Chương 17: Một cái tát

Tu La

Chương 17: Một cái tát

Đang lúc Nguyệt Thiên cảm khái, một âm thanh không hài hòa vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn:

" Tiểu tử, ngươi là Nguyệt Thiên?"

Nguyệt Thiên khẽ cau mày, hắn nghe được trong giọng nói nồng đậm sát khí, có vẻ là lai giả bất thiện a. Quay đầu nhìn hắn thấy một thanh niên tóc đỏ nhìn chằm chằm mình hắn nói:

" Tôn tử, tìm gia gia có việc? "

Nghe vậy thanh niên tóc đỏ cơ hồ bão nổi:

" Ngươi.. ngươi biết ta là ai sao, ta là Hỏa Thần tộc Hỏa Liệt Thiên. Ngươi dám dùng giọng điệu như vậy nói với ta?"

Liếc Hỏa Liệt Thiên một mắt xong Nguyệt Thiên vung tay lên rồi một tiếng "chát" vang dội khắp đại điện, thanh niên tóc đỏ phun ngụm máu bay ngược ra ngoài. Người xung quanh tất cả dừng việc, khắp đại điện im ắng cơ hồ có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Sau đó toàn Truyền Tống điện như ong vỡ tổ, tiếng xì xào bàn tán khắp nơi:

" Trời ơi tên kia rõ ràng một cái tát bay Hỏa Liệt Thiên, quá thô bạo đi. "

" Thiên, tên kia là ai mà thô bạo như vậy, rõ ràng trực tiếp tát bay Hỏa Liệt Thiên. "

" Quản hắn là ai, hôm nay có kịch vui xem rồi. "

Nằm dưới đất Hỏa Liệt Thiên cảm thấy nóng rát trên mặt sau đó cơ hồ không thể tin chỉ vào Nguyệt Thiên nói:

" Ngươi dám đánh ta? Ngươi rõ ràng dám đánh ta? Ta nhưng là Hỏa Liệt Thiên."

Nguyệt Thiên khinh miệt đáp: " Ta quản ngươi là Hỏa Liệt Thiên hay Hỏa Liệt Dương, chó ngoan không cản đường. Lăn! "

Nghe Nguyệt Thiên bảo hắn " lăn " Hỏa Liệt Thiên bạo tẩu rồi, hắn thét lên sau đó lao lên tấn công Nguyệt Thiên:

" Nguyệt Thiên, ta muốn ngươi chết, chết cho ta. "

Nghe Hỏa Liệt Thiên kêu tên Nguyệt Thiên ra cả đại điện lần nữa xôn xao lên:

" Trời ạ thì ra là Tu La tộc Nguyệt Thiên, chẳng trách dám một cái tát bay Hỏa Liệt Thiên. Quá thô bạo rồi, đúng thật là cách hành sự của Tu La tộc có khác, một lời không hợp trực tiếp động thủ. "

" Hắc hắc, các ngươi có thấy vị mỹ nữ đứng kế Nguyệt Thiên không? Ta nghĩ đó hẳn là Vạn Yêu Cốc Hoặc Thiên a, chẳng trách Hỏa Liệt Thiên nổi điên như vậy. Thật đáng thương, trên đầu bị chụp cho cái nón xanh rồi còn mọc sừng. "

Nghe được người xung quanh Hỏa Liệt Thiên sắp điên rồi:

" Hỏa Thần Quyền, Nguyệt Thên chết cho ta. "

Thấy Hỏa Liệt Thiên lao tới, Nguyệt Thiên nhìn cũng không nhìn một cái trực tiếp vung tay tát qua.

" Bốp "

Hỏa Liệt Thiên lại phun một ngụm máu xong bay ngược ra đập vào tường bất tỉnh nhân sự. Tát xong Nguyệt Thiên nhìn cũng không nhìn Hỏa Liệt Thiên một cái kéo Hoặc Thiên đi về phía của Tu La tộc.

Cả đại điện im ắng chỉ có tiếng bước chân của hai người, đến khu vực của Tu La tộc Nguyệt Thiên nói với người phụ trách:

" Mở truyền tống trận hồi tộc. "

" Vâng thiếu tộc trưởng. "

Nguyệt Thiên cùng Hoặc Thiên đang định bước vào truyền tống trận bỗng nhiên một tiếng quát vang lên:

" Là ai, là ai đánh thiếu tộc trưởng của chúng ta. "

Nguyệt Thiên dừng chân quay đầu, hắn thấy hai người trung niên tóc đỏ sát khí đằng đằng bay vào đại điện, hai người đều là Võ Tôn tứ trọng.

Nguyệt Thiên nói: " Là ta, làm sao? "

Nghe Nguyệt Thiên nói hai người kia nhìn lại xong một người nói:

" Tiểu tử ngươi phải chết. "

" Nha, ngươi biết ta là ai sao? " Nguyệt Thiên nhếch miệng cười.

Thấy Nguyệt Thiên bình tĩnh như vậy hai người ngu cũng biết Nguyệt Thiên có hậu trường cứng rồi. Một tên bỗng cắn răng nói:

" Không quản ngươi là ai, tự phế một cánh tay chúng ta thả ngươi rời đi. "

Tên kia vừa dứt bỗng Nguyệt Thiên cười lên như nghe thấy việc gì rất khôi hài vậy. Đúng vậy là rất khôi hài, Nguyệt Thiên là Võ Tôn tứ trọng đỉnh, hắn là thiên tài, là yêu nghiệt trong yêu nghiệt. Đồng cấp hắn còn có thể giết như giết gà giết chó mà hai tên thậm chí tu vi kém hơn hắn lại thả cuồng ngôn giết hắn? Trừ phi ngươi là Võ Tôn đỉnh trở lên nếu không thì xin lỗi, Nguyệt Thiên lúc này không đặt ngươi vào mắt.

Một tên nhăn mày hỏi: " Ngươi cười cái gì? "

Trả lời hắn là " bốp " một tiếng, đầu hắn vỡ ra thành mưa máu xong thân thể ngã xuống. Chết đến không thể chết lại. Thấy đồng bạn bị giết tên còn lại hai chân nhũn ra lắp bắp nói:

" Ngươi… ngươi không thể giết ta, ta là người của Hỏa Thần tộc. "

" Nha, ta mới vừa giết một tên rồi, hắn uy hiếp đòi giết ta. Ta ghét ai uy hiếp ta, ai uy hiếp ta thì ta sẽ trả lại gắp trăm lần. " Nguyệt Thiên đằng đằng sát khí nói.

Nói xong Nguyệt Thiên triệu hoán Tu La Ma Nhận chặt đứt tay tên còn lại rồi nói:

" Tên vừa nãy nói muốn giết ta nên ta giết hắn, ngươi rất may mắn vì chỉ nói muốn ta tự phế một cánh tay nên ngươi mời còn sống. "

Tên Hỏa Thần tộc kia run rẩy nhìn Nguyệt Thiên cùng Hoặc Thiên đi về phía truyền tống trận như nhìn một ác ma, ma quỷ. Bỗng nhiên Nguyệt Thiên dừng lại nói:

" Nói cho Hỏa Liệt Thiên biết, hắn tốt nhất đừng đi Băng Thần tộc cầu hôn nữa vì Băng Vô Song đã sớm là nữ nhân của bổn thiếu gia rồi. " Nói xong hắn cùng Hoặc Thiên bước vào truyền tống trận đi mất.

Sở dĩ nói như vậy vì hắn nghe được là gần đây Hỏa Thân tộc đang chuẩn bị đi Băng Thần tộc cầu hôn Băng Vô Song cho Hỏa Liệt Thiên, khi nghe tin hắn cơ hồ bão nổi. Dám đi cầu hôn nữ nhân hắn, tên kia quả thật là chán sống rồi.

Nhìn hai người truyền tống đi một lúc lâu sau Truyền Tống Điện lại ồn ào lên:

" Trời ạ ngươi thấy không, Nguyệt Thiên quá kinh khủng, một cái tát tát vỡ đầu Võ Tôn tứ trọng cường quả. Quá kinh khủng, quá thô bạo. "

" Thiên, Nguyệt Thiên mạnh đến chừng nào, một cái tát đánh chết Võ Tôn tứ trọng. Hắn năm nay mới mười tám a. "

" Các ngươi cùng nghe thấy chứ, Nguyệt Thiên bảo Băng tiên tử đã là nữ nhân của hắn. "

" Trời ạ, Hoặc Thiên cùng Băng Vô Song. Được một người thôi đã là phúc mấy đời rồi mà tên kia lại trái ôm phải ấp hai người. Ta muốn đi tự tử, các ngươi đừng cản ta."

Tiếng bàn luận xôn xao hồi lâu không ngừng, tin tức về Nguyệt Thiên cùng câu nói của hắn bắt đầu truyền đi với tốc độ tên lửa. Những này Nguyệt Thiên không biết, lúc này hắn vừa xuất hiện ở Tu La Thần Thành.

Tu La Thần Thành, một trong thập đại thiên không thành của đại lục. Mười tòa thiên không thành, tên như ý nghĩa chúng, mười tòa thành trôi nổi trên không. Cửu đại thế lực, mỗi thế lực một tòa thành. Tòa thành còn lại là Tạo Hóa Thần Thành.

Tạo Hóa Thần Thành tọa lạc ở trung tâm đại lục, cũng là chính giữa Trung Châu. Trong điển tịch ghi lại Tạo Hóa Thần Thành lưu truyền tự viễn cổ, trong thành là truyền thừa của một vị cường giả còn kinh khủng hơn cả Võ Thần.

Truyền thuyết khiến rất nhiều người muốn tiến vào thành nhưng từ khi nó xuất hiện lúc viễn cổ, nó chưa bao giờ mở ra. Ngươi muốn bay thẳng vào thành nhiều vô số kể nhưng kết quả chỉ có một, đó là vô tình diệt sát. Điều đó khiến Tạo Hóa Thần Thành trở thành đại lục một trong ba đại cấm địa. Đại lục tam đại cấm địa:

Đệ nhất Tạo Hóa Thần Thành.

Đệ nhị Hắc Ám Thâm Uyên.

Đệ tam Tiên Đảo.

Hắc Ám Thâm Uyên: nghe đồn là bên trong có vô cùng vô tận sinh vật tà ác, dưới đáy thì là Địa Ngục Chi Môn, cánh của đến Địa Ngục. Năm đó tổ tiên của Tu La tộc ngã xuống vực nhưng không sâu, hắn nhận được cơ duyên đổi thành Tu La huyết mạch sau đó trèo lên lại. Thành tựu một đời vô thượng cường giả cùng thành lập khủng bố Tu La tộc.

Tiên Đảo: phiêu miểu hư vô, không dừng lại một nơi cố định, cứ một khoảng thời gian sẽ hiện thế. Nơi này tràn ngập sương mù, một khi bị lạc vào cửu tử nhất sinh. Trên đảo được những người sống sót miêu tả đẹp như tiên cảnh nên đặt tên tiên đảo. Tiên đảo có một đầu Phượng Hoàng mạnh vô song, tin tức này là vì từng có Võ Thần xâm nhập xong chạy ra nhưng bị một cái trảo từ sường mù vươn ra đánh chết. Trước khi chết hắn chỉ kịp hô hai chứ: " Phượng Hoàng "