Chương 9: Băng Thần tộc

Tu La

Chương 9: Băng Thần tộc

Nghe câu trả lời của Nguyệt Thiên đám hộ vệ xôn xao cả lên. Dương như không tin một tên hộ vệ bước lên hỏi: " Ngươi thật sự là Thiên thiếu gia? "

Thấy bọn họ nghi hoặc Nguyệt Thiên lấy ra một chiếc lệnh bài, đó là Tu La ngọc bài của Tu La tộc. Lệnh bài khá giống với Băng Thần lệnh, chỉ khác màu sắc và chữ khắc. Tu La ngọc bài toàn thân đen nhánh, một mặt khắc chữ Tu La còn mặt khác thì điêu khắc một con cửu anh. Đây là ngọc bài dành riêng cho Nguyệt Thiên, là năm đó hắn mới biết về cửu anh thì đã đi năn nỉ gia gia khắc thêm trên lệnh bài của hắn.

Vừa đưa ra lệnh bài của mình vừa vô cùng tự luyến nói: " Đương nhiên là bản thiếu gia, các người có thấy ai soái như ta sao? "

Nghe hắn trả lời đám thị vệ đen mặt lại sau đó dường như có tâm hửu linh tê vậy, mười người đều nổi lên một ý nghĩa đó là tên trước mặt này: " Soái nhưng bị khùng. "

Sau đó một tên lên nhận lấy lệnh bài của Nguyệt Thiên xong kiểm tra cẩn thận rồi nói: " Xác thực là lệnh bài của Tu La tộc. "

Nói xong hắn quay lại nói với một tên thị vệ khác: " Băng Kiệt ngươi đi báo cho tộc trưởng. "

Sau đó hắn xoay người sang một bên làm cái thủ thế mời nói: " Thiên thiếu xin mời. "

Thấy đồng bạn đã dẫn Nguyệt Thiên đi thì những thị vệ còn lại quay về vị trí. Lai nói đến Nguyệt Thiên, tên thị về kia dẫn hắn vào một cái đại điện màu xanh lam xong bảo hắn chờ tộc trưởng sẽ đến xong rồi quay về vị trí gác của hắn.

Trong đại điện Nguyệt Thiên hết ngó đông lại ngó tây, tò mò nhìn tới nhìn lui. Toàn bộ đại điện cơ hồ bị nhuộm thuần sắc xanh lam, có thể nói là đẹp vô cùng. Hắn biết đây là Băng Thần điện, nơi tiếp khách của Băng Thần tộc, hắn còn thầm so sánh với Tu La điện của gia tộc.

Cùng lúc này tại một nơi khác, người thị vệ lúc nãy đang báo cáo gì đó với người đàn ông trung niên trước mặt xong rồi thi lễ đi ra ngoài. Người đàn ông trung niên là Băng Thần tộc tộc trưởng – Băng Thiên Kỳ. Sau khi thị vệ thối lui hắn suy nghĩ một chút rồi đi ra ngoài, ra khỏi phòng hắn phân phó một thị nữ nói:
" Kêu Vô Song đến Băng Thần điện, nói là Nguyệt Thiên tới rồi. "

" Vâng. " Thị nữ trả lời rồi hướng gian phòng Băng Vô Song đi tới.

Băng Thiên Kỳ vừa đến Băng Thần điện thì dường như Nguyệt Thiên cũng có cảm ứng nên quay đầu lại. Động tác này của hắn làm Băng Thiên Kỳ giật mình thầm nghĩ: " Cảm giác rất nhạy bén. "

Lúc này Nguyệt Thiên tiến lên một bước cung kính khom người chào:" Chất nhi bái kiến Băng thúc thúc."

Thấy Nguyệt Thiên hành lễ cùng thái độ Băng Thiên Kỳ ngầm gật đầu sau đó tươi cười đỡ hắn lên nói:

" Đều là người nhà hành lễ cái gì a. Đúng rồi hôm nay chất nhi đến là để thấy Vô Song một mặt đúng không? "

Nguyệt Thiên đáp: " Đúng a, Băng thúc thúc. Tháng trước mẫu thân mới nói cho ta về việc đính hôn giữa ta và Vô Song nên ta tới đây để xem nàng một mặt. "

Băng Thiên Kỳ nghe Nguyệt Thiên gọi con gái hắn là Vô Song cứ như hai người quen đã lâu làm khóe mắt hắn giật giật thầm nghĩ: " Vô sỉ như tên khốn Nguyệt Thần, quả thật là di truyền. "

Lúc này một thị nữ tiến vào sau đó đi về chỗ Băng Thiên Kỳ nhỏ giọng báo cáo gì đó xong khom người thối lui. Thị nữ đi ra xong Băng Thiên Kỳ nói với Nguyệt Thiên:

" Xem ra chất nhi phải chờ rồi, chất nhi đến vào lúc Vô Song đang đột phá võ hoàng nhị trọng. "

Nghe Băng Thiên Kỳ nói vậy Nguyệt Thiên gật đầu tỏ vẻ hiểu nói: " không sao Băng thúc thúc ta chờ được. "

Băng Thiên Kỳ đang định nói gì thì bị Nguyệt Thiên cắt ngang: " Băng thúc thúc hình như ngươi quên gì đó. "

Băng Thiên Kỳ bị Nguyệt Thiên nhắc làm hắn mờ mịt vô cùng thầm nghĩ: " ta quên cái gì chứ? "

Nghĩ không ra hắn hỏi: " Thiên nhi ngươi nói ta quên cái gì? "

Nguyệt Thiên đáp: " Đương nhiên là quà gặp mặt a, vãn bối ra mắt trưởng bối sẽ được quà gặp mặt mà nãy giờ thúc thúc chưa đưa cho chất nhi a. "

Nghe Nguyệt Thiên trả lời làm Băng Thiên Kỳ thiếu chút phun ra một ngụm lão huyết. Hắn thầm nghĩ:

" Ghê tỏm, tiểu tử này còn vô sỉ hơn cả cha hắn a. "

Băng Thiên Kỳ miễn cưỡng bài ra một dáng tươi cười sau đó bắt đầu lục lọi trong nhẫn trữ vật. Tìm một hồi lâu xong hắn lấy ra một cái nội giáp rồi nói:

" Thiên nhi đây là Băng tằm nội giáp có thể ở trình độ nhất định kháng băng, phẩm chất đạt tới địa giai thượng phẩm. Đây là thúc thúc cho người quà gặp mặt. "

Nguyệt Thiên tiếp nhận xong bỏ vào trong nhẫn trữ vật thầm nghĩ: " Bản thiếu gia mới không cần cái này, để lại cho Tử Linh nha đầu kia vậy. "

Hắn quả thật không cần vì < Tu La Diệt Thiên Quyết > hắn đã tu thành, bình thường cường độ thân thể của hắn đã bằng Tu La vương. Nếu xử dụng thêm Tu La biến thì phi thường khủng bố. Thấy Nguyệt Thiên thu nội giáp xong Băng Thiên Kỳ nói:

" Chất nhi lần này có khó a. "

Nghe Băng Thiên Kỳ nói vậy Nguyệt Thiên chả hiểu gì hỏi: " Băng thúc thúc nói vậy là ý gì? "

Băng Thiên Kỳ đáp: " Là Vô Song chỗ đó, nàng chỉ thích cường giả nên nó có một yêu cầu là chất nhi phải đánh bại nàng thì nàng mới đồng ý gả cho chất nhi. "

Nghe vậy Nguyệt Thiên chỉ " Ồ " một tiếng rồi không lên tiếng, Băng Thiên Kỳ tưởng là hắn sợ nên lắc đầu thở dài. Trên thực tế thì trong lòng Nguyệt Thiên khinh thường nghĩ:

" Võ hoàng nhị trọng sao, bản thiếu gia đập một phát chết một đám. "

……………………………

Phòng của Băng Vô Song, oành một tiếng xung quanh thiên địa linh khí xáo động xong vọt vào trong gian phòng. Một lát thì hiện tượng này dừng lại, Băng Vô Song từ trong phòng bước ra, khí thế nàng đạt đến võ hoàng nhị trọng.

Lúc này một thị nữ tiến đến và thì thầm bên tai nàng vài câu xong lui xuống. Nghe xong thị nữ báo cáo nàng chỉ nhẹ giọng nói thầm: " Đến rồi sao, muốn cưới ta thì phải có thực lực. Nguyệt Thiên hy vọng ngươi không phải phế vật nếu không cho dù chết ta cũng không gả cho người. "

Nói thầm một câu rồi nàng sửa sang lại tâm tình cất bước đi tới Băng Thần điện. Lúc này trong Băng Thần điện ngồi hai người, hai người bọn họ đều đang nhắm mắt dưỡng thần, đó là Băng Thiên Kỳ và Nguyệt Thiên. Băng Vô Song vừa đến trước Băng Thần điện thì hai người cơ hồ là cùng lúc mở mắt ra nhìn về phía nàng.

Ngay lúc nhìn nàng một sát na, mắt Nguyệt Thiên lóe lên một tia kinh diễm xong biến mất. Đẹp, quá đẹp, Băng Vô Song khí chất lạnh lùng như cự nhân ngoài ngàn dặm còn thân thể thì quả thật là vóc dáng của ma quỷ. Còn dung nhan của nàng thì sánh ngang Tử Linh, đôi mắt nàng màu xanh lanh nhìn rất đẹp lộ ra rất bình tĩnh và nhiều một tia lạnh nhạt phảng phất như trên thế giới này không gì có thể khiến nàng chú ý.

Lúc Nguyệt Thiên nhìn nàng thì nàng cũng đang đánh giá hắn, nhìn mắt hắn lóe lên một tia kinh diễm rồi biến mất nàng ngạc nhiên rồi đưa ra đánh giá: " Phản ứng nhạy bén, định lực tốt. "

Tuy nói kiếp trước sơ ca Long Thiên không biết tình yêu nam nữ những mỹ nữ thì hắn thấy nhiều rồi. Nào là ma nữ, thiên nữ và thánh nữ các kiểu nên định lực của hắn khác tốt. Nguyệt Thiên và Băng Vô Song nhìn nhau không nói gì khiến đại điện bao phủ một bầu không khí quái dị. Trầm ngâm hồi lâu Băng Vô Song đi thẳng vào vấn đề:

" Muốn ta làm thê tử người? Có thể, điều kiện tiên quyết là đánh thắng ta. "

Nghe nàng nói Nguyệt Thiên mỉm cười có chút quỷ dị sau đó nói: " Chúng ta đi chỗ nào luận bàn a. "

Thấy hắn đáp ứng cả Băng Thiên Kỳ và Băng Vô Song đều ngạc nhiên sau đó Băng Vô Song xoay người đi rồi nói: " Đi theo ta. "