Chương 202: Hai năm sau...
"Tiểu Nguyệt, ngươi đây?". Lạc Cảnh Thiên nhìn tiểu Nguyệt hỏi.
"Ta đi". Tiểu Nguyệt nhìn Lạc Cảnh Thiên một lát, sau đó gật đầu nói.
Lạc Cảnh Thiên nghe vậy, đi tới đưa tay xoa đầu nàng. Mặc dù thiếu nàng không phải không được, nhưng sẽ rất phiền toái, thời gian cũng sẽ kéo thêm rất nhiều.
"Vậy còn ngươi?". Lạc Thiên Y dò hỏi.
"Trong hai năm tới, ta sẽ bế quan, trong hai năm ta nhất định phải bước vào cấp độ kế tiếp, nếu không kế hoạch của chúng ta sẽ không cách nào tiến hành". Lạc Cảnh Thiên mím môi đáp.
Muốn đột phá Thánh Ma Đạo Sư, nói dễ hơn làm.
"Ngươi muốn bế quan?". Lạc Thiên Y kinh ngạc lên tiếng.
"Đúng".
"... Tốt, thời gian tới, ta sẽ đem bọn nhỏ huấn luyện thành thiên hạ đệ nhất sát thủ". Lạc Thiên Y nghiêm túc lên tiếng.
"Ta không nỡ ngươi…". Tiêu Nhược Thủy đi tới kéo lấy tay hắn nói.
Lạc Cảnh Thiên thấy vậy cười một tiếng, cúi đầu xuống hôn nàng một cái rồi nói.
"Ngốc, ta lại không phải rời đi, chỉ là bế quan thôi".
"Ta biết, ta sẽ thủ tiết chờ ngươi". Tiêu Nhược Thủy nghiêm mặt nói.
Phốc!
Thần mẹ nó thủ tiết.
Ngươi đây là trù ta chết sớm sao?!
Lạc Thiên Y cùng tiểu Nguyệt nghe vậy cũng bật cười. Lạc Thiên Y bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, gương mặt có chút đỏ lên, sau đó trước sự kinh ngạc của đám người, nàng đi tới, nhón chân lên, hôn lên môi Lạc Cảnh Thiên.
Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, sau một lúc mới nở ra nụ cười.
Nha đầu này, đây là muốn đánh dấu chủ quyền sao?!
Sau vài ngày, Lạc Thiên Y liền mang theo năm người rời đi, mấy người Sở Như Mộng sau khi biết Lạc Cảnh Thiên bế quan cũng bắt đầu nghiêm túc tu luyện, chỉ còn lại Đinh Tiểu Vân cùng Tiêu Nhược Thủy là quản lý Bích Thủy Đàm.
…
Hai năm.
Nói nhanh không nhanh, nói ngắn, cũng không ngắn.
Lạc Thiên Y năm đầu tiên làm theo y như những gì Lạc Cảnh Thiên căn dặn. Đám người tiểu Miêu bị chỉnh thừa sống thiếu chết. Trong tuần đầu tiên, tiểu Lãnh kém chút liền chết, nếu không phải tiểu Nguyệt xuất hiện đem hắn cứu được, sợ rằng đã bị sống sờ sờ chết do mất máu rồi.
Tiêu Miêu cùng tiểu Kiếm càng là bị ma thú cắn đứt một cánh tay. Tiểu Điệp là thảm nhất, trực tiếp bị một mấy trăm con trùng tộc gặm nát hai cái chân.
Mà tiểu Nguyệt, mỗi lần như vậy đều sẽ cùng Lạc Thiên Y xuất hiện đem họ cứu được.
Ban đầu mấy người tiểu Miêu còn vô cùng oán hận, nhưng là sau khi biết bản thân chết không được, lại phát hiện thực lực tăng mạnh. Thế là chúng bắt đầu liều mạng.
Chỉ trong một năm, chúng thực lực chỉ có từ Khai Linh cảnh, trực tiếo tăng lên tới Ngự Linh cảnh. Có thể nói là vô cùng kinh người.
Tiểu Nguyệt nàng được truyền thừa từ Nguyệt Thần, cho nên khả năng chữa trị rất mạnh. Khiến mấy người họ bình an là không có quá nhiều vấn đề.
Mà năm tiếp theo, Lạc Thiên Y mang theo năm người họ tiến vào yêu tộc lãnh địa. Chính là loại lãnh địa nắm giữ thực lực tương đương Xích Hồ Thành. Bích Thủy Đàm không cách nào so sánh.
Tại đây, Lạc Thiên Y cũng không có nghe theo Lạc Cảnh Thiên an bài, mà là nàng trực tiếp xây dựng một cái tổ chức sát thủ, cũng thu nạp một số thành viên yêu tộc.
Nàng sống nhiều năm như vậy, trước kia khắp nơi bị người đuổi giết, kịn nghiệm của nàng mạnh hơn bất kỳ ai. Muốn trả thù, như vậy phải hiểu được ẩn nhẫn. Bản thân nàng cũng từ đó học được làm thế nào trở thành sát thủ.
Dạy cho mấy người tiểu Miêu không có chút khó khăn nào. Mà lại, nàng cũng không có bại lộ thân phận, nàng cùng bọn nhỏ xuất hiện, luôn choàng trên người một bộ áo khoác màu đen trùm kín đầu.
Cũng từ đó, cái tên Hắc Y xuất hiện.
Trong vòng nửa năm, Hắc Y ám sát trên năm ngàn người, đủ mọi tầng lớp. Từ người giàu có, đến đệ tử tông môn, lại đến trưởng lão. Có thể nói, ngoài thực lực đạt tới Tử Linh cảnh là Hắc Y chưa từng hạ thủ ra, thì toàn bộ đều từng bị Hắc Y ám sát qua.
Điều làm yêu tộc đau đầu nhất chính là, Hắc Y đối với mỗi một mục tiêu, chỉ cần nhận đơn, sẽ bất chấp tất cả giết chết hắn.
Hơn nữa, mỗi lần ra tay, chỉ ra một chiêu. Nếu thất bại, ngày hôm sau lại tiếp tục ám sát, cứ thế kéo dài tới lúc mục tiêu bị ám sát thành công.
Có người bị Hắc Y ám sát hơn 30 lần, trực tiếp đem hắn làm hỏng mất. Cũng từ đó uy danh Hắc Y bắt đầu lan xa.
Mà nửa năm tiếp theo, Lạc Thiên Y dẫn theo mấy người tiểu Nguyệt đi cách thành trì nhân loại, tiếp tục nghiệp vụ ám sát.
Tương truyền, thà đắc tội Diêm Vương Gia, cũng không thể lên Hắc Y Bảng.
Hắc Y Bảng, chính là bảng danh sách mục tiêu ám sát, thứ này vô cùng thần bí, chỉ có người đứng đầu Hắc Y mới nắm giữ. Mà trong một lần, một kẻ phản bội xuất hiện, mặc dù giết hắn, nhưng hắn cũng kịp thời đem thứ này truyền ra.
Cho nên câu nói này liền hình thành.
Lạc Thiên Y trong vòng hai năm, xây dựng một chi sát thủ trải dài toàn bộ Tây đại lục. Có tiền tài làm hậu thuẫn, cho nên việc phát triển cũng không có chút khó khăn nào.
Hậu thuẫn, đương nhiên chính là Đinh Tiểu Vân. Nàng hai năm qua dựa vào khả năng kinh tế hơn người, trực tiếp biến Bích Thủy Đàm trở thành một trong những thành trì giàu có bậc nhất phía Tây.
Bích Thủy Đàm dưới sự lãnh đạo của Tiêu Nhược Thủy cũng phát triển vô cùng nổi bật, mặc dù thực lực tổng thể chưa tính là nằm trong top 10 thế lực mạnh nhất, nhưng mà lại có mối quan hệ lợi ích với hai phần ba các thế lực lớn của yêu tộc tại Tây đai lục.
Nói trắng ra chính là nằm ở thế trung lập. Mà trong mắt yêu tộc, Bích Thủy Đàm có thể đánh chiếm, nhưng không có ai làm như vậy. Bởi vì Bích Thủy Đàm lợi ích mang tới cho họ thật lớn vô cùng.
Ai cũng sẽ không ngu ngốc đi mổ gà lấy trứng.
Tuy nhiên họ lại không biết, trong bí mật, Bích Thủy Đàm cũng đang phát triển thế lực, âm thầm phái đi gián điệp vào tất cả mọi thành trì, thế lực tình báo có thể nói là mạnh vô cùng.
Trừ thực lực đỉnh phong, nếu như chỉ là đơn thuần chiến tranh, Bích Thủy Đàm hiện tại ngay cả thánh địa cũng dám đánh. Nhưng Tiêu Nhược Thủy lại vô cùng ẩn nhẫn, bởi vì nàng muốn chờ Lạc Cảnh Thiên xuất quan.
Thời gian hai năm, nàng chuyên tâm vào công việc, gần như không hề tu luyện, nàng muốn cho Lạc Cảnh Thiên một cái bất ngờ.
Mà Lạc Cảnh Thiên lúc này còn đang tại không gian kính điên cuồng tu luyện. Hắn không ngừng ép khô bản thân, đem ma lực một lần lại một lần tiêu hao sạch sẽ, sau đó lại hấp thu, lại tiêu hao...
Lượng ma lực trong hai năm này tăng trưởng thần tốc, tăng lên ma lực không khó, khó chính là ở chỗ đột phá. Hắn đem linh hồn tu luyện tới Đại Ma Pháp Sư viên mãn, ma lực cũng luyện tới đỉnh phong, nhưng chính là không thể đột phá.
Hắn nếm thử qua hơn 60 lần, mỗi lần đều bị thương nặng, nhưng là dưới sự trợ giúp của Hỗn Độn Châu, hắn rất nhanh liền khôi phục. Chẳng qua một lần lại một lần thất bại làm hắn gần như tuyệt vọng. Cũng vì thế mà hắn trở lên càng trầm tĩnh hơn.
Đại Ma Pháp Sư, nhìn như rất mạnh, nhưng nhiều lắm liền là có thể cùng Tử Linh cảnh đối chiến một chiêu nửa thức, chỉ khi bước vào Thánh cấp, hắn mới đủ sức đánh bại Tử Linh cảnh.
Thánh cấp, đại biểu không chỉ là sức mạnh, mà là bản thân đã nắm giữ lấy một tia pháp tắc. Võ giả Vực chính là một cái đơn giản hoá pháp tắc tồn tại, mà Tử Linh cảnh, chính là nắm giữ lấy một cái thế giới giả tượng, pháp tắc mặc dù chỉ là hư ảo, nhưng cũng không phải Lạc Cảnh Thiên bây giờ có thể đánh bại.
Thế giới này tuy rằng còn không có người chân chính lĩnh ngộ pháp tắc, nhưng mà con đường tu luyện lại khiến họ nắm giữ sức mạnh bản nguyên, tuy rằng không thể cùng pháp tắc so sánh, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều pháp sư thông thường.
Thánh cảnh, chính là lằn ranh. Bước vào, liền có được hết thảy, không đạt tới, ngươi vĩnh viễn chỉ là pháo hôi.
Mà Lạc Cảnh Thiên tìm hiểu, chính là quy tắc không gian. Hắn mục tiêu rất lớn, hoặc có lẽ bị ảnh hưởng bởi Thượng Cổ Chi Linh. Ngay cả sư phụ hắn Thượng Cổ Tôn Giả cũng chưa hoàn toàn nắm giữ được loại quy tắc này chứ đừng nói chi là hắn.
Không gian, nói nôm na chính là cải biến hiện thực, rộng ra chính là xây dựng một cái thế giới.
Thượng Cổ Tôn Giả mạnh sao? Mạnh, rất mạnh. Nhưng so với Thượng Cổ Chi Linh thì hoàn toàn không đáng nhắc đến. Bởi vì bà ta bản thân ngay cả một loại quy tắc cũng chưa hoàn toàn lĩnh ngộ chứ đừng nói chi là so sánh cùng Thượng Cổ Chi Linh. Dù sao tạo ra một cái thế giới cần lĩnh ngộ không phải một cái auy tắc là có thể.
Cần có toàn bộ nguyên tố, không gian, thời gian, hắc ám, quanh minh... thiếu một thứ cũng không được. Vừa nói ra liền biết chênh lệch lớn cỡ nào rồi.