Chương 4: Tàng bảo khố

Tu La

Chương 4: Tàng bảo khố

Xuyên qua thông đạo Nguyệt Thiên và phụ thân hắn đến một quảng trường, đập vào mắt hắn là chói mắt ánh sáng xanh. Đó là linh thạch, nhiều linh thạch đến nổi chúng được chất chồng như từng ngọn núi nhỏ làm hắn chấn động không ngớt.

Phải biết linh thạch chia là hạ, trung, thượng, cực tứ phẩm mà một viên cực phẩm linh thạch bằng trăm viên thượng phẩm, vạn viên trung phẩm hoặc một triệu viên hạ phẩm. Thế nhưng hắn lại thấy thượng phẩm và cực phẩm lại chất đống thành núi thế kia bảo sao không động dung. Thấy hắn biểu lộ Nguyệt Thần phi thường hài lòng đây thế nhưng là gia tộc nhiều năm tích góp lại, cười cười hắn dẫn Nguyệt Thiên đi khu vực kế tiếp.

Tàng bảo các phân ba khu vực, khu linh thạch, khu thiên tài địa bảo, và khu cuối là vật chưa được xác định. Khu linh thạch hắn vừa đi qua, tiếp theo là khu thiên tài địa bảo.

Khu thiên tài địa bảo phân ra ba phần khác nhau, một phần chứa linh thảo, một phần chứa tài liệu luyện khí và phần còn lại chứa thiên địa dị bảo. Vốn vì tài liệu luyện khí mà đến nên gần như không cần suy nghĩ hắn để phụ thân hắn dẫn vào khu này. Đi vài vòng, Nguyệt Thiên thất vọng rồi vì nơi đây không có thứ phù hợp yêu cầu của hắn. Chán nản hắn nói với phụ thân đi tiếp khu thứ ba.

Khu thứ ba, chứa đựng thiên kỳ bách quái đồ vật, những vật mà người trong gia tộc không xác định được. Vừa bước vào, đập vào mắt hắn là khoảng hơn hai chục món đồ vật được chia ra sắp xếp trong khu vực này. Tu La tộc là một tộc truyền thừa tự thượng cổ nên rất ít khi có thứ mà họ không xác định được. Đảo mắt một vòng bổng nhiên mắt hắn dừng lại trên một tảng đá, tảng đá có ước chừng hai nấm tay lớn nhỏ, màu đỏ đen trông rất kỳ lạ.

Vừa trông thấy tảng đá trong tức khắc hắn nhớ tới một truyền thuyết từng đọc được ở tàng kinh các, một truyền thuyết thời viễn cổ. Truyền thuyết ghi lại thời viễn cổ có một ma đầu nhặt lấy một tảng đá tên phệ huyết thạch rèn được một thanh ma đao đặt tên Phệ Huyết Ma Đao.

Rèn xong cây đao ấy chẳng qua là Hoàng giai hạ phẩm nhưng nó nắm giữ năng lực có thể khiến cho Thiên Diễn đại lục lâm vào điên cuồng, đó là thăng cấp.

Đúng như tên, nó cần đại lượng máu huyết để thăng cấp vì thế ma đầu kia bắt đầu đi đồ sát khắp đại lục. Nơi hắn đi qua để lại một mảnh tử địa, không người sống sót thậm chí là không rơi một giọt huyết dịch, máu của người bị hắn giết toàn bộ bị Phệ Huyết Ma Đao hút còn hắn được người đời đặt danh hiệu Phệ Huyết Ma Quân.

Vì thăng cấp ma đao hắn giết rất nhiều người nên chọc giận vài vị võ thần, lúc ma đao độ kiếp thành tựu thần binh thì hắn bị vây công. Phệ Huyết Ma Quân song quyền nan địch tứ thủ bị đánh cho hình thần câu diệt, ma đao thì bị thiên kiếp đánh thành tro bụi.

Mà phệ huyết thạch được miêu tả giống y như tảng đá trước mặt này, cứng rắn vô cùng, màu đỏ đen có thể phệ huyết, phệ huyết càng nhiều màu càng đỏ.

Hắn hô hấp bắt đầu dồn dập, lấy cây chủy thủ ra cắt ngón tay nặn ra giọt máu rải lên tảng đá. Đúng như dự đoán tảng đá hấp thu máu của hắn và màu càng đỏ thêm một tí, nếu không nhìn kỹ sẽ không nhận ra.

Thấy vậy Nguyệt Thiên ngây ngốc trong chốc lát sau đó ngửa mặt lên trời cười như điên xong hắn chộp lấy tảng đá bỏ ngay vào trữ vật giới chỉ. Nhìn biểu lộ của hắn Nguyệt Thần ở đâu mà không biết hắn nhận ra tảng đá kia tác dụng nên hắn hỏi:

" Thiên nhi ngươi nhận ra tảng đá này sao? "

Nguyệt Thiên nói về truyền thuyết kia cho cha hắn nghe xong Nguyệt Thần cảm khái: " Chẳng trách chúng ta không nhận ra, nó vậy mà được ghi lại trong một quyển truyền thuyết. "

Nguyệt Thiên dương dương đắc ý tiếp tục nhìn, sau đó hắn lại thấy một chiếc nhẫn trữ vật màu đen cổ kính làm hắn hiếu kỳ hết sức, vừa nhìn là biết nhẫn trữ vật sao lại nằm trong khu chưa xác định cơ chứ. Tò mò nên hắn hỏi Nguyệt Thần, thì ra đây là lão tổ đời đầu của gia tộc cùng lúc đạt được khi thay đổi huyết mạch thành Tu La huyết mạch. Chiếc nhẫn này trải qua nhiều đời tộc trưởng tìm hiểu nhưng không ai có phể khám phá bí mật của chiếc nhẫn nên họ đành phải từ bỏ và ném nó vào bảo khố.

Nghe vậy lập tức dâng lên sự hiếu kỳ của Nguyệt Thiên, hắn cầm thử đeo vào bỗng nhiên toàn thân huyết dịch xao động làm hắn kinh hãi không ngớt. Chẳng phải nói nó như nhẫn bình thường sao bỗng nhiên lại như vậy hay hoặc là nó chỉ có hiệu ứng này với Tu La vương huyết mạch?

Càng nghĩ càng thấy đúng vì hắn là vị đầu tiên có được Tu La vương huyết mạch trong gia tộc. Đè xuống hiếu kỳ hắn cất chiếc nhẫn vào và tiếp tục lựa món cuối cùng. Thấy hắn vậy mà lựa chiếc nhẫn Nguyệt Thần lắc đầu cười khổ nghĩ thầm:

" Tiểu tử này vậy mà lựa cái nhẫn không đâu. "

Đôi mắt của Nguyệt Thiên lại quét tiếp, lần này hắn dừng lại trên một cái trứng hay nên nói là tảng đá vì cái trứng này gần như hóa thạch rồi. Tò mò hắn quay lại hỏi Nguyệt Thần: " Cha đây là trứng gì? "

" Ồ đây là trứng của Cửu Anh nhưng nó bị hóa thạch rồi, tuy còn tí sinh cơ nhưng cơ hồ là không thể ấp ra. " Nguyệt Thần đáp.

Liên quan đến Cửu Anh Nguyệt Thiên thế nhưng mà phi thường để ý, trong tàng kinh các miêu tả làm hắn tưởng tượng quả thật vô cùng phù hợp hắn khi sử dụng < Tu La Biến >. Thế nhưng hắn rất thất vọng khi biết được bộ tộc này đã tuyệt diệt.

Cửu Anh nhất tộc vốn ít tộc nhân vô cùng vì chúng quá cường đại nên sinh sản bị thiên đạo hạn chế nếu không thiên hạ này thuộc Cửu Anh nhất tộc rồi. Theo miêu tả Cửu Anh giống rồng mà cũng không phải rồng, phảng phất như rồng và kỳ lân kết hợp với nhau, lưng có hai cánh, có chín chiếc đầu vô cùng kỳ quái. Rồng không ra rồng, rắn không ra rắn. Tiếng rống của nó như thanh âm nỉ non của hài nhi khóc trong đêm nghe cảm thấy đáng sợ sởn gai ốc.

Long tộc cũng mạnh nhưng không bị tuyệt diệt vì chúng số lượng cũng vào hơn trăm con, một con thì gần bằng Cửu Anh nhưng trăm con thì vô cùng kinh khủng mà chúng lại tập hợp sống một nơi. Còn Cửu Anh nhất tộc thì tộc nhân ước chừng mười tôn mà thôi, chúng nó lại toàn sống độc lập nên bị săn giết từ từ.

Cửu Anh rất cao ngạo, trừ đồng tộc hoặc chủng tộc có thể sánh ngang với chúng thì chúng mới kết hợp sản sinh đời sau mà quả trứng này là đời sau của một con rồng và cửu anh nhưng không biết nguyên do gì không thể ra đời.

Nguyệt Thiên đoán hẳn là hỗn huyết vì tuy kết hợp khác chủng tộc nhưng cửu anh đời sau không hỗn huyết, một là cửu anh hai là chủng tộc cùng cửu anh kết hợp, nó rất kỳ lạ, quả trứng này không thể ra đời hẳn là vì nguyên nhân này.

Theo hắn nhở ở tu chân giới hắn từng đạt được một bộ điển tịch có thể dung hợp hai dòng máu của thú tạo thành một loại mới nhưng đây chỉ là ý nghĩ chưa thật sự thành công nhưng hắn đã lục lọi ra tinh yếu trong đó, nếu hắn kết hợp với các loại bí pháp của Thiên Diễn đại lục chưa hẳn không thể tạo thành bí pháp dung hợp hai dòng máu.

Nghĩ đến sau này chân đạp Cửu Anh uy vũ bá khí liền khiến hắn hô hấp dồn dập chộp lấy cái trứng rồi quên cả chào lão cha của hắn vọt đi tàng kinh các. Nguyệt Thần thấy vậy chỉ có lắc đầu cười khổ không thôi.