Chương 175: Thu hồi Mộc Thần Châu

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 175: Thu hồi Mộc Thần Châu

Chương 175: Thu hồi Mộc Thần Châu


Nếu như tính từ lúc Thiên Tầm Tật bị Thiên Đạo Lưu giết chết đến nay thì đã 12 năm trôi qua…

Thời gian dài như vậy, mặc dù đối với Mục, bao nhiêu đây chỉ như là cái chớp mắt, thế nhưng, Đấu La Đại Lục lại có vô cùng nhiều chuyện xảy ra, lớn nhất thì phải kể đến Vũ Hồn Điện.

Từ trước tới này, chức vị Giáo Hoàng trong Vũ Hồn Điện chỉ được truyền cho hậu nhân của Thiên gia, mà mỗi đời Thiên gia lại chỉ sinh ra được một đứa con, chính vì vậy mà nói là cha truyền con nối thì cũng không sai.

Bất quá, lần này lại khác…

Kể từ khi Thiên Tầm Tật chết đi, Vũ Hồn Điện lập tức rơi vào hỗn loạn trong một khoảng thời gian, nếu như không nhờ Thiên Đạo Lưu tận lực áp chế, sợ rằng không bao lâu sẽ tan rã.

Lại nói một chút về chuyện này…

Sau cái chết của Thiên Tầm Tật, Thiên Đạo Lưu luôn luôn cho người truy tìm manh mối năm đó, thế nhưng hoàn toàn không hề có kết quả.

Thế nhưng, khi Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La bình an trở về Vũ Hồn Điện, bọn hắn liền đem hết thảy sự tình phát sinh khi đi săn giết phu thê Đường Hạo nói cho Thiên Đạo Lưu.

Chính vì thế mà Thiên Đạo Lưu lập tức hiểu rõ mọi chuyện…

Thế nhưng, nếu như công bố cho ngoại giới chuyện Giáo Hoàng của Vũ Hồn Điện cùng mấy cái Phong Hào Đấu La đều bị bắt bởi một người thì quá là mất mặt.

Thành ra Thiên Đạo Lưu mới nghĩ ra một kế, chính là đem chuyện này dời lên đầu của Hạo Thiên Tông.

Từ lâu, Thiên Đạo Lưu đã biết Đường Thần bởi vì đi kiếm thần vị truyền thừa, cho nên không có ở trong Hạo Thiên Tông, cho nên hắn mới có gan đánh chủ ý lên Hạo Thiên Tông.

Cuối cùng, Thiên Đạo Lưu cho người công bố ra, là do Đường Hạo và Mục cấu kết lẫn nhau, ra tay đánh lén Thiên Tầm Tật, nhằm mưu đồ lật đổ Vũ Hồn Điện.

Cái tin tức này vừa ra, toàn bộ Đấu La Đại Lục nhận được một trận chấn động, Hạo Thiên Tông liền trở thành tâm điểm của toàn đại lục.

Đối diện với sức ép từ phía Vũ Hồn Điện, Hạo Thiên Tông bởi vì không có Đường Thần trấn thủ, cho nên vô cùng lép vế, dần dần lui về ở ẩn, không màn tới thế sự.

Bất quá, mọi chuyện còn chưa hết…

Lại qua mấy năm, Thiên Đạo Lưu cũng không có tiếp tục điều hành Vũ Hồn Điện, mà chính là ném cho Bỉ Bỉ Đông - đệ tử của Thiên Tầm Tật, đồng thời cũng là Thánh Nữ của Vũ Hồn Điện.

Bỉ Bỉ Đông vừa lên, bằng vào một thân thực lực của Phong Hào Đấu La, nhanh chóng đã nắm phần lớn quyền hành trong Vũ Hồn Điện, bắt đầu thi hành hàng loạt chính sách.

Cứ như vậy, dưới sự cầm quyền của Bỉ Bỉ Đông, Vũ Hồn Điện ngày càng phát triển, thậm chí còn phát triển hơn cả đời của Thiên Đạo Lưu và Thiên Tầm Tật.

Chính vì sự phát triển chóng mặt của Vũ Hồn Điện, khắp nơi đều được thức tỉnh vũ hồn miễn phí, dân chúng liên tục ủng hộ, chính vì vậy mà Vũ Hồn Điện liền trở thành cái gai trong mắt hai đại đế quốc.

Lại qua vài năm, sau khi mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, Bỉ Bỉ Đông liền cùng với một số trưởng lão Phong Hào Đấu La, tiến đánh Hạo Thiên Tông, khiến cho Hạo Thiên Tông tử thương vô số, nguyên khí đại thương.

Về phần lý do mà Bỉ Bỉ Đông đưa ra, chính là trả thù cho sư phụ, cho Giáo Hoàng tiền nhiệm - Thiên Tầm Tật.

Cuối cùng, trước nước cờ mạnh tay của Bỉ Bỉ Đông, Hạo Thiên Tông lại một lần nữa tuyên bố ẩn thế, cắt đứt liên hệ cùng với trục xuất Đường Hạo ra khỏi tông môn.

Cứ như vậy, xích mích của Vũ Hồn Điện và Hạo Thiên Tông dần dần chìm vào quên lãng…

Từ đó trở về sau, cho đến hiện tại, Vũ Hồn Điện im hơi lặng tiếng, ngoài việc vẫn duy trì các hoạt động bình thường, hoàn toàn không có động thái gì bất thường.

Bất quá, dưới góc nhìn của hai đại đế quốc, cái bầu không khí hòa bình này vô cùng quỷ dị, thành ra mấy cái thế lực này luôn luôn âm thầm quan sát lẫn nhau.

***

Thiên Đấu Đế Quốc…

Lạc Nhật Sâm Lâm…

Vù… Vù… Vù…

Một đạo huyết quang bay xẹt qua, lập tức đem bầu trời chia thành hai nửa…

Cuối cùng, đạo huyết quang nọ đáp xuống một cái ngọn núi, từ từ tan biến, để lộ ra một bóng người.

Nhìn lấy cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn trước mặt, Mục khẽ nhíu mày, thầm nghĩ: "Quái lạ… Lúc trước ta đã bố trí Ngũ Hành Cấm Thần Trận ở nơi này rồi? Tại sao bây giờ lại không có? Lẽ nào lại có kẻ phá giải rồi?"

Cùng với vô số nghi hoặc, Mục không có lựa chọn đáp xuống, mà là tìm một nơi thích hợp, sau đó thì đem thần thức thả ra, đem toàn bộ Băng Hóa Lưỡng Nghi Nhãn nắm vào trong lòng bàn tay.

Qua một lát, Mục mở hai mắt ra, sắc mặt vô cùng âm trầm…

"Vậy mà lại có kẻ dám ở tại nơi này…"

Lời vừa dứt, toàn thân của Mục liền hóa thành một đạo huyết quang, trực tiếp bay lên một cái đỉnh núi, chui vào trong một cái hang động.

***

Nơi này là một cái hang động vô cùng rộng lớn, bên trong bài trí rất nhiều đồ vật, tỷ như bàn ghế, tủ sách, dụng cụ pha chế thuốc…

Chiếu theo lối bài trí tại nơi này, có thể dễ dàng đoán được, chủ nhân của nơi này chính là một tên dược sư.

Bất quá, nơi này lại có một chút hồn lực ba động, cho nên tên dược sư kia chắc chắn là một tên hồn sư có hiểu biết về dược vật.

Mục rất nhanh đã đi dạo qua toàn bộ nơi này.

Theo như nhãn quan của hắn, toàn bộ dược vật của nơi này đều là lấy từ bên dưới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Mặc dù số lượng rất nhiều, thế nhưng toàn bộ đều là những dược vật không mấy đáng tiền, đều là vật tầm thường.

Lại kiểm tra một lượt, Mục cũng không có tìm được chủ nhân của nơi này, cho nên hắn liền rời đi, bay xuống dưới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

***

Bên dưới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn…

Giữa không trung, Mục đưa mắt nhìn xung quanh, lẩm bẩm: "Vẫn không có thay đổi gì mấy…"

Tiếp đó, hắn hai tay bắt quyết, đánh ra mấy cái vào không trung…

Đinh… Đinh… Đinh…

Rất nhanh, một cái thanh âm thanh thúy liền vang lên…

Từ dưới đất, một cái viên ngọc màu lục bay lên, sau đó thì chui vào trong tay Mục.

Vật này chính là Mộc Thần Châu.

Hơn trăm năm về trước, Mục đã để Mộc Thần Châu ở lại nơi này, mục đính chính là giúp cho đống dược liệu ở nơi này phát triển.

Tới bây giờ, đã hơn một trăm năm, dưới tác dụng của Mộc Thần Châu và Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, vô số dược liệu quý hiếm đã phát tiển thành thục, hoàn toàn có thể thu hoạch.

Lại nói một chút về Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn…

So với hơn một trăm năm về trước, nơi này mặc dù thoạt nhìn vẫn giống như ban đầu, thế nhưng tác dụng của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn càng lúc càng giảm.

Sở dĩ chuyện này lại xảy ra, tất cả chính là do Mục đã đem hai bộ long cốt của Hỏa Long Vương và Băng Long Vương luyện thành pháp bảo, khiến cho nơi này mất đi gốc rễ.

Quay trở lại hiện tại…

Sau khi đã đem Mộc Thần Châu thu lại, Mục liền kiểm tra qua một lượt, xác định không có hư hại gì thì liền đem cho vào trong túi trữ vật.

Tiếp đó, Mục liền bắt đầu thu thập dược liệu…

Trải qua một canh giờ, Mục cũng đã đem toàn bộ dược liệu tại nơi này thu thập, bao gồm cả Tương Tư Đoạn Trường Hồng…

Mặc dù nói Mục không cần mấy thứ này, thế nhưng mấy tên đệ tử của hắn thì lại cần.

"Cũng không biết Lôi Ảnh và Thanh Ngọc hiện tại như thế nào…" Mục thầm nghĩ.

Sau khi đã đem toàn bộ dược liệu thu thập xong, Mục liền bắt đầu đi xung quanh, tìm đến mấy chỗ đã chôn trận bàn.

Bất quá, sau khi hắn đến thì lại phát hiện, toàn bộ trận bàn tại những nơi này đã bị phá hủy, nhìn dấu vết để lại, chắc chắn không phải là dùng phương pháp phá giải đơn thuần, mà chính là dùng sức mạnh tuyệt đối để phá vỡ.

Nghĩ tới cảnh có kẻ mạnh tới mức có thể phá hủy Ngũ Hành Cấm Thần Trận, Mục trong lòng không khỏi nhấc lên, thầm than bản thân quả nhiên sáng suốt.

Khi trước, bởi vì tu vi cùng tài nguyên không đủ, Ngũ Hành Cấm Thần Trận của Mục chỉ có thể chống lại Nguyên Anh Sơ Kỳ mà thôi.

Nếu như có kẻ dùng sức mạnh tuyệt đối để phá hủy trận pháp, chắc chắn thực lực của hắn phải tương đương với Nguyên Anh Trung Kỳ hoặc Nguyên Anh Hậu Kỳ.

Vả lại, nếu như Mục khi trước vẫn còn là Kết Đan Kỳ mà lại chạy đến Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, sợ rằng sẽ gặp không ít phiền phức.

Bất quá, tình thế bây giờ đã thay đổi, tu vi của Mục hiện tại đã là Bán Thần, trên Đấu La Đại Lục căn bản đã không có ai có thể đánh lại hắn.

"Xem ra vẫn nên đợi ở đây một thời gian… Để ta xem kẻ nào lại đánh chủ ý lên nơi này…"