Từ Làng Vũ Đại Bắt Đầu Thay Đổi Nhân Sinh

Chương 8: Cặp Rằn.

Chương 8: Cặp Rằn.



Chí sống trong thế giới ngầm nhiều năm, hắn hiểu rất nhiều việc.


Hắn không nghĩ mấy tên bạn tù của mình có thể làm gì nhưng vạn nhất có gì bất trắc xảy ra thì sao?.


Hắn là con người, con người cũng cần ngủ.


Mấy kẻ này trong mắt Chí vốn là quá yếu nhưng lại là bạn tù, khi Chí thức hắn có thể một chấp ba nhưng khi Chí đi ngủ hắn biết làm gì?.


Nếu đối phương chỉ là dùng ba người đè ép hắn, đánh đấm một trận hắn có niềm tin giết ngược cả ba nhưng trực tiếp kiếm đâu ra con dao đâm một nhát thì Chí cũng hết đường.


Đã là bạn tù cùng phòng vậy không nên ép nhau quá, ví như người Việt có một câu 'Con giun xéo lắm cũng quằn', một câu này Chí vẫn hiểu rõ.


Giải quyết xong đối thủ, Chí cũng không có ý định chửi rủa hay hạ nhục bọn họ, đợi hai kẻ kia tỉnh lại, Chí dùng bàn tay phẩy phẩy ngụ ý gọi cả hai lại gần mình.


Hai người biết Chí lợi hại, trong lòng sợ hắn vì thế rất nhanh liền tiến tới.


Lúc này Chí xoay người, không cần người đấm chân nữa, hai chân đặt xuống đất, sống lưng hơi khom lại, hai cánh tay đặt lên đùi còn hai bàn tay đan chéo vào nhau, ánh mắt chậm rãi quan sát hai tên bại tướng.


Lúc này vết sẹo trên mặt Chí giật giật thêm vào ánh mắt của hắn khiến cho hai tên tù phạm càng thêm khiếp nhược, càng có thể cảm nhận được Chí đáng sợ vô cùng.


"Từ giờ, tao là trùm phòng giam này, có ý kiến gì không? ".


Tên đấm chân tất nhiên không có ý kiến gì lập tức vâng dạ.


Hai tên còn lại, một tên đấm lưng, một tên là đại ca cũ.


Tên đấm lưng cũng sợ, rất nhanh gật đầu vâng vâng dạ dạ.

Đại ca cũ đương nhiên cảm thấy mắt mặt nhưng khi hắn ngửa đầu lên nhìn ánh mắt của Chí, trong lòng run lên, cũng chỉ có thể chấp nhận địa vị của mình bị đánh mất, đến hiện tại người hắn còn đau vô cùng, một đá kia của Chí không thể đá gãy xương sườn của hắn nhưng cũng có thể làm cho hắn nứt xương.


Thấy cả ba tên tù phạm đều thừa nhận địa vị của mình, Chí lúc này mới nói.


"Tao gọi Nguyễn Trương Văn Chí, sau này cứ bảo tao Chí ca là được ".


Chí nói rất chậm rãi cũng rất rõ ràng, lúc này khí thế của hắn thu lại, không còn sắc bén như trước nhưng lại nặng hơn, cho người khác cảm giác thâm trầm cùng từng trải.


Trước làm cho người sợ hãi, sau làm cho người tin phục, trò này Chí chơi quen rồi.


Tất nhiên hắn nói chậm như vậy cũng bởi Chí còn chưa quen ngôn ngữ này dù sao đây không quá giống tiếng Việt mà hắn biết, có chút khác lạ.



" Lý do vào tù rất đơn giản, ngủ với vợ thằng quan Tây rồi bị ném vào đây ".


Chí cũng không thể nói hắn bị Bá Kiến hại, chung quy rất mất mặt.


Bị Bá Kiến hại thật ra có thể chấp nhận nhưng tiền đề là hắn thật sự ăn xong mợ ba đằng này còn chưa kịp làm gì thậm chí còn chưa có cái suy nghĩ đó đã bị Bá Kiến đá vào đây, Chí cũng không muốn khoe cái thành tích này ra.


Về phần quan Tây cũng là một trong số những ký ức đáng lưu ý hiếm hoi của thân thể này.

Quan Tây là quan Pháp, quan Tây luôn khiến cho người Đông Dương sợ hãi hơn nữa tại Việt Nam lúc này quan Tây có cái uy hơn mấy ông quan ta nhiều lắm, ít nhất là trong mắt quần chúng nhân dân.


Ngủ với vợ quan Tây... cũng thực sự rất trâu bò.


Vợ quan Tây hoặc là nữ nhân Việt Nam cực kỳ xinh đẹp mới được quan Tây để ý nếu không chính là nữ nhân Tây Dương, dạng nữ nhân Tây Dương này mấy người dám tơ tưởng?.


Theo Chí mà nói, đây là thành tựu.


Quả thật nghe Chí nói xong, ba tên tù phạm cùng một chỗ giật mình sau đó ánh mắt rất nhanh biến thành bội phục, Chí có thể cảm giác được đây là thật lòng bội phục.


"Tiếp theo đến lượt chúng mày giới thiệu đi ".


_ _ _ __ _


Sau một lượt trò chuyện, Chí biết tên bóp chân cho mình gọi Tư Lê, vào tù vì tội trộm cắp.


Tên đấm lưng gọi là Sáu Nghị, vào tù... cũng là vì tội trộm cắp.


Tên lão đại cũ gọi là Ba Beo, kẻ này đúng là không tầm thường, ít nhất vào tù vì tội đánh nhau ẩu đả.


Tên chỉ là một dạng xưng hô, Chí cũng không muốn biết tường tận về cái đám bạn tù này hơn nữa đây là việc nhỏ, việc lớn hơn còn nhiều lắm.


Chí nhìn Tư Lê cùng Sáu Nghị một cái... rốt cuộc không nói gì, hắn quay ra nhìn Ba Beo.

"Năm nay là năm bao nhiêu?, ý tao là lịch Tây Dương ".

Ba Beo bị Chí hỏi vậy thì không biết trả lời sao, ai lại quan tâm lịch người Tây Dương?.


Ba Beo nghĩ nghĩ một lúc cũng chỉ có thể lắc đầu.


"Chí ca, đàn em nào biết lịch của đám Tây Dương đó, ai biết năm Quý Dậu đám mũi lõ kia gọi là năm nào ".


Chí nghe vậy bắt đầu cảm thấy đau đầu nhưng hắn vẫn phải tính.


Năm 2020 là năm con gì?, 2020 là năm con chuột.


Tý – Sửu – Dần – Mãi – Thìn – Tỵ – Ngọ – Mùi – Thân – Dậu – Tuất – Hợi.


Mười hai con giáp của Việt Nam thì Chí vẫn biết, nếu năm 2020 là con chuột vậy năm con gà sẽ là năm 2017.

Mỗi con giáp sẽ có chu kỳ 12 năm hoặc một giáp, một giáp sẽ là 60 năm.


Chí không hiểu một giáp thì có gì đặc biệt nhưng hắn hiểu một giáp là 60 năm, vậy là đủ rồi.


60 năm trước là năm trước năm 2017 là bao nhiêu? Sẽ là 1957.


Năm 1957 chắc chắn không đúng, hắn lại tiếp tục lùi 'số' xuống tới 1945.


Năm 1945... cũng không đúng bởi năm này Chí Phèo đã sớm chết dù sao tác phẩm viết vào năm 1941.


"Là 1933 sao? ".

Đoán ra được con số này, đầu của Chí quả thật bắt đầu cảm thấy đau, hắn bắt đầu dùng hai tay di di vầng trán của mình.


Ở phía kia, ba tên tiểu đệ thấy đại ca im lặng cũng không dám lên tiếng dù sao khi Chí tập trung suy nghĩ cũng có người ta một cảm giác nghiêm túc cực kỳ, cho người khác cảm thấy không nên quấy rầy hắn.


"Câu hỏi thứ hai, làm cách nào cải thiện sinh hoạt trong cái nhà giam này? ".


Chí tiếp tục mở miệng, vẫn là hướng về Ba Beo.


Cải thiện sinh hoạt là điều Chí rất cần, không phải hắn muốn hưởng thụ mà bởi nếu cơm còn không ăn no sẽ khiến thân thể này trở nên hoang phế.


Thân thể này trong mắt Chí quá yếu, hắn nhất định phải tập luyện, phải cải thiện thân thể này nhưung đến cả khẩu phần ăn còn không đáp ứng đủ thì còn tập cái khỉ gì?.


Ba Beo không hổ là 'đại ca ', hắn lại nghĩ một cút rồi đáp.


"Chí ca, đàn em thấy Chí ca võ nghệ kinh người hay là Chí ca đi gặp ông quản xin làm cặp rằn đi?".


Chí lại cảm thấy đau đầu.


Cặp rằn là cái khỉ gì?, từ điển tiếng Việt đào đâu ra từ này?.


"Giải thích một chút tao nghe thử ".


Ba Beo cũng không cảm thấy lạ mà trực tiếp giải thích cho Chí.


"Đại ca, cặp rằn cũng là tù phạm như chúng ta nhưng thay mặt quan lớn quản đám tù phạm, không cho đám tù phạm gây chuyện, trong cái nhà tù này muốn ăn ngon ngủ sướng cũng chỉ có cặp rằn".


Chí nghe vậy bắt đầu vuốt cằm.


Hắn cũng nghe ra cái nhà tù này có cặp rằn nhưng hắn không quan tâm lắm, tuy không rõ cặp rằn là từ khỉ gì nhưng cái địa vị này Chí nhất định phải chiếm được.


Trong đầu Chí tính toán một chút, sau đó hắn lại hỏi Ba Beo.


"Mày ở trong này lâu chưa?, đã thấy quan Tây nào xuất hiện chưa? ".


Chí có một ưu thế mà cả cái nước Việt Nam này không mấy người có, hắn biết ngoại ngữ.


Hắn biết tiếng Anh, tất nhiên cái này không có vấn đề bởi hắn là sinh ra và lớn lên ở Mỹ.


Ngoài tiếng Anh ra hắn còn có thể nói rất tốt tiếng Bồ Đào Nha cùng tiếng Nga, đến cả tiếng Trung hắn cũng có sử dụng.


Đáng tiếc cộng cả bốn ngoại ngữ của hắn lại sau đó đặt lên bàn cân cũng không nặng bằng tiếng Pháp, ít nhất là ở Đông Dương.


Nhắc đến quan Tây, chưa đợi Ba Beo lên tiếng, Tư Lê đã nói.


"Đại ca, em từng thấy quan Tây hơn nữa còn biết ông quan Tây ở chỗ nào trong ngục giam, em từng đi lau chùi qua cái chỗ đó rồi ".


Chí nghe Tư Lê nói thì không khỏi thấy giật mình.


Chí vốn chỉ cầu có quan Tây đi ngang qua mà thôi, hắn cũng không cầu có quan Tây ở tại nhà ngục này, không phải không cầu mà là không mơ tưởng đến.


Một cái nhà giam đều sẽ do quan ta quản, giống với người Việt quản người Việt, người Việt đánh người Việt, đại khái là thế.


Nếu một cái nhà giam có quan Tây vậy đương nhiên sẽ do quan Tây đến quản nhưng đây tất không phải nhà giam bình thường.


Bá Kiến chỉ là một phú ông, một điền chủ.


Tuy Chí không quá hiểu nhưng Chí biết Bá Kiến có tiền.


Có tiền ở Mỹ tại thế kỷ 21 đúng là có khả năng hại người vào tù thật nhưng đây là những năm thập niên 30, phú hộ có tiền nữa cũng chỉ là người Việt đã thế còn chỉ trong phạm vi một cái làng Vũ Đại - cùng lắm rộng hơn một chút, làm sao có thể đẩy Chí vào một cái nhà tù có cả quan Tây?.


Đầu của hắn... lại bắt đầu thấy đau rồi.


_ _ __ _ _

P/S: Cặp Rằn (Caporal)