Chương 13: Học thuyết thể chất tiên thiên (1)

Thương Sinh Giang Đạo

Chương 13: Học thuyết thể chất tiên thiên (1)

Chương 13: Học thuyết thể chất tiên thiên (1)


Trông vẻ mặt bị xị của Dự Niên, lão thái lại có cảm giác muốn trêu hắn thêm, nhưng nhận ra tiết trời càng lúc càng gắt thì bà cũng không muốn tiêu phí thời gian. Bà từ tốn trả lời:

"Không quá nhiều với ta, nhưng đủ nhiều với một đứa trẻ như con. Nếu không truyền công, có lẽ năm con mười lăm tuổi mới có thể đạt đến."

Lão thái không đề cập cụ thể mười năm công lực, dù sao cũng khó để Dự Niên ước tính lợi ích mà hắn đang nắm giữ. Nhưng đằng nào bà cũng sẽ giải thích nên cứ để ra sau vậy. Nói trước mất hay.

"Mười lăm tuổi…"

Dự Niên khoanh tay trước ngực rồi trầm ngâm. Đây là độ tuổi hành tẩu giang hồ của những đệ tử thiên tài đến từ các môn phái lớn, cũng là độ tuổi nhiệt huyết và sung sức nhất, hay hắn thường gọi là độ tuổi phiền phức nhất. Nói gì thì nói, mười lăm vẫn là tuổi dậy thì, mà với giáo dục của các môn phái thì mấy đệ tử ở tuổi đó hẳn sẽ máu liều nhiều hơn máu não cho mà xem. Nếu ngày sau Dự Niên vô tình gặp được một người, hắn nhất định sẽ tránh xa ra một chút.

"Được rồi, đừng ngồi đấy nữa." Chợt lão thái lên tiếng. "Đứng dậy đi, hôm nay ta sẽ dạy con về nội lực cũng như cách vận dụng đúng đắn."

Dự Niên đứng dậy ngay tắp lự, tư thế cũng chuẩn mực hơn rất nhiều. Hôm nay là lần đầu lão thái dạy hắn nên hắn không biết bà sẽ nghiêm khắc cỡ nào. Lấy Dự Thần làm tiêu chuẩn, bà hẳn sẽ nghiêm khắc hơn đi. Dù sao cũng là Đại Tông Sư, tiêu chuẩn chắc chắn cao hơn một Tông Sư.

Đi bộ đến gốc cây gần đó để tránh nắng, lão thái từ từ hỏi:

"Niên Niên, con cảm thấy Thổ Nạp Tức luyện trong hai tháng qua và Thổ Nạp Tức lão Thần mới dạy như thế nào?"

Dự Niên suy nghĩ một hồi rồi đáp:

"Thổ Nạp Tức cũ thì bài bản hơn, con có thể cảm nhận chuyển động của các dòng khi đi vào kinh mạch. Nhưng bế khí khá lâu, con không thấy thoải mái lắm. Còn Thổ Nạp Tức mới đây thì dễ ghi nhớ hơn, có điều vì con đã ghi nhớ chuyển động dòng khí trước đây nên không thấy sự khác biệt rõ ràng lắm. Nếu phải lựa chọn thì con sẽ tuân thủ theo nguyên tắc hiện tại: luyện Thổ Nạp Tức cũ rồi chuyển sang Thổ Nạp Tức mới."

Lão thái bật cười thành tiếng. Bà vỗ tay vào nha rồi gật đầu khen ngợi:

"Giỏi lắm. Con nhận định đúng tình hình lắm."

Nói là vậy chứ thực ra lão thái hiện giờ đã hơi sợ rồi đấy. Thường thì khi được chọn, người ta chắc chắn sẽ chọn phương pháp Thổ Nạp Tức sau mà coi thường cái cũ. Đến cả cao thủ Nhập Lưu khi đã quen dùng Thổ Nạp Tức rồi cũng không phân biệt được là có thể hiểu tỷ lệ người nhận ra ngay lần đầu thấp đến mức nào.

Dự Niên nói rất đúng trọng tâm. Cả hai phương pháp Thổ Nạp Tức đều quan trọng, và nguyên bản, chúng đều xuất phát từ cùng một bộ, chẳng qua phân chia làm hai giai đoạn mà thôi.

Giai đoạn đầu – tức cái cũ – giúp người luyện võ làm quen với lộ tuyến kinh mạch của bản thân, đồng thời cân đo đong đếm nên hấp thụ bao nhiêu dưỡng khí là đủ để kinh mạch chịu tải. Còn giai đoạn sau – Thổ Nạp Tức mới – sẽ là kết quả đúc rúc từ quá trình trước đó. Nếu không thông thạo cái đầu, còn lâu mới dùng được cái sau.

Lão thái không ngờ Dự Niên nhà bà thông tuệ đến thế. Mới trải nghiệm không đến một ngày mà đã đi đến kết luận không thể chính xác hơn. Nhiều khi bà còn có cảm giác mình vẫn đang đánh giá thấp hắn, nhưng vì chưa có cơ hội để nhìn thêm nên khó mà đánh giá lại.

Tuy nhiên, lão thái không biết một chuyện. Điều mà bà coi là thông tuệ thì với Dự Niên, nó quá đơn giản. Hắn không ngu đến mức không nhìn ra cốt lõi của hai phương pháp Thổ Nạp Tức. Nếu để phân chia, hắn xin nói thẳng: một bản đầy đủ và một bản rút gọn. Bản chất của hai phương pháp đó chỉ có vậy thôi, bất kỳ ai từng làm nghiên cứu bài bản cũng có thể nhìn ra. Dự Niên còn chưa quên gốc của mình đâu.

Tiếp sau đó, lão thái diễn giải:

"Thổ Nạp Tức là phương pháp điều khí cơ bản nhất trong võ lâm, bằng cách thành thạo nó thì con sẽ có được một nền tảng vững chắc để tự mình luyện công sau này. Chớ xem thường nó không có tác dụng thực chiến mà bỏ xó, bởi chỉ cần con không thạo Thổ Nạp Tức thôi thì xác suất tẩu hoả nhập ma khi luyện công đã đạt đến mức quá nửa rồi. Mặt khác, mọi môn võ công trên đời đều được viết dựa trên nền tảng của Thổ Nạp Tức nên con càng có thêm lý do để chuyên chú với nó hơn. Hiểu chưa?"

"Vâng ạ. Con hiểu rồi." Dự Niên chăm chú gật gù.

"Niên Niên, bây giờ con đã có nội lực, tự nhiên phải luyện tập võ công phù hợp với nội lực của mình, như vậy mới đủ tư cách để trở thành cao thủ Nhập Lưu. Tuy nhiên, có một vài vấn đề nhỏ ta cần lưu ý với con trước.

Đầu tiên, nội lực trong người con tương đối đặc biệt. Nó không thiên về âm nhu, cũng không ngả về dương cương hoàn toàn, cho nên tính diệu dụng cực cao, có thể tạm dùng làm gốc để thi triển những chiêu thức không thuộc môn võ gốc. Thứ hai, Tiên Thiên Cực Hàn Thể rất bá đạo, bây giờ con chưa nhìn ra năng lực của nó, nhưng tin tưởng lúc vận công con đã nhận ra sự khác biệt."

Dự Niên gật đầu. Quả thực, nội lực của hắn cực kỳ lạnh, không giống cái vẻ trung tính mà lão thái đã mô tả. Nếu như bà không nói rõ thì có khi hắn cũng chẳng để ý mấy đâu.

"… Chính vì sự tồn tại của Tiên Thiên Cực Hàn Thể nên trong quá trình luyện công, toàn bộ nội lực của con sẽ bị nó đồng hoá và chuyển thành hàn khí nội sinh. Khi ấy, nội lực của con chính là nó. Đồng nghĩa, những chiêu thức con học được từ ta sẽ được thay đổi để phù hợp với tình huống cơ thể. Con có thể gọi đây là hiện tượng phái sinh võ thuật cũng được, dù nó chẳng đúng lắm đâu."

Chợt Dự Niên đưa tay lên, biểu lộ có ý kiến. Lão thái mỉm cười, ra hiệu để hắn nói.

"Bà nội, chuyện này chỉ xuất hiện ở thể chất đặc biệt thôi ạ?"

Lão thái gật đầu.

"Phải, tình huống đặc biệt này chỉ xuất hiện ở thể chất đặc biệt, nên những người sở hữu chúng mới có được lợi thế luyện võ hơn những người khác. Về phần kỳ tài võ học thì còn phụ thuộc rất nhiều vào ngộ tính. Có người học một biết một, nhưng cũng có người học một biết mười, thậm chí là nhiều hơn. Ngoài ra còn có thêm rất nhiều yếu tố khác để đánh giá, tuỳ thuộc vào mỗi môn phái."

Nói đến đây, lão thái tự dưng nhìn lại Dự Niên. Nhìn rất chăm chú. Bởi hắn vừa sở hữu thể chất, cũng vừa thông tuệ khác người. Mặc dù sự thông tuệ của hắn chưa thể hiện nhiều ở mặt võ học, nhưng từ lúc nhận diện được sự khác biệt của hai phương pháp Thổ Nạp Tức thì bà cần phải xem lại. Nếu Dự Niên là người bình thường, bà sẽ dạy hắn theo cách bình thường. Còn nếu là kỳ tài võ học, phương pháp dạy dỗ cũng sẽ khác.

Dự Niên hỏi tiếp:

"Thế ngoài Tiên Thiên Cực Hàn Thể thì còn những loại thể chất nào khác không ạ? Sẵn tiện đây, con muốn hỏi luôn là…"

"Cái thằng này, sao hỏi lắm thế?"

Thanh âm càm ràm của Dự Thần vang lên sau lưng. Lão chậm rãi bước lại, vừa đi vừa vỗ tay vào cái lưng già đáng thương.

"Thì con thắc mắc mà." Dự Niên bĩu môi.

"Niên Niên tiếp xúc lần đầu, thắc mắc nhiều cũng phải. Mà sao ông không ngồi trong nghỉ ngơi, ra đây làm gì?" Lão thái hỏi.

"Đã ra tận đây còn bắt ta ngồi một chỗ, ai mà chịu cho nổi. Nếu bà vẫn đang giảng giải kiến thức chung thì ta dạy sẽ hợp lý hơn." Dự Thần khoát tay.

Lão thái mỉm cười dịu dàng, bà không phản bác, dù sao lão cũng nói đúng. Nếu dạy thực chiến và võ công, bà chắc chắn trên cơ, nhưng liên quan đến đống chữ nghĩa thì hoàn toàn dưới tầm cựu thượng thư. Lão thái chậm rãi lui lại một bước, nhường sân khấu cho Dự Thần.

Lão chậm rãi tiếp nhận, giả bộ ho khục khục mấy tiếng để hắng giọng.

"Ta sẽ giải đáp câu hỏi của con. Đầu tiên, ngoài Tiên Thiên Cực Hàn Thể, thiên hạ còn rất nhiều loại thể chất khác, nhưng trong đó chỉ tầm hai mươi thể chất là được võ lâm xếp vào hàng có thể luyện võ."

"… Ông nội, ông từng kể chuyện này cho con rồi." Dự Niên xen vào.

"Ta nói hay con nói?" Dự Thần trừng mắt.

"…"

Được rồi, ông là nhất.

Không quản biểu hiện của Dự Niên hiện giờ, Dự Thần lại tiếp tục hắng giọng rồi nói tiếp:

"Đúng là ta từng nói cho con biết, nhưng chưa nói cụ thể. Nay vì số lượng tương đối đáng kể, sợ rằng không đủ thời gian, nên ta sẽ chỉ đề cập đến những thể chất trên cơ hoặc ngang hàng với con. Còn cụ thể thì chiều tối ta sẽ đưa quyển học thuyết thể chất tiên thiên rồi con tự xử lý, được chứ?"

"Vâng ạ."

Dự Niên gật đầu. Gật như gà mổ thóc.

Biết rồi. Ông mau vào vấn đề chính đi.