần.