Chương 170: Hỗn loạn

Tu Tiên Tại Đấu La

Chương 170: Hỗn loạn

Chương 170: Hỗn loạn


Ở dưới Vũ Hồn Thành…

"Mau nhìn, kia là cái gì…"

"Ôi trời ơi, uy áp mạnh quá… Phốc…"

"Mau chạy đi, đừng để bị xét đánh chết…"

Lúc này, bởi vì sự xuất hiện của đám mây đen cùng bàn tay khổng lồ kia, toàn bộ Vũ Hồn Thành lập tức chìm vào trong hỗn loạn, vô số hồn sư điên cuồng tìm nơi ẩn nấp, hoàn toàn không hề để ý đến nhau.

Ở bên trên bầu trời…

Ngay khi một bàn tay kia xuất hiện, một cỗ uy áp cực kỳ kinh khủng liền xuất hiện, chính vì thế mà toàn bộ Phong Hào Đấu La bên trong Vũ Hồn Điện lập tức bị kinh động, rất nhanh đã bay tới nơi này.

Nhìn lấy cái bàn tay nồng nặc mùi máu kia, Thiên Đạo Lưu trong lòng phẫn nộ vô cùng, bởi vì lại có kẻ cả gan dám đến làm loạn tại Vũ Hồn Điện, làm loạn đến nơi truyền thừa của Thiên Sứ Chi Thần.

Chỉ thấy hắn lập tức điều khiển hồn lực, cái hồn hoàn thứ 9 dưới chân liền sáng lên, một màu đỏ rực liền lan ra.

"Đệ Cửu Hồn Kỹ - Thiên Sứ Phụ Thể!!!"

Ầm… Ầm… Ầm…

Hồn kỹ vừa ra, một cái hư ảnh khổng lồ của Thiên Sứ Chi Thần liền xuất hiện ở sau lưng của Thiên Đạo Lưu.

Ngay lập tức, cái hư ảnh khổng lồ kia liền dùng quang minh chi lực, ngưng tụ ra một thanh thánh kiếm khổng lồ, sau đó thì đưa tay lên trời, nhắm vào phía của bàn tay màu đỏ kia, chém xuống một cái.

Ầm… Ầm… Ầm…

Một trận nổ cực lớn vang lên, toàn bộ trên dưới Vũ Hồn Thành liền lâm vào trong một trận chấn động, vô số kiến trúc lập tức bị phá hủy, trở thành một đống đổ nát.

Cuối cùng, qua một lát, cái bàn tay khổng lồ đỏ lòm kia liền bị cái hồn kỹ thứ chín của Thiên Đạo Lưu đánh bay, cái hư ảnh khổng lồ của Thiên Sứ Chi Thần cũng lập tức biến mất.

Ở phía bên dưới, mắt thấy Thiên Đạo Lưu đã ngăn cản được bàn tay khổng lồ, vô số hồn sư lập tức reo hồ không thôi…

"Mau nhìn, vị miện hạ kia mạnh thật sự…"

"Vũ Hồn Điện uy vũ…"

Bất quá, trái ngược với niềm vui của đám hồn sư bên dưới, Thiên Đạo Lưu thì lại vô cùng khó chịu, bởi vì một chiêu kia của hắn đã dùng rất nhiều sức lực của bản thân.

Mặc dù hắn đã thành công ngăn chặn sóng giữ, thế nhưng chắc chắn cái kẻ tạo ra bàn tay khổng lồ kia có thực lực vô cùng kinh khủng, sợ rằng còn mạnh hơn cả hắn.

Lúc này, toàn bộ Phong Hào Đấu La của Vũ Hồn Điện đều đứng xung quanh của Thiên Đạo Lưu, duy nhất chỉ có Kim Ngạc Đấu La là bay đến hỏi thăm: "Đại ca, huynh không bị thương đấy chứ?"

"Ta không sao… bất quá phải lập tức đề cao cảnh giác, nói không chừng còn có cái gì ở phía sau…" Thiên Đạo Lưu nhắc nhở.

Nghe thấy vậy, Kim Ngạc Đấu La gật gật đầu, sau đó thì xoay người về phía đám người kia, ra lệnh: "Các ngươi mau chóng cảnh giác, nhất định phải đem Vũ Hồn Điện của chúng ta bảo vệ cho tốt."

"Vâng, Nhị Cung Phụng!!!" Một đám Phong Hào Đấu La đáp lại, sau đó thì tản ra xung quanh.

Đúng vào lúc này…

Đùng… Đùng… Đùng…

Liên tục xuất hiện mấy tiếng nổ lớn, vô số kiến trúc bên trong Vũ Hồn Điện liền bị phá hủy.

"Mau lên, mau đi nhìn một chút là đang xảy ra chuyện gì…" Thiên Đạo Lưu nói.

Bất quá, trong lúc Thiên Đạo Lưu và Kim Ngạc Đấu La định đi xem tình hình, một giọng nói liền vang lên…

"Thiên Đạo Lưu, ngươi… thật sự muốn đi sao…???"

"Là ai…? Mau cút ra đây!" Thiên Đạo Lưu gầm lên, cảnh giác xung quanh.

Vù… Vù… Vù…

Một trận huyết vụ xuất hiện, để lộ ra bóng người của Mục.

Mục cười đáp: "Ha… ha… ha… Thiên Đạo Lưu, ngươi đúng là đã già quá rồi, trí nhớ lại kém như vậy…"

Nhìn thấy người vừa xuất hiện, Thiên Đạo Lưu thầm kêu không ổn, trong lòng không hiểu sao lại sinh ra một loại cảm giác bất an.

"Mục… Là ngươi?" Thiên Đạo Lưu có chút không thể tin được, hét lớn.

"Thế nào? Là ta thì làm sao?" Mục đáp.

"Tốt… Đến tốt lắm… Còn dám đến dương oai tại Vũ Hồn Điện ta, đúng là không biết sống chết…" Thiên Đạo Lưu cười nói, ánh mắt lộ ra sát khí.

"Chết?? Không biết là ai sẽ chết? Là ta hay là…"

Lời của Mục còn chưa hết, nhưng hắn cũng không có ý định nói tiếp nữa.

"Ra đây…"

Chỉ thấy Mục phất tay một cái, một vệt sáng màu đỏ liền bay đến, sau đó thì rơi vào trong tay của hắn.

Mục tay phải nắm lấy cổ của Thiên Tầm Tật, tay trái đặt ở sau lưng, hai mắt đảo qua Thiên Đạo Lưu và Kim Ngạc Đấu La, cười nói: "Như thế nào??"

"Tật nhi…"

"Giáo Hoàng điện hạ…"

Thiên Đạo Lưu và Kim Ngạc Đấu La đồng thành kêu lên.

"Á… Á… Á…"

Đột nhiên, Mục dùng tay siết chặt lấy cái cổ của Thiên Tầm Tật, khiến cho hắn đau đớn không thôi.

"Mục, ngươi dám…" Thiên Đạo Lưu gầm lên, hồn lực trên người lập tức vận chuyện, lập tức lao về phía Mục.

"Đứng lại!!!" Mục nhàn nhạt ra lệnh, vừa nói, hắn vừa gia tăng thêm lực đạo, khiến cho Thiên Tầm Tật càng đau đớn hơn.

Mắt thấy nhi tử sắp không chịu nổi, Thiên Đạo Lưu cũng chỉ đành cắn răng, sau đó thì lập tức dừng lại, hỏi: "Mục, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?"

"Muốn cái gì sao? Tất nhiên là muốn đem Giao Hoàng điện hạ trả lại cho các ngươi…" Vừa nói, Mục lập tức ném Thiên Tầm Tật về phía Thiên Đạo Lưu.

Ngay lập tức, Thiên Đạo Lưu liền bay đến đỡ lấy Thiên Tầm Tật, nhanh chóng kiểm tra thương thế của nhi tử.

Bất quá, sau khi thấy được thương thế kinh khủng trên người của Thiên Tầm Tật, cộng thêm việc trong cơ thể của hắn không còn một chút hồn lực, mà lại là một cỗ lực lượng vô cùng tà ác, lửa giận của Thiên Đạo Lưu lập tức bùng nổ.

Bất quá, còn chưa kịp để hắn phản ứng, Mục liền hô một câu: "Bạo!!!"

Ầm… Ầm… Ầm…

Lời vừa ra, toàn bộ thân thể của Thiên Tầm Tật như một cái túi khí, lập tức căng phồng lên, sau đó thì trực tiếp phát nổ, tạo thành một trận chấn động cực mạnh, đem Thiên Đạo Lưu và Kim Ngạc Đấu La rơi xuống đất.

Tiếp đó, Mục hai tay kết ấn, lại hô lên: "Hợp!!!"

Ục… Ục… Ục…

Lời vừa ra, cái đống huyết vụ do Thiên Tầm Tật bạo tạc hình thành liền bắt đầu chuyển động, rất nhanh đã tụ họp lại một chỗ, sau đó thì hóa thành bộ dáng của Thiên Tầm Tật khi trước.

Bất quá, Thiên Tầm Tật này căn bản không phải là Thiên Tầm Tật lúc trước, mà chính là một cái Huyết Nô không có linh hồn của Mục, một cái thi thể lạnh ngắt.

"Phá hủy toàn bộ Vũ Hồn Điện cho ta!!!"

Lời vừa ra, Thiên Tầm Tật lập tức bay xuống, bắt đầu phá hủy Vũ Hồn Điện.

Rầm… Rầm… Rầm…

Rất nhanh, Thiên Tầm Tật đã phá hủy hơn trăm cái kiến trúc của Vũ Hồn Điện.

"Thiên Tầm Tật, ngươi đây là đang làm gì cái…" Lúc này, Kim Ngạc Đấu La không biết từ đâu lao tới, dưới trạng thái vũ hồn chân thân, hắn liên tục ngăn cản Thiên Tầm Tật.

Bất quá, còn chưa để hắn kịp nói hết câu, Thiên Tầm Tật liền xuất thủ, đánh ra một kích, khiến Kim Ngạc Đấu La phải lùi lại mấy bước.

Chỉ thấy Thiên Tầm Tật ngưng tụ ra một thanh kiếm từ quang minh chi lực, nhanh chóng lao lên đánh phá Vũ Hồn Điện như một cái xác không hồn.

"Tầm Tật, dừng tay…" Thiên Đạo Lưu gầm lên, vừa nói, hắn vừa bay đến bên cạnh Thiên Tầm Tật, nhanh chóng ngăn cản hắn lại.

Bất quá, Thiên Tầm Tật lúc này chính là Huyết Nô của Mục, ngoại trừ Mục ra, hắn hoàn toàn không hề nghe bất kỳ lời nào của Thiên Đạo Lưu.

"Thiên Đạo Lưu, nếu như ngươi muốn dừng hắn lại, cách duy nhất chính là dùng thần lực của Thiên Sứ Chi Thần giết hắn, nếu không thì ngươi hãy trơ mắt nhìn Vũ Hồn Điện bị phá hủy hoàn toàn đi…" Giọng nói của Mục liền vang lên, bất quá, thân ảnh của hắn đã không còn tại nơi này.

Mục, lúc này chính là đang ở một nơi cách Vũ Hồn Thành không xa, đang thưởng thức một màn hỗn loạn tại Vũ Hồn Điện.

***

"Tầm Tật, mau dừng tay lại…" Thiên Đạo Lưu vừa gầm, vừa dùng hồn lực công kích nhi tử, nhưng hắn hoàn toàn không có dấu hiện dừng lại, thậm chí còn đánh mãnh liệt hơn.

"Chết tiệt…"

Để lại một câu như vậy, Thiên Đạo Lưu liền đem một tia thần lực vô cùng nhỏ của Thiên Sứ Chi Thần vào trong đồn công kích, sau đó thì đánh ra, ý định ngăn cản Thiên Tầm Tật.

Khác với những lần trước, lần này, Thiên Tầm Tật lại bị đánh cho bị thương, cánh tay liền xuất hiện một vết chém nhỏ. Bất quá, cái vết thương này rất nhanh đã hồi phục lại, duy nhất chỉ có Thiên Tầm Tật run lên một cái mà thôi.

Lúc này, thanh âm của Mục lại một lần nữa vang lên: "Thiên Đạo Lưu, nếu như ngươi chỉ dùng một chút thần lực của Thiên Sứ Chi Thần như thế thì sẽ không thể nào giết được Thiên Tầm Tật đâu…"

"Cách duy nhất là phải dùng toàn bộ thần lực của Thiên Sứ Chi Thần mà ngươi có, đem Thiên Tầm Tật đánh thành căn bản, may ra Vũ Hồn Điện mới có thể cứu được… Ha… ha… ha…"