Chương 178: Khảo nghiệm

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 178: Khảo nghiệm

Chương 178: Khảo nghiệm


Tại Đấu La Đại Lục, đối với phối trí hồn hoàn của hồn sư, từ trước đến nay, hầu hết đều là Vàng, Vàng, Tím, Tím, Đen, Đen, Đen, Đen, Đen.

Nếu như có ngoại lệ thì cũng chỉ là trường hợp của Trương Vô Kỵ, Trương Thanh Trúc hoặc Đường Hạo, chính là tăng niên hạn hồn hoàn thông qua việc hấp thu ngay lúc ban đầu, chứ không phải là tăng niên hạn thông qua khảo nghiệm của thần.

Thế nhưng, cái tên Đường Chiến Thiên này lại phá đi cái thường thức trước đây, bắt đầu từ cái hồn hoàn thứ nhất đã là hồn hoàn ngàn năm, sợ rằng trên thế giới này, không có một người nào như thế này lại tồn tại.

Về phần tại sao điều này lại xảy ra trên người của Đường Chiến Thiên, tất cả đều bắt đầu từ việc Mục dùng Lôi Nguyên Anh đoạt xá Đường Chiến Thiên.

Kỳ thật, việc hấp thu hồn hoàn trên Đấu La Đại Lục phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, nhưng chung quy lại thì chỉ có mấy cái, đó chính là thực lực của bản thân hồn sư, cùng với thực lực của hồn thú.

Các ngươi đều biết, khi một hồn sư hấp thu hồn hoàn, người đó sẽ phải chịu công kích của hồn thú ở bên trong hồn hoàn.

Mà nếu như muốn hấp thu thành công hồn hoàn thì hồn sư bắt buộc phải chịu được những công kích đấy của hồn thú.

Thành ra, hầu hết các hồn sư đều chọn hồn thú có thực lực tương đương hoặc yếu hơn so với bản thân để hấp thu, phòng trừ trường hợp bạo thể mà chết.

Chính vì vậy mà vào giai đoạn hấp thu cái hồn hoàn thứ nhất, cực hạn mà cơ thể hồn sư có thể chịu được cũng chỉ có 400 năm mà thôi, cho nên cũng không có ai lại đi hấp thu ngàn năm hồn hoàn cho khi bản thân vừa đột phá lên Hồn Sư.

Bất quá, điều này không tồn tại trên cơ thể của Đường Chiến Thiên…

Sau khi bị Lôi Nguyên Anh đoạt xá, Mục đã đem một phần tinh hoa của Lôi Nguyên Anh truyền vào trong cơ thể của Đường Chiến Thiên, đem cái cơ thể gầy gò ốm yếu cải tạo lại, thành ra mới có việc vũ hồn của Đường Chiến Thiên biến thành Thiên Lôi Chùy.

Tiếp đó, với một cái cơ thể mới, Đường Chiến Thiên liền đem một đầu hồn thú ngàn năm giết chết, sau đó thì hấp thu cái hồn hoàn đầu tiên.

Càng về sau, tố chất thân thể của Đường Chiến Thiên ngày càng tốt, cộng thêm mấy cái công pháp luyện thể thông thường của Mục, nhục thân của hắn ngày càng chịu được hồn hoàn của hồn thú có niên hạn vạn năm.

Cuối cùng, đến khi đạt đến Hồn Thành, Đường Chiên Thiên đã đem một đầu hồn thú 10 vạn năm ở Tà Ma Sâm Lâm giết chết, thành công hấp thu cho bản thân sử dụng.

(Chú thích: Đường Chiến Thiên là phân thân của Mục, cho nên hắn có thể sử dụng được Truyền Tống Trận để di chuyển qua Tà Ma Sâm Lâm của Nhật Nguyệt Đại Lục:v)

Quay trở lại hiện tại…

Cầm lấy Thiên Lôi Chùy trong tay, Đường Chiến Thiên gầm lên, hồn lực trong nháy mắt liền bộc phát: "Đệ Thất Hồn Kỹ - Vũ Hồn Chân Thân!!!"

Lời vừa ra, cái hồn hoàn đỏ rực ở dưới chân của Đường Chiến Thiên liền sáng rực, một trận hồn lực cực mạnh liền phát ra.

Ầm… Ầm… Ầm…

Thiên Lôi Chân Thân vừa hiện, vô số lôi điện liền xuất hiện trên bầu trời, mây đen cũng đã lập tức xuất hiện.

"Thanh Ngọc, muội cẩn thận một chút, cái chiêu Vũ Hồn Chân Thân này tới từ một cái hồn hoàn 10 vạn năm, không thể khinh thường." Lôi Ảnh một bên thi triển Nguyệt Nhận, một bên lên tiếng nhắc nhở Viêm Thanh Ngọc.

Nghe thấy vậy, Viêm Thanh Ngọc gật đầu một cái, hai mắt nhìn chằm chằm vào Đường Chiến Thiên, như thể là đang muốn giết người.

"Giết!!!"

Hai tay kết ấn, Viêm Thanh Ngọc điều khiển Liệt Vân Thương, nhắm thẳng vào vị trí của Đường Chiến Thiên, chuẩn bị lao lên tấn công.

Grào… Grào… Grào…

Ở một bên, khí linh Hỏa Giao Long liền gầm lên mấy tiếng, sau đó thì nương theo sự điều khiển của Viêm Thanh Ngọc, lập tức cùng với Liệt Vân Thương lao lên tấn công.

"Liệt Diễm Diệu Dương!!!"

Viêm Thanh Ngọc lại hô lên một tiếng.

Ngay lập tức, Liệt Vân Thương thì rung lên một cái, sau đó thì lóe lên một vệt sáng, lập tức phân ra mấy cái hư ảnh, tốc độ cũng vì thế mà được gia tăng, nhiệt độ kinh khủng liên tục tỏa ra xung quanh.

Ở một bên, Lôi Ảnh liền kích hoạt Huyết Lôi Chiến Cốt, tạo ra vô số lôi điện xung quanh Đường Chiến Thiên, đem hắn bao quanh lại, ngăn không cho hắn chạy thoát.

"Tới hay lắm!!!" Nhìn lấy công kích của Viêm Thanh Ngọc và Lôi Ảnh, Đường Chiến Thiên gầm lên một cái, Thiên Lôi Chùy trong tay cũng đưa ra sau lưng, chuẩn bị đánh ra một kích.

Ầm… Ầm… Ầm…

Một loạt tiếng nổ vang lên…

Cùng lúc đó, Đường Chiến Thiên lại hô lên: "Đệ Lục Hồn Kỹ - Thuấn Di!!!"

"Đệ Ngũ Hồn Kỹ - Thiên Lôi Hạo Kiếp!!!"

Vù…

Một tiếng xe gió liền vang lên, Đường Chiến Thiên không biết từ lúc nào đã di chuyển ra sau lưng của Lôi Ảnh.

Chỉ thấy ngay khi đệ ngũ hồn kỹ vừa được thi triển, trên bầu trời, một cái xoáy khổng lồ liền xuất hiện, bên trong còn lượn lờ vô số tia sét màu vàng.

Dưới trạng thái Vũ Hồn Chân Thân, Đường Chiến Thiên hai tay cầm Thiên Lôi Chùy, nhắm thẳng vào phía Lôi Ảnh mà nện xuống.

Cùng lúc đó, một trận lôi điện liền từ trên trời đánh xuống, gia tăng thêm công kích của Đường Chiến Thiên.

"Chết tiệt!!!" Lôi Ảnh hô lên một tiếng.

Xẹt… Xẹt… Xẹt…

Chỉ nghe mấy tiếng xé gió vang lên, Lôi Ảnh đã nhanh chóng thi triển Huyết Nộ cùng Tử Nguyệt Ma Lôi, gia tăng tốc độ cho bản thân, lập tức mang Viêm Thanh Ngọc rời khỏi vị trí đó, tránh được công kích của Đường Chiến Thiên.

Rầm… Rầm… Rầm…

Bởi vì mất đi mục tiêu tấn công, mặc dù đã kịp thu tay lại, thế nhưng một trận lôi điện kia lại không hề dừng lại, trực tiếp đánh thẳng xuống mặt đất, đem một cái mỏm núi đánh nát, vài đầu hồn thú xấu số cũng bị mất mạng.

Vù…

Ở một bên, đem Viêm Thanh Ngọc thả ra, Lôi Ảnh thầm cảm thấy kinh hãi, hai mắt liên tục nhìn chằm chằm vào Đường Chiến Thiên, sợ rằng hắn sẽ lập tức ra tay bất ngờ.

"Khá lắm!!!" Đường Chiến Thiên cười thầm một cái.

Lại nói một chút…

Vừa rồi, Lôi Ảnh quả thực biểu hiện rất tốt, phản ứng cũng rất nhanh nhạy…

Mặc dù Đường Chiến Thiên có cái hồn kỹ Thuấn Di của một đầu hồn thú vạn năm, nhưng công năng của nó hoàn toàn không thể đạt tới trình độ đó.

Nếu như không phải có Lôi Nguyên Anh nhúng tay vào, cho dù Đường Chiến Thiên có đem toàn bộ hồn lực thi triển ra Thuấn Di thì cũng không thể nào vượt qua được tốc độ quan sát của Lôi Ảnh.

Chính vì có Lôi Nguyên Anh tham gia, cho nên trong một khoảng khắc, Lôi Ảnh đã không hề bắt kịp được di chuyển của Đường Chiến Thiên, khiến cho bản thân suýt chút nữa phải lãnh một đòn chí mạng.

Từ trước đến nay, Lôi Ảnh luôn tự hào về tốc độ cùng năng lực quan sát của bản thân, thế nhưng sau khi gặp được Đường Chiến Thiên hôm nay, hắn có lẽ sẽ thu liễm lại, tính cách cũng sẽ trầm ổn hơn một chút.

"Bạo cho ta!!!" Viêm Thanh Ngọc hô lên một tiếng, hai tay liền kết ấn, lập tức kích hoạt cái bẫy đã tạo ra từ trước.

Ầm… Ầm… Ầm…

Ngay tức khắc, Bạo Tạc Phù tại vị trí của Đường Chiến Thiên liền phát nổ, khiến cho hắn không kịp trở tay, chỉ đành sử dụng hồn lực bao bọc quanh thân mà chống đỡ.

Bất quá, Bạo Tạc Phù kia cũng không phải là mấy cái phù lục Mục chế tạo ra, mà chính là do Viêm Thanh Ngọc tự tay vẽ thành.

Mặc dù còn có một chút khuyết điểm, nhưng cái Bạo Tạc Phù này có uy lực mạnh hơn Bạo Tạc Phù của Mục khi hắn còn là Kết Đan Kỳ, cộng thêm việc nó có thể ẩn tàng trong không khí, chỉ có thể dùng thần thức tập trung lại một điểm thì mới có hy vọng phát hiện ra, thành ra mà Đường Chiến Thiên mới không cảm nhận được sự tồn tại của mấy cái Bạo Tạc Phù này.

Ăn lấy một kích bất ngờ như vậy, mặc dù có nhục thân cường hãn, nhưng Đường Chiến Thiên cũng không thể trụ lại được, chỉ đành nhanh chóng phòng thủ, để mặc cho bản thân rơi tự do.

Rầm… Rầm… Rầm…

Mấy cái chấn động liên tiếp vang lên, Đường Chiến Thiên cùng với Thiên Lôi Chùy lăn mấy vòng trên mặt đất, sau đó liền dừng lại bên cạnh một gốc đại thụ.

"Khụ… Khụ… Khụ… Thật là, không ngờ Thanh Ngọc lại có đòn này…" Đường Chiến Thiên thầm nghĩ.

Còn chưa kịp hắn vui mừng xong, một tiếng động nhẹ liền vang lên…

Xoạt… Xoạt…

"Là ai, mau cút ra đây!" Đường Chiến Thiên quát lên, hồn lực liền bắn ra xung quanh, khiến cho mấy cái cây nhỏ gần đó biến thành một đống gỗ vụn.

Ầm… Ầm… Ầm…

Ngay lập tức, ba tiếng động liền vang lên…

Đường Chiến Thiên lập tức xác định phương hướng, nhanh chóng quay đầu về nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy ở nơi đó, ba cái Hồn Thánh đang dùng hồn lực của bản thân tạo thành một cái lá chắn, bảo vệ cho đám người ở phía sau.