Chương 5: Thế Giới Song Song.

Từ Làng Vũ Đại Bắt Đầu Thay Đổi Nhân Sinh

Chương 5: Thế Giới Song Song.

Chương 5: Thế Giới Song Song.



Trải qua hai ngày từ lần cuối cùng hắn nói chuyện với quầng sáng kia, lúc này hắn đã biết mình là ai hơn nữa cũng học cách chấp nhận thiết lập này, cũng biết vầng sáng cho hắn cái gì.


Đây là một thế giới song song với thế giới cũ của hắn tuy nhiên đây chỉ là ‘phỏng đoán ‘còn tính chân thật như thế nào thì hắn còn phải đi thử nghiệm nhiều lần.


Hắn biết mình chui vào một quyển sách, một quyển sách gọi là Chí Phèo hơn nữa hắn quả thật đã đọc qua quyển sách này.


Kiếp trước hắn đọc rất nhiều sách, một phần rất lớn là văn học Việt Nam.


Hắn là con lai nhưng mà hắn chán ghét dòng máu Mỹ,chán ghét cả dòng máu Việt, hắn từng chán ghét cả bản thân mình vì sao được sinh ra, chán ghét tất cả mọi thứ.


Cho đến khi hắn gặp mẹ nuôi, mẹ nuôi là người Việt Nam cho nên hắn khát khao hiểu thêm về quốc gia này, không phải vì một nửa máu thịt của hắn mà là vì đây là quê hương của mẹ nuôi.



Có thể vì suy nghĩ khác biệt, có thể vì văn hóa khác biệt hay vì rất nhiều thứ khác, hắn cùng mẹ nuôi có rất nhiều ý kiến trái chiều về cùng một quyển văn học nhưng đây không phải là cãi vã mà là tranh luận, đây cũng là lúc hai mẹ con có thể hiểu rõ về nhau nhất, là những lúc hắn vui thích nhất.

Chính những khoảng thời gian này với mẹ nuôi khiến hắn cảm nhận được cái thế giới xám xịt này vẫn có những màng màu sáng, một người như hắn vẫn có thể tìm được những khoảng hạnh phúc của riêng mình.



Cũng bởi vì có quá trình tranh luận với mẹ nuôi, có rất nhiều tác phẩm của Việt Nam hắn cảm thấy không quá mức hứng thú nhưng hắn thật sự đọc hiểu, thật sự đặt mình vào hoàn cảnh từng nhân vật sau đó nói ra suy nghĩ của mình với mẹ nuôi.


Chí Phèo là một tác phẩm như thế.


Chí Phèo chỉ là một truyện ngắn, đọc nó cũng không tốn bao nhiêu thời gian nhưng nó thành công gây nên hứng thú của hắn bởi Chí Phèo là cô nhi bị bỏ rơi, về cơ bản đã có sự đồng cảm ở đây.

Đáng tiếc hắn càng đọc càng thấy thất vọng bất quá mẹ nuôi cũng dạy hắn, con người sống trong xã hội khác nhau sẽ luôn có những suy nghĩ cùng quan điểm khác nhau.


Hắn sẽ không dùng ánh mắt của những năm 2000 đi đánh giá một nhân vật văn học sống vào thập niên 30-40 của thế kỷ trước, tất nhiên thân là độc giả hắn có quyền tán đồng hoặc không tán đồng với nhân vật.


Hắn cảm thấy Chí Phèo cũng không nên chết như vậy, nếu thay hắn vào nhân vật này hắn có một đống thứ có thể làm.


Khác biệt văn hóa cùng khác biệt thời đại thật sự quá rõ ràng, hắn khó mà hiểu được cái sự bi đát của nhân vật Chí Phèo vào hoàn cảnh đó, cũng không thể nào hiểu được sự lương thiện mà Chí Phèo thèm khát.


Việt Nam rốt cuộc không phải Mỹ.


Hắn nào ngờ được một suy nghĩ bâng quơ trong đầu cả chục năm trước lại khiến hắn thật sự trở thành Chí?.


Lúc này hắn cũng thành công tiếp nhận ký ức của Chí nhưng mà cũng không có gì đáng ra để nếu ra, cuộc đời của Chí tương đối một màu... cũng không có giá trị để học hỏi.


Giá trị duy nhất là hắn biết được mình mới vào tù, đây là giai đoạn Chí mới bị Bá Kiến hại, còn chưa trở về làng Vũ Đại.


Bi hài ở chỗ, ngay cả Chí cũng không biết mình bị kết án bao nhiêu năm tù cũng không biết mình bị kết án vì tội gì.


Hiện tại tiếp nhận cuộc sống của Chí, hắn... không quá muốn ngồi tù.


Theo cốt truyện, từ lúc bị bắt vào tù đến lúc Chí trở về làng Vũ Đại cũng có 7-8 năm.


Khoảng thời gian này không ai biết Chí đi đâu và làm gì tức là tình huống xấu nhất Chí sẽ phải ngồi tù 7-8 năm.


Nếu thật sự bỏ 7-8 năm cuộc đời trong tù, nếu cái án này thật sự kết xuống, Chí nhất định sẽ vượt ngục.


Đây là thời kỳ Thực Dân Phong Kiến, thời kỳ này vượt ngục không khó.


Hắn có món quà mà vầng sáng ban tặng.

Chí không thích dùng từ ‘ban tặng’ nhưng quầng sáng nói ‘thay mặt mẹ nuôi tặng hắn’ vậy thì vấn đề không giống.

Ba thứ quầng sáng tặng cho Chí, đầu tiên là siêu trí nhớ, hắn gặp mà không thể quên có điều với người như Chí, siêu trí nhớ không rõ là quà tặng hay... lời nguyền nữa.

Kiếp trước có quá nhiều thứ hắn không muốn nhìn thấy, muốn xoá khỏi đầu nhưng hiện tại một mực không thể quên.

Kiếp trước hắn gây không ít tội nghiệt, đây coi như mẹ nuôi trách phạt hắn đi?.

Có vay có trả,coi như công bằng.


Thứ hai là siêu sức mạnh.


Nói là siêu sức mạnh nhưng thực tế cũng không phải, Chí có thể minh xác cảm nhận được, cái thân xác gầy yếu này mang theo sức mạnh cùng thể chất của Chí ở kiếp trước.

Nhìn cái điệu bộ gầy còm của đám bobo nơi này khiến Chí cũng tưởng tượng ra được tố chất trung bình cơ thể con người trong thời đại này ra sao tức là Chí cũng không khác siêu nhân là mấy.


Vấn đề duy nhất là Chí rất đói, cực kỳ cực kỳ đói.


Chỉ cần cho Chí ăn no, Chí hoàn toàn có thể khôi phục sức mạnh kiếp trước, cái dạng cột gỗ chắn nhà tù này tuyệt nhiên không cản được hắn.

Nhưng mà hắn đói, không có cái ăn, Chí lúc này bị vây vào một loại trạng thái tựa như nửa sống nửa chết.


Về phần món quà thứ ba của vầng sáng, Chí... còn chưa mò ra.


Dù sao trong hoàn cảnh này của hắn, hắn cũng không có quá nhiều cách để thử nghiệm cái gì.




Chí biết mình hiện tại đang bị biệt giam sau khi ẩu đả cùng đám bạn tù, thời hạn biệt giam bao nhiêu hắn cũng không rõ nhưng dù sao hiện tại chỉ có một mình, thời gian trống quá nhiều, Chí bắt đầu suy nghĩ về tương lai.

Hắn không muốn chết, mẹ nuôi muốn hắn sống tốt vậy hắn sẽ hảo hảo mà sống.

Hắn càng không muốn ngồi tù, hắn muốn ra ngoài nhìn thế giới này.

Ngoài ra Chí cũng biết sau khi biệt giam xong mình sẽ đi đâu.

Biệt giam là thủ đoạn bình thường nhất của đám popo trong nhà ngục kia, chỉ cần phạm lỗi vậy cứ biệt giam sau đó tính sau.

Con người là một sinh vật yếu ớt, sợ cô đơn, sợ tối, sợ lạnh, sợ đói, có ty tỷ vấn đề.

Mà biệt giam hoàn toàn có thể tác động lên thần kinh con người, kích thích hàng loạt nỗi sợ của con người.

Đáng tiếc thủ đoạn ‘nhẹ nhàng’ như hiện tại không có tác dụng với Chí.

Biệt giam hiện tại mà gọi là biệt giam?, phải như cái đám nhà tù bên Mỹ mới hiểu thế nào là biệt giam.

Ngoài ra vì trí nhớ của Chí quá tốt, hắn trực tiếp nhắm mắt, coi đầu óc mình là máy chiếu phim, ngồi xem mấy bộ phim Marvel cũng đủ hết ngày.

Hắn không sợ loại thủ đoạn này.



Kiếp trước kinh nghiệm ngồi tù của Chí không ít, hắn hiểu sau khi ẩu đả sẽ được liệt vào thành phần bất hảo nhưng mà popo sẽ không quá rảnh quản các ngươi, thời gian của popo đều rất đáng giá, thời gian còn phải dành cho uống rượu, đánh bài, xem Tv, nào có thời gian nhìn chằm chằm tù phạm?.


Dạng tù phạm bất trị thì để tù phạm khác trị, ném một đám tù phạm bất trị vào cùng một phòng sau đó để chó cắn chó, tự dạy dỗ lẫn nhau như vậy không phải nhàn sao?.


Chí không quá rõ con người của cái niên đại này sẽ suy nghĩ ra sao nhưng nếu vẫn cùng một mạch suy nghĩ, Chí sắp được gặp bạn mới hơn nữa bạn mới nhất định cũng không quá hữu hảo.